CHƯƠNG 2193 “Quả nhiên là nam thần có khác, lời nói ra thật thoải mái, tự tại, dễ nghe.” Trần Diễm An tặc lưỡi thành tiếng: “Đây chính là trình độ…” Hoắc Đình Phong cười với cô nhưng ánh mắt lại nhìn Thân Nhã: “Tối nay, anh ở khách sạn Hilton, ngày mai sẽ tới địa điểm tổ chức tiệc cưới trước. Trong lúc đó, anh sẽ không gọi điện thoại cho em. Nhưng nếu có chuyện gì, em phải lập tức gọi cho anh đấy. Bây giờ, chúc ngủ ngon…” Thân Nhã gật đầu, sau đó xoay người nói với Trần Diễm An và Diệp Giai Nhi nói: “Mình đi tiễn anh ấy…” “Đi đi. Bọn mình biết các cậu không gặp nhau một ngày thì như cách ba năm, lúc này chắc cũng nhớ không chịu được nữa rồi. Cậu đi thôi, thuận tiện tiễn nam thần giúp mình. Trên đường chú ý an toàn đấy…” Câu nói đùa này làm mặt Thân Nhã thoáng ửng hồng. Hoắc Đình Phong thích nhất là nhìn dáng vẻ này của cô. Anh ôm cô vào trong lòng, nói với hai người: “Cô ấy thật sự dễ xấu hổ lại khiến tôi rất say mê. Bây giờ tôi mượn cô ấy mười phút, sau đó sẽ trả lại…” Chờ hai người rời đi rồi, Trần Diễm An mới tặc lưỡi, than với Diệp Giai Nhi: “Mình ngất mất thôi! Thân Nhã đúng là may mắn. Cậu ấy sống cùng với người đàn ông tuyệt vời như vậy mỗi ngày, liệu có thể đỏ mặt, tim đập nhanh quá mà chết không?” “Thôi đi, cậu đừng ba hoa nữa, mau chuẩn bị đồ của cậu, xem còn thiếu gì nữa không.” Không bao lâu, Thân Nhã trở về, màu ửng hồng trên gương mặt trước đó chẳng những không hết, trái lại còn đỏ hơn, giống như bông hoa tuyệt đẹp đang nở rộ vậy. “Rốt cuộc nam thần Hoắc nói gì khiến cậu xao xuyến, làm cậu đỏ mặt thế? Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, liệu có thể rỉ máu không? Đừng nói là cậu, cho dù mình đã gặp qua bao nhiêu người đàn ông, nhìn thấy dáng vẻ anh ấy nói những lời yêu thương thâm tình như vậy, tim mình cũng đập loạn cả lên, như cậu làm sao có thể chống đỡ được!” Thân Nhã thật muốn xé miệng cô ra… Sáng sớm hôm sau. Vẫn còn rất sớm nhưng Quý Hướng Không đã qua đón Trần Diễm An. Váy cưới rất đơn giản, không hề trang trí cầu kỳ, nhưng sau khi Trần Diễm An mặc vào vẫn rất xinh đẹp. Quý Hướng Không đâu phải chưa từng nhìn thấy dáng vẻ cô mặc áo cưới, nhưng lần thứ hai nhìn thấy, anh vẫn kinh ngạc tới mức đứng ngây ra tại chỗ. Cuối cùng vẫn phải chờ Trần Vu Nhất đụng nhẹ một cái, anh mới lấy lại tinh thần, đi tới và dẫn Trần Diễm An đi. Đám cưới lần này không hoành tráng và trang trọng như lần đầu tiên, rất đơn giản lại tràn đầy cảm giác hạnh phúc và bình yên. Địa điểm tổ chức đám cưới được lựa chọn ở trong nhà thờ. Nhà thờ rất nhỏ nhưng nơi đó rất yên tĩnh, thanh bình, có cảm giác hạnh phúc này. Mấy chiếc xe đỗ ở bên ngoài nhà thờ, những người tới dự đều là người thân nhất của hai bên, không có người ngoài nào ở đây. Nhà thờ do ba người tự trang trí, từng dây hoa tuyệt đẹp từ trên cao rủ xuống, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng. Cửa sổ mở ra, có cơn gió nhẹ thổi tới, mùi hoa phả tới làm người ta thấy khoan khoái. Cảnh tượng như vậy thật đẹp lại không có nhiều trình tự rắc rối, cũng không yêu cầu nhiều, chỉ vô cùng đơn giản, rất chân thực, rất tốt. Cảm giác mùi thơm vấn vít trong không khí của cả hôn lễ, khiến người ta có thể chìm đắm trong đó vậy.