Chương 2215 Hạ Vũ không nghe, đẩy Lục Đông Thăng một cái, Lục Đông Thăng cũng đang nóng tỉnh nên đẩy mạnh Hạ Vũ ra. Hạ Vũ không chịu nổi sức mạnh này nên lại ngã xuống đất lần nữa, va vào phía sau, Hạ Nhiên nổi đoá: “Anh làm gì vậy hả? Ai cho anh đẩy anh ấy mạnh như thế?” “Lần nào cũng bênh anh ta, chỉ cần có mâu thuẫn dù đúng hay sai, em đều sẽ thiên vị Hạ Vũ, bây giờ anh cần em đưa ra lựa chọn, giữa anh ta và anh chỉ được chọn một người, em nghĩ kỹ đi rồi tìm anh, nếu không chúng ta không cần phải gặp lại nữa!” Lục Đông Thăng rời đi, Hạ Vũ kéo tay áo Hạ Nhiên: “Xấu… Anh ta bắt nạt Nhiên Nhiên… Xấu!” Hạ Nhiên lắc đầu, nhìn Hạ Vũ ngã có va vào đâu, bị thương ở đâu không. May mà trán anh ta chỉ hơi đỏ, lòng bàn tay trầy xước một chút, đúng là trong lòng Hạ Nhiên hơi oán trách Lục Đông Thăng, Hạ Vũ bị bệnh còn anh ta là người đàn ông bình thường, thế nhưng lại gây khó dễ với một đứa trẻ. Không lâu sau lại có tiếng bước chân vọng lại, Hạ Nhiên tưởng Lục Đông Thăng đi rồi quay lại, tưởng rằng anh ta biết mình hơi quá đáng nên quay về xin lỗi. Nhưng quay đầu lại, không ngờ lại là Thẩm Trạch Hy, sắc mặt cô lập tức thay đổi. Hạ Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Trạch Hy, anh ta nghiêng đầu tò mò nhìn chăm chú, khuôn mặt tràn đầy nghi hoặc. Phát hiện ra ánh mắt tò mò của Hạ Vũ, Thẩm Trạch Hy nhướng mày, đối mặt với anh ta, đưa bàn tay to ra nói với thái độ nghiêm túc: “Xin chào.” Hạ Vũ lại chớp mắt, nhìn Thẩm Trạch Hy vài giây nữa rồi mới cười hì hì, lau tay mình vào quần áo bệnh nhân, sợ tay mình bẩn, sau đó học theo Thẩm Trạch Hy rất bài bản nói: “Xin chào.” “Tên tôi Thẩm Trạch Hy…” Anh giới thiệu rất chính thức. “Tôi là Hạ Vũ, cảm ơn…” Hạ Vũ hơi ngượng ngùng đỏ mặt. Cách chào hỏi của hai người rất nam tính, cũng rất nghiêm túc, Thẩm Trạch Hy không có bất kỳ ánh mắt nào khác thường mà chỉ chào hỏi một cách chính thức. Hạ Nhiên nhìn anh chằm chằm. Giờ phút này cô cảm thấy anh khá tốt, lòng khẽ rung động, vẻ mặt vui mừng phấn khích của Hạ Vũ tỏ ý anh ta rất thích Thẩm Trạch Hy. “Những thứ này là thứ cô muốn.” Thẩm Trạch Hy thản nhiên giơ tay ném túi bao da trong tay cho Hạ Nhiên. Mở ra xem, bên trong là tài liệu liên quan đến chuyện phía sau tin tức, bằng chứng cho thấy người đưa những thông tin này cho toà soạn không phải Thẩm Trạch Hy, cũng không phải nhiếp ảnh gia kia mà là một ký giả của toà soạn. Ký giả đó là kẻ thù của cô, cũng không có gì lạ khi hắn đâm cô sau lưng. Ngược lại cô đã hiểu lầm Thẩm Trạch Hy, cũng là do cô bốc đồng, nghĩ đến những chuyện mình làm tối qua, cô thấy hơi có lỗi với Thẩm Trạch Hy. Hạ Nhiên mấp máy môi, đang định xin lỗi thì Thẩm Trạch Hy đã lên tiếng trước: “Có thể trả lại sự trong sạch cho tôi chưa? Còn nữa, mắt chọn đàn ông của cô đúng là quá tệ.” “Ý anh là gì?” “Tôi đã nghe thấy hai người cãi nhau vừa nãy, nghe xong cảm thấy hơi khát nên xuống lầu mua chai nước.” Anh nhún vai, lắc chai nước trong tay.