CHƯƠNG 2283 Hạ Nhiên không trả lời, chỉ giật giật ống tay áo của bà, nói quần áo ướt nên muốn đi thay đồ. Thẩm Trạch Hy lại mỉm cười, cũng không nói lời nào. Trước khi rời đi, anh thật ra có nói một câu như vậy: “Thật sự xảy ra một số chuyển biến, chỉ là theo chiều hướng tốt…” Mẹ Hạ Nhiên không hiểu hàm ý trong đó, cảm thấy trong lời nói dường như có ý gì đó. Nhưng Thẩm Trạch Hy lại mỉm cười ôm vai bà, tầm mắt nhìn xuống Hạ Vũ, khẽ nói gì đó với anh ta. Sau khi c ởi quần áo trên người và thay áo khoác, cô nhớ đến cảnh tượng trong trò mạo hiểm kia, không nhịn được mà giơ tay xoa lọn mái tóc của mình. Vẫn điên thật rồi. Sao mình có thể xuất hiện cảm giác ấm áp và ỷ lại với người đàn ông như vậy chứ! Cô cứ ngồi không động đậy tới khi tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô nghiêng người qua nghe máy. Đó là mẹ cô gọi tới, bảo cô mau xuống tầng, đi ăn tối. Cô không suy nghĩ rối rắm nữa, đi xuống tầng. Cô vừa bước ra khỏi thang máy, đã thấy ba người ngồi trên sofa trong đại sảnh của khách sạn, rõ ràng đang đợi cô. Cô đến gần, còn chưa kịp nói lời nào, Thẩm Trạch Hy đã nheo đôi mắt hẹp dài nhìn lướt qua trên người cô, sau đó nói: “Rất đẹp!” Hạ Nhiên hoàn toàn không ngờ được anh sẽ đột nhiên nói ra một câu như vậy, lập tức kinh ngạc tới ngây người. Một giây tiếp theo, cô đỏ mặt, cảm thấy gương mặt nóng bừng, còn có phần mất tự nhiên. Nếu là trước đây, vậy khẳng định vừa mở miệng sẽ chẳng phải là lời gì hay ho, tuyệt đối phải đấu võ mồm một lúc. Hôm nay xem ra không bình thường. Hạ Vũ cũng nhìn em gái mình cười hì hì, còn giơ ngón tay cái lên: “Nhiên Nhiên xinh đẹp! Nhiên Nhiên rất đẹp!” “Anh cũng thấy vậy à? Xem ra chúng ta là anh hùng tư tưởng lớn gặp nhau!” Cách Thẩm Trạch Hy nói chuyện với anh ta giống như với người bạn của mình vậy. “Mẹ cũng thấy Hạ Nhiên nhà mẹ rất xinh đẹp!” Mẹ Hạ Nhiên cũng nói theo. Bọn họ càng nói, Hạ Nhiên càng thấy xấu hổ. Lại nghe ba người vừa nói vậy, cô thậm chí không muốn ngẩng đầu lên nữa! Thẩm Trạch Hy cảm thấy hôm nay cô có phần xấu hổ, còn có chút mâu thuẫn và e thẹn, có thể nói là đầy nữ tính… Lúc ăn bữa tối, Thẩm Trạch Hy và Hạ Nhiên ngồi một bên, mẹ Hạ Nhiên và Hạ Vũ ngồi một bên, ăn bít tết. Hạ Nhiên bình thường không mấy khi ăn cơm Tây, cô luôn có hứng thú với đồ ăn nước T hơn. Lúc này, cô cảm thấy bít tết không dễ cắt, làm đ ĩa phát ra tiếng lớn còn cắt không được. Thẩm Trạch Hy nhíu mày, nhận lấy đ ĩa trong tay cô: “Anh cắt cho…” Hạ Nhiên đang định nói gì đó, anh đã cắt gọn gàng, dứt khoát từng miếng một, trông rất đẹp mắt. Nhìn từ bên cạnh sang, gương mặt điển trai của Thẩm Trạch Hy càng thêm có vẻ thâm thúy hơn, đặc biệt là sống mũi thẳng tắp như một đường thẳng vậy, nhìn rất quyến rũ… Cô nhìn hơi thất thần, cũng quên mất chuyện mình định nói và làm, cứ nhìn chằm chằm như vậy. Sau khi cắt xong, anh đưa đ ĩa qua cho cô, lại tiện tay cầm đ ĩa của mẹ Hạ Nhiên qua, sau đó là tới lượt Hạ Vũ, cuối cùng mới bắt đầu chậm rãi cắt cho mình. Chỉ là bởi vì bít tết của anh để lâu, đã không còn nóng nữa. Nhưng anh không để ý, cứ ăn như vậy, không có biểu cảm hay cảm xúc gì.