Trình Lam ở Lôi gia đang xem tivi, vừa chuyển kênh cô nhận được tin tức nóng.
Hiện tại thành phố S đang có nơi bị bọn kh ủng bố đặt bom: Trung tâm thương mại AZ, siêu thị A và tập đoàn Lôi Thị.
Hiện tại mọi người đã được sơ tán đi nơi khác.
Tập đoàn Lôi Thị hiện tại Lôi tổng đang ở bên trong cùng nhân viên đang cố gắng khống chế quả bom ngừng phát nổ.
Trình Lam không nghĩ nhiều cô liền chạy thật nhanh vào gara lái xe ra khỏi Lôi Gia.
Thời gian đã qua tiếng rưỡi mà Nhị Hổ vẫn đang dậm chân tại chổ, không có tín hiệu khả quan, Lôi Lạc Thiên lúc này lại nghĩ đến Trình Lam, anh tin tưởng là cô có thể làm được, anh liền lấy điện thoại gọi cho cô, chuông đổ nhưng cô không bắt máy, bỗng nhiên cách cửa mở ra, bóng dáng quen thuộc đang đứng trước mặt anh.
Nhị Hổ và Tề Phú xoay ra nhìn thấy cô như thấy được nữ thần hộ mệnh, đôi mắt hai người sáng rực.
Đi gấp quá Trình Lam để điện thoại trong túi nên anh gọi cô không nghe là đúng rồi.
Đi đến gần anh cô mỉm cười nói với anh:
" Lão đại có tin tôi không"
" Lão đại có tin tôi không "
Đây là lần thứ hai cô hỏi anh câu này.
Lôi Lạc Thiên mỉm cười dịu dàng với cô, anh đưa màn hình điện thoại của anh cho cô xem, là cuộc gọi anh vừa gọi cho cô, điều này chứng minh anh tin cô nên mới tìm cô.
Lôi Lạc Thiên nói với cô một câu:
" Cho dù cả thế giới có quay lưng với em, tôi vẫn lựa chọn tin tưởng em "
Trình Lam cười đáp lại anh rồi nhanh chóng ngồi vào máy vi tính chỗ Tề Phú vừa đứng lên nhường lại cho cô.
Trình Lam chỉ mất phút để hoàn thành.
Quả bom bên siêu thị đã không còn khả năng phát nổ.
Quyền điều khiển thuộc về Trình Lam.
Trình Lam so về tài năng trong thế giới hacker không thua gì Nhị Hổ.
Cô còn là tài năng trong giới IT, chỉ mất năm cô đã học xong khóa học nâng cao chuyên ngành công nghệ thông tin.
Trình Lam qua giúp Nhị Hổ một tay, cả hai phối hợp đã mở được lớp khóa, còn một lớp mật mã cuối cùng nữa hoàn thành, nhưng có vẻ hơi khó đây.
Lớp khóa thứ của hai máy có lẽ là cùng một mật mã, chỉ cần một máy giải ra thì máy kia cũng thâm nhập vào tắt thiết bị của đối phương ngay.
Lôi Lạc Thiên lúc này lại có tin nhắn:
[ Người của Lôi Gia đúng là không đơn giản nhỉ, nhưng tôi nghĩ hôm nay các người không được may mắn rồi, phút kết thúc, chúc may mắn]
Lôi Lạc Thiên và Tề Phong vẫn giữ thái độ bình tĩnh, Tề Phong cũng tin tưởng người anh em Nhị Hổ và Lam Lam.
Bên phía Tần Trác Thiên anh cũng vừa hoàn thành xong, may mắn đã mỉm cười, người của anh đã chọn đúng dây để cắt.
phút còn lại giành cho Trình Lam và Nhị Hổ, chuyện gì cũng có thể diễn ra sau phút này, Lôi Thị lúc này chỉ còn người, bọn họ không ai biết sợ, vẫn hiên ngang nhìn vào màn hình vi tính.
phút giây thần may mắn gọi tên Trình Lam và Nhị Hổ.
Màn hình hiện lên chữ OK.
Hai quả bom ngừng chạy giờ, hai người đã thành công.
Trình Lam đưa hai tay lên đập tay với Nhị Hổ, cả hai đồng thanh:
" Tuyệt vời "
Sau đó là đến đập tay cùng Tề Phong.
Tề Phong không im được nữa, quá vui mừng phát lên tiếng:
" Lam Lam, Nhị Hổ hai người là idol của tôi "
Trình Lam chạy lại ôm Lôi Lạc Thiên miệng vẫn mỉm cười.
Lôi Lạc Thiên ôm cô vào lòng dịu dàng nói:
" Tốt lắm "
Tiếng tin nhắn trên điện thoại Lôi Lạc Thiên vang lên, anh mở ra cho cả Trình Lam và hai người còn lại xem.
[ Lôi Lạc Thiên có lẽ tôi đã quá xem thường cậu, lần này do cậu may mắn, tối nay gặp lại, tạm biệt].