Minh Hạo ra tay!!!
.......................................................
Cuộc họp Hội Đồng tập đoàn Hắc Long:
Ông Vinlee ngồi ngay vị trí thường lệ nhưng hôm nay lại khác, cảm giác thấp thỏm cứ mãi lấn át tâm trí ông. Chỉ ít phút nữa thôi, lão cáo già đó sẽ công bố số cổ phần của mình và đề nghị ông trao trả lại chiếc ghế Chủ Tịch.
"Cạch"
Tiếng cửa mở, có người đến. Ông Vinlee lập tức nhìn ra phía ấy, phía sau cánh cửa chính là gương mặt của tên gian xảo đang cười đểu nhìn ông. Sau lưng là tên Jiro thuộc hạ thân cận.
Gương mặt tươi như hoa ấy một làn nữa khiến ông Vinlee thực sự không cam tâm. Đúng là một tên đại gian đại ác!
- Các vị cổ đông đã đến đông đủ rồi sao? Tốt lắm!
Lão ta nhe răng nhe lợi cười đắc ý. Cuộc họp bị triệu tập gấp như vậy thì lời ra tiếng vào là điều không tránh khỏi. Các vị cổ đông được dịp bàn tán, xì xầm về mục đích cuộc họp này.
Chưa để Chủ Tịch mở lời như mọi khi, lão già đó đã ngang nhiên đứng dậy khua môi múa mồm:
- Cám ơn các vị đã chịu bỏ ra ít thời gian để đến dự cuộc họp này! Tôi - Phó Chủ Tịch tập đoàn có việc muốn tuyên bố.
Ngài Vinlee nghe đến đây thì nhắm nghiềm mắt lại như muốn phép màu sẽ xuất hiện. Tuy nhiên ông vẫn không hề phản bác một lời nào mà chỉ yên lặng lắng nghe.
- Hôm qua, ắt hẳn vị nào ngồi ở đây cũng đều nghe tin có một số cổ phần của tập đoàn ta được tung ra thị trường, đúng không?
Ai ai cũng nhìn nhau, bắt đầu nhận ra vấn đề. Lão John cười tựa như không nói tiếp:
- Tôi đã chính thức mua lại số cổ phần đó và bây giờ, tôi là người nắm số cổ phần lớn nhất trong công ty này!
Ông Vinlee đan hai tay vào nhau, hàng lông mày khẽ nhíu lại: "Thằng nhóc Minh Hạo bảo là có cách, sao mãi giờ này mà còn không đến cơ chứ?"
Jiro khoanh tay đứng phía sau quan sát sắc mặt mọi người mà mỉm cười đầy ẩn ý. Phần thắng đã thuộc về ai thì chính mọi người cũng biết rõ. Vả lại, phần lớn số cổ đông ở đây đều nằm dưới trướng ông John. Kẻ nào dám phản thì lập tức nhận hậu quả ngay.
- Theo nguyên tắc, giá trị cổ phần sẽ quyết định điều gì nhỉ? - ý tên cáo già đang đề cập đến chiếc ghế Chủ Tịch nhưng không nói thẳng, chỉ thấy hàn ria mép ông ta nhếch lên trông cực kì gian xảo.
Một vị cổ đông bên dưới e dè lên tiếng cho phải phép:
- Nếu thế thì chiếc ghế Chủ Tịch sẽ là do......
Lão John hả hê chắp tay phía sau nhìn phòng họp hơn trăm người cười ngoác cả mồm.
- TẤT NHIÊN SẼ LÀ DO NGÀI VINLEE ĐÂY NGỒI!!!!
Một giọng nói quen thuộc cất lên khiến mọi người đồng loạt nhìn ra phía cửa. Vẫn là hắn, vẫn một thân vest đen anh tuấn quen thuộc.
Lão John cứng người nhìn hắn, phát biểu mạnh miệng như thế có khi nào hắn đang giữ trong tay thứ gì hay ho hay không?
Đi cùng với hắn là Minh Hạo cũng mặc vest đen chỉnh tề. Hắn cương nghị tay đút túi quần cầm túi hồ sơ bước từng bước đến gần lão John.
- Chưa ngủ mà sao mơ sớm vậy cưng? Chân ngắn thế kia mà cũng đòi leo lên ghế Chủ Tịch à? Ít nhất cũng phải m như Ngài Vinlee đây chứ!
Lời nói đùa cợt của hắn khiến một số vị ngồi ở dưới bật cười còn lão ta thì thôi khỏi nói muốn xì khói lỗ tai luôn.
- Ranh con! Ai cho phép cậu vào đây nói xằng nói bậy xúc phạm "Chủ Tịch tương lai" hả?
- Oh my god! Già rồi mà còn xài kem chống nhục à? Đúng là cuồng dâm sinh hoang tưởng, tự xưng là Tân Chủ Tịch cơ đấy!
Hắn nhún vai cười ngu ngơ, máu điên của ông John bắt đầu sôi lên. Cùng lúc đó Jiro như nhận ra người quen, ông ta chỉ tay về phía hắn mà lắp bắp:
- Cái.... cái thằng....
Hắn cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy tên Jiro, vội hốt hoảng:
- Ông Già! Sao ông ở đây hả? Bảo vệ đâu mau khiêng ông ta ra ngoài!
Phòng họp Hội Đồng nhanh chóng lộn xộn và hỗn độn cả lên. Ông Vinlee liếc nhìn Minh Hạo:
- Thật sự là có cách giải quyết chứ?
- Hãy tin ở con!
Quay lại với "vụ án hot boy và hai ông già" nào:
- Hai thằng bây quen nhau à? - lão John gãi đầu.
- QUEN CÁI GÌ MÀ QUEN!!! - hắn và Jiro nhìn nhau đồng thanh.
Cả hai chiếu tia lazer vào nhau, khói bốc lên ngùn ngụt. Thấy tình hình này kéo dài không có lợi cho mình, lão John quát:
- Thôi đủ rồi! Rốt cuộc là cậu dựa vào cái gì ngăn cản tôi ngồi ghế Chủ Tịch? Nói đi!!!
Hắn đảo mắt thành một vòng tròn sau đó nhún vai:
- Tại vì ông không đẹp trai bằng Ngài Vinlee, không cao bằng, không trẻ bằng, bla....bla.... nói chung là cái gì cũng không bằng!
Lão John giận run người, tay siết lại thành đấm nổi cả gân:
- Cái đồ....cái...đồ....
- À còn thêm cái tật nói lắp nữa, vì vậy ông không thể nào làm Chủ Tịch được đâu! Về nghỉ khỏe đi nha! - hắn vỗ vỗ vai ông.
- Hừ! Không nói nhiều, đây là số liệu cụ thể tổng giá trị số cổ phần mà ta đang nắm, tự các ngươi xem đi! - ông John quăng mạnh một xấp giấy lên bàn.
Hắn quàng vai ông ta rồi nói nhỏ:
- Tôi có cái này vui lắm! Muốn xem không?
- Cái gì?
Hắn đưa ông ta túi hồ sơ mình đang cầm trên tay, lão John hằn học mở ra xem.
Hắn nháy mắt với Minh Hạo đầy ẩn ý, các vị cổ đông bên dưới cũng đang rất tò mò muốn biết đó là gì.
Sau khi xem đi xem lại, lão cáo già xám mặt hai chân đứng muốn không vững. Mồ hôi của ông ta bắt đầu rịnh ra ướt cả trán. Jiro phải bước đến đỡ ông ta để khỏi ngã.
- Tại sao.... Tại sao?
Ông ta mím chặt môi dùng ánh mắt khát máu nhìn hắn. Jiro thấy vậy liền cầm lấy để xem, sắc mặt cũng dần biến sắc giống ông John.
- Mầy....mầy.....
- Haha... Không ngờ đúng không? - hắn vỗ vai ông ta như an ủi.
Trong khi thái độ của hai ông già thay đổi thì hot boy của chúng ta mới tiến đến trung tâm của căn phòng cất giọng:
- Tôi chính thức tuyên bố, số cổ phần của tôi kể từ ngày hôm nay sẽ chuyển nhượng cho ông Lý Khánh Luân tức Vinlee bác của tôi! Có nghĩa là % cổ phần của Ngài John đây không có nghĩa địa gì với % cổ phần của bác tôi hết. OK?
Hắn vừa nói vừa trừng mắt nhìn hai con sói già ngồi trước mặt.
Ông Vinlee cùng mọi người trong phòng họp hết sức bất ngờ. Hóa ra là vậy! Ông hiểu ra và nhìn Minh Hạo:
- Đơn giản thế mà ta nghĩ không ra! Cám ơn con nhiều lắm Minh Hạo à!
- Dạ không có gì đâu ạ! Con thấy chuyện này khá là đơn giản, Ngài hãy cố gắng nhé! - Minh Hạo nhã nhặn.
Cả phòng họp cất lên một tràng vỗ tay nhằm ủng hộ Chủ Tịch đồng thời ném cho hai tên vô liêm sỉ kia một nổi ê chề chà bá. Jiro nghiến răng nhìn hắn như thâm thù đại hận:
- Thằng ranh! Thì ra mầy vốn là kẻ thù của Bang Kirin! Tao nhất định sẽ không để mầy sống yên đâu!
Hắn một tay đút túi quần, tay còn lại đưa lên gãi gãi đầu:
- Đủ trình thì tôi sẽ tiếp!
- Mầy.....
Jiro nhất thờ á khẩu không nói nên lời. Buổi họp kết thúc, ai cũng thở phào nhẹ nhõm vì ông John đã không đạt được mục đích.
Nhờ Minh Hạo suy nghĩ ra mấy cái kế sách đơn giản lại hiệu quả ấy mà ngày càng được Ngài Vinlee tín nhiệm. Hắn cũng trút bớt được phần nào áp lực công việc.