Sau đó cầm lấy một điếu thuốc khác rồi châm lửa.
“Cốc cốc cốc.
”
“Lão Thất, ta vừa rồi nghe nói cậu muốn về sớm sao? Lão gia nói, chậm nhất là buổi tối trở về, không thể về sớm.
”
Ngoài cửa, Tông Chính Nghiêm vẫn đang gõ cửa.
Tông Chính Ngự không kiên
nhẫn: “Câm miệng.
”
Tông Chính Nghiêm: “Cậu mở cửa ra trước đi, rồi chúng ta thảo luận về thời gian rời đi của cậu.
”
Tông Chính Ngự: “Cút.
”
Tông Chính Nghiêm:…
Giang Thành, tại bệnh viện tâm thần Lam Thiên.
Sau khi nói chuyện với Tông Chính Ngự xong, tâm trạng của Mộ An An đã tốt lên rất nhiều.
Cô trực tiếp đi tới phòng làm việc của bác sĩ Trần.
Nói sơ qua về tình hình của cô gái muốn chết vừa rồi cho bác sĩ Trần nghe.
Bác sĩ Trần nghe xong, khẽ thở dài: “Cô gái nhỏ cũng thật đáng thương.
”
Cô gái nhỏ tên là Mặc Mặc, nhỏ hơn Mộ An An vài tuổi, là học sinh cấp ba.
Từ nhỏ đến lớn đều thuộc thuộc diện học sinh giỏi toàn diện, thành tích đứng nhất khối, trong
tương lai sẽ là mầm mống của trường Đại học Bắc Kinh Thanh Hoa.
Nhưng thời điểm khi học cấp , bị phát hiện yêu sớm.
Qua lại với một tên trùm tường đểu cáng cùng lớp, kết quả tên trùm tường đẻu cáng này chỉ chơi đùa với cô ấy mà thôi, chơi chán xong liền chia tay.
Thật là một cô gái tội nghiệp, không thể đi ra ngoài, suy nghĩ cực đoan, điểm số tụt dốc không phanh, lại còn mắc chứng trầm cảm nặng, cuối cùng cha mẹ của
cô không còn cách nào khác chỉ có thể cho cô nghỉ học.
Bác sĩ Trần thở dài: “Tình cảm làm lỡ con người mà.
”
“Bởi vì rất thích.
” – Mộ An An đột nhiên nói một câu.
Bác sĩ Trần không hiểu: “Cái gì?”
Mộ An An lắc đầu: “Người cô ấy thích ở đâu?”
Bác sĩ Trần: “Nghe cha mẹ cô ấy nói, sự việc náo loạn rất lớn, nhưng tên trùm tường đểu cáng đó lại không có việc gì, cậu ta
vẫn tiếp tục quậy phá và chơi đùa với phụ nữ mỗi ngày, haiz, đứa nhỏ này thật đáng thương, cứ như vậy bị một tên tra nam
hủy hoại.
”
Tra nam: chỉ những người đàn ông, chàng trai có nhân cách tồi tệ, giả dối, lưu manh, thường xuyên lợi dụng tiền bạc và tình cảm của phụ nữ.
“Không phải là tra nam, mà là
một tên cặn bã.
” Mộ an an nói.
.