Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội

chương 308: 308: ý cô là sao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mộ An An cuộn mình trên sô pha, vùi đầu vào giữa hai đầu gối, như thể đang hòa nhập vào căn phòng tăm tối này.

Cùng lúc đó, tại trang viên Hoắc gia.

Hoắc Chân Chân hôm nay mời Giang cầm đến nhà làm khách.

Hoắc Phong hiện tại là gia chủ

của Hoắc gia, vô cùng yêu thương đứa cháu gái Hoắc Chân Chân này, đãi ngộ mà cô ta được nhận đều là của đại tiểu thư chính thống của Hoắc gia.

Căn phòng của Hoắc Chân Chân, cũng đã trải qua hàng triệu lần tu sửa.

Được làm dựa theo phong cách cung đình Bắc Âu, vô cùng sang trọng và giàu có.

Hoắc Chân Chân lúc này đang mặc một bộ triều phục màu vàng ấm áp, cùng Giang cầm ngồi trên ban công nhỏ, nếm thử một vài

món tráng miệng, thường thức ánh trăng, vô cùng mãn nguyện.

Giang cầm dựa vào ghế, trong tay cầm ly rượu đỏ, nhìn bộ dáng hưởng thụ của Hoắc Chân Chân, lại nhìn những đồ trang trí xa hoa ở xung quanh, cô ta ở trong lòng rất ghen tị.

Mặc dù bây giờ y dược của Giang gia, đứng đầu ngành y ở Giang Thành, nhưng vẫn không thể so sánh với một gia tộc giàu có như Hoắc gia.

Một người là nhà giàu có thực sự, một người chỉ là một doanh

nhân nổi tiếng.

Giang cầm tự cho mình là cao quý, nhưng mỗi lần nhìn Hoắc Chân Chân, cô ta đều cảm thấy, tại sao một đứa ngu xuẩn như thế này lại có thể có được một thân phận tốt như vậy chứ?

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bên ngoài Giang cầm cũng sẽ không thật sự đắc tội với Hoắc Chân Chân.

Giang cầm cười nói: “Chúc mừng cô nha, Chân Chân.

Hoắc Chân Chân uống cạn ly

rượu đỏ, vẻ mặt ủ rũ: “Chúc mừng cái gì? Có cái gì đâu mà chúc mừng chứ, chẳng qua chỉ là một cô gái xấu xí mà thôi, có lẽ cô gái xấu xí có hiện tại đang ở nhà xem mọi người công kích cô ta ở trên mạng, không dám ra khỏi cửa.

“Đáng tiếc, vừa rồi lại để cô ta chạy mất.

” – Giang cầm vẻ mặt tiếc hận: “Cô đã thông báo cho mẹ của bệnh nhân và giới truyền thông, kết quả chúng ta đều đánh giá quá cao về đạo đức của Mộ An An, đối mặt với sự khiển trách như vậy, cô ta vậy mà còn có mặt mũi chạy trốn.

Giang cầm nói một cách mịt mờ.

Thực ra, các video chứng cứ mà bệnh viện nhận được, bao gồm cả video câu cuối cùng Mặc Mặc nói, đều là Giang cầm nhắc nhở Hoắc Chân Chân đưa cho bệnh viện, nhân tiện phơi bày trước giới truyền thông.

Sử dụng sức mạnh của những người được gọi là chính nghĩa ở trên Internet để trừng trị Mộ An An, vừa không phải dính vào một thân nhơ bẩn, vừa có thể theo dõi sướng mắt, một công đôi việc.

Mà Hoắc Chân Chân thì trực tiếp bật cười sau khi nghe xong lời Giang cầm nói: “Vậy là cô quá coi thường những người chính nghĩa ở trên Internet rồi.

Mộ An An bị mang đi, thế thì sao, theo dõi không phải là được rồi sao! Theo dõi, còn có thể vào phòng báo thù.

Hoắc Chân Chân vẻ mặt dương dương tự đắc cùng Giang cầm nâng cốc: “Tôi chính là muốn cho người phụ nữ xấu xí này biết, tôi là đại tiểu thư của Hoắc gia, ai cũng phải phải nịnh nọt tôi, cầu xin tôi, cúi đầu trước tôi.

Cô ta là một người phụ nữ xấu xí, cô ta

nghĩ rằng cô ta có sugar daddy thân phận không tồi, liền cảm thấy bản thân đã lên trời rồi, quả thực nực cười!”

Giang cầm có chút băn khoăn: “Nhưng tôi thấy mối quan hệ của Mộ An An với Hoắc Hiển hình như tốt với lắm…”

“Anh họ tôi chỉ thích chơi đùa thôi, đừng lo lắng về chuyện đó.

” – Hoắc Chân Chân vè mặt không thèm để ý.

Giang cầm cười cười, cũng không nói nhiều về chủ đề này nữa.

uống xong ly rượu đỏ, nhìn về phía Hoắc Chân Chân, cố ý hỏi một câu: “Vậy tiếp theo phải làm gì đây?”

“Ý cô là sao?” – Hoắc Chân Chân không hiểu được.

Giang cầm lại tỏ ra vẻ mặt lo lắng: “Có một người bạn cùng lớp của tôi ở bệnh viện liên kết vừa gửi tin nhắn cho tôi nói rằng Mặc Mặc đã qua cơn nguy kịch và có thể ngày mai sẽ tỉnh lại.

Chúng ta mặc dù đưa ra bằng chứng, nhưng khi Mặc Mặc tỉnh lại, vậy cô ta chẳng phải sẽ biết, thật ra cô ta tự sát, là vì lúc đó

Câu nói kế tiếp Giang cầm không có nói, mà cẩn thận nhìn về phía Hoắc Chân Chân.

Hoắc Chân Chân hiển nhiên là đang nghĩ đến cái gì đó, vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc.

Giang cầm lại cố ý nói: “Ai da, nhìn xem tôi đang nói gì vậy chứ! Sao tôi lại nghĩ như vậy chứ, cô là đại tiểu thư của Hoắc gia, cho dù bệnh nhân thật sự nói ra điều gì thì ai mà tin được chứ? Với lại, cho dù giai đoạn nguy hiểm đã qua, nhưng ngày mai có thẻ tỉnh

lại được hay không cũng không chắc chắn.

Bệnh nhân hiện tại rất yếu ớt, chỉ cần rút ống oxy ra là có thể tắt thờ trực tiếp, đến lúc đó người khác liền cho rằng Mộ An An là kẻ giết người, ai cũng không thể nghĩ đến Hoắc đại tiểu thư cô được hết, ai dám chứ.

Giang cầm vừa nói liền vươn tay vỗ vai Hoắc Chân Chân: “Đừng nghĩ nhiều nữa, sau này chúng ta sẽ không gặp người phụ nữ xấu xí đó nữa, đây là điều vui vẻ nhất roi.

Hoắc Chân Chân phục hồi tinh thần lại, nhìn thoáng qua Giang

cầm, trực tiếp đứng lên: “Tôi đi vệ sinh.

Hoắc Chân Chân nói xong liền rời đi.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio