Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là thật sự làm hết bài tập.
“Thật sự không muốn buổi tối cùng đi ăn cơm sao?” – Tiểu Cửu chủ động hẹn.
Bởi vì ngày mai Mộ An An phải quay về Giang Thành, người làm bạn trên mạng xã hội – tiểu Cửu này vẫn là có chút không nỡ để cô đi.
Huống hồ cô mà đi rồi, tiểu Cửu còn một đống bài tập chưa làm.
Mộ An An trực tiếp cho tiểu Cửu một cái ôm: “Không được, tôi phải đi ăn với người tôi thích.
”
Hai người đi ra khỏi tiệm cà phê.
“Người chị thích ? Là người ở thủ đô sao?” – Ánh mắt tiểu Cửu sáng lên.
Mộ An An gật đầu: “Nhưng anh ấy là người sống ở Giang Thành đã lâu rồi, tôi ở bên này phải thực tập nên về sớm hơn anh ấy.
Anh ấy…”
Mộ An An có chút không nói được nữa.
Cô vẫn chưa nói qua với Thất gia về ngày anh sẽ quay trở lại.
Bây giờ đột nhiên nhắc đến, Mộ An An bắt đầu không nỡ rồi.
về Giang Thành, có lẽ sẽ rất lâu không gặp được Thất gia.
Mộ An An đang nghĩ thì một chiếc Rolls-Royce màu đen từ xa chạy đến.
“Xe đến rồi, tôi đi trước đây.
” – Mộ An An chỉ vào chiếc xe.
Tiểu Cửu liếc mắt một cái, buộc miệng nói: “Em phải xem xem người chị thích…”
Lời còn chưa nói xong, điện thoại trong tay đã reo lên.
Tiểu Cửu nhìn chằm chằm vào thông báo cuộc gọi đến từ người cha thân yêu của mình, biểu cảm vô cùng nặng
À
nê.
Tại đây có hình ảnh
Nhưng chỉ là thất thần hai ba giây, sau đó La Sâm lập tức trở về trạng thái làm việc, khởi động xe đưa Mộ An An về khách sạn cô đang ở.
Mặc dù đúng là đưa Mộ An An về khách sạn, nhưng La Sâm không đưa Mộ An An về thẳng phòng.
Mà trực tiếp đưa Mộ An An lên lầu ba của khách sạn.
Lầu ba là trung tâm thương mại.
La Sâm đưa Mộ An An đến cửa hàng trang phục.
.