Mộ Thanh là vợ trước của Giang Trấn, cũng chính là mẹ ruột của Mộ An An.
Mà lời này của Giang cầm, Giang Trấn không có trả lời, Quách Nguyệt Hoa ở kế bên nắm lấy tay Giang cầm nói: “Con cũng biết năm đó khi Mộ Thanh chết thì đứa con bà ta cũng mất tích, mãi cho đến bây giờ cũng không có manh mối gì.
”
Quách Nguyệt Hoa nói xong lại liếc nhìn về phía Giang Trấn một cái, rồi bổ sung một câu: “Mẹ chỉ cảm thấy đứa trẻ này nếu đã là con gái của ba
con, thì dù sao cũng nên tìm trở về.
”
Giang Trấn lại bổ sung: “Ba kêu con xuống đây, là muốn tìm hiểu tình hình với con.
Xác nhận lại một chuyện năm đó sau khi Mộ Thanh gặp chuyện không may, có phải Thất gia đã cứu Mộ An An không.
”
“Không thể nào!” – Giang cầm dường như buộc miệng thốt lên: “Mộ An An cô ta sao có cái mạng tốt như vậy được?”
Lời nói của cô ta vô cùng khó chịu.
“Đứa con của Mộ Thanh năm đó có lẽ đã chết rồi, sao có thể được Thất gia cứu được, sao có thể trở thành công
chúa của Ngự Viên Loan, cô ta nào có cái mạng tốt như vậy, cô ta sao có thể có mạng tốt như thế được? Trước khi là công chúa của Mộ gia bây giờ lại là công chúa của Ngự Viên Loan, sao cô ta có thể chứ!” – Lý trí Giang Cầm bắt đầu kích động.
Quách Nguyệt Hoa vội vàng vỗ về cô ta: “Ba con cũng chỉ là muốn làm rõ một chút thôi, lỡ đâu chuyện này…”
“Tuyệt đối không thể nào!” – Giang Cầm khẳng định nói, trong mắt đều là hận ý cùng với đố kỵ: “Con gái Mộ An An của Mộ Thanh, hoặc đã chết ở năm đó rồi, hoặc là đang ở cái xó xỉnh nào đó của thành phố này, tuyệt đối không thể nào là tiểu công chúa
của Ngự Viên Loan được! Khi Mộ Thanh chết, Mộ An An đó đã kết thúc cuộc đời làm công chúa nhỏ của mình rồi!”
Giang cầm nói hết lời này, liền đẩy Quách Nguyệt Hoa ra, rồi chạy lên lầu.
Bước chân lúc lên lầu còn đặc biệt nặng nề, cô ta vô cùng không cam lòng.
Khi cô ta biết được con nhỏ xấu xí lúc nào cũng áp chế thành tích của mình khi còn ở trường học, vậy mà lại là tiểu công chúa Ngự Viên Loan, cô ta không thể chấp nhận nổi!
Lúc Giang cầm quay về phòng đóng cửa lại, trong đầu liền nhớ lại những hồi ức lúc tuổi.
Trước tuổi, Giang cầm cùng với mẹ phải sống trong một căn phòng vô cùng rách nát.
Lúc đó, mẹ cô nói với cô, cô có một người ba, nhưng ba cô đang bị một cặp mẹ con không biết xấu hồ chiếm lấy!
Đó là cặp mẹ con vô cùng không biết xấu hổ nhất trên thế giới, đã chiếm lấy ba cô rồi, còn chiếm lấy thân phận đại tiểu thư của cô!
Giang cầm lúc đó có lén chạy đến
nhìn Mộ An An và Mộ Thanh.
Thấy mình và Mộ An An cùng cỡ với nhau, đang mặc váy công chúa, chải tóc đẹp đẽ, có thể ngồi trong một nhà hàng đắt tiền và ăn món bít tết mà Giang cầm nhắc mãi mới được ăn.
Hơn nữa Mộ An An kia còn chê bò bít tết khó ăn, nói không ăn liền không ăn!
Còn Giang cầm cô thì sao?
Toàn thân rách nát, chỉ có thể trốn trong một góc tối tăm.
Thật khó khăn mới đợi được Mộ Thanh và Mộ An An xảy ra chuyện.
Cuối cùng Mộ An An cũng không còn là cô công chúa kia nữa.
Mà Giang cầm cô cuối cùng cũng trở thành đại tiểu thư nhà quyền quý, mặc chiếc đầm công chúa cao cấp ra vào nhà hàng sang trọng.
Cô ta chỉ có thể chấp nhận, Mộ An An một là đã chết, hai là đang trốn ở dưới đáy Giang Thành này.
Chứ tuyệt đối không chấp nhận chuyện tiểu công chúa Ngự Viên Loan kia cùng Mộ An An của năm đó, là cùng một người được!
Cô ta dựa vào đâu mà có thể làm công chúa mãi được, nội tâm Giang
cầm vặn vẹo, không cam tâm.
.