Chiếc xe này Mộ An An vẫn luôn chê nó quá cao cấp quá đỏ chói, vì thế nó mãi được để ở gara xe hút bụi.
Hôm nay phải đưa tiểu thư Giang Cầm đi đua một đoạn, thả thính người ta một chút, vì vậy mới chọn chiếc nổi bật cao cấp hơn bình thường.
Lúc Mộ An An xuất hiện, vì đi chiếc xe chưa từng được xuất hiện bao giờ nên đội cổ vũ xung quanh đều phát ra tiếng kinh hô.
Kết quả Mộ An An đi từ trên xe đi xuống, tiếng kinh hô càng dữ dội hơn.
Cỏ người bắt đầu huýt sáo.
Dù gì thì thiếu niên Tông Thất bướng bỉnh toàn thân đầy quyến rũ, lại khiến Giang Phong bị phế nên ở cái núi Mộ Vân này rất nổi tiếng.
Thậm chí Mộ An An còn hướng về phía đội cổ vũ đang gào thét bên kia tặng một nụ hôn gió.
“Hờ hờ!” Một tiếng ho khan cố tình vang lên.
Mộ An An quay đầu liền nhìn thấy Giang cầm mặc một thân đồ da màu đen đang đứng trước mặt.
Giang cầm xoã mái tóc hơi xoăn của mình ra, bộ đồ da màu đen tôn lên thân hình lồi lõm của cô ta, đường
cong vô cùng hoàn hảo.
Vì tiếng ho khan cố tình của cô ta dẫn đến sự chú ý của nhiều người, có người còn trực tiếp hưng phấn lên.
“Nữ thần, dáng vẻ này của em thật khiến anh muốn lái xe chết cùng em.
” Mộ An An nói một câu với vẻ mặt say mê.
Đồng thời còn giúp Giang cầm mở cửa ghế lái phụ.
Giang cầm rất nữ thần rất cao ngạo đáp một câu: “Anh tém tém lại chút đi, đừng khiến tôi cảm thấy anh là người theo đuổi cực đoan, như thế tôi sẽ không ở bên anh nữa.
”
Cùng lúc này Giang cầm đánh giá từ trên xuống dưới của Mộ An An, “Nói thật, nếu không phải vì anh theo dõi tui quá dữ thì tôi cũng không đồng ý đi đua xe cùng anh đâu.
”
Lời này của Giang đại tiểu thư được nói vô cùng cao thượng lại kiêu ngạo.
Mà Mộ An An vừa nghe liền hiểu ngay câu này còn ẩn ý khác.
Ẩn ý là…
Cô ta là Giang cầm, là đại tiểu thư của tập đoàn Y Dược đứng đầu Giang Thành, cô không xem trọng nổi những người như Tông Thất.
Trước đó đồng ý với người ta cũng chỉ vì Tông Thất giống như thiểm cẩu theo đuổi quá gắt, vì vậy mới miễn cưỡng chấp nhận.
() Mang theo ý châm biếm, giống như một chú cún thích quấn quýt với chủ nhân.
Nói trắng ra Giang cầm là một người lương thiện cho thiểm cẩu một cơ hội biểu hiện đó.
Trong lòng Mộ An An khinh bỉ nhưng
bên ngoài thì trưng bộ mặt hết sức thiểm cẩu ra.
Cúi đầu nói: “Nữ thần, hôm nay có thể gặp được cô là phúc phận mà cả đời này tôi dành dụm được.
”
Mộ An An dứt lời lại cảm thấy không đủ, bèn bổ sung: “Tối hôm qua tôi hưng phấn đến không ngủ được, đến bây giờ còn đang căng thẳng.
”
Giang cầm vô cùng hưởng thụ khi đối mặt những gì Mộ An An làm.
Cô ta chỉnh lại tóc sau đó vô cùng nữ thần mà quẳng ra một câu: “Cơ hội lần này là cơ hội mà anh tự phấn đấu được, biểu hiện cho tốt vào, nếu chơi
vui tôi sẽ cho anh cơ hội thứ hai, đây không phải ai cũng có đâu.
”
“Được, tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, bảo đảm nữ thần sẽ vừa ý.
” Mộ An An nói xong liền mời Giang cầm lên xe và giúp cô ta đỏng cửa.
Người xung quanh nhìn sang bên đây thấy nữ thần cao ngạo Giang cầm cứ thế mà leo lên xe thì huýt sáo, trêu đùa sôi nổi.
“Thất ca ngầu đó! Hốt được nữ thần luôn.
”
“Chưa chắc đâu, người ta là nữ thần kiêu ngạo có tiếng ở núi Mộ Vân, ai cô ta cũng xem thường hết.
”
“Thất ca sức quyến rũ vô hạn nha.
.