Cô ngay cả giặt cũng không dám giặt, đừng nói chi là phơi nắng.Nhưng không giặt, ngày sinh nhật của anh....sao mặc đẹp được.Có điều đêm nay, Lục Mặc Trầm cũng không về nhà.Vân Khanh xoắn xuýt tới xoắn xuýt lui, xoắn xuýt tới khi tụi nhỏ về nhà, cô lập tức run rẩy đem đồ giấu ở dưới giường!Mẹ nó, sao cứ như ăn trộm vậy.Quạt gió trên khuôn mặt nóng bừng, mạnh mẽ giả vờ như không có chuyện gì giúp A Thẩm chuẩn bị cơm tối cho cục cưng.Ngày hôm sau, Vân Khanh tới phòng khám bệnh làm việc, chọn thời gian gọi điện thoại cho anh, nhưng không gọi được.Cô lo lắng có phải tối qua anh tăng ca cả đêm không, cô hơi sốt ruột kiểu người đàn ông sự nghiệp bận rộn và lãng phí sinh mạng.Ngược lại đành phải gọi cho A Quan, A Quan cơ bản được coi như là như hình với bóng với anh, động tĩnh của anh, A Quan rõ ràng nhất.Quả nhiên, A Quan nói cho cô biết, chủ tịch Lục không ở Thịnh Thế, bảo cô buổi trưa đừng đưa cơm trưa tới, nói chủ tịch Lục đi trụ sở Lục thị tham dự cuộc họp, tình hình e rằng không lạc quan cho lắm, có thể sẽ có tranh cãi trong cuộc họp, sẽ kéo dài cả ngày.Vân Khanh nhíu chặt mày, không hiểu lắm, “Nhưng không phải Lục thị là công ty nhà anh ấy sao? Anh ấy là chủ tịch, tại sao họp còn phải cãi nhau chứ?”“Cô Vân, cô có điều không biết, lão gia Lục có thể sẽ bãi nhiệm chức vị chủ tịch của chủ tịch Lục, ngược lại nâng đỡ Cố Trạm Vũ lên, bây giờ Cố Trạm Vũ có thể nói là gà chó lên trời, mượn sức Giang Thành Vũ kia, giành được vốn đầu tư tỷ, lại mở ra các dự án ở nước ngoài, uy tín trong hội đồng quản trị Lục thị tăng lên nhiều, chủ tịch Lục với tư cách đơn phương phản đối dự án ở nước ngoài, chắc chắn phải sau khi bàn bạc cân nhắc là loại trừ tất cả các ý kiến.”“Nếu như là dự án lợi nhuận, tại sao anh ấy muốn phản đối?” Vân Khanh không hiểu lắm.“Ôi! Trong này có rất nhiều chuyện, nước rất sâu. Chủ tịch Lục cũng không muốn quản chuyện có cục diện rối rắm này, nhưng dự án của Thịnh Thế dính dáng với Lục thị, hơn nữa sống chết của Lục thị, chủ tịch Lục không thể mặc kệ, nói chúng, anh ấy phải suy nghĩ rất nhiều, mà địch thì ở trong tối, tàn nhẫn, Cố Trạm Vũ không phải dễ đối phó, lão gia Lục rất sợ Lục thị bị chủ tịch Lục cướp đi, đại cục trước mắt vẫn đang nghi ngờ! Chủ tịch Lục hết cách phân thân.”Vân Khanh nghe thấy, hơi cảm thấy đau lòng, thái độ lão gia Lục đối với anh ấy và đối với Cố Trạm Vũ, quá khác biệt.Lúc này chính là người đàn ông của bản thân, bản thân đau.Cô thay anh cảm thấy không đáng làm, nhưng anh suy trước tính sau, tự có tính toán của mình.Tham vọng của anh, dã tâm của anh, anh muốn bảo vệ Lục thị, vậy thì chỉ có thể cực khổ gấp bội.Vân Khanh phỏng đoán một lúc, trong mắt lóe lên một tia sắc bén, hỏi A Quan, “Chuyện này, Thiên Dạ có chen một chân vào không? Tôi luôn cảm thấy, Thiên Dạ sẽ không bỏ qua thời cơ tốt này, A Quan, anh nói ông chủ anh đề phòng Thiên Dạ nhiều hơn, dù sao cũng là nhân vật độc ác.”A Quan hiểu ý cười, “Cô Vân yên tâm, tôi chắc chắn thúc giục chủ tịch Lục. Chỉ có điều cô đoán đúng một nửa, Thiên Dạ, cô ta căn bản là đồng minh với người họ Giang kia!”“Cái gì?” Vân Khanh hơi kinh ngạc.Cô đoán được Thiên Dạ chắc chắn sẽ không ngồi yên, nhưng lại không ngờ Thiên Dạ trực tiếp khiêu khích Lục Mặc Trầm, chứ không giả vờ đáng thương gì gì đó giống như bạn gái cũ khác.Thiên Dạ này muốn làm gì chứ? Cách thức làm việc và tư duy, hoàn toàn khác với những cô gái cũ khác, cũng không sợ chọc Lục Mặc Trầm càng hận cô ta hơn?Trong lòng Vân Khanh hơi thắt lại, có chút suy nghĩ của cô gái nhỏ, dù sao thì, cô ta là bạn gái cũ của Lục Mặc Trầm.......Trụ sở chính của Lục thị, trong phòng họp lớn tầng cao nhất, tất cả các cổ đông đều ở đây.Nhưng bầu không khí lại là chướng khí mù mịt, ồn ào không can ra được.Lục Mặc Trầm ngồi ở ghế chủ tịch, vẻ mặt lạnh lùng, xen lẫn nụ cười khẩy, không nói lời nào, liếc nhìn vài cổ đông đã soạn thảo đề xuất muốn bãi nhiệm chức vị chủ tịch của anh ở đối diện.Ngồi bên cạnh mấy cổ đông này chính là tổng giám đốc đương nhiệm, Cố Trạm Vũ.Thế cục rõ ràng, những người lạc hậu đứng về phía Lục Mặc Trầm bên này, những tân phái đứng về phía Cố Trạm Vũ bên kia, chia thế lực mà đứng!