Chương 1664 “Có liên quan đến cậu.” Liễu Ảnh ngước mắt nhìn Hàn Nhã Thanh. Hàn Nhã Thanh khẽ cau mày, dường như hơi bất ngờ nhưng cũng không rõ ràng cho lắm. “Sau khi giết Bùi Doanh, Bùi Dật Duy đi thẳng đến công ty, sau đó nhờ luật sư của công ty soạn thảo hợp đồng chuyển nhượng, chuyển toàn bộ cổ phần công ty và tất cả tài sản trên danh nghĩa của anh ấy cho cậu. Anh ấy không muốn nói trước cho cậu biết, thế nên mới nhờ tớ khi nào cần cậu ra mặt thì mới nói ra.” Tuy Bùi Dật Duy đã nhắc cô ấy nhiều lần rằng trước đó đừng để Hàn Nhã Thanh biết, nhưng Liễu Ảnh biết mình không thể gạt được Hàn Nhã Thanh đâu. Bây giờ Hàn Nhã Thanh đã hỏi thì Liễu Ảnh biết mình cũng chỉ có thể nói rõ sự thật. “Nhã Thanh, chắc hẳn cậu cũng hiểu ý của anh ấy. Anh ấy đã giết Bùi Doanh, nên đã chuẩn bị sẵn tinh thần ngồi tù. Anh ấy đã vào tù rồi thì những thứ đó cũng sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.” Liễu Ảnh vẫn không nhịn được mà giải thích thêm một câu. Liễu Ảnh biết trước đây Hàn Nhã Thanh yêu Bùi Dật Duy nhưng bây giờ thì không còn yêu nữa rồi. Hơn nữa, giờ cô cũng đã có cậu ba Dương. Trong trường hợp này, Bùi Dật Duy lại chuyển giao tất cả tài sản của mình cho Nhã Thanh, làm vậy có thể sẽ khiến cô cảm thấy lúng túng. Nếu để cậu ba Dương biết thì nói không chừng anh lại ghen. Nhưng Bùi Dật Duy đã giết Bùi Doanh, dù họ có nghĩ cách bào chữa thì chắc chắn anh ta vẫn phải ngồi tù, đây coi như là tình huống đặc biệt. Hàn Nhã Thanh vẫn giữ im lặng, sắc mặt không có quá nhiều thay đổi, Liễu Ảnh không đoán được tâm tư của cô, cũng không biết cô suy nghĩ thế nào. Liễu Ảnh nhìn Hàn Nhã Thanh, hỏi dò: “Nếu không thì cậu cứ giúp Bùi Dật Duy quản lý công ty trước, chờ anh ấy ra tù thì trả lại sau.” “Cậu biết tớ mù tịt chuyện quản lý công ty còn gì, Hàn thị tớ còn phải thuê người quản lý chuyên nghiệp đấy.” Lúc này Hàn Nhã Thanh mới ngước mắt lên nhìn Liễu Ảnh, những lời này của cô cũng tương đương với việc tỏ rõ thái độ. Hàn Nhã Thanh sẽ không nhận những gì Bùi Dật Duy để lại cho cô, sợ là việc giúp anh ta quản lý công ty lại càng không khả thi. “Tớ biết là cậu sẽ không đồng ý mà.” Nghe những lời Hàn Nhã Thanh nói Liễu Ảnh cũng không thấy lạ: “Nhưng anh ấy đã hoàn tất thủ tục rồi, chỉ còn mỗi bước để cậu ra mặt tiếp quản là xong.” “Tớ không nhận thì tất nhiên sẽ có biện pháp trả mọi thứ về cho anh ta.” Giọng Hàn Nhã Thanh dửng dưng, không mang theo quá nhiều cảm xúc. Bùi Dật Duy xảy ra chuyện, cô không thể khoanh tay đứng nhìn nhưng ngoài việc đó ra thì không còn gì khác nữa. Mối quan hệ của cô với Bùi Dật Duy đã sớm kết thúc từ lâu nên hai người bọn họ cũng không thể tiếp xúc quá nhiều, cũng sẽ không có quá nhiều mối liên quan nữa. Cô tuyệt đối không thể nhận tài sản của Bùi Dật Duy được. Dù bây giờ có nghèo đến mức không có cơm để ăn cô cũng sẽ không lấy thứ gì của anh ta. “Bây giờ anh ấy đi tù rồi, cậu trả cho anh ấy thì có tác dụng gì chứ?” Liễu Ảnh không nhịn được mà khẽ thở dài. Hiện tại, Bùi Dật Duy đã ở trong tình cảnh này, sản nghiệp khác thì không có vấn đề gì nhưng công ty thì Bùi Dật Duy đành bó tay, anh ta không thể quản lý công ty ở trong tù được. Hơn nữa, bây giờ chuyện Bùi Dật Duy giết người đã bị lan truyền ra ngoài nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới công ty. Vì vậy, trong tình hình này, chuyển nhượng công ty mới là biện pháp tốt nhất để giữ lại công ty của anh ta. “Tìm người giúp anh ta quản lý công ty là được. Tìm một người chuyên nghiệp đáng tin cậy để quản lý, chờ đến sau khi anh ta ra ngoài thì công ty vẫn là của anh ta thôi.” Hàn Nhã Thanh tuyệt đối sẽ không chấp nhận nhưng bây giờ Bùi Dật Duy rơi vào tình trạng này cô cũng không thể hoàn toàn mặc kệ. “Tớ sẽ nhờ Dương Tầm Chiêu giúp, xem có tìm được người nào thích hợp không.” Hàn Nhã Thanh hoàn toàn không hiểu gì về chuyện kinh doanh. Những người cô quen biết cũng đều không giỏi chuyện kinh doanh, vì vậy chỉ có thể nhờ Dương Tầm Chiêu giúp đỡ. “Chuyện này mà tìm cậu ba Dương giúp đỡ, cậu không sợ anh ấy sẽ ghen à?” Liễu Ảnh ngạc nhiên nhìn Hàn Nhã Thanh. Cô nhờ Dương Tầm Chiêu giúp đỡ Bùi Dật Duy, liệu anh có ghen không? “Không đến mức đó đâu.” Hàn Nhã Thanh cảm thấy cậu ba Dương sẽ không đến mức ghen tuông chỉ vì một chút việc nhỏ như vậy. “Cái gì là không đến mức, trong phương diện này thực ra đàn ông cực kỳ hẹp hòi đấy. Cậu nhờ vả cậu ba Dương để giúp đỡ người đàn ông khác, đời nào anh ấy lại không tức giận. Huống chi, cậu và Bùi Dật Duy còn từng có một thời gian yêu nhau.” Dù Liễu Ảnh chưa từng yêu đương nhưng cô ấy đã đọc không ít tiểu thuyết nên trong chuyện này cô ấy vẫn tương đối tinh thông.