CHƯƠNG 1737 Trương Minh Hoàng nhíu mày, giọng nói này… tại sao lại có vẻ quen thuộc đến vậy? Hình như đã rất lâu rồi không nghe thấy nhưng giọng nói này nhất định là đã từng nghe qua. “Bởi vì có rất ít người biết số điện thoại này của chị, huống hồ, hôm nay chị vừa cho em số điện thoại.” Lâm Từ cười nói. Đường Vũ Kỳ rất vui, chị gái có giọng nói hay như vậy, nhất định cũng rất xinh! Tuy rằng hôm nay không nhìn thấy, chị ấy luôn đeo chiếc kính râm rất lớn nhưng không hề nào cản trở tới trí tưởng tượng của Đường Vũ Kỳ về dung mạo của chị ấy được, cảm giác… là một chị gái rất có khí chất. “Chị ơi, quần áo mà chị chọn cho em, mẹ và ông em đều rất hài lòng, cảm ơn chị!” Đường Vũ Kỳ ngoan ngoãn nói. Lâm Từ mang tới cho cô bé cảm giác như chị gái hàng xóm vậy, không có chút làm giá. Cô bé cảm thấy ở cùng Lâm Từ rất vui, không cần phải để ý quá nhiều. “Thích là tốt rồi.” Lâm Từ thuận miệng nói, cô ấy nghĩ một chút rồi lại hỏi: “Em có từng nghĩ muốn làm người mẫu không?” Đường Vũ Kỳ nghi hoặc, người mẫu? “Người mẫu thời trang sao ạ?” Đường Vũ Kỳ vừa nghĩ vừa hỏi. “Đúng vậy.” Lâm Từ xác định nói: “Bên chị là VG, nếu như em đồng ý thì chị sẽ tìm người tới nói chuyện với em, dù chỉ là làm vì thấy hứng thú thôi cũng không sao cả.” Người có thể tới “Moon Stars” không phú thì cũng quý, những gia đình bình thường không thể nào đưa con mình tới đó được. Nhưng Lâm Từ vẫn muốn thử một lần, Đường Vũ Kỳ thật sự có thể mặc được tất cả các loại trang phục đủ phong cách, một bé gái như vậy rất hiếm thấy. Mặc Thành bất mãn bĩu môi, Đường Vũ Kỳ giống người sẽ làm như vậy sao? Hơn nữa, sao chỉ mời mỗi Vũ Kỳ mà không mời Minh Hạo chứ! Không phải Minh Hạo mặc đồ cũng rất đẹp sao! Đây là phản ứng đầu tiên của Mặc Thành. Sau đó mới chú ý tới, Lâm Từ nói tới VG, là tập đoàn thời trang lớn nhất thế giới hiện nay, có rất nhiều nhà thiết kế ưu tú, độ trung thành cũng khá cao, cướp được nhân tài từ VG là rất khó, Lâm Từ? Hình như anh ta chưa từng nghe qua cái tên này… có điều… nếu nhớ không nhầm thì chủ tịch của VG là Lâm Tử, chẳng lẽ có quan hệ với Lâm Từ? Mặc Thành nghi hoặc. Lâm Tử cực kỳ nổi tiếng trên thương trường, người nhà của ông ta chỉ nghe nói qua một người tên Lâm Niệm, còn Lâm Từ này? Là anh ta nghĩ quá nhiều sao? Mặc Thành thầm nghĩ. Trương Minh Hoàng thoáng sửng sốt, đột nhiên nhớ tới chuyện rất lâu trước kia. Nếu như không phải lại một lần nữa nghe thấy VG, có lẽ ông cũng sẽ không nghĩ tới, hoặc cũng có thể là ông cố tình quên đi chuyện này. Nếu có thể không nhắc tới, ông sẽ mãi mãi không bao giờ nhắc lại. Mấy năm nay, ông chưa từng nghĩ sẽ một lần nữa dây dưa với Lâm thị, đột nhiên ông có chút hoảng hốt. Đường Vũ Kỳ nghiêng đầu suy tư một lát, sau đấy nghiêm túc nói: “Chị ơi, bây giờ em còn chưa nghĩ kỹ, không thể trả lời chị ngay được, sau này em trả lời chị được không ạ?” Giọng nói Đường Vũ Kỳ mềm mại, Lâm Từ nghe mà tim như tan chảy. Ai có thể từ chối một đứa trẻ đáng yêu như vậy chứ? Vậy nên, Lâm Từ không chút do dự mà đồng ý. Trong lòng cô ấy, Đường Vũ Kỳ có thể đồng ý đã là niềm vui bất ngờ rồi! “Thế, chị ơi, em kết bạn với chị được không ạ? Là số điện thoại này sao?” Đường Vũ Kỳ rất muốn nhìn thấy mặt Lâm Từ, lúc này thật sự muốn trực tiếp gọi video. “Đúng vậy, em gửi lời kết bạn đi, chị sẽ đồng ý ngay.” Lâm Từ thích đứa trẻ chủ động như vậy, vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu. Đường Vũ Kỳ gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy bye bye chị, bây giờ em sẽ kết bạn với chị ngay.” Nghe được câu trả lời xong cô bé bèn tắt điện thoại. Đường Vũ Kỳ tìm kiếm nick của Lâm Từ, thấy ảnh đại diện là một cô gái xinh đẹp đang cắn quả táo. Đường Vũ Kỳ cố ý nhấn mở ra, cảm thán một tiếng: “Uầy! Chị xinh thật đấy!” Đường Minh Hạo dịch người qua, Mặc Thành cũng đi tới, đều ngó lại xem. Cô gái có đôi mắt màu lưu ly, khóe mắt phải còn có nốt ruồi lệ, cảm giác tỏa sáng vốn có bỗng mang chút ưu thương đa tình. Rất đẹp, nhưng là một vẻ đẹp xa cách, có điều… cắn quả táo lại trông có chút giống em gái nhà bên. Đường Vũ Kỳ gửi lời mời, bên kia rất nhanh đã đồng ý. Lâm Từ gửi tới mấy liên kết, mở ra đều là ảnh trang phục, hỏi Đường Vũ Kỳ thích cái nào. Đường Vũ Kỳ ngây người, nên trả lời sao đây? Chị muốn để cô bé làm người mẫu sao? Hay là muốn tặng quần áo cho cô bé? Cô bé nhìn Trương Minh Hoàng cầu xin giúp đỡ, Trương Minh Hoàng nhận lấy điện thoại, ánh mắt bị ảnh đại diện của Lâm Từ thu hút, ma xui quỷ khiến thế nào, ông lại ấn mở trang cá nhân của Lâm Từ ra… Trương Minh Hoàng nhận lấy điện thoại, ánh mắt bị ảnh đại diện của Lâm Từ thu hút. Ma xui quỷ khiến thế nào, ông ấy lại ấn mở trang cá nhân của Lâm Từ ra… Bên trong có không ít ảnh của Lâm Từ, Trương Minh Hoàng mở từng tấm lên. Quả nhiên… rất giống Lâm Uyển. Khác ở chỗ, Lâm Uyển ngoài mềm trong cứng, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi thì sẽ thấy dịu dàng như nước. Còn Lâm Từ thì kiêu ngạo, mỗi cái nhíu mày hay một nụ cười đều mang theo sự cám dỗ khó có thể cưỡng lại. Sự kiêu ngạo của cô ấy tỏa ra từ tận trong xương cốt, không giống như Lâm Uyển… thật ra, thâm tâm có chút tự ti.