CHƯƠNG 1761 Nói xong Liễu Ảnh định rời đi nhưng bị người phụ nữ kia kéo lại: “Định đi sao? Cô dựa vào đâu mà đòi đi? Cô quyến rũ bạn trai của người khác rồi còn định đi sao? Cô có biết xấu hổ không vậy?” Giọng nói cô ta rất chói tai, xung quanh đã có vây lại xem. Liễu Ảnh nhíu mày nhìn những người xung quanh, đúng là phiền phức! Hơn nữa mẹ của cô vẫn còn ở đây, Liễu Ảnh không muốn bà thấy mình khó xử, vậy là cô khẽ đẩy tay cô ta ra: “Nếu chúng ta đã không quen biết nhau thì cô nói thẳng đi, bạn trai hay chồng chưa cưới của cô là ai?” Người phụ nữ kia hơi hoảng hốt, tại sao người phụ nữ không hề quan tâm chút nào vậy. Cô ta nghiến răng nghiến lợi không trả lời ngay lập tức. Liễu Ảnh chỉnh lại tóc thì nhìn thấy ở một góc tường lấp ló bóng người nào đó. Cô không nhìn rõ đó là ai, nhưng cũng hiểu chuyện này có người chỉ đạo đằng sau. Cô cảm thấy rất phiền phức, chỉ hy vọng rằng chuyện này không liên quan đến Tư Đồ Không, nếu không sẽ rất rắc rối. Người phụ nữ trước mặt dường như không có ý định buông tha cho cô, ánh mắt cô ta dữ tợn, Liễu Ảnh trừng mắt nhìn lại. Mẹ cô vội vàng đi tới, cô đang đứng giữa đám đông, vừa nhìn qua là đã thấy ngay. Liễu Ảnh hơi sốt ruột, nhưng cô biết không thể để mẹ mình dính vào chuyện này được, vậy là cô khẽ lắc đầu với mẹ, tỏ ý cô có thể tự giải quyết. Mẹ Liễu vốn dĩ đứng bên ngoài, không nhìn rõ bên trong xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi dè dặt chen vào trong, nhìn vẻ mặt thản nhiên của Liễu Ảnh, bà biết con gái tự có cách giải quyết nên chỉ đứng quan sát. “Cô đã có bạn trai hay chồng chưa cưới chưa? Cô không nói ra được hay là không thể nói.” Liễu Ảnh có vẻ hơi hung hăng, cô quá chán ghét những chuyện thế này. Hơn nữa cô không làm gì mà lại bị người khác hãm hại, có lẽ là do người khác bịa đặt. Mà nếu là Tư Đồ Không thì cô càng không sợ, chắc chắn Tư Đồ Không chẳng bận tâm đến những chuyện này. Người phụ nữ này không có chút quan hệ nào với Tư Đồ Không thì có thể nói được gì? Hơn nữa mẹ Liễu đang ở bên cạnh nên cô muốn giải quyết nhanh chóng chuyện này. “Đương nhiên là tôi có!” Người phụ nữ kia bị chọc cho tức giận, nói thẳng ra luôn. Mặc dù chuyện này có người chỉ đạo, nhưng cô ta cũng không muốn chịu nỗi ấm ức này. Coi thường ai vậy chứ! “Vậy à? Thôi được rồi, cô nói tôi quyến rũ bạn trai cô, không, là chồng chưa cưới của cô, vậy anh ta là ai? Nếu cô đã hùng hổ chạy tới trước mặt tôi đánh ghen, vậy cô có biết tôi là ai không? Có lẽ cô không biết đúng không? Quan trọng nhất là bằng chứng đâu?” Nếu đã tới gây chuyện thì đừng sợ chuyện phiền phức đổ ngược lại mình. Liễu Ảnh biết rõ, đừng nói là mấy năm nay cô không hề tiếp xúc với đàn ông, cho dù có, nếu để lại bằng chứng thì Tư Đồ Không cũng có thể đã xử lý sạch sẽ rồi, vậy nên cô không hề lo lắng chút nào cả. Liễu Ảnh đột nhiên cảm thấy nếu lúc này Tư Đồ Không cũng đi theo thì sẽ không xảy ra chuyện thế này. Mặc dù không phải cô không tự giải quyết được, nhưng mà… cô không muốn mẹ chịu lúng túng cùng mình. Trái tim mẹ Liễu bỗng thắt lại, Liễu Ảnh đã phải trải qua những chuyện thế nào mới có thể bình tĩnh nói ra những lời này như thế chứ? Cô dường như không hề bận tâm đến danh tiếng của mình, mẹ Liễu càng thêm hối hận vì lúc trước không ở bên cạnh Liễu Ảnh nhiều hơn. “Cô tên là Liễu Ảnh, chính cô quyến rũ chồng chưa cưới của người khác, còn muốn giảo biện sao?” May mà người phụ nữ kia nhớ được cái tên này, nên giờ phút này càng muốn tóm chặt cái tên ấy không buông. Trong thâm tâm, cô ta tin rằng bây giờ Liễu Ảnh đang đuối lý, chắc chắn cô sẽ hoang mang, để lộ sơ sẩy. Chỉ tiếc rằng cô ta không hiểu Liễu Ảnh, càng không hiểu quan hệ giữa Liễu Ảnh và Tư Đồ Không. Kẻ thứ ba? Chen chân vào tình cảm của người khác? Liễu Ảnh chưa từng làm, đương nhiên sẽ không chột dạ. “Vậy là cô nói tới ai? Người tôi quyến rũ không phải là bạn trai, cũng không phải là chồng chưa cưới của cô? Vậy sao cô lại biết rõ như thế?” Liễu Ảnh hỏi ngược lại, chuyện này tương đối nhạy cảm, nếu người mà cô ta nói không phải là chồng chưa cưới của cô ta thì cô ta lại qua lại thân thiết với chồng chưa cưới của người khác, cũng không phải chuyện gì đường hoàng cho cam! “Cô ấy là bạn thân của tôi, tôi tận mắt thấy cô quyến rũ chồng chưa cưới của cô ấy!” Người phụ nữ kia lên mặt chỉ trích, làm như Liễu Ảnh đã ngồi lên đầu lên cổ cô ta vậy. Vốn dĩ đây là một chuyện bình thường, thậm chí còn gây ấn tượng tốt, dù sao thì cũng có rất nhiều người sẵn lòng xả giận thay bạn thân. Liễu Ảnh nhướng mày, cái cớ này cũng thật sứt sẹo quá rồi đấy! Vu cáo? Một lời vu cáo không có chút kế hoạch, đâu đâu cũng đều là lỗ hổng, có ai giúp cô ta vun vén không? Liễu Ảnh bắt đầu thấy mong đợi, cô muốn xem người đứng đằng sau là ai nên cũng vui lòng chơi đùa cùng người phụ nữ này: “Cô nói người mà tôi quyến rũ đó là ai? Bùi Dật? Bùi Duy? Tư Không? Thứ lỗi, bên cạnh tôi hơi nhiều đàn ông.” Liễu Ảnh nói mà chẳng buồn bận tâm, dường như bên cạnh cô thật sự có những người này vậy!