Chương 1025 Mạnh Tiệp Dư sửng sốt mất một lúc, sau đó lập tức nắm lấy cổ áo Ngô Dịch An như người đàn bà chanh chua: “Ngô Dịch An, sao ông lại dám đánh tôi? Ông dựa vào đâu hả?” “Nếu không phải cô khăng khăng chọc tức Tô Nhược Hân thì tôi và cô đã không đi đến nước này, Mạnh Tiệp Dư, cô tỉnh lại đi.” Nói xong câu này, Ngô Dịch An không thèm nhìn Mạnh Tiệp Dư nữa cất bước bỏ đi. Vào lúc này quả thật ông ta vô cùng hối hận. Chỉ vì ham muốn nhất thời, mới mẻ nhất thời mà ông ta bước sai hết bước này đến bước khác, giờ đây ông ta đã hoàn toàn hủy hoại gia đình và tiền đồ của mình sau khi bị Mạnh Tiệp Dư mê hoặc tâm trí. Trở lại phòng khám, Ngô Dịch An thu dọn đồ đạc, thay chiếc áo blouse trắng, vừa bước ra khỏi văn phòng đã bị Mạnh Tiệp Dư chặn lại. “Họ Ngô kia, ông nói rõ cho tôi biết, ông định làm gì? Ngô Dịch An khẽ liếc nhìn Mạnh Tiệp Dư, không ngờ rằng người phụ nữ này khi thật sự đanh đá lên lại xấu xí như vậy. “Chuyện đến nước này đều do tôi mù quáng quen biết cô, nói đi, cô ngăn cản tôi làm gì? Có phải muốn bồi thường không?” Hai người cứ đứng trước văn phòng của ông ta như thế nên giờ phút này đã thu hút sự chú ý của các bác sĩ, y tá và bệnh nhân trong phòng khám, tất cả bọn họ đều nhìn sang đây. Nhưng Ngô Dịch An đã không còn sá gì nữa. Dù sao mối quan hệ giữa ông ta và Mạnh Tiệp Dư đã được phát sóng trực tiếp bóc trần, vợ và con gái ông ta cũng đã phát hiện ra. Đã đến nước này, ông ta đã hoàn toàn không còn đường lui nữa rồi. Nhiều thêm hay bớt đi một ít, quả thật ông ta đã hoàn toàn không còn quan tâm đến. Cứ dứt khoát nói rõ ràng mọi chuyện vào lúc này cũng tốt. Để tránh cho Mạnh Tiệp Dư tìm đến gây phiền toái cho ông ta hết lần này đến lần khác. “Dù sao chúng ta cũng không thể cứ như thế là xong được.” Mạnh Tiệp Dư đã cảm nhận được những ánh mắt lạnh lùng trên đường trở về phòng khám, suốt một đường bọn họ thì thào to nhỏ với nhau, lúc này cô ta cũng sắp thành chó cùng rứt giậu rồi. Thì ra chính những vị bác sĩ và y tá trong khoa cấp cứu trước giờ không dám làm trái ý mình ban nãy lại không thèm đánh tiếng với cô ta. Trong một khoảnh khắc, cô ta bỗng cảm thấy bản thân hệt như con chuột chạy ngoài đường bị người người đuổi đánh. Đây là trải nghiệm mà trước giờ cô ta chưa từng thử qua. Những người trước giờ luôn nịnh nọt cô ta, hiện tại lại chẳng thèm nói với cô ta lời nào, nhờ vậy mà cô ta mới biết lần này mình chọc phải họa lớn thật rồi. “Được, cô nói đi, giờ cô muốn tiền hay muốn nhà? Hay là còn muốn thứ gì khác?” Ngô Dịch An cất cao giọng nói. Dù sao bản thân ông ta đã bị người khác xem như tên cặn bã rồi nên không cần che giấu làm gì nữa. Chỉ bằng nhân lúc có nhiều người chứng kiến như vậy, dứt khoát dùng một dao chém đứt quan hệ, hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của Mạnh Tiệp Dư. Một ả đàn bà tự tay hủy hoại sự nghiệp tương lai của chính mình tương đương với một quả bom gây chuyện di động, người đàn bà như vậy, dù có được tặng cũng không ai thèm nhận. “Tôi muốn gì thì ông sẽ cho cái đấy hả?” Mạnh Tiệp Dư không ngờ Ngô Dịch An sẽ hỏi thẳng như vậy, mặt mày tức khắc tối sầm lại, ánh mắt lướt qua những kẻ đang đứng xung quanh nhìn mình. Trong những người đó, hơn một nửa là đồng nghiệp của cô ta, nửa còn lại là bệnh nhân của phòng khác, lúc này tất cả bọn họ đều đang nhìn cô ta bằng ánh mắt như gặp phải bệnh truyền nhiễm, như thể cô ta dơ bẩn lắm vậy.