Chương 1043 Cô muốn làm hết những điều có thể làm, sau đó nếu anh vẫn không chạm đến cô thì từ này về sau, cô sẽ mất hết hy vọng. Chỉ cần chú ý đến những thay đổi trên cơ thể anh là được rồi. Những thứ cô có thể làm cho anh cũng chỉ có như thế. Dọn đẹp bàn ăn xong, Tô Nhược Hân thay quần áo, đeo ba lô rồi mở cửa, đang định ra ngoài mua đồ thì kết quả, chân còn chưa bước ra khỏi cửa đã giật mình: “Các cô… Một nhóm người đang đứng thành hai hàng ở ngoài hành lang bên ngoài căn hộ của cô. Tất cả đều là đồng nghiệp trong phòng khám. Đều là những người mà cô quen biết và thân thuộc. Và đứng ở phía trước là Tiểu Điền. “Tô Nhược Hân, chúng tôi đến đón cô về thực tập ở phòng khám” “Đúng, theo chúng tôi trở về đi, mới có một đêm thôi mà mọi người đều nhớ cô rồi.” “Nếu cô không quay về, tất cả mọi người đều không có tâm trạng làm việc nữa.” “Tô Nhược Hân, bác sĩ Giang đã thăng chức thành phó giám đốc rồi, nhưng anh ấy sẽ sớm trở thành giám đốc của phòng khám chúng ta thôi. Giám đốc Ngô bị sa thải, giám đốc Vương sẽ nhanh chóng thuyên chuyển đến làm việc ở phòng khám mới.” “Đồ của Mạnh Tiệp Dư và Ngô Dịch An đã sớm bị ném ra khỏi phòng khám của chúng ta rồi. Chúng tôi đảm bảo sau khi cô quay về, tuyệt đối sẽ không nhìn thấy người hoặc đồ vật mà cô không thích, chắc chắn sẽ không có.” “Cô biết không, tối hôm qua, bác sĩ Mạc đã vạch trần rất nhiều chuyện về Ngô Dịch An. Hóa ra thuốc men và trang thiết bị trong phòng khám của chúng †a đều là do công nhân bốc vác chỉ trả, kết quả, tất cả đều bị giám đốc Ngô cắt xén, ông ta đúng là mặt người dạ thú.” “Tôi nói cho cô hay, cô cũng không phải là người đầu tiên bị ép buộc phải chuyển thuốc và thiết bị. Mỗi điều dưỡng trong khoa cấp cứu chúng ta đều từng chuyển đi, không chuyển không được, nếu không chuyển thì người phụ nữ xấu xa Mạnh Tiệp Dư kia sẽ gây rắc rối cho chúng tôi.” “Bây giờ bác sĩ Giang đảm nhiệm chức giám đốc rồi, tối hôm qua anh ấy tuyên bố sẽ loại bỏ lần lượt những thói hư tật xấu trước kia, tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như ngày hôm qua nữa.” “Tô Nhược Hân, theo chúng tôi quay về đi.” Sau đó, mấy cô điều dưỡng không hề phân bua mà lôi léo Tô Nhược Hân đi. Tô Nhược Hân chớp mắt: ‘Việc này, tôi… hôm nay tôi muốn nghỉ một ngày có được không?” Gô còn có rất nhiều chuyện quan trọng cần phải hoàn thành, đó chính là phải tóm lấy Hạ Thiên Tường hoàn toàn, mặc dù có chút khó khăn nhưng không thử thì cô không cam lòng. “Nghỉ ngơi một ngày có nghĩa là hôm nay cô không đến phòng khám làm việc, sau đó ngày mai cô sẽ đến phòng khám đúng không?” Điều dưỡng Tiểu Điền dè dặt hỏi, sợ Tô Nhược Hân sẽ đưa ra câu trả lời mà cô ta không mong muốn. “Ừ” Thấy đồng nghiệp lo lắng cô không quay về như vậy, Tô Nhược Hân cũng không muốn thừa nước đục thả câu khiến các cô ấy lo lắng nữa. Thật ra cô cũng rất thích phòng khám này. Đại đa số đồng nghiệp trong phòng khám đều tốt, chỉ có vài người xấu xa như Mạnh Tiệp Dư và Ngô Dịch An mà thôi.