CHƯƠNG
Bỗng nhiên, hiện trường lập tức yên tĩnh.
Hầu hết mọi người đều hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu.
Tô Nhược Hân vốn không để tâm, kết quả hiện trường ban đầu vốn đang ầm ĩ lại lập tức trở nên yên tĩnh. Cô thoáng ngây người, bất giác hỏi: “Mẹ nuôi, sao vậy?”
Tăng Hiểu Khê lại giơ tay lên che mắt cô: “Đừng nhìn, con gái không thể nhìn, quá phóng đãng rồi.”
Nhưng lúc bà ta nói vậy, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu mà không hề chớp lấy một cái.
Tô Nhược Hân đẩy tay bà ta ra, vừa liếc mắt đã nhìn thấy được Anna trên màn ảnh lớn, không ngờ còn có một người đàn ông nữa.
Có điều, người đàn ông kia chắc chắn không phải là Hạ Sâm.
Gương mặt người đàn ông đó chẳng có nửa phần tương tự với Hạ Sâm.
Cho dù muốn nói người kia là bản làm đẹp biến tướng của Hạ Sâm bản cũng không được.
Anna đột nhiên kinh ngạc kêu lên: “A…” Sau đó bà ta hô to: “Tắt đi cho tôi, tắt đi.”
Bà ta gào lên bằng tiếng Anh, đại khái cuối cùng đã biết trên thế giới này còn có mấy chữ gọi là ‘cảm giác xấu hổ’ rồi.
Trên sân khấu, gương mặt Hạ Sâm cũng hoảng loạn, chỉ huy người mau chóng tắt màn hình lớn.
Màn hình lớn đã tắt.
Đoạn video kia trước sau chỉ chiếu chừng một phút.
Nhưng đủ rồi.
Tô Nhược Hân nhìn về phía Hạ Thiên Tường, bỗng nhiên phì cười.
Ha ha ha, đây mới là người đàn ông mà cô có cảm giác chứ.
Lại đẹp trai như vậy.
Sau đó, cô cúi đầu gửi một tin nhắn cho Hạ Thiên Tường.
Hộ khó rời giường: “Em đoán, nếu ông ta không phải là ba anh, bất kể ông ta và người phụ nữ kia có kêu thế nào, màn hình lớn đều sẽ không tắt, ít nhất phải phát mười phút, ha ha ha.”
Tường lưu manh: “Tiểu Hân thông minh.”
Sau đó, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn.
Hỗn loạn chỉ xảy ra trên sân khấu thôi.
Dưới sân khấu tuyệt đối vẫn trật tự.
Bởi vì, người điều khiển chương trình đã cầm lấy mic, lớn tiếng tuyên bố: “Mọi người không cần rối loạn, tiết mục quan trọng nhất của buổi tối nay sắp diễn ra.”
Vì vậy, Hạ Sâm kéo Anna đang khóc như hoa lê trong mưa xuống khỏi sân khấu.
Không thể không nói, Hạ Sâm đúng là vô cùng ga lăng, tuyệt đối có thể xem là máy bay chiến đấu trong đám người ga lăng.
Cho dù bị Anna cắm sừng ngay tại hiện trường nhưng ông ta vẫn có thể bình tĩnh, ôm Anna đi xuống khỏi sân khấu, sau đó không nhanh không chậm đi về phía vị trí của bọn họ trước đó, bình tĩnh ngồi xuống.