"Từ tổng, tôi vừa liên lạc với phía tổ sản xuất, họ nói rằng anh có thể tham gia với vai trò khách mời trong vài tập, chứ dàn cast họ chọn đã chốt hết rồi, ngoài cách này ra thật sự không còn trường hợp nào hợp lý cả.
Anh đồng ý chứ để tôi báo cho đạo diễn biết?"
Để giúp cho Từ Thiếu Bạch, cậu thư ký trước mặt vừa rồi phải chạy ngược chạy xuôi, tìm đủ mọi cách thuyết phục phía bên kia, may mà họ chịu đồng ý vì dù sao Từ Thiếu Bạch cũng là người có tiếng trong showbiz.
Chỉ hy vọng rằng Từ tổng đừng quên cuối năm tăng tiền thưởng tết cho cậu là được rồi.
Người đàn ông nhíu mày, trầm mặc suy nghĩ vài giây.
Từ Thiếu Bạch gật đầu: "Được, cậu nói với đạo diễn đi.
Khi nào cần tôi liền tới." Dù chẳng cam tâm chút nào, tuy nhiên anh vẫn phải chấp nhận, bởi đây là cách duy nhất cho anh được ở gần Diệp Chân Chân.
Đáng lo ngại một điều rằng Hạ Chi Quang cùng Diệp Chân Chân sẽ có nhiều thời gian tiếp xúc riêng, điều này làm Từ Thiếu Bạch ăn không ngon ngủ không yên.
Anh căm phẫn, lo lắng cái tên Hạ Chi Quang kia nhân cơ hội chiếm tiện nghi của Diệp Chân Chân thì sao? Anh chỉ sợ hắn ta làm ra chuyện gì đồi bại, tổn thương đến người con gái Từ Thiếu Bạch yêu.
Hừ.
Từ Thiếu Bạch thở mạnh một hơi, nghiến răng nghiến lợi, biết trước Diệp Chân Chân tham gia vào chương trình như vậy thì anh đã bỏ vốn ra để ở cùng cô rồi.
Rất muốn xuất phát cùng Diệp Chân Chân, tuy nhiên, giờ Từ Thiếu Bạch chỉ được phép tính ngồi ở nhà xem cô cùng người đàn ông khác ân ân ái ái.
Nghĩ đến thôi Từ Thiếu Bạch đã ngứa hết cả mắt rồi.
Nhưng biết làm sao bây giờ, đành phải làm khách mời, dù sao cũng phần nào ngăn cản Hạ Chi Quang tiếp cận Diệp Chân Chân.
Cái tên đó theo anh thấy chắc chắn có ý đồ gì mờ ám đối với cô rồi.
Dàn cast tham gia vào chương trình rất nhanh đã đến ngày tập hợp.
Họ được đạo diễn dẫn đi đến những vùng quê, trải nghiệm cuộc sống, sinh hoạt, không gian lãng mạn, thơ mộng nhằm mục đích tìm hiểu đối phương.
Bạn đồng hành mỗi tập sẽ thay đổi một người để tìm ra người phù hợp, tiếp đó khách mời đưa ra quyết định chọn ai hay vẫn muốn độc thân.
Diệp Chân Chân tới nơi, cô thấy Hạ Chi Quang ở phía đằng xa, trong lòng cảm thán, quả không hổ danh là ảnh đế, tác phong vô cùng chuyên nghiệp, lúc nào cũng đến sớm hơn mọi người.
Cô chạy về đấy, vẫy tay, cố gắng cười thân thiện chào hỏi: "Hi, Hạ Chi Quang, đã lâu chưa gặp! Dạo gần đây anh ổn chứ?"
"Vẫn như trước kia." Hạ Chi Quang lãnh đạm nói.
Tuy nhiên, chả ai biết được rằng trong lòng anh đang nhộn nhạo hết lên khi vô tình bắt gặp Diệp Chân Chân với ánh mắt dán chặt lên người mình.
Diệp Chân Chân xì một tiếng, thầm bĩu môi, oán than rằng Hạ Chi Quang kiệm lời quá, chẳng thể nói thêm câu nào dài hơn à? Hai người cứ yên lặng chả phải cách hay, Diệp Chân Chân đành tìm chủ đề gì đó tám với Hạ Chi Quang trong lúc chờ đợi những người khác đến điểm hẹn.
Cô mở lời: "Mà này, sao bỗng dưng ảnh đế Hạ lại có hứng thú với show thực tế vậy? Trước giờ anh chỉ lao đầu vào đóng phim thôi mà." Người con gái khó hiểu từ lâu rồi, cô vô cùng tò mò, hiện tại mới có cơ hội hỏi rõ nguyên nhân.
"Thích!" Ai kia hờ hững đáp lời.
Diệp Chân Chân: "..." Bất lực đến cạn lời.
Muốn đấm Hạ Chi Quang ghê.
Bộ nói nhiều thì anh ta chết à?
Mặc xác Hạ Chi Quang đấy, Diệp Chân Chân không thèm quan tâm tới người đàn ông bên cạnh nữa, nói chuyện với anh ta cô thà tám nhảm với cục đá còn hay hơn.
Thôi kệ nguyên nhân đi, Diệp Chân Chân đoán rằng ở tuổi này Hạ Chi Quang cảm thấy cô đơn nên bắt đầu tìm đối tượng, chỉ là chưa biết nên làm thế nào mới liều mạng góp mặt vào dàn cast.
Diệp Chân Chân cắm mặt vào điện thoại, cô lướt Weibo, xem trên mạng có chuyện gì mới không mà chả hề hay biết từ nãy đến giờ Hạ Chi Quang luôn nhìn mình, ánh mắt xao động, dịu dàng chưa từng thấy.
Hạ Chi Quang đúng thật là có tình cảm với Diệp Chân Chân, chẳng qua anh không biết nên bộc lộ ra sao thôi.
Khoảng mười năm phút sau, gần như mọi người đã hội tụ đông đủ, chỉ trừ Thái Hy Tịnh.
Diệp Chân Chân cười khẩy, chắc cô ả lại kiêu căng lo trang điểm, ăn vận chứ gì.
Bệnh ngôi sao Thái Hy Tịnh đang mắc phải ai cũng nhận ra mà.
Đạo diễn vô cùng điên tiết vì người phụ nữ đó nhưng chả biết nên làm gì.
Trong thời gian chờ đợi vị tổ tông kia đến, Diệp Chân Chân làm quen được với vài người bạn mới.
Có cô gái tên An Lư Nguyện, một diễn viên tiếng tăm khá lớn vào thời điểm hiện tại chạy đến trước mặt Diệp Chân Chân, thân thiện mỉm cười làm quen với cô: "Chào cậu, nghe danh đã lâu, bây giờ mới được gặp mặt.
Tên tôi là An Lư Nguyện, hy vọng được giúp đỡ nhiều hơn.
Tôi ngưỡng mộ cô Diệp từ lâu rồi." Cô ấy trạc tuổi giống Diệp Chân Chân.
"Xin chào.
Hân hạnh được gặp mặt." Cô nàng vui vẻ đáp lại, bắt tay với An Lư Nguyện: "Cậu gọi tôi là Diệp Chân Chân hoặc Chân Chân được rồi, đừng khách sáo làm gì cả.
Hy vọng được đồng hành cùng cậu nhiều hơn."
An Lư Nguyện tỏ ra vô cùng hào hứng hệt như đứa trẻ: "Được luôn hả? Vậy từ giờ mình gọi cậu là Chân Chân, cậu gọi mình là tiểu Nguyện nhé! Chân Chân à, mình cực kì thích cậu luôn ấy." Cô nàng ấy đang hận không thể lao đến ôm chầm lấy Diệp Chân Chân.
"Mình cũng vậy." Cô cười.
Diệp Chân Chân biết sơ sơ về An Lư Nguyện, cô ấy vốn là idol chuyển mình sang diễn xuất nhưng năng lực vô cùng tốt, tài nguyên tới tay ngày một nhiều.
Điều khiến Diệp Chân Chân ngưỡng mộ nhất chính là An Lư Nguyện tự mình đi lên mà chẳng cần ai hỗ trợ.
Tuy nhiên, Diệp Chân Chân khá ngỡ ngàng khi con người thật của cô ấy lại thú vị vậy đấy.
Rất nhanh, hai người trở nên thân thiết, đi đâu cũng dính lấy nhau.
Chỉ là họ chẳng để ý đến Hạ Chi Quang với gương mặt xám xịt hậm hực liếc nhìn Diệp Chân Chân cùng An Lư Nguyện, anh còn chuyện cần nói mà tự nhiên rơi từ trên trời xuống người nào không biết nữa.
Cả đoàn ngồi chờ gần một tiếng Thái Hy Tịnh mới chịu mò đến.
Cô ta vác theo đống hành lý cực kỳ cồng kềnh, trang điểm lòe loẹt, ăn vận hệt như đi dự tiệc.
Diệp Chân Chân đến ngán ngẩm Thái Hy Tịnh, cô bực mình hết muốn nói chuyện luôn.
An Lư Nguyện đứng bên cạnh, khoác tay Diệp Chân Chân, khinh bỉ mắng mỏ: "Cái con nhỏ chết tiệt đấy, thấy mà mình muốn đập ghê.
Ngứa hết cả mắt.
Cô ta tưởng đến đây làm vedette à?"
"Thái Hy Tịnh, cô đang dở trò gì đây?" Đạo diễn bực mình mắng: "Đến muộn hơn một tiếng bắt bao nhiêu người chờ đã đành, đây là chương trình thực tế chứ chẳng phải sàn diễn thời trang."
Dù vậy, người phụ nữ ấy vẫn kiêu ngạo nâng tay tháo kính xuống: "Đạo diễn à, dù sao lưu lượng của tôi trong số những người ở đây là lớn nhất mà, chờ chút có sao đâu.
Đằng nào cũng nhờ tôi rating chương trình mới cao được."
"Bớt lại đi." Đạo diễn phẫn nộ: "Cô tốt nhất làm tròn nghĩa vụ cho tôi, bất đắc dĩ lắm tôi mới cho cô tham gia vào đấy.
Chả ra sao nhưng cứ nghĩ mình là kim cương.
"Ông!!!" Thái Hy Tịnh gầm lên.
Đúng lúc ấy, Hạ Chi Quang ra mặt, thái độ khó chịu ai nấy đều nhìn ra: "Chúng ta xuất phát thôi.
Lần sau cẳng cần vì một số người ý thức kém mà chờ đâu, tốn bao nhiêu thời gian rồi." Rõ ràng là đang đá đểu ai kia..