Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

chương 209: kim cương bất hoại thần công

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Thần vừa hạ giọng xuống, quanh thân người dường như hình thành một luồng khí tụ, trên nền gạch xanh đại điện, bụi đất bay lên.

Hai con ngươi màu hổ phách dần dần biến thành màu đỏ tươi, khóe miệng Dương Thần hơi hé mở mà không mất đi độ cong, ánh mắt kì dị đảo qua bảy người còn lại.

Thở một hơi tràn ngập đại điện làm cho người ta tim đập run sợ, tất cả mọi người đều run rẩy, dường như người đàn ông trong đại điện này, thành một cái hang đen ngòm không đáy, bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt chửng lấy linh hồn của mỗi người! Ăn một cách sạch sẽ!

Bốn người Blue Storm và ba người bề trên Đan Tằng dựa sát vào nhau, chuẩn bị nghênh đón Dương Thần chợt bùng lên.

- Anh Dương, anh ta…

Diệp Tử có chút không nhận ra Dương Thần, bởi vì Dương Thần lúc này, hơi thở đã hoàn toàn khác biệt, như biến thành một người khác.

Hải Khiếu một tay ngăn Diệp Tử lại phía sau, liên tục lùi về sau mấy bước:

- Diệp Tử, đừng tới gần, hắn rất nguy hiểm.

Đám người Thiên Long có chút thấp thỏm rút lui tới cửa đại điện, nhìn màn sương khói bao quanh Dương Thần, bọn họ nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương vẻ sợ hãi.

- Sao tôi cảm thấy, cái mà hắn sử dụng là một loại nội công tâm pháp?

Thiên Long do dự nhỏ giọng hỏi.

- Quá kinh khủng, không tiết chút chân khí ra ngoài, nhưng uy lực như vậy, chẳng lẽ là Tiên Thiên cảnh giới?

Đại Cước mở to mắt.

- Tiên Thiên!? Không thể nào! Sau khi thất tuyệt đạo nhân Võ Đang cỡi hạc bay về trời mười sáu năm trước, Hoa Hạ chúng ta đã không có cao thủ Tiên Thiên cảnh giới, chẳng lẽ hôm nay chúng ta gặp được một người!

Cuồng Phong cảm thấy không thể tin nổi.

Tuệ Lâm dìu Vân Miểu sư thái lau khô hai mắt ướt, lẩm bẩm nói:

- Tôi cảm thấy, có một vị rất quen thuộc…

- Quen thuộc?

Mấy người Thiên Long cũng không cho rằng Tuệ Lâm là trẻ nít nói lung tung, cẩn thận hỏi:

- Chính xác, hình như cùng với kiếm thuật Thục Sơn Vân Miểu sư thái, và tiểu sư phụ Tuệ Lâm dùng, có chút giống nhau.

- Nhưng chiêu thức của hắn hung dữ hơn nhiều so với Thục Sơn kiếm khí, hơn nữa cho dù là Vân Miểu sư thái hay mấy đại cao tăng Thiếu Lâm thì nội lực cũng không thể thâm hậu như anh ta.

Thiên Long vẻ trầm mặc, tung hoành ngang dọc như gã, giờ phút này mới cảm nhận được sự chênh lệch so với Dương Thần.

Hải Khiếu bình tĩnh nhất:

- Bất luận hắn mạnh bao nhiêu, trước mắt xem ra, là bạn không phải là thù.

Không giống đám người Viêm Hoàng Thiết Lữ, bảy người bề trên Đan Tằng sắc mặt đều khó coi, nhưng vấn đề của bọn họ càng ác liệt, bởi vì bọn họ phát hiện, chưa một ai dám ra mặt xông lên.

- A di đà Phật.

Những nếp nhăn tiều tụy trên mặt bề trên Đan Tằng dường như sâu hơn rất nhiều:

- Cả đời lão nạp, chưa bao giờ gặp qua sát khí hung bạo như thế, nồng như mực, lạnh như băng, trán mũi Địa ngục, thế giới Tu La, cũng không như thế!

- Đan Tằng, đừng nói những lời chúng tôi nghe không hiểu, muốn lên thì nhanh đi!

Bachael chửi ầm lên.

Đại Thiện pháp vương tức giận nói:

- Các người vì sao không ra tay trước? Bề trên là Linh Thông chuyển thế, là Phật sống kim thân đương thời, làm sao có thể đem thân vào nguy hiểm!?

- Hòa thượng! Ngươi muốn cãi lộn với chúng ta sao!?

Karosi hét lớn.

Không đợi hai bên nhiều lời đôi co, Dương Thần nhìn bọn họ hồi lâu đã không thể kiên nhẫn thêm, thở một hơi:

- Nếu các ngươi không ra tay, thì ta đến đây, giải quyết từng người một, dù chậm một chút, nhưng cũng không phải không được.

- Minh Vương, bớt làm hiệu quả đặc biệt của điện ảnh ở đó đi, chúng ta còn am hiểu cái này hơn ngươi nhiều!!

Cuối cùng chịu không nổi áp lực Andy quyết định bắt đầu ra tay, một tay mở rộng, một tay rút mã tấu sắc bén ra, cự ly tác chiến ngắn, đặc công đứng đầu đều quen bỏ vũ khí nóng, thay vào đó dùng trực tiếp vũ khí lạnh.

Mật độ không khí quanh Dương Thần chợt giảm xuống, áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng tràn đến, quần áo trên người Dương Thần cũng bị đè chặt khác thường.

Thấy Dương Thần không nhúc nhích, Andy dùng siêu năng lực của gã lúc đè chặt được rồi, không thể cử động, thì nhe răng cười độc ác xông nhanh lên trước, vung mã tấu định đâm thẳng vào cổ Dương Thần!

Từ khóe miệng Dương Thần hiện lên một nụ cười khẽ:

- Ngu xuẩn!

Một bàn tay to nhanh chóng nhắm về mã tấu thép tinh luyện nắm lại, mã tấu và lòng bàn tay vừa chạm nhanh thì những tiếng “Keng keng keng” của kim loại gãy vang lên, bị bẻ gãy đến tận chuôi!

- Hắn chính là địa ngục sao!!

Andy sợ hãi la thất thanh một tiếng, tay cầm đao của gã tất nhiên bị Dương Thần bắt lấy!

- Là nhân gian, nhưng, ngươi đi xuống địa ngục sớm một chút!

Dương Thần thản nhiên nói một câu, chỉ chụp lấy tay Andy, theo cánh tay Andy, một đường hướng về phía trước, giống như con dao nhỏ nóng, xuyên qua một miếng mỡ bò…

Mỡ bò đó, chính là ngực của Andy!

Tuệ Lâm và Diệp Tử đứng cách đó không xa nhắm mắt quay đầu đi chỗ khác trước tiên, bọn họ khó có thể nhìn cảnh tượng đẫm máu!

Tay kia Dương Thần, không ngờ đơn giản giống như đâm qua một trang giấy bình thường, xuyên thấu cơ thể Andy!

Andy hoàn toàn không có phản ứng lại, tay của Dương Thần trực tiếp đã xuyên thấu lưng hắn ta, lôi ra một mớ hỗn độn áo da máu thịt, nội tạng nóng hổi, gã không dám tin nhìn xuống, rồi sau đó, há to miệng, kêu không thành tiếng, rồi tắt thở…

Khi Andy ngã xuống, Dương Thần từ người gã cũng rút tay ra, tiện tay ném nội tạng gã đến dưới tượng Phật.

Dưới tượng Phật trang nghiêm, màu máu đỏ thẫm có vẻ chói mắt vô cùng.

- Người Blue Storm các người, điểm ngu xuẩn nhất, chính là luôn nghĩ mượn sức mạnh đặc biệt của tổ chức khác, không ngừng bắt chước và thay đổi, đám người dị năng và dị đoan châu Âu kia, các ngươi muốn bắt chước, Cao Thiên Nguyên Nhật Bản, võ thuật cổ Hoa Hạ, các ngươi cũng muốn bắt chước. Nhưng các người có kỹ thuật biến đổi gien, thì cũng là như cái bật lửa giả mạo, dùng vài lần, thì hỏng rồi. Nếu các ngươi tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, chỉ dùng thủ đoạn công nghệ cao, có thể còn mạnh một chút, đây là lời khuyên cho các ngươi, đương nhiên, ta biết các ngươi sẽ không nghe ta…

Dương Thần nhếch miệng cười, nhẹ nhàng rảy tay phải, máu loãng không ngừng rơi.

Trong nháy mắt, lại thêm một người ngã xuống, thậm chí đến Dương Thần làm như thế nào, tất cả mọi người ở đây đều không cách nào hiểu được.

Ba người Jodie, Bachael và Karosi nhìn nhau mấy lần, bọn họ cũng đều nhận thức được kẻ thù mạnh hơn những gì họ dự liệu, đặc biệt là Bachael, khả năng của gã và Andy gần như giống nhau, trong chớp mắt Andy mất mạng, khiến gã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng!

Bề trên Đan Tằng tụng một câu Phật hiệu:

- Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục! Đại Thiện, Đại Từ nhị vị sư đệ, cùng ta, liều chết một phen!

- Ha ha, lão hòa thượng, ngươi biết Blue Storm không đáng tin cậy, cuối cùng muốn ra tay liều mạng sao?

Dương Thần cười nói.

Bề trên Đan Tằng im lặng vận tư thế Long trảo thủ, nhị pháp vương Đại Thiện, Đại Từ cũng đều vận đủ nội kình, ba người hợp thành chữ Phẩm, thế tấn công vây kín tiến lên!

Dương Thần vẫn không nhúc nhích, đứng yên tại chỗ, nhắm mắt lại, im lặng chờ ba người tiến lên đánh vào người hắn!

- Này! Nhóc ngông cuồng! Xem Kim Cương Long Trảo của lão nạp!

Bề trên Đan Tằng giận quát lên một tiếng, long trảo thủ quay ngược lại nhanh rơi thẳng xuống, cứng như sừng rồng, chụp vào đỉnh đầu Dương Thần!

Nhị pháp vương Đại Thiện, Đại Từ cũng thi triển bản lĩnh xuất chúng, một người tám cánh tay La Hán tấn công vào ngực Dương Thần, một quyền đi xuống, liên tục đường bát kình, một người Phục ma quét chân phong, đá thẳng vào điểm yếu sau thắt lưng của Dương Thần!

- Cẩn thận!

- Anh Dương tránh mau!

Mọi người ở cửa nhìn thấy Dương Thần hoàn toàn không có ý định né tránh, mà thế tấn công ba người đối phương đều là mười thành nội công sát chiêu, không chịu nổi, la to lên.

Ba tiếng trầm đục cùng lúc từ người Dương Thần nổ ra, giống như pháo tết nổ ran vậy!

Bề trên Đan Tằng nhìn thấy long trảo thủ của mình chế trụ đỉnh đầu Dương Thần, thoạt đầu mặt lộ vẻ vui mừng, nhưng ngay lập tức, trên mặt liền hiện lên vẻ sợ hãi bi thảm!

- Không…Không… Không thể nào!

Hai người Đại Thiện, Đại Từ cũng hoảng sợ lùi một bước, chỗ bọn họ tấn công, không ngờ không hề bị tổn hại gì cả!

Nếu là người bình thường bị công kích như thế, nếu không phải đánh gãy cơ thể cũng bị lõm vào một miếng!

- Không thể nào cái gì?

Dương Thần lắc lắc cái cổ, cười quái dị hỏi.

Bề trên Đan Tằng lảo đảo lùi ba bước, dựa vào Đại Từ, Đại Thiện đỡ mới không bị ngã, trên gương mặt khô gầy túa đầy mồ hôi:

- Ngươi…Ngươi có thể chế ngự được Kim Cương Bất Hoại thần công đã thất truyền ngàn năm!? Không… Không đúng, Kim Cương Bất Hoại thần công, nhất thiết phải là đồng nam ( trai còn zin, hí hí), mà ngươi, từ lâu không phải thân nguyên dương, làm sao có thể…

- Lão hòa thượng, đã nói lão không đứng đắn rồi, nguyên dương thân thể cái gì, ta còn là đồng nam mà…

Dương Thần cười uể oải, chậm rãi tiến gần bề trên Đan Tằng.

Bề trên Đan Tằng hiệp sức cùng nhị pháp vương Đại Từ, Đại Thiện, lúc này hoàn toàn không biết nên làm như thế nào là tốt, bọn họ đã dùng mười phần công lực tấn công, đánh vào thân thể người ta, như gãi ngứa, có khác gì lấy trứng chọi đá!?

Đám người Thiên Long ở cửa cũng đều trợn mắt há mồm lặng người, tình hình trước mắt đã vượt qua hiểu biết võ học của bọn họ!

- Chẳng lẽ thật sự là Kim Cương Bất Hoại thần công?

Cuồng Phong thì thào hỏi.

Thiên Long lắc đầu:

- Không thể nào, cho dù là Kim Cương Bất Hoại thần công, theo lý thuyết cũng không thể hấp thụ mười phần công lực long trảo thủ cứng như vậy, có thể không bị thương dù chỉ một sợi tóc!

Ba người Đan Tằng khi rút lui sắc mặt đã tái xám, nếu không phải thu lại chút chân khí cuối cùng, có khi cũng són ra quần rồi, toàn thân Dương Thần phát ra sát khí, không ngừng tra tấn trong lòng bọn họ, còn khó chịu hơn là giết bọn họ đi!

- Pằng pằng pằng!!!

Đột nhiên, ba tiếng súng dữ dằn liên tiếp vang lên, bề trên Đan Tằng và nhị pháp vương Đại Thiện, Đại Từ đang rút lui, mở to mắt ngỡ ngàng, cơ thể mềm nhũn ngã xuống đất, ngay trên trán của ba người, đều bị viên đạn xuyên thủng, ứa máu…

Phía sau bọn họ, cô gái tóc vàng Jodie vừa mới nổ súng, họng súng còn khói thuốc súng, sắc mặt âm u, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Biến cố này, lại khiến cho tình hình thay đổi, mọi người Viêm Hoàng Thiết Lữ nhìn nhau ngơ ngác, không hiểu Jodie đang nghĩ cái gì.

Dương Thần cũng có chút ngạc nhiên dừng chân lại, nhìn về phía ba người Jodie:

- Các ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng, giúp ta giết bọn họ trước, ta sẽ thả các ngươi chứ.

- Tất nhiên không phải.

Jodie tiến tới một bước, phía sau gã Karosi và Bachael không dám lộn xộn:

- Minh Vương các hạ, chúng tôi đã mạo phạm đến điều cấm kị của thần, bây giờ, tôi chỉ muốn dùng hành động thực tế của mình, để đổi lấy sự khoan thứ của ngài, bỏ qua cho ba người chúng tôi.

Dương Thần cười ý nhị nói:

- Hành động? Vừa giết bọn họ sao?

- Còn có cái này.

Jodie nói, để ngăn nỗi sợ hãi trong lòng, hít một hơi sâu, thò tay rút ra một cái ví da cài ở thắt lưng, từ bên ttrong, lấy ra một ngón út đầu nhỏ, mượt mà trơn bóng, như một viên trân châu pha lê, phía trong còn bị rỗng, từ xa nhìn lại, giống như một bong bóng nước.

Nhìn thấy đồ vật này, những người ở đây đều không hiểu sao cả, chỉ mình Dương Thần, nụ cười tàn nhẫn trên gương mặt thoải mái từ từ biến mất, hiện lên vẻ nghiêm túc…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio