Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

chương 221

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu nói ai là biểu tượng thời trang hot nhất hiện nay thì nhất định là thuộc về Lãnh Như Thanh rồi,hơn thế nữa gần đây Lãnh Như Thanh lại ly hôn,độ hot lại tăng thêm,là chủ đề được tìm kiếm nóng hổi trong mấy ngày nay.

Ngay khi Lãnh Như Thanh vừa xuất hiện ngay lập tức các phóng viên nã pháo như ở chiến trường liên tục chụp hình vì sợ bỏ sót bất kỳ khoảnh khắc nào,đèn flash đột nhiên liên tục chớp nháy vào một chỗ và bộ trang phục hôm nay của Lãnh như Thanh rất táo bạo mạnh mẽ.

Một chiếc áo khoác đỏ dài bó sát eo, đỏ dày đỏ ấm áp làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, đẹp nhưng không có chút khói lửa, chiếc áo khoát dài đến đầu gối, bên trong Lãnh Như Thanh không mặc gì, cũng không mang tất, toàn thân chỉ có một chiếc áo khoát đỏ như lửa.

Bình thường thì áo khoác không ôm sát cơ thể như trang phục này thì nhìn có vẻ bình thường thế nhưng chiếc áo khoác này mang đến cảm giác ôm sát cơ thể một cách kỳ diệu, giống như là sinh ra là giành cho Lãnh Như Thanh vậy làm tăng thêm, hơn nữa còn phô bày được đường cong cơ thể của Lãnh Như Thanh một cách tao nhã xinh đẹp, vừa mở màn đã rất xinh đẹp và rạng rỡ.

Khi di chuyển thì bộ trang phục này càng thêm thu hút ánh nhìn, không phải quần áo mặc do người cũng không phải người mặc quần áo, mà là thật sự hỗ trợ cho nhau,cả hai cho nhau thành tựu.

Rước ánh mắt kinh diễm của mọi người, Lãnh Như Thanh chân thành đi đến, cô thay đổi cái tư thế phù hợp để giúp cho mọi người nhìn rõ thêm về trang phục, mỗi tư thế giơ tay nhấc chân của cô giống như có một loại ma thuật vậy.

Đường Lạc Lạc nín thở nhìn tim cô đập nhanh, Chiếc áo khoác đỏ này đúng là một trong những chiến bào mà cô đã giao cho Lãnh Như thanh, nhưng mà cô thật không ngờ thiêt kế trenn người chị ấy lại có thể phù hợp và đẹp đến như vậy.

Peter cũng nhìn không hề chớp mắt, ông thấy rằng phien bản và kiểu thiết kế của chiếc áo khoát này rát phù hợp.

Mặc lan cũng hơi ngạc nhiên một chút, lập tức khóe miệng cô ta nhếch lên nụ cười khinh thường: "Không phải là một người giàu có thôi sao, có gì đặc biệt hơn người khác chứ, hoa nở sớm tàn, sớm muộn gì ngày nào đó có lúc bị chèn ép thôi, mặc làm cái quái gì chứ, lòe thiên hạ."

Cô ta cũng từng cho người chân thành đến giao những thiết kế mới của Mặc Thị cho Lãnh Như Thanh diện nhưng đáng tiếc Lãnh Như Thanh không thèm ướm thử, không một lời giải thích đã trả lại, cô ta vốn đang ngẹn một cục trong người, bây giờ nhìn thấy Lãnh Như Thanh thế nào cô ta cũng không vừa mắt.

Ra oai gì chứ, sớm muộn gì cũng có ngày cầu xin mặc thiết kế của cô ta thôi!

Lạnh như thanh vừa đến thì ngay lập tức buổi yến tiệc bắt đầu xôn xao hẳn lên, đàng hoàng và xinh đẹp cực độ khiến cho mọi người không khỏi có cảm giác khiếp sợ.

"Trời ơi, độ xinh đẹp của Lãnh Như Thanh thêm một bậc mới rồi!"

"Lúc cô ấy xuất hiện, tôi có cảm giác như thần tiên buông xuống ấy, chiếc áo khoác trên người cô ấy thật quyến rũ quá đi!"

"Đây là thương hiệu gì vậy, sao tôi không thấy tuyên bố kiểu dáng này trong mà giải mới nhỉ? đẹp quá!"

"Tôi muốn mặc tôi nó muốn mặc nó, a a a, đẹp quá đi mất!"

Trong những tiếng tán thưởng,Lãnh Như Thanh bị các phóng viên bu quanh, một bên thì điên cuồng chụp hình, một bên thì hóng hớt bát quái phỏng vấn đem các ngôi sao nổi tiếng khác trong buổi tiệc bỏ qua một bên.

"Cô Lãnh, hôm nay ngài thật sự rất cuốn hút,cực kỳ xinh đẹp, xin phép hỏi một chút, chéc áo khoác trên người ngài là tuyệt phẩm của nhà thiết ké nào vậy? Tôi tin sẽ có rất nhiều người muốn biết đấy."

Ánh mắt của các phóng viên sáng ngời, tham gia vào các chương trình như thế này và phong cách ăn mặc của các khách mời là điều dễ gây chú ý đến nhiều người nhất.

Lãnh như thanh mỉm cười, đôi môi đỏ mọng khẽ mở: "ChiẾc áo khoác trên người tôi là báu vật tôi vô tình phát hiện được, mang thương hiệu là Khải Trần, là nhãn hàng trong nước, tuy thương hiệu này mới bắt đầu trong nước độ nổi tiếng chưa cao, nhưng các thiết kế đều vô cùng trang nhã."

Đường Lạc Lạc vui sướng cười lên, a a a a a, cô được điểm danh rồi!

Vẻ mặt mọi người quả nhiên là mờ mịt, là khải trần sao?

Là nhãn hiệu thiết kế trong nước sao?

Họ Chưa từng nghe qua, nhưng cách thiết kế của bộ trang phục này thật sự rất nổi bật và khéo léo......

Các Phóng viên sững ra một lúc: "Vì sao nhiều nhãn hiệu lớn như vậy mà cô Lãnh không mặc mà chỉ chọn nhãn hiệu này?"

Lạnh như thanh ngẩng đầu lên,cử chỉ phong độ của một phụ nữ xinh đẹp thuần khiết: "Trước kia có rất nhiều nhãn hàng mang rất nhiều thiết kế đến cho tôi diện, nhưng tôi là một người không thích tuân theo qui tắc cũ, tôi không cần để cho người khác nói cho tôi biết cái gì mới đẹp mới phù hợp với tôi, điều này là tôi muốn cho mọi người biết là tôi tin tưởng vào gu của mình, tôi chọn khải trần vi tôi thấy nhãn hàng này phù hợp với tôi nhất."

Đặc biệt thích đi ngược lại, không đ theo qui tắc cũ......

Những lời này chắc chắn là có ý muốn nói đến những người phụ nữ danh giá đấy chứ?.

Ai mà không muốn tự mình dẫn dắt xu hướng chứ mà không phải là bị xỏ mũi dắt đi đâu, trên một nghĩa nào đó thì trong ngành công nghiệp thời trang người đi đầu xu hướng thì người đó là bậc thầy, đi theo xu hướng thì chỉ có thể là người bắt chước.

Lời của Lãnh NhưThanh giống như là xác định vị trí của Khải Trần vậy—— một nhãn hiệu đặc biệt có hương vị độc đáo.

Ngay lập tức ánh mắt của mọi người về chiếc áo khoác kia càng thêm nóng lên.

Lạnh như thanh mỉm cười vẫy tay với Đường Lạc Lạc, đường Lạc Lạc nhanh chóng đi tới đứng cùng chỗ với Lãnh Như Thanh, hai ngời phụ nữ xinh đẹp, một thì đen một thì đỏ, một người thì sang trọng cao quý, một người thì xinh đẹp tráng lệ, đứng cạnh nhau đẹp như một bức tranh.

"Thật khéo nha, đây là nhà thiết kế của Khải Trần,tên của cô ấy là Đường Lạc lạc, là nhà thiết kế tài ba mới từ Mỹ trở về, trang phục trên người tôi đều do cô ấy thiết kế cả đấy." Lãnh như thanh cười giới thiệu Đường Lạc Lạc.

Đường Lạc Lạc gật đầu với các phóng viên và những người nổi tiếng có mặt ở đây: "Khải Trần chúng tôi chỉ có một kiểu và cũng duy nhất một cái này thôi,chiếc áo mà chị Lãnh mặc đây là không sản xuất nữa ạ."

Không sản xuất nữa......

Nếu như vừa rồi mọi người bị chiếc áo khoác đẹp tinh xảo này trên người của Lãnh Như Thanh làm kinh ngạc thì bây giờ nhìn chiếc áo này càng thêm say mê cuồng nhiệt.

Không xuất bản nữa sao.....

Duy nhất chỉ có một chiếc cho dù có muốn cùng phong cách thì cũng không có cách nào,đây mới chính là xây dựng chế độ riêng tư giống như là sự xa hoa và kiêu ngạo mà.

Nói cách khác, chỉ cần mua được trang phục của nhãn hàng này thì sẽ có được một thiết kế xinh đẹp duy nhất đến, bộ trang phục xinh đẹp không hề có dấu chấm phẩy, nếu có người đụng hàng thì là đang mặc phải hàng nhái.....

Ý này thật sự rất có lực hấp dẫn mà đúng không?

Lãnh Như Thanh kéo đường Lạc Lạc, vô tình hoắc cố ý cho cô chụp ảnh cùng, nhân cơ hội này không chỉ có quảng bá sản phẩm mà còn tuyên truyền cho nhà thiết kế nữa, tạo cơ hội lăng xê cho Đường Lạc Lạc.

Peter đứng trong đám người, đôi mắt ánh lên tia vui mừng, viên ngọc đã không bị phủ bụi, mặc dù nhà thiết kế chân chính tạm thời còn chưa nổi tiếng nhưng tóm lại đã đến lúc được mọi người chú ý đến rồi.

Mà tay cầm rượu của Mặc Lan run rẩy, dường như kích động không kìm được muốn chửi mẹ nó rồi.

Đường Lạc Lạc......

Lại một lần nữa đoạt đi sự nôi bật của cô ta!

Mực dù cô ta cố gắng hết sức đã nhiều năm nay ở Hoa Hạ, tự cho rằng cô ta đã cố gắng đạt đến tầm cao có thể ổn định được rồi,nhưng từ khi Đường Lạc Lạc mới trở về có vài ngày mà đã có thể login(nhập) được với Lãnh Như thanh được sự hỗ trợ của đối phương!

Cô ta gần như có thể tưởng tượng ra, tiêu đè hot ngày mai nhất định là Lãnh Như Thanh và bộ trang phục rách kia trên người cô ta, mà stdudi quèn của Đường Lạc Lạc cũng có thể cọ nhiệt theo, còn ra vẻ cái gì mà xu hướng thời trang riêng biệt chứ!

Đủ rồi.

Mặc lan nghiến răng nhắm mắt lại, lĩnh vực tự hào nhst của cô ta đã lần lượt bị Đường Lạc Lạc đánh bại, chỉ cần có Đường Lạc Lạc cô ta vĩnh viễn không bao giờ tỏa sáng dù chỉ một lần.

Cho dù cô ta có cố gắng đến đâu nhưng dường như không hề có tác dụng......

Cô ta hận Đường Lạc Lạc.

Không được!Cô ta không thể chờ chết được, mặc lan có linh cảm lần trở về nfay của Đường Lạc Lạc chắc chắn Đường Lạc Lạc có ý muốn vực dậy, nếu cô ta không đề phòng thì một ngày nào đó những thứ vốn thuộc về cô ta sẽ bị Đường Lạc Lạc cướp hết đi.

Cô ta không thể để hết tảy những chuyện này xảy ra được.

Tiếp tục buổi từ thiện Lãnh Như Thanh có thay đổi thêm ba bộ trang phục, mỗi bộ đều được lấy từ Đường Lạc Lạc, có quần ống rộng sang trọng, có váy dạ hội gắn kim cương quý phái, cũng có váy voan dài được kết hoa ở xung quanh váy......

Bốn bộ trang phục, bốn phong cách đều giúp cho Lãnh Như Thanh tựa như giấc mơ,vô cùng xinh đẹp..

Sự khinh diễm liên tiếp đã khiến cho hứng thú của mọi người giành cho Đường Lạc Lạc càng thêm sâu, buổi yến tiệc mới diễn ra chỉ đến một nửa đã có không ít các ngôi sao nổi tiếng và các thiên kim phải xin bằng được danh thiếp của Đường Lạc Lạc rồi.

Đường Lạc Lạc vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp trên môi, lúc buổi tiệc sắp tan cô đi đến chỗ Lãnh Như Thanh chân thành nói: "Cám ơn chị."

Lãnh như thanh xua tay, doid mắt di chuyển, cô có vài phần ung dung tự tin hơn thời gian Đường Lạc Lạc vừa mới gặp cô: "Cảm ơn với không cảm ơn gì chứ, là chúng ta đã thương lượng từ trước, tôi nói thì sẽ giữ lời, trong vòng một năm nay tôi chỉ diện mỗi một thiết kế của cô."

"Thật sao......" Đường Lạc Lạc không dám hy vọng xa vời, lúc trước cùng lắm là hi vọng Lãnh Như Thanh giúp cô quảng bá một chút, không nghĩ tới lãnh như thanh lại hết lòng như vậy.Đọc nhanh tại Vietwriter.vn

"Đương nhiên là thật rồi." Lãnh Như Thanh nhướng mày: "Cô cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu, tôi cũng vì chính mình nữa, phụ nữ nào mà không thích đẹp cơ chứ, nếu quần áo của cô thật sự quá tệ, tôi không ngại mà nuốt lời đâu nhưng xem ra cô vẫn không hề tệ đâu."

Đây có phải là khen cô không?

Đường Lạc Lạc dở khóc dở cười,thấy tính tình kiêu ngạo của đại tiểu thư như Lãnh như Thanh, khóe miệng cô bất giác cong lên.

Lãnh Như Thanh nhấp một ngụm rượu vang,cô đảo mắt: "Đúng rồi, sao cô lại có được đoạn video đó vậy?"

Cô vẫn tò mò lắm, cô đã thuê rất nhiều thám tử của mấy công ty thám tử có tiếng đều không có kết quả, nhưng chỉ trong năm ngày mà Đường Lạc Lạc đã xử lý xong rồi.

Đúng là không thể tin được.

Đường Lạc Lạc nhẹ giọng, đem việc xảy ra kể lại cho Lãnh Như Thanh nghe.

Lạnh như thanh càng lắng nghe mắt cô càng mở to hơn, đến khi nghe hết đúng là không biết nói gì mới tốt đây cũng không biết nên khóc hay cười nói: "Nhậm tử lương...... người đàn ông này tôi đã gặp rồi, không nghĩ tới nha,vẻ ngoài chỉ là công tử ôn nhuận như ngọc nhưng thực tế lại biết lừa người không chớp mắt, thật đúng là...... Mặt người dạ thú nha."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio