Con Đường Bá Chủ

chương 1700 - nhượng bộ vì đại sự

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Điên, kẻ này điên thật rồi!”

Thủy nhìn thấy Lạc Nam đang sát cơ hóa thành thực chất truy sát chính mình, phía sau dàn cường giả của Đan Thần Tháp đã bị chúng nữ Âu Dương Thương Lan toàn lực ngăn cản, sống lưng đổ mồ hôi lạnh liên tục.

Vừa xuất thế không được bao lâu, vốn ỷ rằng dựa vào năng lực và khả năng của mình có thể coi nhẹ tất cả, nào ngờ chỉ bằng vào vài câu nói mà Lạc Nam quyết định truy cùng diệt tận.

Nói thật ra, bản thân Thủy đang vô cùng hối hận.

Hắn quên mất sự quyết liệt của Lạc Nam ở vòng thi đấu đầu tiên khi vừa ra tay đã lập tức vận dụng Thánh Kỹ muốn tiễn Dương Diệp về tây thiên cực lạc.

Cũng may cho Dương Diệp là vòng đấu vừa lúc kết thúc, lại thêm Chương Dận ra mặt mới có thể ngăn cản được Lạc Nam.

Bất quá bởi vì Dương Diệp cuối cùng không chết nên Thủy cũng chẳng quá e ngại, cho rằng Lạc Nam chỉ muốn hù dọa đối phương một phen mà thôi.

Lúc này mới hiểu ra, Lạc Nam ngay cả người của Đan Thần Tháp cũng dám giết trên chính địa bàn của bọn hắn, vậy mình tính là thứ gì?

Tốc độ của Lạc Nam khi có các Dị Thuộc Tính gia tăng cộng thêm Dịch Chuyển Tức Thời thuộc hàng đứng đầu vũ trụ.

Khi mà Thủy đang thoáng thất thần cũng là lúc Lạc Nam đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Ánh kiếm Lạc Hồng như chiếu sáng cả bầu trời, lưỡi kiếm khổng lồ sắt lẹm thật sự quá mức kích thích thị giác khiến người khác tê dại cả da đầu khi chứng kiến hình thù của nó.

Nhận ra tốc độ của mình vô pháp sánh bằng Lạc Nam, sắc mặt sau lớp áo choàng của Thủy đột ngột trở nên dữ tợn không gì sánh được.

Nếu đã chạy không được, vậy thì ta phản kích.

“Để xem ngươi có mạnh như lời đồn!”

Thủy nở nụ cười dữ tợn, một cổ lực lượng khủng bố từ trong cơ thể ầm ầm tiến ra.

Một màu đen thuần túy thâm trầm như màn đêm, so với hắc ám càng thêm u tối, so với Ma Lực càng thêm dữ dội.

Loại lực lượng này vừa ra, tất cả Ma Tu có mặt ở hiện trường cảm giác hãi hùng khiếp vía, trong lòng vô thức sinh ra cảm giác kinh sợ.

“Hoang Cổ Ma Trảo!”

Thủy ngửa đầu gầm thét, lực lượng dữ dội của hắn ngưng tụ thành một đôi song trảo che phủ thiên địa, hung hăng vồ xuống đầu Lạc Nam.

Trước loại công kích này, vô số Ma Tu chẳng hiểu vì sao lòng sinh e ngại.

“Ma Lực cấp cao?” Lạc Nam ánh mắt hơi co lại, giọng điệu càng lạnh lùng như mùa đông giá rét:

“Ngươi là Thủy Tổ Ma Tộc?”

Lực lượng mà Thủy vừa triển khai cực kỳ giống với Long Quân Sư mà Lạc Nam từng đụng độ bên dưới Long Ngục.

Đây không phải Tổ Ma Lực trong truyền thuyết do Ma Tổ lưu lại, nhưng bằng vào phương pháp đặc biệt…Thủy Tổ Ma Tộc vẫn biết cách mô phỏng theo Tổ Ma Lực của tổ tiên mình.

Cũng nhờ như vậy, Ma Lực của bọn hắn sở hữu được xem như Ma Lực cấp cao, có thể áp đảo những Ma Tu trong cùng cảnh giới.

Thủy thật sự bất ngờ khi Lạc Nam biết được thân phận của mình nhanh chóng như vậy, nhưng ngay sau đó hắn lại ngạo nghễ quát:

“Biết ta là Thủy Tổ Ma Tộc còn không mau quỳ xuống xin hàng?”

Nào ngờ hắn vừa dứt câu, sát khí của Lạc Nam càng trở nên hung tợn hơn.

Ánh mắt Lạc Nam triệt để chuyển sang màu đỏ, Nghịch Chuyển Tiên Ma triển khai.

Bên trên Lạc Hồng Kiếm, tận 99 đường Hồng Hoang Tiên Văn ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa xuất hiện.

KENG!

Lạc Hồng Kiếm đạt đến trạng thái mạnh nhất từ trước đến nay, khi 99 đường Hồng Hoang Tiên Văn hiện diện cũng là lúc toàn bộ quảng trường rung lẩy bẩy.

Chỉ với một kiếm đơn giản quét ngang, Hoang Cổ Ma Trảo của Thủy tưởng chừng khủng bố đã như giấy mỏng bị lưỡi dao cắt đứt.

Ma Lực cao cấp rất lợi hại, nhưng đứng trước Bá Lực và 99 đường Tiên Văn…nó thật sự yếu ớt đến đáng thương hại.

Khi Hãm Quân Xa Luân được Lạc Nam triển khai, cũng là lúc hơi thở của sự tử vong như muốn nhấn chìm Thủy vào địa ngục.

“Không thể!”

Thủy hoảng sợ xém chút vãi cả ra quần, biểu lộ tự cao tự đại, thong dong bí hiểm ngay từ đầu biến mất không còn chút gì nữa cả.

Mắt thấy Thủy sẽ bị diệt sát thành cặn bã, hai thân ảnh đột ngột xé toang không gian, cùng lúc xuất hiện trước mặt Lạc Nam.

Chính là Tru Vô Tà và Tru Vô Dạ, hai nhân vật hàng đầu của Tru Tiên Điện.

Nhận thấy công kích khủng bố từ Binh Nhân Tộc và 99 đường Tiên Văn, ngay cả hai người bọn hắn là đỉnh cấp cường giả cũng tê dại cả da đầu.

Con mẹ nó, tình báo chẳng phải Lạc Nam chỉ sở hữu 60 đường Tiên Văn hay sao?

Hiện tại ở đâu lên đến 99 đường?

Bất quá mặc dù kinh dị, bọn hắn cũng không thể để Thủy bị giết được.

Sau lưng Tru Tiên Điện chính là Thủy Tổ Ma Tộc chống lưng, lần này bọn hắn hộ tống Thiếu Chủ của Thủy Tổ Ma Tộc là Thủy tham gia náo nhiệt, nếu để Thủy xảy ra chuyện gì e rằng khó mà ăn nói.

Nghĩ đến đây, hai người cấp tốc kết ấn:

“Không Gian Phong Tỏa!”

“Thời Gian Nghịch Đảo!”

Tru Vô Tà thi triển Vũ Kỹ hệ Không Gian đem toàn thân Lạc Nam khóa định.

Tru Vô Dạ thì triển khai Thời Gian Chi Lực, muốn nghịch đảo thời gian để thế công của Lạc Nam thu hồi trở lại.

Đáng tiếc bọn hắn quên mất một điều, khi Lạc Nam hàng lâm Đan Thần Đại Hội lần này…sau lưng hắn đi theo hai vị nữ đế đứng đầu vũ trụ.

Tuế Nguyệt và Hi Vũ.

Không cần đến Hi Vũ ra tay, một cái ngọc thủ ẩn chứa Thời Gian và Không Gian mênh mông cuồn cuộn từ bên trên Bá Vũ Điện hàng lâm mà xuống.

Ngọc thủ uyển chuyển tinh tế và mềm mại, nhưng khi hóa thành khổng lồ trực tiếp bao phủ một vùng thiên địa vào bên trong.

“Khóa!”

Âm thanh của Tuế Nguyệt Nữ Đế dững dưng truyền ra.

Sắc mặt Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ kịch biến.

Bọn hắn nhận ra Thời Gian và Không Gian lực lượng của mình đã bị vô hiệu hóa, không thể tác động lên Lạc Nam.

Đây chính là sự đáng sợ của người sở hữu Thời Không Thánh Thể, chấp chưởng Thời Gian và Không Gian một cách tuyệt đối.

Dù là những cường giả tinh thông Thời Gian và Không Gian hàng đầu như Tru Tiên Điện Chủ và Phó Điện Chủ đứng trước Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng bị nàng áp chế đến gắt gao.

Lạc Hồng Kiếm vẫn bá đạo không cách nào để hình dung trảm xuống đầu Thủy.

NGAO!

Ngay khoảnh khắc Thủy sắp tè ra quần, một tiếng Long Ngâm phẫn nộ phá diệt thương khung từ phía sau điên cuồng tiếp cận.

Ma Long khổng lồ giương nanh múa vuốt, 100 đường Ma Long Văn nổi cộm khắp toàn thân, Long Trảo dữ dội đối kháng Lạc Hồng Kiếm.

Ma Long Vấn Thiên ra tay!

KENG KENG KENG KENG KENG KENG…

Hãm Quân Xa Luân cùng Ma Long Trảo va chạm kinh hoàng, lực phản chấn do ma sát đem Thủy hất tung hàng ngàn dặm.

Lạc Hồng Kiếm thể hiện bản lĩnh của Binh Nhân Tộc, lưỡi kiếm sắt lẹm liên tục xuyên qua từng lớp vảy rồng của Ma Long, thẩm thấu vào trong da thịt.

“A!”

Máu tươi cuồng phún, Ma Long Trảo của Ma Long Vấn Thiên rỉ máu, Lạc Hồng Kiếm rốt cuộc cũng bị phản chấn ngược trở về khiến Lạc Nam liên tục lùi bước giữa thiên không.

“Làm sao có thể?”

Thấy cảnh tượng này, toàn trường kinh hãi như gặp thiên nhân.

Ma Long Vấn Thiên thuộc nhân vật lão thành vang dội kim cổ vô số năm qua, lúc nào cũng đứng trong hàng ngũ đỉnh cấp cường giả, địa vị và thân phận sánh ngang Long Ngạo Thiên và cả Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Ấy vậy mà đường đường Ma Long Tộc Trưởng như hắn đích thân ngăn cản Lạc Nam truy sát Thủy lại bị chém đến phun máu, trong khi đó Lạc Nam chỉ bị đẩy lùi lại vài bước chân.

Phải biết rằng Lạc Nam chỉ mới là một Đại Đế, nhưng khi giao chiến với nhân vật top đầu vũ trụ vẫn có thể chiếm lấy ưu thế?

Mặc dù biết hắn là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt, biết hắn rất khủng bố…nhưng không ngờ đã khủng bố đến mức độ này.

Chẳng trách, chẳng trách hắn hành động không cần kiêng nể bất cứ thứ gì cả.

Thử hỏi ngươi có được thực lực áp đảo người khác ngươi sẽ kiêng dè đối phương sao?

Lạc Nam đã nhẫn nhịn quá đủ rồi.

Ngày mới phi thăng Tiên Giới, hắn chỉ là con kiến hôi vật lộn với từng khoảnh khắc sinh tử, chấp nhận rời xa những người thân yêu, đôi khi là chấp nhận nhẫn nhịn trước kẻ thù cường đại.

Đó gọi là Nhẫn.

Nhưng hiện tại, khi đã chấp chưởng thực lực tranh bá thiên hạ trong tay mình, chẳng lẽ hắn lại tiếp tục phải Nhẫn sao?

Câu trả lời là không cần thiết.

Nhất là khi có kẻ dám coi rẻ thê tử của hắn.

Vẫn luôn là như vậy, Lạc Nam bảo hộ người bên cạnh mình đến mức cố chấp.

Kẻ thù chọc vào hắn có thể không sao, nhưng nếu nhắm vào người thân của hắn…cái giá phải trả chính là máu!

“Các ngươi dám xen vào, muốn cùng ta toàn diện khai chiến sao?”

Nhận thấy Ma Long Vấn Thiên đám người muốn ngăn cản mình giết Thủy, Lạc Nam nghiêm nghị hỏi.

Thật khó có thể tin một vị Đại Đế sẽ dùng giọng điệu như vậy đối thoại với những Thiên Ma Đế.

Nhưng đứng trước thực lực mà Lạc Nam thể hiện, không ai cho rằng điều đó là bất thường.

Cường giả vi tôn, Đại Đế nếu có thể đối kháng Thiên Đế thì vẫn là cường giả.

“Hừ, chúng ta là Tru Tiên Điện…chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn Tiên Tu như ngươi động thủ giết người của Ma Giới sao?” Tru Vô Tà và Tru Vô Dạ lạnh lùng đáp.

“Hahaha!” Lạc Nam nghe vậy cao giọng cười lớn, ánh mắt chất vấn nhìn đến người của Săn Ma Điện:

“Giỏi cho các ngươi, nhìn cường giả Ma Giới ngang nhiên động thủ mà vẫn án binh bất động!”

“Họ Lạc ngươi không cần khích tướng!” Săn Ma Điện Chủ - Săn Vô Lệ lãnh đạm nói:

“Tuế Nguyệt Nữ Đế và chúng ta là kẻ thù, ngươi là đồng minh của nàng nên chúng ta không thể ra tay giúp ngươi!”

“Ồ? Vậy chỉ vì tư thù cá nhân mà các ngươi bỏ qua cơ hội động thủ với Ma Tu, phương châm thành lập Săn Ma Điện của các ngươi cho chó ăn rồi sao?” Lạc Nam cười lạnh quát.

Toàn trường trong lòng chấn kinh, vô thức nghi ngờ nhìn về phía Săn Ma Điện.

Đúng vậy, ân oán giữa Săn Ma Điện và Tuế Nguyệt chỉ là thù hận cá nhân.

Nhưng tiêu diệt Ma Tu luôn là lý tưởng chính của Săn Ma Điện khi thành lập.

Ấy vậy mà chỉ vì tư thù cá nhân mà Săn Ma Điện buông bỏ lý tưởng của mình, liệu điều này có hợp lý sao?

“Ngươi…” Bị Lạc Nam chất vấn trước mặt đám đông khiến Săn Vô Lệ phẫn nộ.

Bất quá hắn cũng là lão quái vật khôn khéo, biền ra vẻ điềm nhiên đáp:

“Săn Ma Điện tôn trọng quy tắc của Đan Thần Tháp, hiện tại nếu như động thủ chính là không nể mặt Thánh Địa Luyện Đan và vô số Luyện Đan Sư đang có mặt ở đây!”

“Nói rất hay!” Thái Thượng Đan Đế lập tức phụ họa:

“Lạc Nam! đây không phải nơi để ngươi ngông cuồng!”

“Hừ, ta ngay cả Đan Thần Tháp cũng lật úp rồi…còn phải nể mặt các ngươi sao?” Lạc Nam bá đạo đến cực điểm lạnh lùng nói.

“Ngươi…!” Thái Thượng Đan Đế hai mắt muốn phún ra lửa.

Chỉ là đối mặt với hắn lúc này lại là Âu Dương Thương Lan.

Một cặp Đế Thương trong tay kết hợp Bí Tự Lâm khiến ngay cả lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa cũng tạm thời vô pháp xâm nhập, điên cuồng oanh kích trực diện Thái Thượng.

Nàng biết với khả năng hiện nay của mình khi thi triển Bí Tự Lâm khó cầm cự quá lâu trước sự tàn phá của Vĩnh Hằng Thuộc Tính nên muốn tốc chiến tốc thắng.

Cửu Tầng Thương Vực đè ép Thái Thượng Đan Đế tê dại cả da đầu.

“Lạc Nam ngươi đừng quá kiêu ngạo, ỷ vào chút thực lực mà tự tung tự tác sẽ chuốc hậu quả nặng nề!”

Mong Long Vấn Thiên nhận thấy tình hình có phần thoát ly khống chế, vừa sợ vừa nộ quát.

“Ma Long Tộc âm hiểm cử ra Trưởng Lão ám sát sư phụ của ta ở tại Côn Lôn!” Lạc Nam giọng điệu trở nên âm trầm:

“Vốn định sau Đan Thần Đại Hội mới làm gỏi các ngươi, hiện tại nếu đã chủ động chịu chết cũng đừng trách ta!”

“Mẹ kiếp!” Long Ngạo Thiên trong lòng mắng to.

Nếu tình hình cứ tiếp tục diễn ra như vậy quả thật không ổn chút nào.

Hắn biết nếu muốn diệt Lạc Nam một cách triệt để khiến cho kẻ này vạn kiếp bất phục chỉ có duy nhất một biện pháp.

Đó là khiến Lạc Nam trở thành công địch của toàn trường, bị cả hai giới Tiên và Ma xem là mối nguy hại hàng đầu cần phải tiêu diệt.

Để làm được như vậy, phải cưỡng ép thân phận Nghịch Long của Lạc Nam bại lộ ra ánh sáng trước sự chứng kiến của toàn bộ người có mặt ở đây.

Một khi kế hoạch này thành công, dù Tuế Nguyệt Cung và Côn Lôn Giới mạnh mẽ đến đâu cũng khó mà ngăn cản cả quyết tâm của hầu hết thế lực toàn vũ trụ.

Nhưng hiện tại khi Lạc Nam tìm được một lý do ra tay động thủ hợp tình hợp lý với Thủy khi con hàng này vô duyên vô cớ nhắm vào nữ nhân của hắn, tất cả những thế lực khác cũng chỉ ôm thái độ xem náo nhiệt quan sát trận chiến này mà thôi, chẳng hề có động lực cũng như lý do để liên thủ tiêu diệt Lạc Nam.

Mà nơi này cũng không phải chỗ bố trí theo đúng kế hoạch để ép thân phận Nghịch Long của hắn bại lộ.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, ván cục Tru Nghịch Đại Hội mà bọn hắn phí công thiết lập sẽ đổ sông đổ biển.

Càng nghĩ Long Ngạo Thiên càng hận tên Thủy não tàn này, ngươi đột nhiên phát rồ đi khiêu khích Lạc Nam làm cái gì chứ?

Đúng là không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò.

Trong cơn hoảng hốt, Long Ngạo Thiên nhanh chóng đem tin tức truyền đến Long Quân Sư.

Long Quân Sư sau khi nghe được cũng thầm mắng Thủy là tên óc heo.

Sau một phen đấu tranh tâm lý, cuối cùng hắn nặng nề hạ quyết tâm:

“Để kế hoạch diễn ra suôn sẻ, chỉ còn cách để Lạc Nam giết Thủy!”

“Cái gì?” Long Ngạo Thiên tê dại cả da đầu: “Nhưng Thủy là đồng tộc của ngươi!”

“Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết!” Long Quân Sư lạnh lùng đáp lại:

“Huống hồ Thủy cũng chỉ là một phân thân của Thiếu Chủ mà thôi, hy sinh cũng được, xem như một bài học cho hắn bỏ thói kiêu ngạo!”

Long Ngạo Thiên nghe vậy yên tâm, vội vàng truyền âm vào tai đám người Tru Tiên Điện và Ma Long Vấn Thiên.

Cả đám nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bọn hắn khăng khăng bảo vệ Thủy cũng là vì nể mặt thân phận và chủng tộc sau lưng của con hàng này.

Nhưng nếu chính Long Quân Sư cũng đã quyết định, vậy thì chỉ trách do hắn quá ngu xuẩn.

Nghĩ đến đây, cả đám giả vờ lộ ra sơ hở cho Lạc Nam tiếp cận Thủy.

“Không thể, các ngươi không thể như vậy…”

Như nhận ra ý đồ của bọn hắn, Thủy kinh hãi tột độ ngửa đầu rống lên.

Đáng tiếc, Lạc Nam không rảnh rỗi để nghe hắn trăn trối.

PHỐC!

Máu tươi như cột trụ bắn lên giữa trời, đầu lâu của Thủy đã đứt lìa khỏi cổ.

Lạc Hồng Kiếm thiêu đốt Bá Lực rột rửa vết máu.

Lạc Nam hài lòng gật đầu, nở nụ cười ôn hòa như gió xuân:

“Chút phiền toái đã giải quyết xong, mọi người cứ tiếp tục!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio