Con Đường Bá Chủ

chương 1705 - cưỡng long xuất động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ồ, ngay lập tức đã được tiếp xúc cùng Tam Muội Chân Hỏa sao?”

Nghe lời nói của Thái Thượng Đan Đế, Lạc Nam nở một nụ cười tủm tỉm hỏi.

Chẳng biết vì sao nhìn thấy nụ cười của tên này, Thái Thượng Đan Đế trong lòng cực kỳ khó chịu.

Cái cảm giác dường như con mồi biết rằng sắp rơi vào bẫy do mình sắp đặt nhưng vẫn không sợ hãi muốn đi vào khiêu khích vậy.

Âm thầm hừ lạnh một tiếng, Thái Thượng Đan Đế gật đầu nói:

“Để tiết kiệm thời gian cho tất cả chúng ta, Đan Thần Quán Quân đã có thể tiếp xúc với Tam Muội Chân Hỏa ngay lúc này!”

Hắn chỉ tay khắp toàn trường: “Tin chắc đại đa số người ở đây cũng muốn được chứng kiến!”

Nói xong, Thái Thượng Đan Đế hướng về Đan Thần Tháp quát khẽ: “Mở!”

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Nhận được mệnh lệnh, toàn bộ Đan Thần Tháp cấp tốc rung lên.

Theo sao đó có ánh sáng huyền ảo bao trùm lấy tòa tháp khổng lồ, thành vách bốn phương tám hướng của Đan Thần Tháp cấp tốc trở nên trong suốt như thủy tinh, giúp người đứng từ bên ngoài thấy được quang cảnh bên trong rõ như ban ngày.

Ánh mắt của toàn trường liền tụ hội đến tầng cao nhất bên trên Đan Thần Tháp.

Chỉ thấy ở nơi đó tràn ngập một loại hỏa diễm đang nhảy múa với ba loại màu sắc đỏ, đen và trắng cấu tạo thành một cách vô cùng quỷ dị.

Khi vừa chứng kiến hỏa diễm này, bất kể là Hỏa Thiên Đế Lực hay Dị Hỏa của tất cả những người đang có mặt ở hiện trường đều đột ngột rung lên đầy kinh sợ.

Phải biết rằng cách một tầng ngăn cách của Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo như Đan Thần Tháp, ngoài ra còn có tầng tầng Trận Pháp phong tỏa, ấy thế mà toàn trường đều cảm giác được sự uy hiếp chí cực ở ngọn lửa đang nhảy múa kia.

Nơi đó ẩn chứa phần lớn lực lượng tinh khiết và nồng đậm.

“Tam Muội Chân Hỏa!” Ánh mắt vô số Luyện Đan Sư trở nên cuồng nhiệt và nóng bỏng.

Không ngờ đến Tam Muội Chân Hỏa tọa trấn ở vị trí cao nhất của Đan Thần Tháp, nơi ẩn chứa nguồn lực lượng hỏa diễm vô tận, có thể thiêu đốt đến vĩnh hằng.

Đương nhiên, với sức mạnh thật sự của Vĩnh Hằng Thuộc Tính, thế gian này không có bất kỳ pháp bảo nào đủ tư cách vây nhốt Tam Muội Chân Hỏa.

Sở dĩ nó tồn tại ở bên trong Đan Thần Tháp hoàn toàn là tự nguyện mà thôi…

Lạc Nam cũng nhìn chăm chú loại tam sắc hỏa diễm đó, âm thầm gật đầu, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về nhân vật Tam Lão vẫn luôn đứng ung dung bên cạnh Thái Thượng Đan Đế.

Hắn đã lầm.

Trước đó khi cảm giác được Tam Lão không mang theo quá nhiều lực lượng, hắn vô thức cho rằng Tam Lão chính là một phân thân của Tam Muội Chân Hỏa.

Nhưng hiện tại khi chứng kiến lực lượng khổng lồ của Tam Muội Chân Hỏa ở trên đỉnh Đan Thần Tháp, Lạc Nam đã có thể khẳng định Tam Lão không phải phân thân, ngược lại chính là bản thể của Tam Muội Chân Hỏa.

Chẳng qua là tên bản thể này chủ động để lại chín phần mười sức mạnh của mình trên đỉnh Đan Thần Tháp mà thôi.

Bởi vì số lượng Tam Muội Chân Hỏa khổng lồ trên Đan Thần Tháp hoàn toàn không có dấu hiệu của linh trí.

Chứng tỏ nó chỉ có một linh trí duy nhất là Tam Lão, điều đó chứng minh Tam Lão là bản thể.

Nhưng nếu như mong muốn, chỉ cần Tam Lão dùng một ý niệm…tất cả Tam Muội Chân Hỏa kia sẽ cuồn cuộn trở về cơ thể hắn, biến hắn trở thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính hoàn chỉnh, cường giả hàng đầu vũ trụ.

“Không có bất kỳ cơ hội nào để thu phục theo cách thông thường!” Lạc Nam đưa ra kết luận.

Tam Lão…hay nói đúng hơn là Tam Muội Chân Hỏa từ đầu đến cuối đều chứng kiến biểu hiện áp đảo một cách vượt trội của hắn tại Đan Thần Đại Hội lần này.

Lạc Nam không tin sẽ có Đan Thần Quán Quân nào biểu hiện xuất sắc hơn mình từ trước đến nay.

Nhưng nó vẫn án binh bất động, không có bất kỳ phản ứng tích cực nào đáp lại.

Điều này chứng tỏ nó chẳng hề có hứng thú nhận bất kỳ ai làm chủ.

Cũng phải thôi, Tam Muội Chân Hỏa sinh tồn vô số năm tháng, có linh trí cực cao như một lão quái vật thật thụ.

Một lão quái vật có thực lực, có thân phận và cả sự tự do sẽ đồng ý nhận một người làm chủ hay sao?

Nếu như có thể cũng chỉ sẽ chấp nhận những nhân vật viễn siêu Thiên Đế mà thôi.

Còn Tam Lão chẳng khác nào một Thiên Đế đứng đầu, người trong vũ trụ này làm sao có thể chinh phục được nó?

Cùng lắm là được nó thưởng thức, ban cho vài tia lực lượng xem như bố thí mà thôi.

Nếu như biết được suy nghĩ của Lạc Nam, Tam Lão chắc chắn vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì trong lòng nó lúc này cũng đang có một ý định:

“Nếu như kế hoạch của đám người Thái Thượng lần này thất bại, Lạc Nam thật sự bị oan uổng, ta sẽ ban thưởng cho tiểu tử này một phần mười sức mạnh của mình xem như động viên hắn!”

Mà lúc này khi nhìn thấy Lạc Nam vẫn đang trầm tư suy nghĩ, Thái Thượng Đan Đế liền bất mãn nói:

“Thế nào? ngươi không có hứng thú với Tam Muội Chân Hỏa hay sao?”

“Nào có!” Lạc Nam nhún nhún vai cười nói:

“Ta chỉ là quá mức kích động mà thôi, lập tức tiến vào!”

Nói xong, hắn một đường đi thẳng vào Đan Thần Tháp.

Bên trên Bá Vũ Điện, chúng nữ có chút lo lắng hỏi: “Hi Vũ tỷ, Tuế Nguyệt tỷ…phu quân sẽ không có vấn đề gì chứ?”

“Yên tâm đi!” Tuế Nguyệt Nữ Đế nhẹ lắc đầu:

“Hắn tài cao gan lớn, vũ trụ này đã rất khó tìm ra nơi nào uy hiếp được hắn!”

“Không sai, ngay cả Tru Tiên Điện cũng bị hắn đánh vào và rời đi ung dung tự tại, Đan Thần Tháp này chưa đủ uy hiếp!” Nữ Hoàng cũng tự tin nói.

“Nhưng ta vẫn có cảm giác Đan Thần Tháp đã bố trí một điều gì đó chờ hắn nhảy vào!” Liễu Ngọc Thanh cau nhẹ mày liễu.

“Đúng là như vậy, nhìn thái độ nôn nóng muốn hắn đi vào của Thái Thượng Đan Đế là đủ hiểu!” Diễm Nguyệt Kỳ kiêu ngạo nói:

“Nhưng phu quân của chúng ta vẫn muốn xem thử bọn hắn có thể giở trò gì, bởi vì hắn tự tin có thể lật ngược ván bài!”

“Điều chúng ta cần làm là tin tưởng ở hắn!” Âu Dương Thương Lan mỉm cười thong dong.

Chúng nữ gật mạnh đầu, điều chỉnh trạng thái ở mức tốt nhất, tùy thời sẽ tham chiến.

Mà lúc này, khi Lạc Nam tiến sâu vào Đan Thần Tháp, vô số đệ tử và thành viên ở các tầng bên trong đều hướng hắn lịch sự chào hỏi:

“Gặp qua Đan Thần Quán Quân, chúc ngươi thành công chinh phục Tam Muội Chân Hỏa!”

Lạc Nam nở nụ cười bình thản đáp lại, trong lòng lại âm thầm cười lạnh:

“Muốn làm ta phân tâm sao?”

Lần trước khi hắn đem Đan Thần Tháp lật úp xuống, đám người này vẫn đang rất căm hận hắn.

Vậy mà lúc này cố tình tỏ ra thân thiết như người nhà, còn cổ vũ hắn thu phục được Vĩnh Hằng Thuộc Tính, quả thật là buồn cười.

Mặc kệ bọn hắn, Lạc Nam vẫn một đường lên thẳng tầng cao nhất của Đan Thần Tháp.

Toàn bộ quá trình này đều được tất cả người bên ngoài quan sát.

Bởi vì Đan Thần Tháp đã trở nên trong suốt, người ở bên ngoài đều dễ dàng thấy cảnh tượng bên trong.

“Mộng Yến tỷ, ngươi nói hắn thành công hay không?” Đan Dĩnh nhìn thân ảnh nam nhân, âm thanh có chút phức tạp.

Lần đầu tiên trong đời nàng bị sự xuất sắc của một người khiến cho tâm phục khẩu phục, vừa muốn thấy hắn lập nên kỳ tích thu phục Tam Muội Chân Hỏa, vừa có phần không muốn hắn thành công vì sợ khoảng cách giữa mình và hắn lại chênh lệch quá xa.

“Phi, ta đang suy nghĩ gì? Hắn thành công hay không liên quan gì đến ta?” Nàng vội vàng lắc đầu, xua tan tạp niệm trong đầu.

“Ai mà biết được, nam nhân này vẫn luôn được ca tụng là kẻ sáng tạo nên kỳ tích!” Hoàng Mộng Yến thở dài một tiếng.

Thân là nữ nhân thành thục, nàng nhận ra Đan Dĩnh đang rất không ổn.

Một nữ nhân để tâm quá nhiều đến một nam nhân, kết quả không cần nói cũng biết.

Đại môn đẩy ra, Lạc Nam lặng lẽ bước vào.

Ngay lập tức, hắn cảm thấy toàn thân đối mặt với áp lực chưa từng có.

Dù không có bản thể tồn tại, nhưng gần như chín phần sức mạnh của Tam Muội Chân Hỏa đang hiện diện trước mặt hắn lúc này.

Với một vị thân mang huyết mạch Nghịch Long, sở hữu quá nhiều Dị Hỏa như hắn lần đầu tiên có cảm giác đổ mồ hôi vì nóng.

Nhiệt độ của Tam Muội Chân Hỏa không quá cao, nhưng chẳng biết vì sao nó vẫn mang sức nóng vô hình thẩm thấu vào từng tế bào, mặc cho mọi thủ đoạn phòng ngự trở nên vô nghĩa.

Chưa dừng lại ở đó, tâm cảnh của Lạc Nam đang run rẩy dữ dội như gặp phải khắc tinh.

Tương truyền, Tam Muội Chân Hỏa là ngọn lửa có thể thiêu cháy tất cả sinh mạng sở hữu thất tình lục dục…

Muốn dập tắt ngọn lửa Tam Muội, ngươi buộc phải trở thành một người tâm vô tạp niệm, trong suốt như gương, vô dục vô cầu.

Mà Lạc Nam lại là kẻ lòng mang dã tâm, phong lưu đa tình, thất tình lục dục còn phong phú hơn bất kỳ ai khác.

Cho nên đứng trước ngọn lửa Tam Muội, hắn có cảm giác như sẽ bị thiêu cháy bất kỳ lúc nào.

ẦM ẦM ẦM…

Ý niệm vừa động, Lạc Nam đã kích hoạt Bá Vực.

Các loại Dị Thuộc Tính ầm ầm tiến ra bao phủ toàn thân, Lạc Nam chấp chưởng Bá Vực, thành công xua tan cảm giác uy hiếp Tam Muội Chân Hỏa mang lại.

Tam Muội Chân Hỏa lúc này bất chợt hành động.

Lực lượng vận chuyển, biển lửa mênh mông thu liễm, cuối cùng lại ngưng tụ thành một hư ảnh nhân loại đứng đối diện với Lạc Nam.

“Vì sao hắn vẫn chưa mở miệng thuyết phục?”

Thấy Lạc Nam từ đầu đến cuối vẫn im hơi lặng tiếng, toàn trường vô thức nghi hoặc hỏi.

Bọn hắn tưởng rằng Lạc Nam sẽ nói ra những lời hay ý đẹp nhằm khiến Tam Muội Chân Hỏa động lòng, kết quả từ khi tiến vào hắn chưa nói một lời nào, chỉ dửng dưng nhìn Tam Muội Chân Hỏa.

Lạc Nam đương nhiên không rảnh nói chuyện với vật vô hồn.

Nếu muốn dùng miệng thuyết phục Tam Muội Chân Hỏa quy hàng, hắn đã trực tiếp nói với bản thể của nó là Tam Lão đứng ở bên ngoài, cần gì tiến vào nơi này?

Cái Lạc Nam muốn là chờ đợi kế hoạch của đám người Tru Nghịch Liên Minh mà thôi.

Quả nhiên không để hắn phải thất vọng.

Long Ngạo Thiên hướng về phía Thái Thượng Đan Đế gật đầu, ném ánh mắt ra hiệu.

“Tốt!” Thái Thượng Đan Đế nhẹ gật đầu, chợt hướng toàn trường cao giọng quát lên:

“Như các vị đã biết, Nghịch Long xuất thế mang theo nhiều dã tâm dẫn đến mối nguy hại tìm ẩn trong toàn vũ trụ!”

“Chính vì thế, Đan Thần Tháp đã phối hợp cùng Trận Điện ngầm sắp đặt một tòa Trận Pháp cự đại bao phủ quảng trường này!”

“Trận Pháp này có tên là Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận, công dụng là cưỡng ép Nghịch Long Lực từ trong cơ thể tiến ra bên ngoài, không thể tiếp tục ẩn giấu!”

“Vì lo lắng Nghịch Long bí mật ẩn nấp tại Đan Thần Đại Hội, chúng ta đã bí mật sắp đặt để đưa hắn vào bẫy!”

“Nếu tìm ra Nghịch Long, hy vọng toàn thể đồng lòng liên thủ tru diệt!”

Âm thanh sang sảng vang vọng khắp đất trời.

Chưa kịp để đám người lấy lại tinh thần.

Chỉ thấy ở chín gốc Quảng Trường, có chín vị Thiên Trận Đế đồng loạt bay lên, ra tay kết ấn.

Đây đều là những nhân vật hàng đầu của Trận Điện, tinh thông Trận Pháp đến mức xuất quỷ nhập thần, trong đó có cả Điện Chủ Trận Điện.

Nhưng mặc dù là như vậy, chín vị Thiên Trận Đế hùng mạnh lúc này chỉ đống vai trò phối hợp, phụ trợ cho một người khác.

Áo choàng đen tung bay, phía trên không bên ngoài Đan Thần Tháp xuất hiện một người.

Long Quân Sư!

Chỉ thấy xung quanh Long Quân Sư hiện lên tầng tầng lớp lớp Trận Văn dữ dội bao trùm toàn bộ Đan Thần Tháp.

ONG ONG ONG ONG ONG…

Đan Thần Tháp ầm ầm chấn động, khắp mọi ngõ ngách có các Trận Văn được bố trí từ trước sinh ra cộng hưởng.

Chín vị Thiên Trận Đế đứng ở chín phương hướng xung quanh cũng đồng loạt đánh vào Trận Văn của mình, kết hợp với Long Quân Sư và Đan Thần Tháp.

OÀNH!

“Lấy Đan Thần Tháp làm Trung Tâm, Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận khởi!”

Long Quân Sư ngửa đầu gầm thét.

NGAO!

Một tiếng rống vang dội thương khung, hư ảnh một con rồng khổng lồ hiện lên bên trên Trận Pháp, ánh mắt uy nghiêm đảo khắp toàn trường như muốn tìm kiếm sự tồn tại của Nghịch Long.

Con rồng này chính là Trận Linh của Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận.

“Như các vị đã thấy, Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận hoàn toàn vô hại với tất cả người bình thường!” Thái Thượng Đan Đế trầm giọng quát:

“Nhưng nó chỉ tác động đến Nghịch Long, ép hắn phải xuất hiện!”

Toàn trường nghe vậy cũng nhẹ nhàng thả lỏng.

Bọn hắn không ngờ Đan Thần Đại Hội là còn ẩn giấu mục đích đặt bẫy chờ đợi khám phá thân phận của Nghịch Long.

Nếu như Nghịch Long thật sự trà trồn vào Đan Thần Đại Hội, như vậy hắn sẽ lập tức bị phần lớn đại thế lực của Tiên giới và cả Ma giới vây công.

Dữ nhiều lành ít.

Đây chính là kế hoạch của Tru Nghịch Liên Minh phối hợp Đan Thần Tháp.

“Hừ, thật là giỏi!” Tuế Nguyệt Nữ Đế chúng nữ ánh mắt ngập tràn sát cơ.

Đan Thần Tháp được dùng làm Trung Tâm Trận Pháp, rõ ràng sự ảnh hưởng của Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận ở nơi đó là nặng nề nhất.

Đó là lý do Thái Thượng Đan Đế đám người tìm cách để Lạc Nam tiến vào bên trong, dùng Tam Muội Chân Hỏa để hấp dẫn và dụ dỗ hắn.

Chính vì thế mà lần này nếu Lạc Nam không đạt được Quán Quân, bọn hắn cũng tìm cách để hắn đi vào.

“Để muội phá Trận này!” Hoa Ngọc Phượng lạnh lùng đề nghị.

Nàng sở hữu Hóa Trận Thánh Thể, nếu như dốc hết toàn bộ lực lượng chắc chắn quấy rối được Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận.

“Tạm thời không cần!” Nữ Hoàng nói: “Tiểu Nam vẫn rất ổn!”

Chúng nữ nghe vậy giật mình, liếc mắt nhìn lấy cảnh tượng bên trong.

Quả nhiên Lạc Nam vẫn cực kỳ bình thản đứng ở nơi đó, dường như Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận vô pháp ảnh hưởng đến hắn.

Đúng thật là như vậy.

Nếu là Nghịch Long Đế năm xưa tiến vào Trận này, Nghịch Long Lực của hắn sẽ bị cưỡng ép rút ra khỏi cơ thể.

Nhưng Lạc Nam thân mang Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Nghịch Long Lực phong tồn trong Long Lực Đỉnh.

Chỉ cần hắn không muốn, bất kỳ ai cũng không thể cưỡng ép rút ra được, Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận cũng chẳng ngoại lệ.

Đáng tiếc, Long Ngạo Thiên đâu biết được điều này.

Nhìn thấy Lạc Nam vẫn chưa có biểu hiện gì, sắc mặt của hắn dần trở nên cực độ khó coi:

“Vì sao lại như thế? chẳng lẽ tất cả phán đoán và suy luận của chúng ta là sai lầm!”

Thái Thượng Đan Đế những người khác cũng liếc mắt nhìn nhau.

Tốn công tốn sức một trận, nếu tìm không ra Nghịch Long chẳng lẽ làm trò cười cho thiên hạ?

“Đừng nóng vội!” Long Quân Sư cao ngạo nói:

“Lần này chúng ta có chuẩn bị mà đến!”

Hắn vừa dứt lời, lại có thêm hai nhân vật từ trong bóng tối đi ra, đứng ở hai bên trái phải của hắn.

Mà khi hai người này ra mặt, Ma Lực Cao Cấp của Thủy Tổ Ma Tộc đã bùng nổ chẳng có chút che giấu nào.

Theo sau đó, hai người đồng loạt kết ấn.

“Ngũ Hành Giải Thể!”

Cuồn cuộn Thánh Uy bao trùm trời đất, một cổ lực lượng cao cấp quét ngang thiên địa, bao trùm hội tụ vào Đan Thần Tháp.

Ngay tại khoảnh khắc này, Lạc Nam cảm giác được Linh Giới Châu và cả Ngũ Sắc Giới của mình trở nên hốt hoảng, không thể tiếp tục ẩn giấu được nữa.

Ngũ Hành Giải Thể là một loại vượt trên Đế Cấp Bí Thuật, công dụng của nó là cưỡng ép Ngũ Hành Tiểu Thế Giới phải xuất đầu lộ diện, tuy không thể nhìn trộm cảnh vật bên trong, nhưng nó đã không còn giữ được ngăn cách với các sự tác động đến từ bên ngoài.

Quả nhiên lúc này, sự ảnh hưởng của Cưỡng Long Xuất Nghịch Trận đã có thể thẩm thấu vào trong tiểu thế giới.

“AAAAAAAAAA”

Long Khuynh Thành đang khoanh chân tu luyện trong Ngũ Sắc Giới lập tức bị tác động.

Nàng đau đớn rên rỉ một tiếng, Nghịch Long Lực không nghe theo khống chế của nàng bị cưỡng ép phóng thích mà ra.

NGAO!

Hư ảnh Nghịch Long xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, Long Khuynh Thành chật vật xuất hiện.

Lạc Nam vội vàng ôm lấy nàng.

Toàn trường sắc mặt đại biến, thật sự cưỡng ép ra Nghịch Long rồi?

Mà khi nhìn thấy cảnh này, Long Ngạo Thiên, Thái Thượng Đan Đế đám người điên cuồng hưng phấn, thanh âm như sấm động, uy nghiêm chất vấn:

“Lạc Nam! ngươi quả nhiên là kẻ che giấu Nghịch Long, tội đáng muôn chết!”

Mặc dù không thể chứng minh Lạc Nam là Nghịch Long khiến bọn hắn cực kỳ thất vọng.

Nhưng có thể bức ra Long Khuynh Thành cũng là kết quả không tệ.

Chỉ riêng việc Lạc Nam bao che Long Khuynh Thành, đủ để hắn vạn kiếp bất phục.

Đáng tiếc, Lạc Nam lại chẳng biểu hiện chút lo lắng hay sợ hãi nào trước sự đắc thế của kẻ địch.

“Tiểu Nam, thiếp xin lỗi…”

Long Khuynh Thành chưa kịp nói hết câu, Lạc Nam đã cúi đầu ôn nhu hôn lên bờ môi kiều diễm căng mộng của nàng.

Trong ánh mắt giật giật của toàn trường, hắn ôm nàng vào trong ngực, bá đạo tuyên bố:

“Nghịch Long là nữ nhân của ta, các ngươi dám ý kiến cái rắm a?”

Chúc cả nhà ngủ ngon

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio