Con Đường Bá Chủ

chương 1923: dạ linh tộc trưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Móa, Thánh Đế thật sự quá mạnh…”

Đây là suy nghĩ đầu tiên của Lạc Nam sau khi đã lấy lại ý thức.

Dù hắn đã cực kỳ đề phòng, âm thầm thi triển Dò Thám Tương Lai để tìm ra hy vọng chạy trốn, đáng tiếc ngay cả Dò Thám Tương Lai cũng không thể theo kịp tốc độ xuất thủ của Thánh Đế thì đừng nói gì đến hy vọng chống lại.

Lúc này hắn mới biết khoảng cách giữa mình và nhân vật như Càn Quân Thánh Đế chênh lệch đến mức nào, e rằng ngay cả việc kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân hay Bí Thuật đề liều mạng cũng chỉ là trò hề trong mắt đối phương.

Lạc Nam ước tính chiến lực của mình hiện tại đủ bại được Thánh Vương, chống đỡ được Thánh Tôn bình thường…nhưng còn Thánh Hoàng trở lên thì thật sự vô vọng.

“Không chết là may rồi, chắc hẳn ta còn giá trị lợi dụng với Dạ Linh Tộc Trưởng…”

Cố nén đau nhứt khắp toàn thân, Lạc Nam chậm rãi mở mắt.

Đập vào mắt của hắn là một không gian tối đen như mực chẳng nhìn thấy gì, nhưng hắn cũng không dám sử dụng Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn vì lo lắng con mắt này của mình gây nên sự hứng thú của Dạ Linh Tộc Trưởng.

Trước khi xác định được hoàn cảnh hiện tại hắn không dám làm loạn.

Bất quá không để Lạc Nam chờ quá lâu, từ trong bóng đêm liền có vài viên Dạ Minh Châu xuất hiện xoay tròn giữa không trung, xua tan tất cả bóng tối.

Nơi này là một căn phòng, Lạc Nam phát hiện mình bị lột trần trụi toàn thân, nhốt trong một l*иg kín bằng thủy tinh, xung quanh mặt kính có vô số Trận Văn cao cấp gia cố cực kỳ phức tạp nhằm ngăn cản hắn thoát khốn.

Mà ở phía đối diện cách hắn không xa cũng có một l*иg kín bằng thủy tinh khác giống y như đúc, chỉ là vô số Trận Văn xung quanh l*иg kín đó đang phát ra ánh sáng đen kịch ngăn trở tầm mắt, không thể nhìn thấy ở bên trong là thứ gì.

Chợt ánh sáng màu đen chậm rãi tan đi, cảnh tượng trong l*иg kín đối diện lộ ra mồn một.

Ánh mắt Lạc Nam co rút lại, hô hấp trở nên nặng nề, côn ŧᏂịŧ như bị chọc giận ngửa thẳng lên trời hiển lộ dự hung dữ, các đường gân cuồn cuộn nổi cộm lên.

Bởi vì ở phía đối diện, một mỹ nhân bị lột tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang ngồi co mình ôm lấy cơ thể nhằm che giấu các bộ phận tư mật của mình.

Nhưng dù là như vậy vẫn khó thể che giấu được làn da trắng hồng không chút tỳ vết mịn màng như da em bé, những đường cong chết người đạt đến mức hoàn mỹ, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm, đôi chân dài miên mang, đùi đẹp thẳng tắp, vòng eo nhỏ xíu, ngực nở mông cong tạo nên một kiều thể như đồng hồ cát không thể bắt bẻ.

Mái tóc đỏ trắng của nàng phủ xuống khuôn mặt không nhìn thấy biểu tình.

Nhưng Lạc Nam làm sao có thể không nhận ra, nàng chính là Quân Tư Tình.

“Ngươi còn tiếp tục nhìn?” Âm thanh nghiến răng nghiến lợi của nàng truyền đến.

Lạc Nam thoáng lấy lại tinh thần, nhếch miệng cười nói:

“Nàng có thể nhìn ta mà, chúng ta nhìn qua nhìn lại, không ai thua lỗ!”

“Nhìn cái đầu của ngươi, dáng vẻ xấu xí đó của ngươi ai mà thèm nhìn?” Quân Tư Tình khinh bỉ nói.

Lạc Nam bị nàng chọc giận, hiên ngang đứng thẳng trong l*иg thủy tinh, triển lộ cơ bắp toàn thân hướng côn ŧᏂịŧ chỉa thẳng về phía nàng hung hăng nói:

“Nhìn đi, nhìn xem chỗ nào xấu?”

“Thật là không biết xấu hổ!” Quân Tư Tình gắt giọng.

Lạc Nam cũng lười trêu chọc nàng, ngồi xuống nhắm mắt tịnh tâm tránh bị thể xác của Sắc Quỷ Tộc cám dỗ.

“Ngươi có phải nam nhân hay không?” Nào ngờ Quân Tư Tình lại tiếp tục nói.

“Chuyện gì nữa đây?” Lạc Nam nhíu mày.

“Mỹ nhân ở trước mặt mà ngươi không nhìn, rõ ràng giới tính của ngươi có vấn đề!” Quân Tư Tình giọng điệu tràn ngập bất mãn.

Lạc Nam trừng to mắt, đúng là lòng dạ của nữ nhân thật không biết đâu mà lần.

Ngươi nhìn nàng sẽ cho rằng ngươi là đồ háo sắc, nhưng ngươi không nhìn nàng lại cho rằng mình không đủ sức hấp dẫn hoặc xem thường ngươi không phải nam nhân, mâu thuẫn đến cực điểm.

Đã như vậy Lạc Nam cũng không khách khí, hai mắt tràn ngập lửa nóng nhìn đối phương chằm chằm, dò xét từng chỗ kín trên ngọc thể của nàng, còn thẳng thừng đề nghị:

“Tách chân ra, đừng dùng tay che ngực!”

“Tên biếи ŧɦái!” Quân Tư Tình hận không thể lao ra cắn hắn.

“Hiện tại hối hận sao? Cũng tại nàng cố chấp đòi bị bắt giữ nên cả hai mới rơi vào cảnh như này…” Lạc Nam hừ lạnh:

“Để một mình ta bị bắt là tốt rồi.”

“Ai cần ngươi lo? Mục tiêu chính của đối phương từ đầu rõ ràng là ta!” Quân Tư Tình không cam lòng yếu thế.

KẼO KẸT…

Trong lúc hai người cãi cọ, cửa phòng bất chợt mở ra.

Một thị nữ mặc đồng phục hầu gái bước vào, tiến đến mở cửa l*иg thủy tinh của Quân Tư Tình đem nàng kéo ra.

“Khoan đã, ngươi mang nàng đi đâu?” Lạc Nam giận dữ quát.

“Thị tẩm cho Tộc Trưởng…” Thị nữ bình thản đáp lại.

Quân Tư Tình nghe xong thân thể phát run, ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ cầu cứu nhìn Lạc Nam.

Lạc Nam đứng thẳng người nói: “Để ta đi thị tẩm thay nàng!”

Hai nữ ánh mắt quỷ dị nhìn lấy hắn, thầm nghĩ tiểu tử này bệnh thần kinh rồi, ngươi có ham mê đặc biệt sao?

Dịch Chuyển Tức Thời bất chợt triển khai, Lạc Nam liền thoát ra khỏi l*иg trong ánh mắt kinh ngạc của hai nữ.

Bá Y triển khai bao trùm toàn thân, Lạc Nam hướng thị nữ nhếch miệng cười tà:

“Cung nữ tỷ tỷ, đã lâu rồi không gặp a…”

“Ngươi nói bậy cái gì?” Thị nữ ra vẻ khó hiểu nhìn hắn.

“Ta nói nàng là cung nữ tỷ tỷ, hay nói đúng hơn Dạ Linh Tộc Trưởng…còn có một thân phận khác là Tửu Tiên Tán Nhân!” Lạc Nam mỉm cười tủm tỉm.

Quân Tư Tình kinh ngạc nhìn sang thị nữ, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

“Ngươi làm sao biết được?” Thị nữ giọng điệu đã trở nên lạnh lùng.

Lạc Nam chắp tay sau mông, ánh mắt híp lại nhàn nhạt nói:

“Lần đầu tiên ta đến Tửu Sơn đã gặp một mỹ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tắm rửa trong suối, bị nàng đánh cho bất tỉnh nhân sự…lúc đầu ta hoài nghi đó có thể là nữ nhân của Tửu Tiên Tán Nhân hoặc nữ nhi hay muội muội của hắn, nhưng sau đó ta hỏi thăm Tiểu Mục thì được biết Tửu Sơn chưa từng xuất hiện một nữ nhân nào...vậy khả năng rất lớn nàng thực chất chính là Tửu Tiên Tán Nhân!”

“Hừ, chỉ từng ấy manh mối làm sao có thể kết luận?” Quân Tư Tình không phục chen miệng vào.

“Đương nhiên từng ấy là không đủ, nhưng có một điều khiến ta khẳng định Tửu Tiên là nữ nhân…” Lạc Nam dương dương đắc ý.

“Điều gì?” Dạ Linh Tộc Trưởng nhíu mày.

“Chính là ánh mắt của Tửu Tiên Tán Nhân mỗi khi nhìn về phía Quân Tư Tình trong suốt một năm ta ở Tửu Sơn…” Lạc Nam chậc chậc nói:

“Dung mạo của Quân Tư Tình khiến người chính nhân quân tử như ta cũng xém chút bị hấp dẫn, ấy thế mà Tửu Tiên Tán Nhân lại chẳng có chút du͙© vọиɠ nào khi nhìn lấy nàng, trong ánh mắt chỉ có sự phức tạp, đó là sự phức tạp của mỹ nhân khi vô tình thấy mỹ nhân khác đẹp hơn mình.”

“Chính điều này càng làm ta khẳng định Tửu Tiên Tán Nhân thực ra là một nữ nhân ngụy trang thành, bởi vì nếu là nam nhân chắc chắn sẽ bị Quân Tư Tình hấp dẫn, dù cho nam nhân đó mê rượu hơn mê nữ sắc.”

Quân Tư Tình liếc xéo hắn, thầm nghĩ ngươi mà là chính nhân quân tử?

Dạ Linh Tộc Trưởng nhẹ gật đầu: “Quả nhiên là bổn tọa sơ suất, bất quá ngươi làm sao biết Tửu Tiên Tán Nhân là Dạ Linh Tộc Trưởng?”

“Đơn giản mà…” Lạc Nam nhún vai: “Nếu Tửu Tiên Tán Nhân không phải là thật thì chắc chắn cũng đâu mê rượu như lời đồn, làm sao sẽ bị Hải Hồn Tửu của Càn Nguyên chuốc đến ngủ say như chết?”

“Như vậy chỉ có cách giải thích Tửu Tiên Tán Nhân cố ý giả vờ say theo ý Càn Nguyên để tiện tay làm chuyện mờ ám…trùng hợp thay Dạ Linh Tộc lại xuất hiện quá đúng thời điểm, một mẻ quét gọn tất cả, nếu không có người nắm hết diễn biến ở Tửu Sơn mật báo chắc chắn không thể làm được như vậy.”

“Thủ phạm mật báo còn ai khác nào Tửu Tiên Tán Nhân đang “ngủ say như chết” đâu hả?”

Dạ Linh Tộc Trưởng cười lạnh: “Như vậy cũng không thể giải thích Tửu Tiên Tán Nhân là Dạ Linh Tộc Trưởng được, bởi vì hắn có thể chỉ là một vị trưởng lão của Dạ Linh Tộc hoặc một nội gián thông thường mà thôi.”

“Không hề…” Lạc Nam chậm rãi nói:

“Lần trước nàng đánh ta bất tỉnh ở bên suối đã cố ý áp chế tu vi ở mức Thánh Hoàng muốn đánh lừa ta, nhưng ta đã nhận ra nàng là Thánh Đế hàng thật giá thật, mà toàn bộ Dạ Linh Tộc chỉ có tộc trưởng là Thánh Đế mà thôi, ngay cả Đại Trưởng Lão cũng chỉ là Thánh Hoàng Viên Mãn!”

“Ngươi làm sao nhìn thấu tu vi thật sự của bổn tọa?” Dạ Linh Tộc Trưởng sắc mặt lạnh lẽo.

Ngụy trang và áp chế tu vi chính là thủ đoạn sở trường của nàng, ngay cả cường giả đồng cấp cũng không thể phát hiện, ấy vậy mà bị tiểu tử này nhìn thấu.

Lạc Nam đương nhiên không thể đáp là do Cấm Kỵ cảm ứng được, chỉ đành bịa chuyện nói bậy:

“Bởi vì mũi ta rất thính, ta ngửi được nàng và cung nữ tỷ tỷ có cùng một mùi hương, mà cung nữ tỷ tỷ từng cả gan ám sát cả Càn Quân Thánh Đế sau đó thành công thát thân, nếu không phải Thánh Đế sao có thể làm được điều đó?”

“Mũi ngươi ngửi được cả mùi của ta? Ngươi là chó sao?” Dạ Linh Tộc Trưởng lạnh lùng hừ một tiếng, nàng rõ ràng đã phong tỏa hết khí tức của toàn thân bao gồm cả mùi cơ thể, không ngờ vẫn bị tên này ngửi được.

“Hừ, kẻ này lăn lộn trong đống kỹ nữ nên có nhiều kinh nghiệm là chuyện bình thường.” Quân Tư Tình chen miệng vào bỏ đá xuống giếng, trong lòng tò mò đến cực điểm, không ngờ giữa Lạc Nam và Dạ Linh Tộc Trưởng đã xảy ra nhiều chuyện không người hay biết đến vậy.

“Mặc kệ như thế nào, hiện tại hai ngươi đã rơi vào tay ta, sống chết do bổn tọa định đoạt.” Dạ Linh Tộc Trưởng đưa tay lên khuôn mặt của mình kéo xuống.

Nguyên Lực tán đi, lộ ra dung nhan mỹ miều không chút tỳ vết, quả thật đúng là mỹ nhân mà Lạc Nam gặp được khi nàng tắm tại dòng suối trên đỉnh Tửu Sơn.

Lúc đó Dạ Linh Tộc Trưởng có ý định làm khó dễ hắn, muốn hắn lấy tu vi Ất Tiên yếu như con kiến phải tự mình leo núi.

Nàng cho rằng dù hắn kiên trì cố gắng thì cũng phải mất cả tháng mới leo lên được đến đỉnh nên cũng chẳng tiếp tục nhìn, thản nhiên thư giãn tắm rửa bên dòng suối.

Nào ngờ Lạc Nam không theo lẽ thường ra bài, trực tiếp làm diều mượn sức gió đu lên, lại thêm khí tức Ất Tiên của hắn làm nàng cho rằng chỉ là một con yêu cầm cấp thấp nào đó bay đến gần nên không thèm đếm xỉa, kết quả bị hắn nhìn thấy sạch sẽ từ trên xuống dưới.

Càng nghĩ Dạ Linh Tộc Trưởng càng giận, cảm thấy mình và tiểu tử này đúng là oan gia.

“Ngươi đúng là tiểu yêu tinh, càng lớn càng tinh ranh, quả nhiên không phải phế vật như lời đồn đại!” Dạ Linh Tộc Trưởng nguy hiểm đánh giá hắn.

“Haha, so với thủ đoạn qua mặt cả Càn Quân Thánh Đế như tỷ tỷ thì đệ thua xa, đệ còn đang tò mò không biết vì sao ngươi có thể lấy thân phận Tửu Tiên đảm nhiệm vị trí trưởng lão của Càn Quân Đế Quốc!” Lạc Nam khiêm tốn nói.

“Đơn giản thôi, bổn tọa gϊếŧ chết Tửu Tiên thật sự sau đó thế vào rồi, chẳng có gì phức tạp cả!” Dạ Linh Tộc Trưởng bình tĩnh như không trả lời lại khiến Lạc Nam và Quân Tư Tình rùng mình.

Thì ra truyền ngôn Tửu Tiên mạnh mẽ đến mức có thể ngăn chặn Vĩnh Dạ Thung Lũng là giả, Tửu Tiên thật sự đã bị gϊếŧ, người thay thế hắn lại chính là Dạ Linh Tộc Trưởng.

Mà đích thân Dạ Linh Tộc Trưởng trấn thủ Tửu Sơn, thử hỏi làm sao Vĩnh Dạ Thung Lũng dám xâm phạm khi chưa có sự đồng ý của nàng?

Thử tưởng tượng nếu như nàng vẫn tiếp tục thành công thế vai Tửu Tiên Tán Nhân và được sự tin tưởng của Càn Quân Thánh Đế trong thời gian dài…tận dụng được một cơ hội nào đó trong tương lai, hậu quả thật sự kinh khủng.

Đương nhiên đó chỉ là hậu quả của Càn Quân Thánh Đế và hoàng thất, có liên lụy đến Lạc Gia hay không vẫn chưa thể nào biết được.

Trong lúc Lạc Nam suy nghĩ, chỉ thấy Dạ Linh Tộc Trưởng chợt lấy ra một hồ lô rượu ngửa đầu uống vào, sắc mặt trắng ngần nhất thời đỏ lên ửng hồng vô cùng kiều diễm.

“Mặc dù còn chưa đến mức xem rượu như mạng giống lão già Tửu Tiên, bất quá đồ chơi này uống nhiều sẽ nghiện thật, cảm giác không tệ lắm…” Dạ Linh Tộc Trưởng liếʍ môi cười nói.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, xem ra bởi vì giả dạng thành Tửu Tiên trong thời gian dài nên nàng sinh ra thói mê rượu luôn rồi.

Quân Tư Tình lúc này mới ném ánh mắt cầu cứu nhìn Lạc Nam, hắn hiểu ý lấy ra một bộ y phục của thê tử mình đưa cho nàng mặc lại.

Nào ngờ Dạ Linh Tộc Trưởng bất chợt đoạt lấy, nàng cười đầy hắc ám:

“Ai cho các ngươi mặc y phục? cả tiểu tử ngươi nữa, mau cởi ra!”

“Tại sao?” Lạc Nam buồn bực nói: “Xem chừng tỷ tỷ không có ý định gϊếŧ chúng ta, sao phải làm khó dễ chuyện mặc y phục?”

“Hừ, lần trước ngươi nhìn sạch sẽ toàn thân của bổn tọa, ta đương nhiên phải nhìn lại cho đủ vốn!” Dạ Linh Tộc Trưởng cười lạnh đáp.

Quân Tư Tình bất mãn nói: “Hắn nhìn chứ ta đâu có nhìn, sao cũng bắt ta phải trần trụi?”

“Vì ngươi là tiểu tình nhân của hắn, ngoài vốn ra ta còn muốn thêm cả lãi!” Dạ Linh Tộc Trưởng thản nhiên nói.

Quân Tư Tình tức muốn thổ huyết: “Ai là tình nhân của hắn?”

Càng khiến nàng điên tiết hơn là Lạc Nam lúc này mừng khấp khởi cởi bỏ quần áo, khoe khoang nói: “Tỷ tỷ quả nhiên có mắt thưởng thức, không giống nữ nhân kia được xem chùa còn chê ỏng chê ẹo.”

“Hai người này chắc chắn biếи ŧɦái.” Quân Tư Tình muốn nổi đóa.

“Đem thứ đó ra chỗ khác không thôi ta cắt mất!” Dạ Linh Tộc Trưởng nhìn của quý to lớn của Lạc Nam đe dọa khiến hắn phải dùng tay che lại.

Không đùa nữa, Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề: “Tỷ tỷ bắt chúng ta với mục đích gì?”

“Nữ nhân này quá đẹp, đẹp đến mức bất kỳ nam nhân nào cũng phải thèm muốn…” Dạ Linh Tộc Trưởng chỉ vào Quân Tư Tình nói:

“Nếu Càn Quân Thánh Đế đem nàng ra giao dịch cơ duyên, tỷ lệ đột phá Chí Tôn của hắn chắc chắn đại tăng, ta không muốn điều này xảy ra nên bắt giữ nàng!”

Lạc Nam âm thầm gật gù, đây cũng là điều mà hắn lo lắng, không ngờ Dạ Linh Tộc Trưởng có cùng suy nghĩ.

“Hắn mê ta còn hơn mạng, làm sao đem ta ra trao đổi?” Quân Tư Tình không tin.

“Nữ nhân ngây thơ, trước ham muốn đột phá Chí Tôn…mọi lợi ích đều có thể vứt bỏ huống hồ là hồng phấn khô lâu!” Dạ Linh Tộc Trưởng cười nhạt:

“Hiện tại ngươi là chiến lợi phẩm của bổn tọa, ta cũng sẽ đem ngươi ra đổi cơ duyên thành Chí Tôn, tin chắc có vô số cường giả hứng thú.”

“Ta từ chối!” Lạc Nam bá đạo nói: “Nàng ấy là của ta!”

Dạ Linh Tộc Trưởng cười quỷ dị xem lấy hắn, nhẹ gật đầu:

“Vậy thì tốt, ngươi mang tài sản tương ứng ra chuộc thân cho nàng đi, mà không chỉ nàng…cả ngươi cũng cần nộp phí chuộc thân!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio