Con Đường Bá Chủ

chương 1926: chuẩn bị ra biển

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Nơi này thật náo nhiệt, buôn bán thật nhiều vật phẩm…”

Quân Tư Tình nhìn đông nhìn tây đánh giá đủ thứ như thôn nữ lên phố, có chút rụt rè nắm tay Lạc Nam, bởi đây là lần đầu tiên nàng đến địa phương đông người như vậy, tâm lý có phần không quen…

Lạc Nam nhìn cảnh này mà âm thầm suy nghĩ, xem ra vì điều kiện quá tốt ở Nguyên Giới nên tu sĩ ở nơi này dù tu vi cao hơn nhưng tâm cảnh chưa chắc sánh bằng tu sĩ ở tiểu vũ trụ.

Một Thánh Vương như nàng lại cảm thấy mất tự nhiên vì lần đầu đến chốn đông người, tâm cảnh như thế này chắc chắn không thể sánh bằng chúng nữ đang ở trong đan điền của hắn.

Nếu là như vậy, những tu sĩ xuất thân ở tiểu vũ trụ đặt chân được đến Nguyên Giới đa số sẽ có tâm cảnh cao hơn tu sĩ bản địa đồng cấp, dù sao thì bọn hắn cũng được trải nghiệm và rèn giũa xuyên suốt quá trình tu luyện từ Chân Tiên đến Tiên Đế, trong khi trẻ em ở Nguyên Giới vừa sinh ra đã là sắp chạm vào Thánh.

Xem ra đây là ưu thế duy nhất của các tu sĩ xuất thân từ tiểu vũ trụ.

“Công tử nói đúng, tâm cảnh được quyết định bởi những gì mà người tu sĩ đã từng trải qua, cũng giống như ngươi khi đã kinh qua Vạn Kiếp Luân Hồi thì tâm cảnh của hầu hết Thánh Đế cấp cường giả chưa chắc sánh bằng ngươi.” Kim Nhi lên tiếng xác nhận:

“Vì thế nếu tu sĩ ở tiểu vũ trụ thành công đến Nguyên Giới, tâm cảnh của bọn hắn sẽ vững vàng, đột phá từng cảnh giới dễ dàng hơn tu sĩ ở Nguyên Giới, đó là ưu thế.”

Lạc Nam gật đầu, tu vi cao không đồng nghĩa tâm cảnh sẽ vượt trội hơn người tu vi thấp, quan trọng là ngươi đã từng trải qua những gì…người vượt qua nhiều biến cố trong cuộc sống chắc chắn là người có tâm cảnh vững vàng, đương nhiên nếu biến cố quá lớn có thể nghiền nát cả tâm cảnh của ngươi.

Cũng giống như Hận, tâm cảnh của y lúc này cực kỳ rối loạn, bị hận thù lấn át lý trí, nhưng nếu như Hận có thể ổn định lại tâm cảnh một lần nữa…tin chắc y sẽ có bước tiến triển lớn.

“Chẳng phải nói nơi nhộn nhịp sẽ cực kỳ huyên náo sao? vì sao ở đây yên tĩnh quá mức…” Quân Tư Tình kéo tay hắn thắc mắc.

Lạc Nam nghe vậy liền đánh giá hoàn cảnh xung quanh, xác thực đúng như lời của Quân Tư Tình nói.

Nơi này có rất nhiều quầy hàng được bày biện, khách nhân đi xem hàng như hắn và nàng cũng nhiều vô số kể, nhưng đa phần đều không phát ra âm thanh, người mua hàng chỉ đến ngó xem hàng, ngươi buôn hàng cũng chẳng thèm mở miệng giới thiệu hàng hóa.

“Haha…” Lạc Nam hiểu ra cất tiếng cười khẽ:

“Những người dám bày hàng ra bán một cách thản nhiên mà không sợ bị cướp đoạt chứng tỏ đều là cường giả có thực lực, tâm cao khí ngạo nên đương nhiên không mở miệng rao hàng như con buôn thông thường, ngược lại vật phẩm bọn hắn bán đều là hàng chất lượng, không sợ vắng khách.”

“Thế còn khách hàng vì sao cũng không nói câu nào?” Quân Tư Tình tò mò.

“Ai bảo bọn hắn không nói?” Lạc Nam nhếch miệng: “Chẳng qua là sợ có người nhảy ra tranh mua hàng với mình khi phát hiện thứ tốt, cho nên chỉ truyền âm trao đổi với người bán!”

“Thì ra là như vậy…” Quân Tư Tình bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy thật mới mẻ.

Bởi vì bầu không khí ở điểm giao dịch này quá mức yên ắng cho nên người mua hàng chỉ cần mở miệng sẽ khiến những người xung quanh nghe được và chú ý đến, chẳng may có kẻ nhảy ra cạnh tranh vật phẩm mình đang định mua thì khác nào tự chuốc phiền toái?

Hai người vẫn vừa thong dong đi dạo vừa xem hàng.

Không thể không nói thị trường nơi này cực kỳ đa dạng và phong phú, Lạc Nam nhìn thấy đủ loại tài nguyên tu luyện, nguyên liệu luyện đan, nguyên liệu luyện phù chú, nguyên liệu luyện khí, thịt của các loài hải yêu cao cấp,…đa số đều là sản vật được tìm thấy dưới biển.

Có cả Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp…những thủ đoạn chiến đấu của các thế lực từng tồn tại ở Hằng La Đại Hải và bị chôn vùi theo lịch sử.

Thậm chí ngay cả các Huyết Mạch của Thần Thú cũng không hề ít.

Bất quá lại chẳng có thứ nào lọt nổi vào tầm mắt của Lạc Nam, bởi lẽ hắn nắm trong tay Cửa Hàng May Mắn, Vòng Quay Danh Vọng và một Thiên Cơ Lâu đang cực kỳ ăn nên làm ra, đại đa số thứ được bày bán ở nơi này đều khó thể sánh bằng nguồn cung cấp vật phẩm của hắn.

“Nàng có ưa thích thứ gì không?” Lạc Nam nhìn Quân Tư Tình cười hỏi.

Quân Tư Tình xem xét một phen liền nhẹ lắc đầu, thú thật nàng được Càn Nguyên Thánh Đế xem như bảo vật, cung phụng không ít thứ tốt cho nàng nên tầm mắt của nàng cũng là rất cao, vật phẩm bình thường nàng cũng chẳng chú ý.

Hai người vẫn tiếp tục đi dạo, rốt cuộc có thứ khiến Lạc Nam phải dừng chân.

Chỉ thấy tại góc thành có một quầy hàng, chủ quầy là một bà lão diện mục nhăn nheo.

Đương nhiên nếu ngươi cho rằng đây là dung mạo thật của chủ quầy thì quá ngây thơ rồi, những người lăn lộn ở nơi ngư long hỗn tạp như Linh Vũ Thành ít nhiều cũng có thủ đoạn che giấu thân phận thật sự.

Trên quầy cũng không có nhiều hàng hóa, chỉ bày biện vài kiện vật phẩm mà thôi.

Thứ khiến Lạc Nam chú ý là một đôi hạt châu giống như ngọc trai, kích thước chỉ lớn bằng đầu ngón tay nhưng cực kỳ tinh xảo, hình thể trong suốt lóe lên ánh sáng với chín loại màu sắc, ẩn chứa lực lượng khiến Linh Hồn thanh thản và dễ chịu.

Nguyên Đan Bí Điển có giới thiệu về loại ngọc trai này, chúng nó được xưng là Lệ Châu Hồn Hải, là một loại thiên địa kỳ trân cực kỳ quý hiếm được sản sinh trong điều kiện hà khắc.

Nhìn thì giống với ngọc trai, thực chất Lệ Châu Hồn Hải vô tình được hình thành ở những địa phương ẩn chứa năng lượng linh hồn nồng đậm sâu dưới đáy biển.

Mà dưới biển làm sao sẽ có năng lượng linh hồn đây?

Thật ra là có, đó là khi cường giả Hồn Tu cao cấp không may tử trận và chìm xuống đại dương, Hồn Lực cả đời của bọn hắn gặp nhiệt độ lạnh buốt sẽ dần cô động và ngưng tụ lại thành một viên hạt châu, bởi thế mà khi hạt châu này hình thành đồng nghĩa đã có một vị cường giả chết đi, khiến người nghe phải xót thương rơi lệ.

Từ đó cái tên Lệ Châu Hồn Hải ra đời.

Mà để có đủ lượng Hồn Lực để ngưng tụ thành Lệ Châu Hồn Hải trong hoàn cảnh như vậy, vị Hồn Tu đã chết tu vi kém nhất cũng phải là Hồn Thánh Hoàng.

Cho nên giá trị của Lệ Châu Hồn Hải thật sự rất cao, Hồn Tu có thể trực tiếp hấp thu Hồn Lực ẩn chứa bên trong nó để tăng tiến tu vi, hoặc dùng nó làm vật phòng thân, điều động Hồn Lực của nó chiến đấu, trị thương linh hồn hay phụ trợ trong việc tu luyện đều có đại tác dụng.

“Chủ quầy, hai viên Lệ Châu Hồn Hải này giá cả thế nào?”

Nhập gia tùy tục, Lạc Nam quyết định truyền âm hỏi.

“Không rẻ, mỗi viên tương ứng một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo…” Bà lão cụp mắt xuống truyền âm lại như chưa từng nghe thấy.

Lạc Nam liền nhảy dựng: “Đắt như vậy?”

“Không hề đắt, hai viên Lệ Châu Hồn Hải này đều là của Hồn Thánh Đế khi chết ngưng tụ thành, giá trị của Hồn Thánh Đế đương nhiên xứng với Cửu Tinh Thánh Bảo.” Bà lão bình thản đáp.

“Lại là của Hồn Thánh Đế?” Lạc Nam trong lòng kinh hô.

Vội vàng đánh giá một phen thật cẩn thận, dùng cả Thiên Cơ Lâu để kiểm định lời của bà lão.

Đúng là Lệ Châu Hồn Hải của Hồn Thánh Đế, bên trong ẩn chứa lượng Hồn Lực khổng lồ.

Mặc dù đã phần nào thất thoát khi Hồn Thánh Đế chết đi, nhưng Lạc Nam dám chắc nếu mình luyện hóa sạch sẽ hai viên này, tu vi Hồn Lực không chừng sẽ gia tăng một đại cảnh giới.

“Mua!” Lạc Nam không nói hai lời, mở ra Cửa Hàng May Mắn làm mới vật phẩm.

Hồi lâu sau hắn rốt cuộc tìm được hai kiện Cửu Tinh Thánh Bảo, tiêu tốn 4000 Điểm Danh Vọng mua sắm.

Đem hai kiện Cửu Tinh Thánh Bảo nhét vào một chiếc Nhẫn Trữ Vật ném cho bà lão:

“Ta mua!”

“Sảng khoái lắm…” Bà lão chủ quầy nhếch miệng, cũng ném hai viên Lệ Châu Hồn Hải cho hắn.

Lạc Nam vui vẻ tiếp nhận.

Hắn mua Lệ Châu Hồn Hải không phải để bản thân mình tu luyện, mà là làm quà tặng cho hai thê tử mỹ nhân ngư là Hải Linh Lung và Hải U Quỳnh.

Các nàng cũng là Hồn Tu, nhiều năm qua vẫn luôn âm thầm hy sinh thầm lặng, dùng tiếng hát và tiếng đàn của mình phụ trợ tất cả chúng nữ tu luyện.

Cũng nhờ có sự hỗ trợ không ngừng nghĩ của hai mỹ nhân ngư, việc chúng nữ tu luyện luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng gặp những vấn đề cản trở như tâm ma quấy rối, ngộ tính không đủ mà ảnh hưởng đến quá trình đột phá.

Không thể phủ nhận nữ nhân của Lạc Nam đều là thiên tài, người ngoài nhìn vào đều cho rằng các nàng chỉ cần có được Công Pháp cấp cao, tài nguyên phong phú là tu vi sẽ một đường thẳng tiến mà quên mất đi công lao của hai mỹ nhân ngư.

Thật ra chúng nữ vẫn gặp phải tâm ma, vẫn gặp phải bình cảnh, vẫn gặp những trở ngại trong lúc tu luyện.

Nhưng có Hải Linh Lung và Hải U Quỳnh ở bên cạnh mang đến tiếng hát và tiếng đàn, tất cả những chướng ngại kể trên đều bị vượt qua.

Phải thừa nhận mỹ nhân ngư rất kém trong việc chiến đấu, chủng tộc của các nàng sinh ra để giúp đỡ người khác tu luyện, dù rằng đã biến dị và giác tỉnh trong Phản Tỉnh Huyết Hồ cũng không hề thay đổi, chỉ tăng cường khả năng phụ trợ lên mà thôi.

Mà Lệ Châu Hồn Hải chính là tài nguyên thích hợp để Hải U Quỳnh và Hải Linh Lung sử dụng gia tăng tu vi cho bản thân các nàng, không cần lo lắng những tỷ muội khác vượt mặt.

Mà khi tu vi của Hải Linh Lung và Hải U Quỳnh càng cao, sự trợ giúp của hai nàng đối với chúng nữ càng hiệu quả.

Lạc Nam cũng phải cân nhắc đến vấn đề này, để chúng nữ dưới sự hỗ trợ của hai mỹ nhân ngư tiếp tục thuận lợi phát triển quan trọng hơn việc tăng tiến một chút tu vi của cá nhân hắn.

Quân Tư Tình thấy hắn thu hai viên Lệ Châu Hồn Hải vào thì nhẹ bĩu môi, nàng cứ tưởng hắn mua quà cho chính mình.

“Haha, thứ này không thích hợp với nàng, để ta tìm mua thứ khác…” Lạc Nam cười ôm lấy eo nàng nói.

Quân Tư Tình yêu kiều hừ một tiếng, để xem ngươi tuyển được cái gì.

“Nhìn tiểu hữu cũng là người có tài sản, lão bà ta ở nơi này có một thứ không dùng đến nhưng ngươi hẳn sẽ cảm thấy hứng thú…” Bà lão chủ quầy đột nhiên chậm rãi nói.

“Không biết là đồ vật gì?” Lạc Nam và Quân Tư Tình nghe vậy cũng tò mò.

Chỉ thấy bà lão từ trong áo lấy ra một khối ngọc bài xanh thẳm như đại dương, bên trên có gợn sóng nhẹ nhàng và điêu khắc mấy chữ:

“Quang lâm Hằng La Đấu Giá Hội!”

“Ồ? Đây xem như là thiệp mời tham dự đấu giá sao?” Lạc Nam cảm thấy hứng thú.

“Không sai!” Bà lão gật đầu, điềm nhiên nói:

“Nửa năm sau tại trung tâm Hằng La Đại Hải có tổ chức một cuộc đấu giá quy mô lớn, quy tụ tất cả thế lực từ Thánh Tôn trở lên tham dự.”

“Cuộc đấu giá này do một trong hai Chí Tôn Cấp Thế Lực cường đại nhất Hằng La Đại Hải là Hải Long Cung tổ chức, lão thân cũng nhận được thiệp mời nhưng đã bận việc khác không thể tham dự, một tấm thiệp mời có thể mang theo tối đa ba người tham dự, sẽ để lại cho ngươi với giá hữu nghị.”

“Tin chắc ở nơi đó sẽ xuất hiện rất nhiều kỳ trân dị phẩm, ngay cả thứ hiếm hoi như Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng từng xuất hiện một lần trong quá khứ.”

Lạc Nam nhịp tim đập thình thịch, nghe đến Vĩnh Hằng Thuộc Tính là hắn cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi.

Hơn nữa đấu giá này còn là do Hải Long Cung tổ chức, cứ nghe đến Long Tộc là hắn phát sinh hứng thú.

Bởi vì Nguyên Giới quá to lớn, một số chủng tộc cũng phân tán ở khắp nơi như Nhân Tộc, Long Tộc…là chuyện bình thường.

Ở Trụ Việt Tông cũng có Long Tộc, ở Hằng La Đại Hải cũng có Long Tộc, đôi bên không liên can đến nhau, thậm chí có thể chiến đấu sinh tử vì tranh đoạt lợi ích.

Cũng giống như tranh đấu giữa người và người vậy, hắn muốn xem thử ở Hằng La Đại Hải sẽ có Long Tộc nào hùng mạnh.

Bất quá ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình thản hỏi: “Không biết chủ quầy muốn cái giá thế nào cho tấm thiệp mời này?”

“Một vật phẩm bất kỳ đạt đến Thất Tinh Thánh Cấp là được.” Bà lão chủ quầy điềm nhiên nói.

Lạc Nam nhẹ suy tư, Thất Tinh Thánh Cấp cho một thiệp mời tham dự đấu giá hội do Chí Tôn Thế Lực tổ chức, giá như vậy không đắt cũng không rẻ, bất quá đối với hắn thì chẳng đáng là bao.

Lập tức tiền trao cháo múc.

“Chúc hai người tiểu hữu tham gia đấu giá vui vẻ…” Bà chủ quầy hài lòng, không quên hướng dẫn:

“Bên trong thiệp mời có ẩn chứa một bản đồ hướng dẫn tìm đến vị trí của Hải Long Cung trong Hằng La Đại Hải, chỉ cần truyền một tia Hồn Lực vào là có thể quan sát được.”

“Thật chu đáo nha.” Lạc Nam gật gù.

“Nhắc nhở thêm một câu, Hằng La Đại Hải rộng lớn mênh mông, cường giả Thánh Đế muốn bay khắp cũng tốn thời gian không ngắn, chỉ còn nửa năm là đấu giá sẽ diễn ra, lập tức ra biển bây giờ còn kịp.” Bà lão chủ quầy nói.

“Đa tạ!” Lạc Nam hướng bà lão chắp tay, lúc này mới cùng Quân Tư Tình cười nói:

“Đến đấu giá hội ta sẽ tìm quà cho nàng.”

“Thương Lan Thương Hội tổ chức đến Hải Long Cung tham dự đấu giá, những cường giả và thế lực có thiệp mời lập tức lên thuyền, giá di chuyển chỉ là một mỏ Nguyên Thạch, mời đi mời đi…”

Cạnh bến cảng lớn có tiếng reo hò vang vọng toàn bộ Linh Vũ Thành khiến Lạc Nam và Quân Tư Tình chú ý.

Đưa mắt nhìn đến chỉ thấy một chiếc Du Thuyền cự đại còn lớn hơn cả dãy núi với vô số phòng ốc đang tuyển chọn khách nhân.

Thì ra đây là Du Thuyền của Thương Lan Thương Hội, một trong những Thương Hội lớn nhất ở Linh Vũ Thành.

Vì Thương Lan Thương Hội cũng được Hải Long Cung mời tham dự đấu giá, nhân cơ hội tổ chức luôn chuyến đi quy mô lớn để tất cả những người có thiệp mời khởi hành lên đường đến Hải Long Cung, lệ phí là một mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm cho một người.

Đi theo đoàn như vậy sẽ được cường giả Thương Lan Thương Hội bảo vệ, không sợ bị tập kích bất ngờ, đảm bảo khách nhân an toàn đặt chân đến Hải Long Cung dự đấu giá, rất biết cách kinh doanh.

“Haha, chúng ta cũng lên tàu đi!” Lạc Nam đề nghị.

Hắn vốn quen hành động một thân một mình, nhưng thật sự tu vi của hắn vẫn còn hơi thấp so với rất nhiều cường giả ở Hằng La Đại Hải mênh mông, di chuyển theo cách an toàn như vậy cũng tốt.

Huống hồ Thương Lan Thương Hội, nghe tên khá có cảm tình.

Quân Tư Tình nhoẻn miệng cười, mắt đẹp tràn ngập chờ mong gật đầu:

“Tốt, lần đầu trải nghiệm du thuyền trên biển cũng là chuyện thú vị…”

Chúc cả nhà trưa vui vẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio