Con Đường Bá Chủ

chương 1930: tâm trạng không tồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Cốc cốc…”

Bên ngoài có tiếng gõ cửa kèm theo thanh âm mềm mại của thị nữ:

“Quý khách, Thương Lan Thương Hội mang đến Nguyên Thạch thắng cược của các vị.”

Cửa phòng mở ra, Lạc Nam nhìn thấy thiếu nữ lễ tân lúc đầu đón mình lên thuyền.

Trong tay nàng đang cầm một túi trữ vật, vừa nhìn thấy hắn liền cung kính đưa sang, trong mắt không giấu nổi vẻ sùng bái nói:

“Không ngờ quý khách là chân nhân bất lộ tướng, hiện tại toàn bộ khách trên tàu đều biết đến chiến tích của ngài.”

Lạc Nam nhún nhún vai: “May mắn Thổ Đang bất chợt lên cơn động kinh nên chớp thời cơ mà thôi, bằng không ta đã bị hắn điều động công kích cấp Thánh Đế nghiền nát.”

“Ngài cứ thích đùa, Thổ Đang dù tử trận nhưng đường đường là Thánh Vương cấp cường giả, ở Linh Vũ Thành cũng mang tiếng thiên tài, sao có thể bất ngờ lên cơn động kinh được?” Thiếu nữ che miệng cười khẽ.

Lạc Nam cũng chẳng muốn nói nhiều, hắn biết Thương Lan Thương Hội đang cố gắng tìm hiểu thủ đoạn của mình, chỉ là hắn đâu ngu xuẩn đến mức để lộ Tai Ách Thư, ra vẻ thiếu kiên nhẫn:

“Còn gì nữa không?”

“Có một điều muốn nói với quý khách, hy vọng ngài cẩn thận.” Thiếu nữ nhỏ giọng thì thầm:

“Đám người Băng Thuận đã rời khỏi du thuyền sau khi Thổ Đang tử trận, chúng ta suy đoán là bọn hắn sẽ trở về báo tin, tập hợp cường giả Thổ Gia và Băng Gia tìm cách báo thù!”

“Đa tạ rồi.” Lạc Nam nhẹ gật đầu.

“Vậy tiểu nữ không tiếp tục làm phiền.” Thiếu nữ trong mắt tràn đầy tiếc nuối xin được cáo lui.

Nàng rất tò mò về nam nhân thần bí này, đáng tiếc dường như nữ nhân có dung mạo như nàng không hợp khẩu vị của hắn.

“Mình có nên xăm kín mặt không nhỉ?” Trong lòng nàng xuất hiện một ý niệm.

Lạc Nam trở lại trong phòng, cùng Quân Tư Tình sóng vai đứng bên lan can trên cao, ngắm nhìn hải dương xanh thẳm vô tận, đường chân trời nhìn không thấy điểm cuối, du thuyền vẫn lướt đi băng băng trên mặt biển với tốc độ đáng kinh ngạc.

“Lần này thu hoạch không tệ…” Lạc Nam thoải mái cười nói.

Thử nghiệm uy lực của Tai Ách Thư, làm thịt con hàng nhiều chuyện ưa thích ra vẻ như Thổ Đang, Nhẫn Trữ Vật của Thổ Đang, còn thu về gần trăm mỏ Nguyên Thạch thắng cược, có thể nói là tương đối phong phú.

Trong nhẫn trữ vật của Thổ Đang có công pháp Cửu Tinh Thánh Công sơ kỳ, Vũ Kỹ Bát Tinh và một số thủ đoạn của Thổ Gia, 28 mỏ Nguyên Thạch, hai kiện Pháp Bảo Lục Tinh, một công kích cấp Thánh Đế.

Về phần hành vi của đám người Băng Thuận thì hắn cũng chẳng cảm thấy kinh ngạc, tất cả đều nằm trong dự kiến.

Thổ Đang dù sao cũng là thiếu chủ của Thánh Đế cấp thế lực, địa vị cực kỳ quan trọng trong gia tộc, cái chết của hắn mang đến đả kích lớn cho cả hai gia tộc là Thổ Gia và Băng Gia, bọn chúng muốn tìm thời cơ báo thù, lấy lại mặt mũi cũng là chuyện bình thường.

Bất quá hắn cũng chẳng e ngại…

“Ngươi rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật?” Quân Tư Tình liếc mắt đẹp sang nhìn lấy hắn.

Nàng tận mắt chứng kiến Lạc Nam tiến hành nguyền rủa và trù ẻo Thổ Đang, lẽ ra không bất ngờ mới đúng.

Nhưng đáng nói ở chỗ là thủ đoạn mà Lạc Nam thi triển lời nguyền cũng khá đơn giản, chỉ dùng máu viết thông tin về Thổ Đang sau đó dùng lực lượng nguyền rủa và trù ẻo liên tục suốt một trăm tháng tính theo thời gian gia tốc mà thôi.

Theo như kiến thức của nàng thì các loại thuật nguyền rủa cao cấp thường được thi triển cực kỳ phức tạp, cần thu thập các loại nguyên liệu cần thiết, thành lập tế đàn…mới mang đến đại tác dụng.

Vì vậy Quân Tư Tình cho rằng thủ đoạn của hắn tối đa chỉ khiến Thổ Đang bị suy yếu một chút so với bình thường mà thôi, nào ngờ lại bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến mức bất lực chịu chết như vậy.

Điều này khiến nàng một lần nữa cảm giác mình không thể nhìn thấu nổi Lạc Nam.

“Thế nào? nàng muốn biết huyền cơ bên trong à?” Lạc Nam cười hỏi.

“Ừm.” Quân Tư Tình nhẹ gật đầu, nàng thật sự muốn biết vì sao Lạc Nam chỉ dùng thủ đoạn nguyền rủa đơn giản đã khiến Thổ Đang gặp nạn, chẳng lẽ thuật nguyền rủa của hắn cao minh đến mức chẳng cần bố trí phức tạp hay sao?

“Đó là bí mật của ta, muốn biết thì phải trả giá…” Lạc Nam chỉ chỉ gò má của mình nhếch miệng nói:

“Hôn một cái!”

“Phi, không nói thì thôi.” Quân Tư Tình không thèm bĩu môi, quay mặt sang nơi khác chẳng thèm để ý.

Lạc Nam cười hắc hắc xấu xa, chợt nghiêng đầu qua hôn chụt lên gò má trắng ngần như phấn của nàng.

“Ngươi làm gì?” Quân Tư Tình gắt giọng mắng, kéo tay áo lên lau vết hôn còn đọng nước bọt của hắn, sắc mặt ghét bỏ.

“Nàng không hôn thì ta hôn, xem như trao đổi để cho nàng biết bí mật.” Lạc Nam liếʍ liếʍ bờ môi còn lưu lại hương thơm của nàng, lấy ra Tai Ách Thư giới thiệu nói:

“Mấu chốt nằm ở quyển thư tịch này, đừng thấy nó cũ nát mà xem thường, thực chất nó là thứ được tạo ra bởi những cường giả tinh thông Nguyền Rủa hàng đầu trước khi chết cực kỳ lợi hại…”

Hắn giải thích một thoáng công dụng của Tai Ách Thư cho nàng.

“Lợi hại vậy sao?” Quân Tư Tình hai mắt sáng ngời, môi đỏ hé mở nói:

“Mau giúp ta trù ẻo Càn Quân Thánh Đế!”

Lạc Nam bật cười: “Hắn dù sao cũng có công nuôi dưỡng nàng trưởng thành, sao lại muốn hại hắn?”

“Hừ, hắn nuôi nhốt ta như chim trong l*иg chờ ngày gϊếŧ thịt chứ tốt lành gì?” Quân Tư Tình giọng điệu không chút cảm tình:

“Nhiều lần ta muốn tự sát nhưng đều bị hắn ra tay ngăn cản.”

“Nếu vậy thì ta phải cảm tạ hắn mới đúng.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

“Tại sao?” Quân Tư Tình gò má phơn phớt hồng.

“Bởi vì nhờ hắn ngăn cản nàng tự sát nên chúng ta mới có cơ hội gặp nhau.” Lạc Nam miệng như nở hoa nói lời tán tỉnh.

“Chính vì gặp oan gia như ngươi nên ta càng hận hắn hơn đấy.” Quân Tư Tình hừ một tiếng.

“Haha, thật ra nguyền rủa hắn cũng được, nhưng tu vi của ta và hắn chênh lệch quá xa, chẳng biết phải mất thời gian bao lâu mới có thể phát huy tác dụng, trong thời gian dài đằng đẳng đó ta dùng để gia tăng thực lực khả thi hơn nhiều…” Lạc Nam cười nói.

“Vậy nguyền rủa Càn Nguyên đi! nhớ đến ánh mắt như rắn rết của hắn làm ta thấy buồn nôn!” Quân Tư Tình tiếp tục đề nghị.

“Nguyền rủa ta cũng bị phản phệ nha…” Lạc Nam giả vờ nói.

“Phản phệ nặng không?” Trong mắt nàng hiện lên chút lo lắng.

“Cũng không nhẹ, dù sao thì ta chỉ là Tiểu Thánh mà thôi.” Lạc Nam đáp.

“Vậy thì không cần!” Quân Tư Tình vội vàng lắc đầu: “Chúng ta dùng cách khác đối phó với hắn là được rồi, ngươi đừng tự làm hại mình.”

“Nàng quan tâm ta sao?” Lạc Nam hài lòng nhìn nàng.

“Hừ.” Quân Tư Tình ngạo kiều nói: “Nếu ngươi có mệnh hệ gì ai sẽ thay ta trả nợ cho Dạ Thanh Thu, kỳ hạn 15 năm ta chắc chắn không thể tìm ra hai kiện vật phẩm Chí Tôn được, ta chỉ lợi dụng ngươi mà thôi đừng có ảo tưởng.”

Lạc Nam bật cười, nữ nhân này vẫn cứ ưa thích mạnh miệng như vậy.

Thật ra Càn Nguyên chỉ là một tên Thánh Tôn, muốn nguyền rủa không phải là không được.

Bất quá Càn Nguyên có Quốc Vận bảo vệ, nguyền rủa hắn cũng sẽ cực kỳ tiêu tốn thời gian, hơn nữa hiệu quả mang đến không quá lớn, Lạc Nam cảm thấy không đáng.

Hơn nữa hắn cảm thấy nếu mình gia tăng tu vi lên cao một chút rồi bắt đầu nguyền rủa cũng không muộn.

“Sắp tới cũng chẳng có gì để làm, nàng ăn mấy cái này vào rồi luyện hóa đi!” Lạc Nam lấy ra một Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan đưa cho Quân Tư Tình.

“Đây là Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan?” Quân Tư Tình tròn xoe đôi mắt đẹp: “Nghe nói ăn bàn đào quả có thể tăng trưởng ba ngàn năm đạo hạnh, kết hợp với thăng hoa đan hiệu quả sẽ nhân lên gấp ba lần? là Thiên Cơ Lâu Chủ cho ngươi sao?”

“Ồ, kiến thức của nàng không tệ nhỉ? ngay cả hai thứ này cũng biết?” Lạc Nam chậc chậc nói.

“Ta được truyền thừa một lượng lớn thông tin của mẫu thân và phụ thân, hồi ở Thánh Cung chẳng có chuyện gì làm, nhiều năm cũng chỉ đọc sách và tìm hiểu các loại kiến thức.” Quân Tư Tình vuốt nhẹ mái tóc:

“Thứ này quá mức quý giá, ngươi sử dụng đi.”

“Yên tâm đi, ta sử dụng rồi…” Lạc Nam lắc đầu nói.

Kiếp này hắn sống ở một thân phận khác, đầu thai kiếp khác nên vẫn có thể dùng lại Bàn Đào Quả và mang đến tác dụng như lần đầu.

Tuy nhiên lực lượng mà Lạc Nam cần quá nhiều so với tu sĩ đồng cấp, Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan cũng không thể giúp hắn tăng tiến bao nhiêu.

“Ta không khách khí với ngươi…” Quân Tư Tình thoải mái tiếp nhận Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan.

Không phải là nàng tham lam, mà nàng cũng muốn tăng tiến thực lực để còn trợ giúp hắn.

Dù sao thì hiện tại hai người nương tựa vào nhau, những lúc gặp cường địch nàng không muốn chỉ có một mình Lạc Nam đứng ra chiến đấu.

Quân Tư Tình hé mở môi mộng cắn từng ngụm Bàn Đào Quả và uống vào Thăng Hoa Đan, ngồi khoanh chân trên giường bắt đầu tu luyện.

Mà lúc này Lạc Nam liền chứng kiến dị tượng.

Chỉ thấy sau lưng của Quân Tư Tình xuất hiện hai hư ảnh.

Một là hư ảnh nữ quỷ với làn da nóng bỏng, mái tóc màu đỏ, thân thể quyến rũ ma mị, ngực nở mông cong, vòng eo nhỏ xíu, sau lưng có đôi cánh bằng thịt như cánh dơi, dưới mông mọc ra cái đuôi dài và nhọn, đỉnh đầu là cặp sừng hơi nhô lên.

Một hư ảnh khác giống như thiên thần, trên đầu có một vòng sáng trôi nổi, mái tóc trắng muốt như tiên quang, sau lưng là bốn cánh màu trắng, dung mạo cực kỳ thuần khiết, thân thể cao quý phủ trong lớp ánh sáng mờ ảo thần bí vô cùng.

Mà cơ thể của Quân Tư Tình lúc này thay đổi liên tục, khi thì có những đặc điểm của quỷ, khi thì hóa thành nữ thần.

“Đây chính là hiện thân của Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc sao?” Lạc Nam hứng thú đánh giá.

Theo kiến thức của hắn thì Sắc Quỷ Tộc và Quang Thần Tộc cũng là một tộc thuộc Quỷ Tộc và Thần Tộc mà thôi.

Cũng giống như Nhân Tộc thì có Ải Nhân, Cự Nhân, nhân loại bình thường vậy…

Nếu Lạc Nam mở được Quỷ Đạo và Thần Đạo thuộc Lục Đạo Luân Hồi Tâm, hắn có thể lĩnh ngộ tất cả thủ đoạn của Quân Tư Tình, thậm chí áp chế huyết mạch đối với nàng.

“Quỷ Tộc và Thần Tộc luôn đối nghịch nhau, nếu ta mở cả hai đạo trên cùng một thân, không biết có trở thành đối tượng bị bọn chúng truy sát như Tư Tình không nhỉ?” Lạc Nam tò mò vuốt cằm.

“Đương nhiên là bị truy sát!” Kim Nhi cười nói:

“Nhưng nếu công tử đủ cường đại, cộng thêm hai loại đạo trên cùng một thân, nói không chừng có cơ hội thống nhất hai tộc, loại bỏ hiềm khích và thù địch giữa bọn hắn.”

“Trong quỷ và thần có tộc nào đạt Cấm Kỵ không?” Lạc Nam tò mò.

“Hì hì, công tử dùng Thiên Cơ Lâu hỏi nha!” Kim Nhi nhí nhảnh đáp.

Lạc Nam sắc mặt tối sầm, nha đầu này vẫn luôn rình rập thời cơ dụ dỗ hắn tiêu sài Điểm Danh Vọng.

Không thèm để ý đến nàng, hắn liên hệ với Vũ Lăng Phi…nhận được tin tức mẫu thân Ninh Vô Song đã đến Thiên Cơ Lâu tiếp nhận lượng tài nguyên mà hắn chuẩn bị.

Thậm chí mẫu thân còn cực kỳ thông minh, nàng yêu cầu Thiên Cơ Lâu phải tìm kiếm tung tích của nhi tử mình với lý do hắn mất tích đột ngột sau khi đến Tửu Sơn rèn luyện.

Kết quả Vũ Lăng Phi yêu cầu cái giá là hai loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, mẫu thân Ninh Vô Song nổi giận đùng đùng chạy về Thánh Cung đại náo một phen.

Vì Càn Quân Thánh Đế và Càn Nguyên biết mình đuối lý cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn để mặc cho Ninh Vô Song đập phá, động tĩnh truyền đến cả những nơi bên ngoài Đế Quốc.

Càn Nguyên, đám người Càn Liệt và Tam Thánh Tử mập mạp được Càn Quân Thánh Đế dùng cái giá khổng lồ để chuộc về từ tay Dạ Linh Tộc, toàn bộ Đế Quốc đều kịch liệt chỉ trích.

Tửu Tiên Tán Nhân vì bị Càn Nguyên chuốc say nên cũng trở thành người vô trách nhiệm trong sự cố lần này, thậm chí hắn còn nổi giận trách cứ ngược lại Càn Nguyên, tuyên bố không đảm nhiệm khách khanh trưởng lão nữa, kết quả Càn Quân Thánh Đế phải khuyên răn một phen mới khiến Tửu Tiên hạ hỏa.

Cách đây mấy ngày Càn Quân Thánh Đế còn cố gắng thông qua Truyền Âm Ngọc liên hệ với Quân Tư Tình, chỉ là nàng đã vứt nó xuống biển không thèm hồi đáp.

Quân Tư Tình vẫn biệt vô âm tính như khiến ngồi nổ trong lòng Càn Quân bạo phát.

Có người đồn Càn Nguyên xém chút bị phụ hoàng của mình phẫn nộ đánh chết, cũng may có Quốc Sư quỳ gối xin can mới giữ được một mạng.

Nghe xong Vũ Lăng Phi báo cáo, Lạc Nam cười cười không nói, đổi lại nếu hắn là Càn Quân Thánh Đế cũng sẽ phát rồ.

Kế hoạch hãm hại Lạc Gia sụp đổ, mất lượng lớn tài nguyên cho Dạ Linh Tộc, còn mất đi mỹ nhân như ngọc ngà châu báu, không phát điên cũng là tâm cảnh tương đối tốt rồi.

Lão cẩu Càn Quân và nhi tử Càn Nguyên ăn quả đắng, Lạc Gia không mất mát gì, người được lợi nhất là Dạ Thanh Thu và Lạc Nam.

Dạ Thanh Thu thì có được tài sản lớn, Lạc Nam thì chiếm được mỹ nhân.

Tâm trạng của hắn tương đối tốt nhưng lại nhàm chán vì chẳng có gì để làm.

Quân Tư Tình tập trung tu luyện, hắn lại lười ra ngoài đi dạo.

Nghĩ nghĩ, Lạc Nam liền quan sát Linh Giới Châu xem thử có thê tử nào rảnh rỗi.

Chúng nữ là Thần Thú vẫn đang tập trung bế quan nhằm có thể nhanh chóng hóa hình.

Mộc Ái My, Mộc Linh Nhu và Á Hy Thần, Á Nhi bận rộn thúc đẩy Tiên Thiên Hồ Lô Đằng phát triển.

Mấy tiểu nữ bảo bối thì đang chia phe chiến đấu, Kỳ Nam với Loan Loan một phe, Tiểu Tiểu với Thiên Ý một phe, đánh đến thiên hôn địa ám.

Diễm Nguyệt Kỳ cùng Cửu Huân Dao ở bên cạnh xem lấy hai nữ nhi bảo bối tỷ thí.

Lạc Nam liền nở nụ cười xấu xa, dùng Trận Pháp che đậy Quân Tư Tình, sau đó động lấy ý niệm.

Không gian gợn sóng, hai vị mẫu thân thành thục mê người đã được hắn ôm vào trong ngực.

“Khanh khách…” Vừa nhìn thấy hắn Diễm Nguyệt Kỳ liền cười đến run rẩy cả người, Cửu Huân Dao cũng là lắc đầu bất đắc dĩ.

Bởi vì hai nàng đang ngồi trên đùi hắn, cảm nhận được kiện hung khí giữa chân hắn đang nhất trụ kình thiên, biểu lộ vô cùng dữ tợn.

“Thế nào? chẳng phải chàng luôn không thiếu mỹ nhân vờn quanh sao? hiện tại thèm muốn đến mức như vậy?” Diễm Nguyệt Kỳ trêu chọc, bàn tay mềm mại tiến vào bên trong bắt lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân vuốt ve.

Cửu Huân Dao tinh ý nhìn đến Trận Pháp đang che đậy một góc không gian, cánh môi lãnh diễm nhếch lên:

“Xem chừng hắn còn giấu mỹ nhân nữa kìa.”

Lạc Nam ôm chặt hai nàng hơn, ngửi lấy hương thơm như mật đào chín mộng, nở nụ cười tà mị nói:

“Mỹ nhân không thiếu nhưng thê tử là chân ái.”

Chúc cả nhà ngủ ngon

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio