Con Đường Bá Chủ

chương 1958 - chinh phục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1958: CHINH PHỤC

#akayhau #conduongbachu #tienhiep

Hằng La Đại Hải thật sự mênh mông vượt quá tưởng tượng, mặc dù du thuyền Lạc Nam đang sử dụng thuộc loại đẳng cấp cao, tốc độ toàn lực không thua gì một vị Thánh Đế đang phi hành nhưng xuyên suốt một tháng thời gian băng qua đại hải vẫn chưa thấy điểm cuối.

Chẳng trách trước đó đạo sĩ Nhàn Văn đến từ Kiếm Châu từng nói nếu không sử dụng Truyền Tống Trận mà chỉ ngao du thiên hạ, tiêu tốn tận ba mươi vạn năm mới có thể từ Kiếm Châu đến Tây Châu.

Lạc Nam không biết đến thời điểm nào mình mới đủ khả năng khám phá mọi ngõ ngách của Nguyên Giới.

Bất quá hiện tại hắn đang tranh thủ thời gian đi đường mà tiếp tục gia tăng thực lực.

Chỉ thấy Lạc Nam triệu hồi Bá Đỉnh ra giữa du thuyền, toàn thân trần truồng ngâm mình bên trong.

Hàng trăm loại tài nguyên có tác dụng luyện thể được hắn lấy ra, hầu hết chúng nó đều là tài nguyên cao cấp bậc nhất lấy được từ khối tài sản của Hải Mạn Sa, đẳng cấp kém nhất cũng là Bát Tinh.

Hắn muốn tăng tiến đẳng cấp Thể tu của chính mình.

Quá trình đột phá Thể tu của Thể Thánh có lẽ là vất vả nhất so với các loại tu sĩ khác.

Để đột phá một cảnh giới Thể tu, người luyện thể cần phải rèn luyện cơ bắp, da thịt, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, máu huyết và thậm chí là từng tế bào.

Với lượng thiên tài địa bảo đạt được từ đống chiến lợi phẩm, Lạc Nam cảm thấy miễn cưỡng đã đủ tài nguyên.

Hắn lợi dụng sức mạnh từ Chấp Thiên Đạo Lôi, triệu hồi vô số tia sét màu đỏ khủng bố tàn phá cơ thể mình từ trong ra ngoài.

Bởi vì Chấp Thiên Đạo Lôi là loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính mới, cơ thể Lạc Nam chưa từng gánh chịu sự oanh tạc của nó nên chưa có kháng tính, dùng nó rèn luyện sẽ có hiệu quả vượt trội hơn so với các thuộc tính khác mà hắn đang có.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Trong cơ thể Lạc Nam liên tục vang lên các tiếng nổ tung, hắn điều khiển Chấp Thiên Đạo Lôi tàn phá kinh mạch của mình, sau đó cắn răng mở miệng:

“Ném Trọng Mạch Thảo, Tố Mạch Đan, Khai Mạch Thủy vào trong đỉnh!”

Quân Tư Tình đứng ở bên cạnh Bá Đỉnh đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, vội vàng lấy ra các loại nguyên liệu mà hắn yêu cầu ném vào trong Đỉnh.

Vù vù vù...

Thân thể Lạc Nam điên cuồng hấp thu dược lực từ các tài nguyên, vô số kinh mạch vừa bị Chấp Thiên Đạo Lôi tàn phá đã một lần nữa phục hồi trở lại, càng cứng cáp hơn, số lượng càng nhiều hơn.

Rèn luyện kinh mạch đã xong, hắn lại tiếp tục điều động toàn bộ sức mạnh vào Chấp Thiên Đạo Lôi nghiền nát lục phủ ngũ tạng của mình, máu tươi cuồng phún ra khỏi miệng.

Lần này không đợi Lạc Nam lên tiếng, Quân Tư Tình đã hiểu ý dồn tất cả tài nguyên có thể rèn luyện lục phủ ngũ tạng vào trong đỉnh.

Lạc Nam hài lòng hấp thu rèn luyện, tăng cường sức mạnh cho lục phủ ngũ tạng của mình.

Kế đến là xương cốt, bắp thịt, máu huyết...

Mỗi lần hắn đều lựa chọn phương thức cực đoan, phá rồi lại lập, tăng cường độ bền và sức mạnh của thân thể qua những lần thay da đổi thịt.

Quân Tư Tình liên tục nghe tiếng nổ trong cơ thể hắn, chứng kiến máu đỏ nhuộm kín toàn bộ Bá Đỉnh mà khuôn mặt Lạc Nam vẫn bình thản như không.

Nàng âm thầm đau lòng, nam nhân này không ngờ mỗi lần tu luyện lại liều mạng đến như vậy, mức độ rèn luyện khắc nghiệt như hắn lần đầu tiên nàng mới nhìn thấy.

Quan trọng nhất là khuôn mặt của hắn lại cực kỳ bình tĩnh dù cơ thể gánh chịu những cơn đau lột xác khủng khiếp, điều này chứng minh rằng hắn đã sớm quen với việc rèn luyện cường độ cao như thế này rồi.

Quả nhiên không có thứ gì trên thế gian này mà không cần trả giá, hắn yêu nghiệt như vậy những thứ hắn từng trải qua cũng vượt xa thường nhân có thể gánh chịu.

Mà Giao Linh dường như cũng bị sự khổ cực của Lạc Nam kích thích, nàng tập trung ngồi khoanh chân xếp bằng tu luyện ở một bên, tranh thủ đột phá Thánh Tôn càng nhanh càng tốt.

Thấm thoát lại hai tháng trôi qua, cơ thể Lạc Nam từ trên xuống dưới thay da đổi thịt không biết bao nhiêu lần, tiêu tốn gần trăm loại tài nguyên cao cấp từ thiên tài địa bảo cho đến linh đan diệu dược.

Lạc Nam hài lòng nhảy ra khỏi Bá Đỉnh, cơ bắp toàn thân tráng kiện, cao lớn cân đối, tràn ngập linh động và dẻo dai, mỗi một khối cơ như được điêu khắc hoàn hảo dưới ánh mặt trời.

Đặc biệt nhất là thanh hung khí dữ tợn giữa hai chân đang nhất trụ kình thiên, gân guốc đầy rẫy nhìn qua thật sự dọa người khiếp sợ.

“Rốt cuộc cũng đột phá Tiểu Thể Thánh Hậu Kỳ!” Hắn hài lòng với thành quả trong thời gian khổ luyện vừa qua.

Hiện tại bất kể là Nguyên tu, Hồn tu hay Thể tu thì hắn cũng đều đạt đến Tiểu Thánh Hậu Kỳ rồi.

Quân Tư Tình nhìn thể trạng của nam nhân có chút đỏ mặt, lấy ra áo choàng khoác lên người nam nhân.

Mặc dù có chút xấu hổ, nhưng nàng đã sớm nhìn quen với việc hắn trần trụi cho nên động tác cũng cực kỳ thoải mái chăm sóc hầu hạ hắn.

Lạc Nam nhìn sang dung nhan tuyệt mỹ không chút tỳ vết của Quân Tư Tình, đang muốn mở miệng trêu đùa, đột ngột linh hồn của hắn run lên.

Theo sau đó là tám cái dấu ấn huyền bí khảm sâu trong linh hồn ở tám vị trí khác nhau như lỗ đen cấp tốc sáng lên.

“Đến rồi!” Lạc Nam hít sâu một hơi.

Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn lại đến thời gian bạo phát, loại ấn chú chết tiệt ưa tra tấn mỗi năm sẽ diễn ra một lần do bà lão thần bí thiết lập lên cơ thể hắn.

Lần trước khi bị Dạ Thanh Thu bắt về Dạ Linh Tộc thì loại ấn chú này đã tra tấn hắn một lần, không nghĩ đến thấm thoát đã là một năm nữa trôi qua.

Trong lúc hắn đang chuẩn bị tinh thần đối kháng với cơn đau dữ dội mà Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn đem lại, thì toàn bộ linh hồn chỉ hơi nhói lên một chút, sau đó toàn bộ chú ấn dập tắt như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

“Cái gì thế? Vì sao không đau?” Lạc Nam sững sờ.

“Cách để giảm thiểu đau đớn mà Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn đem đến chính là đột phá Hồn tu, gia tăng cường độ linh hồn!” Kim Nhi cất tiếng cười giải thích:

“Mà trong một năm qua, công tử từ Tiểu Hồn Thánh Sơ Kỳ đột phá đến Tiểu Hồn Thánh Hậu Kỳ, tiến bộ vô cùng thần tốc, Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn đương nhiên không thể làm đau ngươi được!”

“Haha, vậy Luyện Hồn Nguyệt Tử Ấn đã trở nên vô dụng với ta sao?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.

“Không, nếu một năm tiếp theo mà tu vi Hồn tu của công tử vẫn dậm chân tại chỗ hoặc tiến bộ không nhiều, Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn sẽ lại hành hạ ngươi!” Kim Nhi thản nhiên đáp:

“Bởi vì nó có thể thích nghi được mức độ thăng tiến của linh hồn mỗi khi bùng phát!”

Lạc Nam chép chép miệng, Luyện Hồn Nguyện Tử Ấn này giống như một cái tên lửa gắn sau mông ép hắn không được lơ là rèn luyện linh hồn, cũng không biết mục đích của bà lão kia rốt cuộc là cái gì.

“Đang suy nghĩ gì thế?” Quân Tư Tình thấy hắn đứng thất thần, nàng nhịn không được hỏi.

“Khà khà, đang nghĩ nàng sẽ đền bù cho ta như thế nào đây” Lạc Nam cười tủm tỉm.

Quân Tư Tình gò má ửng lên, cắn cắn môi son, lấy can đảm hít sâu một hơi.

Trong ánh mắt nóng rực của Lạc Nam, chỉ thấy y phục trên thân nàng bất ngờ biến hóa.

Nàng cởi bỏ áo choáng rộng thùng thình bên ngoài, một tòa thiên nhiên thần bí hiện ra.

“Ực...!” Lạc Nam vô thức nuốt một ngụm nước miếng, hai mắt trợn trừng trừng, hô hấp có chút dồn dập lên.

Chỉ thấy toàn thân trên dưới Quân Tư Tình lúc này được bao trùm trong một bộ áo da đen tuyền bó sát cơ thể, làm nổi bật lên các đường cong ma mị của nàng.

Áo da này không bao trùm toàn thân, ngược lại chỉ che đi bầu sữa căng tròn, bờ mông mạn diệu.

Vòng eo nhỏ nhắn dẻo dai như rắn nước không xương, đôi chân dài miên man không chút tỳ vết, cái khe nứt sâu hun hút ở giữa bộ ngực và xương quai xanh tinh xảo tuyệt luân.

Nửa kín nửa hở, Lạc Nam như lạc vào thế giới hiện đại, nơi những nữ nhân phong cách thoải mái triển lộ cá tính và khoe khoang ngọc thể như yêu nữ của mình.

Chính là Mị Sắc Y Phục mà hắn bằng mọi giá cũng phải đoạt được từ trong buổi đấu giá.

Hiện tại khi Quân Tư Tình khoác lên thân nàng, hắn mới nhận ra cái giá của Mị Sắc Y Phục vẫn là quá rẻ.

Nhưng bấy nhiêu đó còn chưa dừng lại.

Chỉ thấy ở phía sau tấm lưng trần trắng nõn mọc ra một đôi cánh, dưới mái tóc nhô lên một cặp sừng, giữa bờ mông duỗi ra một chiếc đuôi nhọn.

Ánh mắt màu đỏ ngập tràn sóng nước luân chuyển, dáng vẻ mị hoặc nói không nên lời.

Lạc Nam thoáng chốc thất thần, dù đã kinh qua Mị Thuật của Hồ Khinh Vũ, của Tô Mị chúng nữ nhưng hắn vẫn trúng chiêu trong khoảnh khắc Quân Tư Tình liếc mắt đưa tình.

Cũng không phải vì định lực của hắn không đủ, mà là vì Mị Sắc Y Phục thật sự quá hợp với Sắc Quỷ Tộc, nhất là khi hắn vừa đột phá Thể tu, cơ thể ngập tràn sức mạnh.

BÙM.

Áo choàng vừa được khoác lên cơ thể đã bị chấn đến nổ tung, côn thịt như thép nung muốn bạo nổ.

Quân Tư Tình liếm liếm mép môi đỏ rực như lửa, trong ánh mắt mong chờ của Lạc Nam, nàng lắc lư vòng eo và bờ mông cong vút đến trước mặt hắn, dáng vẻ lẳng lơ của Sắc Quỷ lộ rõ, bàn tay nghịch ngợm bạo dạn chụp lấy khúc côn nóng hổi vuốt ve lên xuống, đưa mắt nhìn hắn trêu tức nói:

“Thế nào? Khó chịu không? Nhìn nó như sắp nổ tung rồi.”

“Nàng giúp nó hạ hỏa đi!” Lạc Nam khàn khàn nói với giọng khô khốc vì nóng cổ họng.

Quân Tư Tình liếc xéo hắn, nhịp tim của nàng cũng đang đập thình thịch vì hồi hộp.

Nhưng giờ phút này Mị Sắc Y Phục như đang trợ giúp nàng áp chế Quang Thần Huyết Mạch, thứ còn lại chỉ là bản năng của một nữ Sắc Quỷ mà thôi.

Nàng nhẹ đặt bờ môi trái tim mỹ miều của mình lên quy đầu đang nở to bặm trợn, hôn nhẹ vào trong đó.

Lạc Nam rùng mình, chỉ cảm thấy sự ấm nóng hòa cùng mát lạnh từ hơi thở của nàng, sợ mềm mại từ đôi môi tuyệt mỹ ấy đã đặt trên đỉnh đầu tiểu huynh đệ.

Hắn nổi da gà khi chiếc lưỡi đinh hương ướt át như tiểu xà kia của nàng đã duỗi ra và quấn quanh thân côn thịt, liếm láp các đường gân guốc một cách đầy gợi cảm.

“Nàng...nàng kinh nghiệm thế?” Lạc Nam thở ra một hơi dài.

“Đừng quên ta là Sắc Quỷ, trong truyền thừa không thiếu thủ đoạn làm hài lòng bạn tình....” Quân Tư Tình lời nói cũng có chút đứt quãng.

Tuy nàng dựa theo truyền thừa để hầu hạ Lạc Nam, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng làm chuyện như vậy với một nam nhân, khó tránh khỏi nội tâm kích động.

“Tiếp đi nàng, ta thích!” Hắn động viên.

“Nằm xuống đi!” Nàng đề nghị.

Lạc Nam liền thoải mái nằm xuống một chiếc ghế tựa lưng đặt trên thuyền.

Quân Tư Tình nửa quỳ nửa ngồi giữa hai chân hắn, hé mở cánh môi ngậm thanh thép nung đó vào bên trong.

Một mùi vị dương cương độc hữu của nam nhân khiến mắt nàng mị đi, môi lưỡi quấn quanh, phun ra nuốt vào.

Cái đuôi của nàng ngoe nguẩy trước mặt, Lạc Nam liền dùng tay bắt lấy nó kéo lên ngậm vào miệng liếm láp.

“Ưm...!!!” Quân Tư Tình rên rỉ một tiếng, toàn thân run rẩy đưa mắt nhìn hắn, nơi mẫn cảm mỗi lần bị nam nhân chạm vào liền khiến nàng toàn thân mềm nhũn.

“Nàng hầu hạ ta, ta cũng sủng ái nàng.” Lạc Nam ôn nhu nói.

Quân Tư Tình trong mắt lóe lên tia tình ý, môi đỏ cố gắng ngậm hung khí của nam nhân vào sâu nhất có thể, để hắn tận hưởng khoái cảm bên trong miệng nhỏ của nàng.

Lạc Nam cũng ngậm đuôi nàng thật sâu, nắm phần còn lại của nó vào lòng bàn tay vuốt ve lên xuống.

Hồi lâu sau khi không chịu nổi dáng vẻ kiều mị mê người quỳ gối hầu hạ của nàng, hung khí giật giật, một luồng tinh quang nóng chảy như lửa được Lạc Nam bắn ra.

Quân Tư Tình không ghét bỏ, ngược lại ngậm môi mút sạch, ánh mắt như muốn hòa tan.

“Tư Tình...!” Lạc Nam chịu đựng hết nổi, hung hăng kéo nàng lên ôm chặt vào trong ngực, siết chặt toàn thân nàng vào cơ thể mình như muốn hòa tan cả hai người vào nhau.

Nàng tựa đầu vào ngực hắn, lắng nghe nhịp tim đập vang hữu lực của hắn, bàn tay mềm mại vẫn nắm lấy côn thịt cương cứng vuốt ve lên xuống, dịu giọng hỏi:

“Yêu thiếp không?”

Hắn nâng cằm nàng lên, bàn tay vuốt ve khuôn mặt sắc sảo, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng rồi tách ra, mới nhìn thẳng mắt của nàng không do dự nói:

“Yêu!”

Nàng nở nụ cười như trăm hoa đua nở, thủ thỉ rất nhỏ bên tai hắn:

“Cưới thiếp vào Lạc gia nhé...”

“Ta sẽ cưới nàng, nàng cũng giống như các nàng ấy, chính là Lạc Thiếu Phu Nhân!” Lạc Nam nắm tay nàng hôn lấy.

“Hứa với thiếp một chuyện nữa...” Nàng vô cùng chờ mong nhìn lấy hắn.

“Nàng nói đi!” Lạc Nam thoải mái gật đầu.

“Thiếp phải mang họ của chàng!” Quân Tư Tình viền mắt đỏ lên, cắn chặt hàm răng:

“Cái tên Quân Tư Tình là của Càn Quân Thánh Đế, thiếp không thích nó, từ giờ trở đi thiếp sẽ là Lạc Tư Tình, chỉ là tâm tư tình cảm của một mình Lạc Nam mà thôi!”

“Sao ta có thể từ chối nàng đây?” Lạc Nam không nhẫn nhịn nổi trước tình ý như nước của mỹ nhân.

Hắn cúi thấp đầu, hung hăng hôn lên đôi môi chín mọng nước đã sớm hé mở ấy.

“Ưm...!!!” Giai nhân khẽ rên, chiếc lưỡi ướt át, hương tân ngọc dịch tận tình hiến dâng.

Lạc Nam và Lạc Tư Tình ôm siết lấy nhau, kể từ giờ phút này nàng sẽ theo họ người nam nhân đã đánh cắp trái tim nàng.

Như một thói quen, bàn tay quái ác của Lạc Nam đã tìm đến bầu sữa căng đầy nhựa sống sau lớp áo da bó sát.

Hắn chạm vào nó, nắn bóp lấy nó, thưởng thức lấy nó.

Nàng ngồi trên đùi hắn, hạ thể của nàng đã sớm ướt át, nơi u cốc động đào rỉ ra thứ nước thánh trinh nguyên ướt đẫm đùi của Lạc Nam.

Môi hai người vẫn không rời, côn thịt to lớn cứng rắn cứ cọ sát với bắp đùi nàng, thỉnh thoảng trượt lên trượt xuống giữa cái khe sau lớp quần da khiến hai người cực kỳ khó chịu.

Lạc Tư Tình động lấy ý niệm, Mị Sắc Y Phục thay đổi theo mong muốn của nàng.

Lớp da nhẹ tách, một cái khe hở ngay vị trí thần thánh của mỹ nhân lộ ra.

Đó là nơi cánh hồng đỏ thắm còn thấm sương mai, nơi không có bất kỳ ngọn cỏ thơm nào tồn tại.

Lạc Nam hít sâu một hơi, nàng đã chủ động đến mức này thì có nói gì cũng là thừa thãi.

Đầu côn thịt tìm đến chuẩn xác khe hở nhạy cảm ấy, chen chúc mà vào.

“To quá...!” Lạc Tư Tình sóng mắt lả lướt nhẹ nỉ non.

“Của nàng mềm và trơn, ta nghĩ rất nhanh sẽ thích.” Lạc Nam mút nhẹ lưỡi nàng.

“Vào đi chàng!” Nàng lắc nhẹ bờ mông chỉnh sửa tư thế.

Lạc Nam hít sâu một hơi, toàn lực đâm mạnh.

ÓT...

Theo một thanh âm đầy xác thịt, hung khí nóng rực to lớn đã lút cán trong ngọc thể nữ quỷ trinh nguyên.

Máu đào chảy dài, Lạc Tư Tình toàn thân co giật trong lòng hắn, ôm siết lấy hắn, cắn chặt môi hắn, móng tay bấu vào da thịt hắn.

Cái đuôi của nàng duỗi thẳng như đôi chân, khoái cảm như nước thủy triều đánh úp toàn cơ thể.

Lạc Nam kinh ngạc ôm Lạc Tư Tình, cảm giác được vô số vách thịt non mềm của nàng như xúc tua quấn chặt lấy mình, một dòng nước ấm áp trào dâng theo máu đỏ.

Nàng không đau đớn khi bị phá thân như nữ nhân bình thường, ngược lại lập tức lên đỉnh?

“Hức...Sắc Quỷ thường giao phối rất sớm, nhu cầu tình dục rất cao...thiếp là trường hợp đặc biệt đã nín nhịn vô số năm rồi...” Lạc Tư Tình thở hổn hển:

“Chính chàng đã thức tỉnh dòng máu dâm dục sâu trong người thiếp...”

Hai mắt nàng đỏ lên, miệng cắn vào cổ hắn đến rỉ máu, si mê hút máu của hắn.

Đó là cách mà Sắc Quỷ thể hiện tình yêu với bạn tình của mình.

Ở bên dưới, nàng chủ động lắc lư bờ mông, cố gắng đẩy nhanh sự ma sát giữa hai bộ phận.

Lạc Nam cười ha ha, làm sao sẽ để nữ nhân chủ động?

Hắn đảo khách thành chủ, xoay người đè ép nàng xuống ghế vểnh cao mông lên.

Từ phía sau, hắn hung hăng đâm thẳng vào nơi mỹ diệu tuyệt vời.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH...

Da thịt va chạm mãnh liệt, nàng vẫn mặc Mị Sắc Y Phục bao phủ bờ mông, chỉ để lộ cái khe hẹp đang đón nhận côn thịt của hắn và cái đuôi uyển chuyển trước mặt.

Lạc Nam kéo Mị Sắc Y Phục xuống để lộ bờ mông bạo mãn trắng nõn như da em bé, ở giữa có một cái lỗ nhỏ hồng nhạt cực kỳ dụ tình khác.

Một ý tưởng nghịch ngợm trong đầu xuất hiện, Lạc Nam bắt lấy cái đuôi của nàng, đem đầu nhọn của nó nhẹ nhàng đâm vào cái lỗ xinh xinh kia.

“Á...chết thiếp rồi...” Lạc Tư Tình như linh hồn xuất khiếu, hai nơi thầm kín đều được lấp đầy, các bộ vị mẫn cảm đều đạt đến cực hạn khoái lạc.

Ở khoảnh khắc này, Lạc Nam cảm giác được u cốc của nàng như hóa thành đôi môi mềm mại ngậm chặt côn thịt của hắn vào bên trong, ra sức hấp hút.

Đổi lại là nam nhân bình thường có lẽ đã buông súng đầu hàng, nhưng hắn nào phải?

Hắn muốn triệt để chinh phục nàng, để nàng si mê hắn.

Trên côn thịt xuất hiện những đường Nghịch Long Văn đầy rẫy sức mạnh.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH...

“Sướng...trời ơi...nam nhân của thiếp...chàng giết thiếp đi...làm thiếp sướng chết rồi...”

Nàng như mất đi lý trí rên rỉ động tình, nước nôi như suối, cả cơ thể ửng lên một màu hồng phấn, trong mắt là hai trái tim nồng đậm.

Lạc Nam thay đổi tư thế, bế phốc nàng lên, dùng cơ bắp nâng hai đùi nàng kẹp vào hông mình, côn thịt kết hợp Long Văn từ bên dưới thúc lên mãnh liệt.

Lạc Tư Tình như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa cơn bão, đón nhận sự mạnh mẽ của tình lang.

Không biết qua bao lâu sau, nàng dùng giọng điệu si tình pha chút cầu khẩn:

“Ra đi chàng...hòa tan thiếp, biến thiếp thành Nữ Sắc Quỷ của riêng chàng!”

“Không, lúc này ta muốn nàng làm thần nữ, thần nữ của ta!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

Lạc Tư Tình đối với hắn nói gì nghe nấy, vòng sáng quang minh lóe trên đỉnh đầu, cánh thiên thần xuất hiện sau lưng.

Nhưng dường như lúc này ngay cả Quang Thần Huyết Mạch cũng không thể áp chế nổi dòng máu Sắc Quỷ, nàng một nửa là cánh thiên thần, một nửa là cánh quỷ, tuy trên đầu có vòng sáng nhưng vẫn còn mọc sừng quỷ.

Cái đuôi quỷ chưa từng mất đi...

Sự phối hợp giữa cao quý và dâm mị khiến Lạc Nam tràn đầy cảm giác thành tựu và khoái cảm.

Hắn gồng mình, đâm một phát sâu nhất trong hoa tâm của nàng, hung hăng bắn mạnh.

“Á...thiếp cũng ra...!” Nàng thả lỏng toàn thân, đón nhận tất cả những gì thuộc về hắn.

Đôi nam nữ thỏa mãn ôm chặt nhau, Lạc Nam nằm trên ghế tựa, đặt nàng nằm trong lòng hắn, vuốt ve âu yếm cơ thể nàng.

Mà chẳng biết từ bao giờ, Giao Linh đã sớm mở to mắt nhìn lấy hai người, gò má hiện hồng, tiểu khố ướt đẫm.

......___________________________________Chúc cả nhà ngủ ngon

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio