Con Đường Cảm Hóa Xấu Xa Của Nữ Chính

chương 3-2: chén canh 1-2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chớp mắt một cái đã trôi qua rất nhiều năm, đã đến lúc Thanh Hoan mười hai tuổi. Trong năm năm này, tú bà dạy cái gì nàng cũng đều nghiêm túc học tập, nếu so với các tỷ muội khác thì nàng là người học nhanh nhất, hơn nữa còn là người học tốt nhất.

Cộng thêm tính cách nàng dịu dàng, hiền thục lại biết lấy lòng người, quả thật khiến người khác rất là vui vẻ. Ngay cả tú bà cũng đã đối đãi với nàng như nữ nhi của mình. Nếu so sánh với tính cách quật cường của Thất Thất thì tính tình Thanh Hoan lại hoàn toàn khác nhau. Thanh Hoan đã từng chịu khổ cho nên nàng hiểu được trên thế gian này người nào cũng có nỗi khổ riêng không thể nói ra. Ví dụ như những tỷ muội sống trong Ỷ Hương viện này, các nàng không ai tự nguyện bán thân cả, không phải bị người lừa gạt thì bị người xấu bắt đến nhưng một khi bước chân vào nơi này thì cả đời cũng đừng nghĩ đến việc đi ra nữa.

Lúc đi theo ân nhân, Thanh Hoan đã từng học qua cầm kỳ thư họa, nữ công gia chánh nên biết được một ít. Đến khi tú bà dạy dỗ có những thứ khiến nàng xấu hổ mặt đỏ tới mang tai nhưng tất cả nàng đều cắn răng nhịn xuống. Lâu ngày, ngay cả lúc nhìn thấy các tỷ muội cùng khách nhân ân ái triền miên, nàng cũng không còn cảm thấy xấu hổ nữa.

Thanh Hoan dễ ngại ngùng, tính cách lại đơn thuần, nhút nhát nên tú bà cũng không ép buộc nàng phải xem xuân cung đồ. Nhưng mà đã là nữ nhân ở Ỷ Hương viện này thì cho dù có xinh đẹp hay là tài hoa hơn người, học đủ thứ thi thư lễ nghĩa, cầm kỳ thư họa tinh thông, chẳng qua cũng chỉ để hầu hạ tốt hơn cho đám nam nhân kia thôi. Phục vụ tốt cho đám nam nhân kia thì mới kiếm bạc được, nó còn có thể bảo vệ cho da thịt mảnh mai và cả dung mạo xinh đẹp trên người nữa. Tú bà rất thích Thanh Hoan nhưng vẫn quyết định bán đấu giá đêm đầu tiên của nàng, nha đầu không nhiễm chút bụi trần như nàng không phải là thứ các nam nhân kia thích nhất sao?

Ở một nơi dơ bẩn thế này lại xuất hiện một đóa hoa lan tinh khiết, tựa như tiểu bạch thỏ rơi vào miệng đàn sói, nhất định là có thể gợi lên lòng thương xót và dục vọng chiếm hữu của một đám nam nhân. Nhất là những gì Thanh Hoan đã học được lúc huấn luyện, ánh mắt của nàng kiều mị mê hồn, trên người nàng vừa có khí chất tao nhã của tiểu thư khuê các lại vừa có cảm giác quyến rũ mê hoặc của nữ tử phong trần. Từ lúc điều dưỡng thân thể của Thanh Hoan bà ta đã kiểm tra qua, thân thể của nha đầu này đúng là cực phẩm trăm năm khó gặp, trước huyệt bạch hổ long châu sau huyệt là ngọc qua phong hút, một nữ nhân không tầm thường như vậy nhất định có thể làm cho nam nhân trong thiên hạ này mất hồn, nha đầu này nhìn nhu nhược như vậy, không ngờ trời sinh có được thân thể tốt như vậy!

Nếu nói khó nghe một chút với thân thể này nếu không được vào cung hầu hạ vua chúa thì trời sinh phải làm kỹ nữ, một cánh tay ngọc ngàn người gối, một đôi môi vạn người nếm!

Nhưng dù có nghĩ như vậy thì tú bà vẫn chú ý tới tâm tư của Thanh Hoan, sợ nàng bởi vì dung mạo xinh đẹp lại tài hoa hơn người mà kiêu ngạo, không biết thân phận của chính mình, càng lo lắng nàng sẽ giống như những cô nương khác luôn ôm ý nghĩ hoàn lương. Các nàng nếu đã làm kỹ nữ thì một ngày thì suốt đời sẽ phải làm kỹ, điều này đã khắc sâu trong xương cốt có cố lau đi cũng không sạch được.

Nhưng mà đến lúc bà ta thông báo cho Thanh Hoan biết ba ngày sau sẽ đưa nàng đi bán đấu giá, nha đầu này lại rất bình tĩnh đón nhận:

"Ma ma nuôi dưỡng con nhiều năm, cho con ăn học lại dạy con nhảy múa. Con đã bị bán vào chỗ này thì vĩnh viễn sẽ là người của Ỷ Hương viện, ma ma cứ yên tâm, nữ nhi sẽ không học theo những tỷ muội khác lấy tính mạng của mình ra uy hiếp người đâu."

Mấy năm qua, bà ta quan tâm lo lắng cho nàng. Tuy nói là tú bà nuôi dưỡng nàng vì muốn nàng lớn lên làm cây rụng tiền cho bà ta. Nhưng cũng đã chăm sóc chu đáo cho nàng, cho dù là phụ mẫu ruột thịt thì có mấy người đã làm được như vậy chứ? Nữ hồn Thất Thất tính cách cố chấp không bao giờ chịu cúi đầu nên tú bà cũng không cần phải giả bộ trước mặt nàng ấy. Mà bản thân nàng ấy cũng phải ăn đòn tơi tả, phải chịu đau khổ về mặt thể xác, đây cũng là số mệnh.

Khi nghe nàng nói xong, tú bà hết sức vừa lòng nên càng đối xử với nàng tốt hơn nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio