Con Đường Đại Đạo

chương 75: báo thù 2!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe thấy lời đó tinh thần cả bọn lại lần nữa rung lên.

Trương Bình Phàm liền nói.

-Được rồi cứ theo kế hoạch lúc trước mà làm, cẩn thận áp sát nhất có thể.

-Mộng Lan ngươi lấy ra dụng cụ bày trận, chuẩn bị bố trí một cái Chướng nhãn pháp (pháp thuật che mắt) đi.

-Lâm Đĩnh ngươi thể chất tốt, tầm nhìn xa hơn chúng ta, cầm theo cái Cửu Diệu la bàn này đi trước thăm dò chi tiết.

-Vô Danh chuẩn bị đường lui.

-Khúc Bạch có đồ gì tốt thì móc ra, lúc này không phải là lúc trữ hàng đâu!

Nói nguyên một hơi phân công nhiệm vụ cho từng người xong, Trương Bình Phàm hơi ngừng lại một chút rồi nói tiếp.

-Được rồi ai làm việc nấy, nếu có thắc mắc gì thì nói ngay đi, một lúc nữa thôi sẽ không còn cơ hội nói nữa đâu.

Lâm Đĩnh nghe thế liền lập tức hỏi.

-Nếu ta dò đường lỡ gặp phải kẻ địch thì sao?

Trương Bình Phàm:

-Cái đó mà còn phải hỏi sao! Nhiệm vụ của ngươi là dò đường, tránh được thì tránh, không tránh được thì làm thịt nó đi chứ sao nữa, đương nhiên nếu ngươi gây ra động tĩnh quá lớn kinh động đến bọn khốn kia, thì bọn ta nhất định sẽ mần thịt ngươi trước!

Nghe thấy thế Lâm Đĩnh liền rụt cổ lại.

Trương Bình Phàm lườm hắn rồi nói tiếp.

-Còn ai muốn hỏi gì nữa không?

Mọi người chỉ nhìn hắn và lắc đầu.

Trương Bình Phàm:

-Tốt! Đã vậy thì Mộng Lan ngươi phân phát bùa chú ọi người đi, lần hành động này chỉ cho phép thành công không cho thất bại, tên nào làm hỏng việc, vậy thì ông đây sẽ cho hắn đẹp mặt hừ hừ!

Nghe thấy Trương mập nghiến răng, nghiến lợi ken két cả bọn không tự chủ được mà lạnh cả mình, nào dám qua loa, ai bảo thằng béo này đáng sợ vậy cơ chứ.

Mộng Lan sau khi nghe mập mạp nói xong lập tức lấy ra pháp khí trữ vật hình hồ lô của cả bọn.

Sau đó liền phát ỗi người tấm bùa, một tấm Hỏa cầu thuật, một tấm Hộ thuẫn thuật và một tấm Thanh đằng mộc, phân biệt là tấn công, phòng ngự, và phụ trợ.

Tất cả số bùa chú này đều là lần trước cướp được từ chỗ đạo tặc đoàn Huyết Hải, bọn Huyết Hải này cướp bóc nhiều năm, tích súc cũng có chút thâm hậu cuối cùng lại tiện nghi cho bọn Lâm Đĩnh, chỉ là số lượng bùa chú này có hạn bọn hắn cũng không thể lãng phí được, cho nên mỗi người cũng chỉ được ba tấm.

Sau khi phân phát bùa chú xong, Mộng Lan lại lôi ra một bó tiểu kì hình tam giác to cỡ bàn tay, và một ít dụng cụ kì quái khác bắt đầu tiến hành tính toán bày trận.

Bọn Vô Danh, Lâm Đĩnh đều theo phân công bắt đầu tản ra chấp hành phần việc của mình.

Đợi cho Vô Danh và Lâm Đĩnh đã khuất bóng, chỉ còn lại mỗi Trương Bình Phàm, Mộng Lan và Khúc Bạch thì Trương Bình Phàm lại lần nữa lên tiếng.

-Khúc Bạch, chú mày là Cơ qua thuật sĩ, có hàng họ gì hay ho thì lôi ra cho anh em chiêm ngưỡng chút coi nào!

Khúc Bạch:

-Không phải ta muốn giấu nghề, nhưng thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, hàng tốt phải dùng chốn đông người mới có phát huy được uy lực lớn nhất, lèo tèo vài ba mống lôi ra chỉ tổ phí hàng!

Ngoài miệng nói thì là thế, nhưng anh chàng vẫn lôi ra vài cây tên với vẻ đắc ý.

-Chuyến này ta ra ngoài, thời gian gấp gáp, mấy thứ uy lực lớn thì lại cồng kềnh thì tốn chỗ, thế cho nên ta chỉ chọn lựa một ít tinh phẩm mang theo thôi!

-Nhìn thấy không, đây chính là Bạo liệt tiễn do ông đây cải tiến, khi được bắn ra nếu đối phương không có hộ thuẫn, mà lại lấy binh khí chặn đánh như lần trước thì hắc hắc!

Nhìn thằng cha Khúc Bạch ngửa mặt lên trời cười dâm liên hồi, Trương Bình Phàm ở một bên liền lạnh hết cả gáy.

Trương Bình Phàm:

-Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc cái Bạo liệt tiễn này có tác dụng như thế nào ? Mau nói đi.

Khúc Bạch:

-Đừng nóng thế chứ, ta nói ngay đây, cái Bạo liệt tiễn này nếu đối phương chặn đánh theo cách thông thường, thì khi xảy ra va chạm, đầu mũi tên không những sẽ không bị đánh bay đi, mà sẽ tự động tách ra thành ba mảnh, tiếp tục bắn về phía mục tiêu với tốc độ nhanh gấp bội, đương nhiên là sẽ ko theo quỹ đạo cũ nữa, mà bắn theo quỹ đạo nào thì có trời biết, đất biết, ông đếch biết!

-Trong trường hợp bất ngờ như thế, nếu không đề phòng từ trước, thì ngươi thử nói xem kết quả sẽ như thế nào?

Nguyên lý của Bạo liệt tiễn, được Khúc Bạch phỏng chế theo ba cây Diệt Thần tiễn mà cải tiến lại, nhưng một cái thì bắn trúng đừng nói là Phàm cảnh tu giả, đến Sơ nhập tu giả chỉ sợ cũng phải nuốt hận đương trường, còn một cái thì đối phó Phàm cảnh tu giả còn được, gặp phải Sơ nhập tu giả chính là gãi ngứa cho người ta.

Trương Bình Phàm nghe thế mà thầm đổ mồ hôi lạnh cho bọn Hán quốc kia một trận, thằng cha Khúc Bạch này phải nói là tuyệt thế âm nhân, chuyên gia tạo ra ba cái thứ giết người không dính máu, cái Bạo liệt tiễn này đừng nói là không đề phòng, cho dù ngươi có đề phòng thì trừ phi trang bị trọng giáp, hoặc hộ thẫn bao phủ toàn thân, nếu không thì có đỡ kiểu gì trên người cũng phải lủng vài lỗ.

Trương Bình Phàm sau khi nghe Khúc Bạch giải thích xong liền hỏi lại:

-Thế cái Bạo liệt tiễn này có nhiều không?

Khúc Bạch:

-Bạo liệt tiễn thì số lượng không ít, chỉ có điều thứ đồ chơi này còn có hạn chế khác.

Trương Bình Phàm hơi nao nao nhưng vẫn hỏi rõ:

-Vậy nó còn có hạn chế gì nữa?

Khúc Bạch:

-Ngươi nhìn mà xem, cái Bạo liệt tiễn này kích cỡ có phải to hơn mũi tên bình thường gấp đôi không? Kích cỡ lớn đồng nghĩa với việc khó khăn để bắn ra hơn và nhét được ít mũi tên hơn, ít mũi tên hơn đồng nghĩa với việc bắn được ít hơn, thao tác cũng lâu hơn, cho nên khuyết điểm là, mỗi lần tối đa chỉ có thể bắn ra được mười mũi Bạo liệt tiễn, sau đó phải chờ vài cái hô hấp mới có thể tiếp tục bắn ra.

Trương Bình Phàm:

-Mười cây sao! Vậy có lẽ cũng đã đủ rồi, được rồi Khúc Bạch, vậy ngươi cầm Diệt Thần nỏ núp một bên, canh đúng thời khắc mấu chốt mà ra tay đi!

Khúc Bạch:

-Ha ha yên tâm đi, việc gì chứ núp lùm với bắn lén ông đây rành lắm.

Lúc Khúc Bạch và Trương Bình Phàm bàn bạc xong thì Lâm Đĩnh cũng đã bắt đầu phần việc của mình.

Lâm Đĩnh tiến về phía kí hiệu nhấp nháy trên Cửu Diệu la bàn một cách thận trọng, hai mắt liên tục đảo qua đảo lại bốn phía phòng ngừa tình huống đột ngột xuất hiện.

Bất chợt Lâm Đĩnh sắc mặt biến đổi, anh chàng không chút do dự nhanh chóng biến mất sau một lùm cây gần đó.

Khi Lâm Đĩnh vừa khuất bóng thì hai thân ảnh, trang phục đồng nhất nhanh chóng tiến tới chỗ hắn vừa đứng, Lâm Đĩnh núp từ trong bụi nhìn ra, thì thấy chính là hai tên tu giả Hán quốc, cùng một bọn với đám phục kích bọn Lâm Đĩnh lúc trước.

Một tên tu giả Hán quốc đi bên trái nói với đồng bọn.

-Lạ thật, rõ ràng khi nãy ta hình như thấy có cái gì đó ở bên này mà!

Tên bên phải nghe thế liền nói:

-Hừ! ta có thấy cái khỉ gì đâu, chắc là ngươi mơ hồ nhìn lầm sương khói thành cái gì đó thôi, cái nơi quỷ quái này thì làm gì có ai cơ chứ!

Tên tu giả bên trái hơi nhíu mày lại chút rồi khẽ lắc đầu:

-Có lẽ là vậy, là ta hơi quá nhạy cảm, được rồi chúng ta tiếp tục ra ngoài tìm kiếm thôi, Hổ Báo thủ lĩnh cũng thật là, cái đám tu giả Đại Việt quốc khốn kiếp kia đã chạy trốn rồi, thì làm thế quái nào có thể tìm được bọn chúng trong cái rừng rậm sương mù mênh mông này cơ chứ? Lần đầu tiên mượn nhờ pháp khí dò tìm chấn động không gian mới có thể miễn cưỡng tìm được vị trí bọn chúng, nhưng lần này thì lấy cái khỉ gì mà lần theo!

Tên tu giả bên phải nghe đồng bọn lai cằn nhằn thì trấn an.

-Được rồi! Ngươi cũng không phải không biết, lần này chúng ta bao vây tiễu trừ cái đám Đại Việt quốc kia, không ngờ lại sơ ý để bọn hắn trốn thoát, đã thế lại chết mất mấy người anh em, bảo sao thủ lĩnh có thể nuốt trôi cục tức này cơ chứ!

-Chúng ta cứ việc chiếu lệ mà làm, tìm được cái đám kia thì tốt, không tìm được thì cũng đành chịu, chúng ta cũng đâu phải thần tiên, tận sức là được rồi!

Nghe được đồng bọn nói thế, tên kia cũng khẽ gật đầu đồng ý, rồi cả hai tên lại tiếp tục tìm kiếm.

Đợi thanh âm của bọn hắn hoàn toàn biến mất, Lâm Đĩnh mới cẩn thận bò ra khỏi chỗ ẩn nấp.

Từ những lời đối thoại vừa rồi Lâm Đĩnh biết đươc một tin tức cực kì có giá trị.

Không ngờ Hán quốc lại có thứ có thể dò tìm chấn động không gian, nói đơn giản là bất kì tu giả Đại Việt quốc nào tiến vào phạm vi dò tìm của món pháp khí kia, bằng con đường truyền tống như bọn Lâm Đĩnh đều có khả năng bị bao vây tiêu diệt.

Bởi vì không phải nhóm nào cũng may mắn như bọn Lâm Đĩnh, có đến hai tu giả Phàm cảnh tầng chín, đã thế còn mang theo một đống công cụ sát thương trong người, đổi lại là một đội ngũ đông hơn bọn Lâm Đĩnh gấp đôi cũng có khả năng tổn thất nặng nề, thậm chí toàn diệt nếu bị đối phương thiết kế đánh lén.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio