Trưa ngày chủ nhật, Yến Quy và Cố Dĩ Di đều cùng có hẹn ra ngoài, nhưng không cùng một điểm cạnh chiếc xe Porsche, Cố Dĩ Di nói với vẻ không vui: "Hiếm khi được nghỉ, nhưng tôi và bạn gái của tôi lại phải tách nhau ra hẹn hò với cô gái khác! Đây thật sự là, có ai khổ hơn tôi đây?"Yến Quy đưa tay xoa xoa tóc cô, cười dịu dàng: "Ngoan, tối nay về sẽ nấu món ngon cho em."Cố Dĩ Di được nàng dịu dàng dỗ dành, đôi mắt đen nhánh nhìn nàng hai lần, ghé sát hỏi: "Ăn gì cũng được à?"Cô nhấn mạnh từ "ăn" này, Yến Quy liền hiểu ra, nhướng mày nói: "Cố gắng hết sức có thể."Cố Dĩ Di khẽ cười "ừ" một tiếng, sờ tai Yến Quy đầy ẩn ý: "Được rồi, chuyện đó, em cũng sẽ cố hết sức có thể."Nói xong, cô mở cửa chiếc Porsche và cúi xuống lên Quy cũng quay sang mở chiếc Cherokee rồi ngồi Hề Mạt đã đặt một phòng bao tại nhà hàng phương tây trên phố Tài chính ở trung tâm thành phố, sau khi Yến Quy đến báo số phòng cô Bạch đã đặt trước, nhân viên phục vụ được đào tạo bài bản kính cẩn dẫn cô vào Hề Mạt đã đợi sẵn trong phòng, thấy nàng bước vào cô ấy liền vui vẻ đứng dậy đón tiếp."Chị Yến."Yến Quy mỉm cười gật đầu với cô ấy, hai người ngồi đối diện nhau và gọi phần ăn của mình, nhân viên phục vụ rót nước chanh cho họ, sau đó lặng lẽ rời khỏi phòng bao."Cuối cùng chị Yến cũng hết bận rồi à?"Yến Quy lắc đầu nói: "Vẫn chưa, có một vụ án rất phiền phức, bởi vì ảnh hưởng không tốt, nên cấp trên áp đặt thời hạn phá án, chúng tôi áp lực rất nhiều."Bạch Hề Mạt hơi kinh ngạc: "Lúc trước em có xem tin tức, hình như có người phát sóng trực tiếp trên Weibo để công khai khiêu khích Cục thành phố Tân Hà......"Tin tức này đã gây náo động rất lớn, tuy chính quyền đã phong tỏa video nhưng vẫn có rất nhiều bàn luận ở trên mạng."Chính là vụ án này, hung thủ rất xảo quyệt, chúng tôi vẫn đang điều tra." Yến Quy cầm cốc nước uống một hớp, lặng lẽ quan sát Bạch Hề Mạt: "Nhưng danh tính của hung thủ đã được khóa lại rồi, có lẽ sắp phá được án rồi."Vẻ mặt của Bạch Hề Mạt không có gì khác thường, nghe thấy nàng nói sắp phá được án chuẩn bị, thì vui mừng mỉm cười chân thành: "Sau khi phá án xong có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Chị Yến, em cảm thấy hình như dạo này chị gầy đi rồi."Trong lời nói vẫn quan tâm, xót xa như trước, Yến Quy cười nhạt với cô ấy: "Đừng lo."Có vẻ không có vấn đề gì......Trong bữa ăn, Yến Quy cố ý nói thêm về chủ đề liên quan đến vụ án, còn nói đến bức thư một lần và cẩn thận chú ý tới biểu cảm của Bạch Hề Mạt.
Khi Bạch Hề Mạt nghe chuyện bức thư, ngoại trừ vẻ mặt kinh ngạc rất bình thường thì không có gì khác thường, cô ấy luôn dặn Yến Quy phải chú ý an toàn, trong suốt bữa ăn chỉ thấy biểu hiện quan tâm của một người bạn."Đúng rồi chị Yến, đêm hôm trước tôi đã gặp cảnh sát Cố ở Câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim......"Yến Quy không ngạc nhiên khi cô ấy chủ động nhắc đến chuyện này, người mắt nhìn cô ấy, chờ câu nói tiếp theo của cô ấy."Có lẽ cô ấy không nhận ra em......!Lúc đó cô ấy nói cô ấy tên là Cố Linh, là giám đốc thị trường của Đầu tư Vạn Hoà.
Em rất ngạc nhiên, các chị đang làm nhiệm vụ gì sao?"Yến Quy lặng lẽ nhìn Bạch Hề Mạt một lúc, sau đó chậm rãi gật đầu: "Đúng vậy.""Sau khi em ấy về còn nói với tôi về cô.
Thật ra em ấy nhận ra cô, hơn nữa còn rất sợ cô sẽ vạch trần em ấy."Bạch Hề Mạt thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "May mà em không làm vậy.
Em chỉ nghĩ cảnh sát Cố rảnh rỗi không có việc gì làm nên mới chơi cosplay, vậy nên dù em không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cũng biết không thể vạch trần cô ấy."Yến Quy bình tĩnh quan sát vẻ mặt của cô ấy, cũng không thấy có gì khác thường, rồi chân thành nói với cô ấy: "Cảm ơn."Bạch Hề Mạt ngây người, rồi rũ mắt xuống nói: "Chuyện nhỏ thế này, chị Yến không cần phải khách sáo với em như vậy.""Tôi đang nói lời cảm ơn này thay Di Di."Di Di......Hai tay của Bạch Hề Mạt để trên đầu gối đột nhiên nắm chặt lại, trái tim như bị kim đâm.
Cô ấy không biểu hiện ra mặt mà cười nói: "Không có gì, chị Yến đừng nói với em như vậy."Nếu Yến Quy nói lời cảm ơn này thay Cố Dĩ Di, thì cô ấy không cần.
Cô ấy không vạch trần danh tính của Cố Dĩ Di trong câu lạc bộ, ngoại trừ cảm thấy nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện, thì cũng là bởi vì Cố Dĩ Di là người Yến Quy yêu.
Cô ấy giúp Cố Dĩ Di che giấu, thật ra cũng chỉ là muốn giúp Yến Quy thôi, Yến Quy thật sự không cần nói lời cảm ơn này thay Cố Dĩ Quy không nói gì thêm, nàng thu lại ánh mắt và hỏi Bạch Hề Mạt muốn làm gì vào buổi chiều."Chiều nay chị Yến rảnh sao?""Ừ.
Hôm nay được nghỉ."Bạch Hề Mạt nhìn nàng, dè dặt hỏi: "Vậy thì......!chúng ta đi dạo phố nhé?"Yến Quy không chút nghĩ ngợi, gật đầu đồng ý: "Được."Bạch Hề Mạt không ngờ nàng lại dễ dàng đồng ý như vậy, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, gọi nhân viên phục vụ đến tính tiền, sau đó cùng Yến Quy rời người sánh bước bên nhau trong trung tâm mua sắm ở phố tài chính.
Bạch Hề Mạt lén nhìn người bên cạnh, lâu rồi họ không ở bên nhau thế này.
Kể cả khi Yến Quy trở lại Cục thành phố Tân Hà, cơ hội họ gặp nhau cũng rất là hai năm trước, khi Yến Quy đang dưỡng thương, họ ở bên nhau cũng chỉ để phục hồi chức năng hoặc nghỉ ngơi ở nhà với nàng, họ chưa từng đi dạo phố với nhau như Hề Mạt vui lắm, hôm nay cứ như hẹn hò vậy.
Trong khoảng thời gian hiếm hoi ở bên nhau, Bạch Hề Mạt đưa Yến Quy đến trung tâm mua sắm và hỏi nàng có muốn mua quần áo không.
Tuy Yến Quy thẳng thừng từ chối, nhưng không hề ngăn được Bạch Hề Mạt vui vẻ, chỉ cần ở bên Yến Quy thì cô ấy sẽ rất khi mua sắm ở trung tâm thương mại xong, lại ra phố đi bộ dạo chơi.
Trời tháng sáu nóng nực, nhưng gió biển Tân Hà thổi vào quanh năm, thật sự rất dễ chịu, tuy nắng gắt, nhưng nhiệt độ cũng không quá nay Bạch Hề Mạt mặc một chiếc váy dài màu trắng nhạt, khí chất tao nhã, trên đầu đội một chiếc mũ ngư dân, trông vô cùng thoải mái, càng thêm khí chất trẻ trung.
Trong tay cô ấy cầm một chiếc ô để che nắng cho mình và Yến Quy cao phải cúi người xuống khi cô ấy che ô, vậy nên đã vươn tay cầm lấy ô và nói: "Để tôi."Tâm trạng của Bạch Hề Mạt rất tốt, nhìn thấy một cửa hàng bán đồ ngọt thì muốn vào mua trà sữa."Quán trà sữa này là độc nhất cả nước, Tân Hà của chúng ta rất nổi tiếng, nhiều người đến đây du lịch đều muốn uống một cốc."Bạch Hề Mạt quét mã QR trên điện thoại để mua hai cốc trà sữa, đợi thêm một phút lấy được trà sữa, mỗi người cầm một cốc cùng Yến Quy đi ra ngoài, thì đụng phải hai người đi Quy sững sờ, một khuôn mặt quen thuộc hiện ra trước mắt, cô bạn gái mấy giờ trước vừa tách nhau ra ở cửa nhà đang đứng đối diện với nàng, bên cạnh cô còn có một người phụ nữ xa cảnh này......!Thật lúng túng......Trong lòng Yến Quy và Cố Dĩ Di đều phát ra cơn mưa mắt hai người chạm nhau thoáng qua, Khúc Vân giỏi quan sát, tò mò nhìn Yến Quy, hỏi: "Người quen của giám đốc Cố?"Cố Dĩ Di giấu cảm xúc trong mắt, lắc đầu cười nói: "Không quen."Yến Quy cũng ngoảnh mặt người họ "không quen nhau", nhưng Khúc Vân và Bạch Hề Mạt thì có."Chủ tịch Bạch, thật trùng hợp."Bạch Hề Mạt thu lại khí chất ung dung, gật đầu với Khúc Vân nói: "Tổng giám đốc Khúc."Khúc Vân nhìn Yến Quy đứng bên cạnh cô ấy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, một mỹ nhân lạnh lùng như vậy, bà ta cười đầy ẩn ý: "Chủ tịch Bạch ra ngoài dạo phố vào ngày nghỉ à?""Ừ."Khúc Vân lên tiếng mời: "Hay là chúng ta đi cùng nhau đi?"Bạch Hề Mạt khẽ cau mày, vất vả lắm mới có cơ hội ở một mình với Yến Quy, đột nhiên có hai người đi tới, một người trong đó là bạn gái thật sự của Yến Quy......Khúc Vân thấy cô ấy không muốn, vội vàng nói khác: "Hôm khác đi.
Hôm nay không quấy rầy chủ tịch Bạch hẹn hò."Hẹn hò?Bạch Hề Mạt muốn ra vẻ bình tĩnh, nhưng vì hai từ này mà vui mừng khôn xiết, gò má cũng ửng hồng.
Khúc Vân nhìn thấy vậy, trong lòng liền rõ ràng, cười mờ ám nhìn cô với Yến Quy cũng thấy vậy, khẽ cau mày, vô thức liếc nhìn Cố Dĩ Dĩ Di không có biểu cảm gì trên mặt, cứ cúi gằm mặt đứng đó, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhưng Yến Quy biết cô chắc là đang này thật là......!Xem ra về nhà phải dỗ dành người ấy Quy hơi bất đắc khi chào hỏi xong, hai đôi liền tách nhau ra, Yến Quy từ đầu đến cuối không nói một Hề Mạt không dám nhìn lại, đi theo bên cạnh Yến Quy, đi được một đoạn, cô ấy hỏi: "Có phải Khúc Vân liên quan đến chuyện gì không?"Yến Quy liếc nhìn cô ấy một cái, Bạch Hề Mạt giải thích: "Gần đây bà ấy đang thảo luận về việc hợp tác với công ty chúng em, nếu bà ấy thật sự làm chuyện gì đó mà bị cảnh sát nhắm tới, thì em nhất định sẽ xem xét lại việc hợp tác......"Suy nghĩ rất bình thường của một doanh nhân, lời giải thích của cô ấy rất Quy không cho cô ấy câu trả lời rõ ràng mà nói: "Cô bạn nhỏ không biết cảnh sát không thể dễ dàng tiết lộ thông tin quan trọng sao?"Bạch Hề Mạt nghe thấy nàng gọi mình là cô bạn nhỏ, không vui nói: "Chị Yến, em bằng tuổi với cảnh sát Cố."Yến Quy nghe cô ấy nhắc đến Cố Dĩ Di thì mỉm cười: "Vậy à?""Vì thế, chị không thể coi em như một đứa trẻ được.""Nhưng ở trong lòng tôi, cô chính là em gái."Giọng điệu đương nhiên, lại là em Hề Mạt hơi nản lòng.
Cô ấy không biết mình đang giận cái gì, cũng không biết mình vẫn cố chấp vào điều gì, cô ấy biết trong tim Yến Quy không có mình, cùng lắm cũng chỉ coi cô như em gái, nhưng cô không thể bỏ qua được.
Nếu dễ dàng bỏ qua như vậy, cái thích đó không phải là lần này, Bạch Hề Mạt nhận thấy Yến Quy có một chút khác biệt so với trước đây.
Lúc trước nàng luôn viết chữ từ chối trên mặt, né tránh cô ấy như tránh lũ vậy.
Bạch Hề Mạt biết nàng chỉ không muốn để cô ấy nghĩ lung tung nữa, nhưng những hành động lạnh lùng đó thật sự rất tổn thương người khác.
Còn bây giờ Yến Quy, đối xử với cô ấy ấm áp hơn, thật sự thân thiết như chị em một Hề Mạt không thể diễn tả được tâm trạng của cô ấy, vui buồn lẫn Quy nhớ tới phải về nấu bữa tối cho Cố Dĩ Di, nên khi trời chạng vạng tối liền tạm biệt Bạch Hề Mạt, một mình lái xe về khi đỗ xe xong, chiếc Porsche Panamera quen thuộc cũng lái tới, Yến Quy dừng bước đợi Cố Dĩ Di lái xe xe mở ra, Cố Dĩ Di xách túi xuống xe, cười như không cười Yến Quy: "Ồ, pháp y Yến, hôm nay hẹn hò vui nhỉ?"Hai từ "hẹn hò" chính là trọng điểm, Yến Quy bất đắc dĩ, bước tới nắm tay cô, ngây ngô nói: "Không phải đến chị mà, là tổng giám đốc Khúc kia của em nói bậy."Đáp trả tổng giám đốc khúc kia của em, là đang định đổ lỗi cho cô?Cố Dĩ Di nhéo cánh tay nàng, hừ một tiếng: "Tối sẽ tính sổ với chị sau.
Hôm nay em có một phát hiện nhỏ.""Là gì?"Cố Dĩ Di hất mái tóc dài nói: "Trong lúc nói chuyện, Khúc Vân vô ý nhắc đến sếp của bà ta là Châu Nham Tùng có một người bạn tốt làm giáo sư đại học và còn rất trẻ.
Có lẽ Khúc Vân cảm thấy rất thán phục, tuổi đã làm giáo sư, không coi trọng chuyện này nên đã nói ra vô cùng tự nhiên.
"Giáo sư trẻ Quy khẽ nhướng mày hỏi: "Trường nào?""Đại học Bách khoa Tân Hà.