Thời gian trôi qua, trong chớp mắt đã trôi qua nửa tháng bảy, nửa tháng này trông có vẻ gió êm sóng lặng, ai nấy đều an nhàn, nhưng thực tế dòng chảy ngầm trong cục bắt đầu khơi trào, không bình Du Nhiên và Yến Quy cùng nhau đến gặp cục trưởng Tần, họ ở trong văn phòng của anh một lúc lâu mới đi ra, không ai biết họ đã nói gì với Tần Chiêu trong đó.
Nhưng vài ngày sau, Tần Chiêu đột nhiên cho Trần Băng của khoa kiểm nghiệm nghỉ dài hạn, hơn nữa còn yêu cầu bà ấy giao hết tất cả công việc trong tay, để bà ấy không cần quan tâm đ ến chuyện ở cục trong kỳ nghỉ dài ngoài miệng không nói rõ nhưng trên dưới Đội điều tra hình sự đều nhận thấy Trần Băng bị đình chỉ chức vụ.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì với bà ấy, Nhậm Du Nhiên và Yến Quy đều không nói gì, thậm chí cả hai còn xem như không có chuyện gì xảy người họ, một người là người phụ trách số một Đội điều tra hình sự, và người còn lại là đội trưởng Đội điều tra kỹ thuật, Trần Băng ở dưới quyền đội trưởng Đội điều tra kỹ thuật, Yến Quy chắc chắn biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng họ không nói ra, đương nhiên không ai dám hỏi.
Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy đây không phải là chuyện nhỏ, bởi vì ngày hôm sau sau khi Trần Băng bị cách chức tạm thời, người của Văn phòng Thanh tra đã phòng Thanh tra cũng tham gia điều tra, chuyện này hoàn toàn không phải là chuyện nhỏ.
Trong lúc nhất thời, trên dưới đội điều tra hình sự đều có chút chùng xuống, con người sợ nhất là không biết gì, cảm giác không biết gì hết vây quanh thật sự không tốt, nhất là khi còn liên quan đến người thân quen bên cạnh.
Trần Băng là một thành viên cũ trong đội, là trụ cột tuyệt đối, bình thường đều thân thiện với mọi người, lần này bà ấy gặp chuyện như thế đã ảnh hưởng ít nhiều đến những hậu bối mà bà ấy từng quan hưởng lớn nhất chính là các điều tra viên kỹ thuật, còn chưa kể đến các thành viên trong khoa kiểm nghiệm, ngay cả người ở bộ phận kiểm định dấu vết và bộ phận pháp y cũng không có tinh thần Quy có thể nhìn thấy tâm trạng của họ, cố ý tổ chức một cuộc họp đội và giải thích tại cuộc họp.
Ngoài mặt thì Trần Băng chỉ là được nghỉ, có cái danh này, chứng tỏ cục trưởng Tần đã chừa lại mặt mũi cho bà ấy, trước khi chuyện không có chứng cứ xác thực chắc chắn sẽ không để bà ấy bị oan, càng không để cho bà ấy bị đàm tiếu.......Vào ngày thứ ba sau khi Trần Băng bị cách chức tạm thời, ngày tháng , Từ Tinh Dịch bơ phờ đứng trong phòng bệnh, nhìn trên máy điện tim bên cạnh giường đã thành một đường thẳng, trên người Từ Hồng còn có tấm vải trắng phủ lên."Tổng giám đốc Từ, xin nén bi thương." Bác sĩ chủ trì của Từ Hồng an ủi anh ta: "Chủ tịch Từ đã bị ung thư mười năm, ông ấy chống chọi với bệnh tật mười năm nay, là nghị lực mà người bình thường không thể làm được.
Chủ tịch Từ, ông ấy và chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi."Từ Tinh Dịch lặng lẽ đứng đó, giống như một pho tượng lạnh băng, một lúc sau mới mở miệng nói: "Tôi biết rồi, cảm ơn."Giọng điệu nói chuyện của anh ta rất điềm đạm, tâm trạng không có thay đổi quá lớn, khiến người ta không nghe được chút bi thương khổ sở nào.
Bác sĩ chủ trì khẽ thở dài, tình huống này cũng không có gì lạ, dù sao bệnh tình của Từ Hồng có thể ra đi bất cứ lúc nào, Từ Tinh Dịch cũng đã chuẩn bị tâm lý từ lâu khi lo xong chuyện của Từ Hồng trong bệnh viện, ba ngày sau đó Từ Tinh Dịch tổ chức tang lễ cho Từ Hồng, ngoài mặt anh ta không có cảm xúc gì quá lớn, không đau buồn cũng không oán thán, chỉ thờ ơ tiễn cha mình đoàn Giai Nghiên đã tổ chức một lễ tang long trọng cho chủ tịch của họ, rất nhiều nhân vật nổi tiếng cả trong và ngoài ngành đã có mặt, người có quan hệ tốt còn an ủi Từ Tinh Dịch mấy Thâm và Thẩm Thiên Quang cũng tham dự tang lễ với tư cách là đại diện của Thẩm Thị, gần đây Thẩm Thị và Giai Nghiên có một số hợp tác, ví dụ như khoản đầu tư bộ phim mới mà Điện ảnh và truyền hình Vạn Lí sản xuất là do Công nghiệp hoá chất Giai Nghiên tài trợ, sử dụng một số thứ này, phim về cảnh sát và xã hội đen cần dùng một số đạo cụ đều do Công nghiệp hoá chất Giai Nghiên đảm nhận một tang lễ, Từ Tinh Dịch chôn cất Từ Hồng cùng với mẹ và em gái quá cố.
Từ Tinh Dịch đứng một mình trước bia mộ, mộ nhà anh ta không giống như những nhà khác, có lẽ những nhà khác chôn cất cha mẹ cùng nhau sau khi họ qua đời, nhưng nhà anh ta còn có em gái đã mất từ lâu là Từ Tinh gái của Từ Tinh Nguyệt đã mất từ hai mươi năm trước, năm năm sau mẹ anh ta cũng buông bỏ nhân gian, theo nguyện vọng của mẹ anh ta nên đã chôn cất cùng con gái, bây giờ cha anh ta cũng được đoàn tụ với họ.
Từ Tinh Dịch nhìn chằm chằm tấm bia mộ hồi lâu, anh ta khắc tên mình lên đó trước, đợi đến lúc anh ta chết cũng chôn cất ở đây, chỉ cần sơn màu chữ lên là được."Cha, mẹ, Nguyệt Nguyệt, con tìm được người đó rồi, mọi người yên tâm, con biết nên làm thế nào!"......Ngày tháng , tại địa điểm quay phim do đoàn phim thuê ở vùng núi ngoại ô phía Chi Tinh mặc bộ đồng phục cảnh sát mùa hè năng động, mái tóc dài được buộc cao lên thành đuôi ngựa, trong tay cầm một khẩu súng ngắn, thợ trang điểm đang hoá trang cho nàng ấy.
Trên mặt và trên tay nàng ấy đều có "vết thương", chạm vào máu trên trán, trông rất giống này là phần quan trọng, là một cảnh phim bùng nổ, Du Lệ Phân diễn vai thiên kim nhà giàu bị bắt cóc, bọn bắt cóc trói cô ta trong một nhà kho bỏ hoang, sau lưng còn buộc thêm bom trói, nếu cha mẹ cô ta không thể đưa tiền chuộc đúng hạn, cô ta cũng sẽ bị bọn bắt nổ bom chết.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cô ta được anh nữ chính cứu thoát, mặc dù quả bom sau lưng phát nổ nhưng không nổ chết được tác chuẩn bị cho cảnh quay này được thực hiện rất kỹ lưỡng, tất cả các bối cảnh, đạo cụ và hiệu ứng nổ bom đều được tính toán kỹ lưỡng, hơn nữa công tác phòng cháy chữa cháy cũng được chuẩn bị trước cho bất kỳ tình huống hoá trang Hạ Chi Tinh liếc nhìn Du Lệ Phân, cô ta đang bàn bạc với tổ đạo cụ về tình tiết, sau đó tự giác bị trói vào cột.
Không thể không nói, mặc dù tư chất của cô ta chẳng ra sao, nhưng thật ra kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng tạm được, ít nhất cô ta không làm trò cười cho mọi người, Hạ Chi Tinh đóng phim cùng cô ta cảm thấy rất thoải này được quay vài lần, cảnh nam nữ chính và nữ số được tách ra mấy phần rồi quay riêng, ba diễn viên diễn diễn theo sự sắp đặt trong kịch bản.
Các cảnh khác đều được quay xong trước, cuối cùng còn cảnh nữ số bị trói ở bên đó giãy giụa cầu cứu, nam nữ chính vừa mới lao vào nhà Lệ Phân bị trói vào cột trong nhà kho, vặn vẹo người cố gắng túm lấy sợi dây thừng, vẻ mặt đầy hoang mang và hoảng sợ, cô ta hét to kêu cha mau đến cứu cô ta! Cảm xúc của cô ta rất đúng, có thể khiến cho người xem nhập tâm vào cảm xúc của cô ta.
Trong lòng Hạ Chi Tinh không khỏi khen cô ta một sau đó đến lượt nam nữ chính xông vào, nhưng cảnh quay này chỉ quay được khoảnh khắc hai người xông vào nhà kho, còn phần giải cứu Du Lệ Phân đã quay xong trước rồi."Được rồi, cắt!" Đạo diễn rất hài lòng với hiệu quả cảnh quay này, mở miệng hô "cắt".Các diễn viên không diễn nữa, Hạ Chi Tinh và nam nhân vật chính đồng thời quay người bước ra khỏi nhà kho, nhưng họ vừa đi được vài bước......"Bùm!""Bùm!"Tiếng nổ lớn vang lên từ trong nhà kho, đạo diễn lập tức nhìn nhà kho đang bốc cháy trên màn hình, và bật dậy khỏi ghế vì kinh Chi Tinh và nam nhân vật chính vừa bước đến cửa nhà kho đã bị tiếng nổ phía sau làm cho choáng váng.
Hạ Chi Tinh nhanh chóng quay đầu lại, kinh hãi nhìn đám lửa và làn khói dày đặc trong nhà kho, tiếng nổ lớn vừa rồi phát ra từ cây cột trói Du Lệ Phân, dường như phát nổ ngay bên tai họ, ngay cả một chút phản ứng cũng không có, vụ nổ khiến nàng ấy bị ù tai ngay lập tức."Nguy rồi! Xảy ra chuyện gì vậy?""Mau lên! Cô Du vẫn còn ở bên trong!""Sao lại có thể phát nổ được? Quả bom sử dụng không phải đã được thử nghiệm rồi sao? Hơn nữa cảnh này lại không cần nó phát nổ!""Đừng nói nhiều chuyện vớ vẩn nữa! Mau cứu cô Du đi!""Cô Du! Cô Du!""Cô Hạ, các cô không sao chứ?"Phim trường phát nổ ngay lập tức trở nên hỗn loạn, ban đầu tưởng rằng không cần phải dùng đến đội phòng cháy chữa cháy nhưng thực ra bây giờ lại cần tới, cả phim trường từ trên xuống dưới đều choáng váng, đạo diễn vốn dĩ là người phụ trách đứng đầu, lập tức bỏ hết toàn bộ công việc quay phim và phối hợp với đội phòng cháy chữa cháy tiến hành giải cách của Hạ Chi Tinh và nam nhân vật chính gần nơi xảy ra vụ nổ nhất, cả hai người đều choáng váng, nàng ấy không ngờ sẽ tận mắt chứng kiến một vụ nổ thật sự ở khoảng cách gần như vậy......, Đợi đã, đây là một vụ nổ thật hay là hiệu ứng quay phim? Vụ nổ kia không phải là nên có hỏa lực rất nhỏ, chỉ có thể tạo ra hiệu ứng thôi sao?Trợ lý đi tới đưa nàng ấy rời khỏi hiện trường, nàng ấy thẫn thờ đi theo trợ lý rời khỏi nhà kho, cả người ngây ngẩn hồi lâu mới hoàn hồn lại."Cô Hạ, cô không sao chứ? Không bị thương chứ?" Giọng nói của trợ lý như sắp khóc, nắm lấy cánh tay Hạ Chi Tinh, cẩn thận nhìn nàng ấy từ trên xuống Hạ Chi Tinh bớt ù hơn, biết cô ấy đang lo lắng cho mình, nàng ấy lắc đầu cứng ngắc, không nói lời nào."Đã báo cảnh sát chưa?""Đã báo rồi, cảnh sát mau chóng tới đây!"Những lời bàn tán xôn xao của nhân viên công tác xung quanh lọt vào tai nàng Chi Tinh nhớ tới điều gì đó, hỏi trợ lý lấy điện thoại của mình, sau khi mở khóa, quả nhiên thấy người ấy gửi tin nhắn love: [Chờ em, ngoan, đừng sợ].Cô ấy sẽ đến đây, sau khi Hạ Chi Tinh biết được tin này, trong lòng vừa bị vụ nổ làm cho kinh hãi lập tức bình tĩnh của Nhậm Du Nhiên là xe đến hiện trường đầu tiên, đạo diễn cử một trợ lý hiện trường dẫn cô vào, cô ấy vội vàng bước vào bên trong, ánh mắt không ngừng tìm kiếm bóng dáng quen giờ Hạ Chi Tinh đang ngoan ngoãn ngồi trong lán, trợ lý đưa cho nàng ấy một chai nước, nàng ấy cầm chai trong tay, hai mắt nhìn thẳng.
Sau khi Nhậm Du Nhiên đi vào, nàng ấy lập tức ngước mắt nhìn sang, ánh mắt hai người va chạm trên không trang lúc quay phim vẫn còn chưa được tẩy, những "vết thương" trên mặt Hạ Chi Tinh được vẽ lên để quay phim, giờ phút này đã làm cho trong mắt Nhậm Du Nhiên hiện lên vẻ giật mình.
Bước chân không nghe theo sai khiến, theo bản năng muốn đi về phía Hạ Chi Tinh, nhưng lại bị trợ lý hiện trường đưa cô ấy vào ngăn lý hiện trường không biết mối quan hệ của cô ấy và Hạ Chi Tinh, nên chỉ chỉ vào nhà kho bên cạnh và nói: "Cảnh sát, hiện trường ở đằng kia."Nhậm Du Nhiên dừng bước, nhớ tới thân phận bây giờ của mình, cô ấy ngoài mặt thì bình tĩnh giương cằm nhìn về phía Hạ Chi Tinh, hỏi: "Người đó là người bị thương sao?"Trợ lý hiện trường nhìn qua, lắc đầu nói: "Không phải, hiệu ứng hoá trang của cô Hạ, cô ấy không bị thương."Nhậm Du Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, bạn gái ngồi ở chỗ tốt, bạn gái của cô ấy ngoan ngoãn ngồi ở đó, tuy rằng sắc mặt có chút tái nhợt, có lẽ bị vụ nổ làm cho hoảng sợ, nhưng bên ngoài lại không bị khi xác nhận bạn gái nhà mình không sao, Nhậm Du Nhiên lập tức bắt tay vào công việc, cô ấy gọi người phụ trách phim trường đến hỏi thăm tình cháy do vụ nổ gây ra đã được đội phòng cháy chữa cháy chuẩn bị trước trên phim trường dập tắt, nhưng đội phòng cháy chữa cháy cũng mang tin dữ từ bên trong đi ra."Có một người đã tử vong."Đạo diễn nghe được câu này, sắc mặt trở nên tái mét, Nhậm Du Nhiên cau mày nhìn nhà kho đầy hỗn độn, trầm ngâm."Thôi chết rồi chết rồi, sao có thể như vậy được?" Đạo diễn hoảng sợ không ngừng lẩm bẩm một mình nói: "Rõ ràng đã kiểm tra trước rồi mà, sao lại có thể xảy ra sự cố này?"Đoàn phim xảy ra chuyện thế này, bộ phim này không quay được nữa rồi, ông ta không biết nên giải thích thế nào với công chúng, giải thích thế nào với nhà sản xuất, giải thích thế nào với fan hâm mộ của các diễn viên, càng không biết giải thích như thế nào với Điện ảnh và truyền hình Vạn sau đó, xe của điều tra kỹ thuật cũng đến, Yến Quy dẫn đầu bước xuống xe, theo sau là Lý Vân Trường và Đường Huyên, còn có Giang Vọng và Hứa Trạch của giám định dấu vết.
Năm người lần lượt tiến vào hiện trường vụ nổ, Yến Quy trao đổi với người phụ trách phòng cháy chữa cháy về tình hình tại hiện trường, bốn người còn lại thì bắt đầu tiến hành điều tra hiện trường vì tội phạm dính líu tới vụ nổ này cos nguy hại rất lớn đến cộng đồng, Cố Dĩ Di cũng không hề nhàn rỗi, dẫn theo đặc vụ đến bắt đầu phong tỏa xung quanh phim trường, hơn nữa đặc vụ và đội điều tra hợp tác điều tra, lấy hiện trường làm trung tâm bắt đầu loại bỏ ra xung khi sắp xếp xong công việc phong tỏa và công tác loại bỏ, Cố Dĩ Di bước vào hiện trường, cô thấy Hạ Chi Tinh đang chờ trong phòng quay, vỗ vai nàng ấy."Vẫn ổn chứ?"Hạ Chi Tinh ngước mắt lên liền nhìn thấy người quen, sắc mặt tái nhợt có chút cải biến, gật đầu với Cố Dĩ Di nói: "Tôi không sao, chỉ là vụ nổ đó khiến tôi sợ hãi.""Đừng sợ, không sao đâu." Cố Dĩ Di ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, chuẩn bị ở bên nàng ấy một lúc: "Tôi ở hiện trường cũng không có chuyện gì làm, nên trước khi đến đây Du Du đã bảo tôi nếu không có việc gì thì ở bên cô.
Nhưng bây giờ vẫn chưa thể đưa cô đi ngay, dù sao cũng là đoàn phim của các cô xảy ra chuyện, mọi người đều phải tiếp nhận điều tra.
Trước khi cuộc điều tra ban đầu của vụ án kết thúc, không ai trong đoàn phim có thể rời đi, kể cả cô."Hạ Chi Tinh hiểu đạo lý này, nàng ấy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, giả bộ mỉm cười thoải mái nói: "Dù sao tôi cũng là người nhà cảnh sát, tôi hiểu."Cố Dĩ Di thấy sắc mặt nàng ấy có vẻ hơi ảm đạm, hỏi cô một Chi Tinh trầm mặc một lúc, cuối cùng nở nụ cười gượng gạo nói: "Du Lệ Phân không thể ra ngoài......!Nói thế nào đây, mặc dù cô ta bình thường rất khó ưa, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn tạm được......!Tôi chỉ cảm thấy hơi khó chịu, người vừa rồi vẫn còn khoẻ mạnh mà đột nhiên ra đi rồi......"Cố Dĩ Di hiểu được tâm trạng của nàng ấy, vỗ cánh tay nàng ấy an ủi, dù sao nơi đây cũng là phim trường, còn là cả đoàn phim, có rất nhiều ánh mắt dòm ngó, Cố Dĩ Di không muốn có người nhìn thấy Hạ Chi Tinh quen biết với người của cảnh hiện trường, bốn điều tra viên kỹ thuật trẻ tuổi đang bận rộn ở trung tâm hiện trường, sau khi Yến Quy trao đổi với đội phòng cháy chữa cháy xong, liền đi qua xem tình hình nạn nhân tử thi thể của Du Lệ Phân được tìm thấy, một phần vẫn bị trói trên cây cột bị gãy, phần còn lại đã bị nổ tung do tác động của vụ nổ.
Các nhân viên phòng cháy chữa cháy gỡ phần bị trói của cô ta trên cột xuống trước, bây giờ Lý Vân Trường và Đường Huyên đang kiểm tra cơ bản bề mặt của phần thi thể đã được chắp Quy liếc nhìn tình trạng của thi thể, bất giác cau mày lại, vô thức lùi lại một bước.
May mà vẻ mặt nàng vẫn không có chút hoảng sợ nào, mấy người trẻ tuổi cũng không nhìn ra manh buộc bản thân phải bình tĩnh lại, Yến Quy nói: "Vết bỏng không nghiêm trọng, xem ra trung tâm vụ nổ không gây ra hỏa hoạn."Lý Vân Trường không ngừng động tay, nói: "Nổ sau lưng người tử vong, cả người cô ấy bị nổ tung làm hai phần......" Có thể nói là vô cùng thê Vọng giám định dấu vết gọi Yến Quy một tiếng, chỉ vào phía sau cây cột trói Du Lệ Phân, nói: "Quả bom buộc ở đây chính là điểm phát nổ."Hứa Trạch ở nơi chất đống đồ lộn xộn bên cạnh cây cột: " Bên này còn phát hiện một quả bom có thể nổ tung, bởi vì ảnh hưởng của vụ nổ bên cạnh nên nó cũng tự phát nổ."Yến Quy nhìn tình hình cây cột ở hiện trường, xem theo uy lực lúc nổ tung thì, hung thủ không có ý định mở rộng phạm vi, hắn chỉ nhắm vào một mình Du Lệ Phân để nổ chết cô lòng Yến Quy đã nắm chắc, dặn dò họ lập biên bản điều tra cho tốt, sau khi thi thể được đưa về cục, Lý Vân Trường và Đường Huyên có thể bắt đầu khám nghiệm tử thi khi ra khỏi nhà kho, Nhậm Du Nhiên vẫn còn hỏi thăm đạo diễn, Yến Quy cũng bước đến chào Du Nhiên bảo đạo diễn đợi một lát, sau đó đến bên Yến Quy trao đổi thông tin."Thi thể nạn nhân tử vong bị nổ tung thành hai phần, tất cả đều bị nổ tung."Nhậm Du Nhiên có thể nhìn thấy tình trạng thê thảm của thi thể từ vẻ mặt của Yến Quy, cô ấy cũng cau mày nói: "Có nghĩa là vụ nổ ở rất gần cô ấy?"Bị nổ tung là vì cơ thể người ở gần điểm phát nổ, chịu tác động trực tiếp từ vụ nổ mà bị nổ tung.
Đặc điểm của bị nổ tung là tứ chi, nội tạng và cơ thể của con người bị tách ra và dập nát, các mô cơ đều vụ nổ tổn hại đến, pháp y chắp vá thi thể không tìm thấy thi thể nguyên vẹn, bởi vì có một số bộ phận đã bị nổ nát Quy gật đầu: "Ngay trên cây cột trói cô ấy."Nhậm Du Nhiên cau mày nói: "Không đúng, đạo diễn nói quả bom buộc sau lưng Du Lệ Phân không thể phát nổ."Tình hình tại hiện trường khác với lời đạo diễn nói, Nhâm Du Nhiên đưa Yến Quy đến hỏi lại đạo diễn, lên tiếng giới thiệu nàng trước: "Pháp y Yến, đội trưởng đội điều tra kỹ thuật của chúng tôi."Yến Quy gật đầu với đạo diễn nói: "Xin phép hỏi một vài câu.""Không dám nhận, các cô hỏi đi.""Điểm phát nổ ở sau lưng nạn nhân tử vong, chính là quả bom buộc sau lưng cô ấy......"Đạo diễn hiểu được lời Yến Quy nói, ông ta lập tức sốt sắng, trừng mắt nói: "Không thể nào! Hai vì cảnh sát, là thế này, cảnh này của chúng ta được dàn dựng là cô Du bị trói vào cây cột trong nhà kho, sau lưng cô ấy là một quả bom đạo cụ, quả bom này không thể phát nổ khi quay phim! Nhưng bởi vì sau đó sẽ có cảnh nổ bom nên chúng tôi cũng đã chuẩn bị một quả bom có thể nổ được.
Nhưng quả bom được để ở đống đồ lộn xộn bên cạnh đó! Chúng tôi đã đặt nó vào hiện trường trước, đợi các diễn viên quay xong cảnh này và sơ tán khỏi hiện trường, tổ đạo cụ sẽ cho nổ quả bom này làm cảnh sau!"Yến Quy hỏi: "Vậy là quả bom này được kích nổ bằng điều khiển từ xa?"Đạo diễn: "Đúng vậy.
Chưa đến thời gian nổ sẽ không thể kích nổ được, nhưng bây giờ......!không phải, quả bom buộc sau lưng cô Du không thể phát nổ được!"Nhậm Du Nhiên theo dõi biểu hiện của ông ta, nhìn thấy vẻ lo lắng thật sự trên vẻ mặt ông ta, cảm thấy thời gian chỉ ngắn ngủi như vậy, nhưng khiến ông ta dựng cả tóc gáy."Đạo diễn, mặc dù ông nói như vậy, nhưng tôi cũng chỉ có thể nói cho ông biết sự thật của cuộc điều tra.
Quả bom nổ được buộc ở sau lưng Du Lệ Phân, quả bom đó vốn dĩ là đạo cụ, nhưng bị người ta đổi thành quả bom có thể nổ thật sự." Giọng điệu của Yến Quy không nhanh không chậm, nhưng từng lời từng chữ rơi vào tai đạo diễn như nhát búa nặng nề, đập thẳng vào đầu ông ta đầy đau đớn."Không chỉ vậy, chúng tôi đã kiểm tra, quả bom có thể phát nổ trong đống đồ lộn xộn bên cạnh, cũng phát nổ."Mắt đạo diễn lập tức mở to, nhìn Yến Quy đầy khiếp Quy cũng nhìn ông ta, chậm rãi nói: "Nói cách khác, trong số đạo cụ của đoàn phim, có hai quả bom thật có thể phát nổ!""Không, không thể nào!" Đạo diễn hiển nhiên không ngờ tới chuyện này, sửng sốt cả người: "Không thể! Số lượng đạo cụ đều do tôi và vài đạo diễn trực tiếp quyết định trước khi bấm máy, sau đó thông báo cho đội đạo cụ đi đặt trước với nhà tài trợ.
Chuyện này......!làm sao có thể xảy ra vấn đề?!"Nhậm Du Nhiên nghe ông ta nói vậy, hỏi: "Người phụ trách tổ đạo cụ là ai? Ngoài ra, người phụ trách quả bom này là gồm có những ai? Hoặc là nói, ai có thể tiếp cận thiết bị kích nổ quả bom?"Đạo diễn gãi đầu, có vẻ đang suy nghĩ: "Tổ trưởng tổ đạo cụ là Ngụy Nguyên.
Về phần những người tiếp xúc với thiết bị bom......!Cả tổ đạo cụ đều có thể! Hơn nữa, nói đúng ra không phải chỉ có bọn họ, cả đoàn đều được tiếp cận với rất nhiều đạo cụ, ai cũng có thể......!Nhưng, để an toàn, tôi còn đặc biệt dặn dò người phải chịu trách nhiệm trông giữ thiết bị điều khiển từ xa này thật tốt."Ánh mắt Nhậm Du Nhiên sáng lên, hỏi: "Là ai phụ trách?""Cũng là tổ trưởng tổ đạo cụ, Ngụy Nguyên."Nhậm Du Nhiên lập tức gọi Diêu Viễn qua đây: "Đi tìm tổ trưởng tổ đạo cụ, Ngụy Nguyên, hỏi anh ta về việc đặt mua đạo cụ với nhà tài trợ.
Ngoài ra, anh ta giữ thiết bị điều khiển từ xa như thế nào?"Yến Quy hỏi đạo diễn: "Nhà tài trợ của mọi người là ai?"Đạo diễn nói: "Nhà đầu tư lớn nhất là công ty sản xuất Điện ảnh và truyền hình Vạn Lý của chúng tôi, nhưng nhà tài trợ cung cấp đạo cụ lại là Công nghiệp hoá học Giai Nghiên.
Bởi vì để chế tạo bom, đạo cụ và súng ống, tất cả đều do Công nghiệp hoá hiện Giai Nghiên chế tạo."Giai Nghiên......?Yến Quy và Nhậm Du Nhiên nhìn nhau, lập tức nghĩ đến những gì Hướng Thiển từng nói lúc trước, Du Lệ Phân là người tình của Từ Tinh Dịch, tổng giám đốc tập đoàn Giai Nghiên.
Chẳng lẽ đây là trùng hợp sao?"Cảnh sát viên, xin hỏi còn chuyện gì nữa không?" Vẻ mặt đạo diễn trông hơi lo Du Nhiên hỏi: "Có chuyện gì không?"Đạo diễn có chút bối rối: "Đoàn phim xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi chắc chắn phải trấn an cảm xúc của mọi người.
Vừa rồi cô nói bây giờ mọi người phải ở lại phim trường không được rời khỏi, nên tôi cũng phải ra mặt trao đổi với tất cả mọi người.
Hơn nữa, bên phía nhà làm phim chúng tôi và chủ đầu tư Điện ảnh và truyền thông Vạn Lý, cũng phải nhanh chóng báo cáo tình hình......"Một bộ phim được thực hiện chỉn chu, đột nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn sau này sẽ phải dừng lại công việc, dừng bao lâu, sau này còn có thể tiếp tục không, đây đều là những câu hỏi mà với tư cách là một đạo diễn, ông ta phải giải quyết rất nhiều Du Nhiên gật đầu hiểu ý, đối với ông ta nói: "Vậy ông bận việc trước đi, có việc gì ta sẽ gọi ngươi tới đây, dù sao đêm nay có lẽ mọi người chịu thiệt thòi tạm thời ở lại hiện trường.""Được được, tôi đi giải thích một chút về tình hình cho mọi người biết!" Được Nhậm Du Nhiên cho phép, đạo diễn dẫn phụ tá nhanh chóng rời khi đạo diễn rời đi, ánh mắt của Nhậm Du Nhiên bất giác rơi vào Hạ Chi Tinh ở trong phòng quay cách đó không xa, lúc này Cố Dĩ Di đang ngồi cùng nàng ấy, hai người không biết nói Quy nhìn theo tầm mắt của Nhậm Du Nhiên, nói: "Nghe nói lúc phát nổ Chi Tinh đang ở trước cửa nhà kho, và cô ấy cũng là một trong các bên liên quan, theo quy định có lẽ nên hỏi.
Tôi đoán Di Di đã hỏi gần hết, cô có thể nhân cơ hội này để qua đó nói chuyện với cô ấy hai câu."Nhậm Du Nhiên quay lại nhìn về phía nàng Quy cười với cô ấy: "Biết cô đang lo lắng, tôi và cô cùng đi xem xem, chắc hẳn lần này cô ấy rất sợ hãi."Hai người cùng nhau bước vào phòng quay, Hạ Chi Tinh vừa ngước mắt liền nhìn thấy Nhậm Du Nhiên đi tới, thân thể lập tức căng thẳng, trong mắt có làn hơi nước