Chẳng lẽ là đi tìm Hà Quế Hương?Cố Trăn không nghĩ tới Diệp Kiều sẽ đi lên núi, ở trong thôn Diệp Kiều chơi thân với Hà Quế Hương nhất, hiện tại Diệp Kiều không có nhà, anh chỉ nghĩ đến khả năng Diệp Kiều đi tìm Hà Quế đến việc Diệp Kiều đến chỗ Hà Quế Hương, Cố Trăn lập tức nhíu chặt chân mày, lúc trước anh chỉ xem Hà Quế Hương là một cô gái nhỏ bình thường nên không nghĩ nhiều.
Bây giờ phát hiện cô gái này thật sự không đơn giản, thậm chí còn đùa giỡn em gái nhà mình xoay vòng vòng, đương nhiên Cố Trăn sẽ không để em gái mình tiếp tục ngốc nghếch nữa, càng không muốn em gái giao du với loại người tính cách của Cố Trăn, anh rất muốn trực tiếp xách em gái về dạy dỗ một trận, không cho phép cô qua lại với Hà Quế Hương nữa, nhưng nghĩ đến tính cách hiện tại của em gái nhà mình, so với trước kia càng lầm lì hơn, còn không thèm nghe lời anh, đặc biệt là cô rất tin tưởng Hà Quế Hương, thậm chí còn hơn cả người anh trai kiêm chức vị hôn phu này, nếu anh thật sự làm vậy, có thể sẽ bị phản tác biệt hiện tại em gái còn dám làm ra loại chuyện như tự sát, không cần biết là thật hay giả, cũng có thể thấy cô rất dễ bị kích động, anh chỉ có một người em gái này, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì anh phải làm sao đến đây, Cố Trăn thực sự hết cách với cô em gái nhà mình, còn có chút đau đầu.
Nhớ tới thời gian còn ở quân đội, đối với đám cấp dưới của mình, nếu không nghe lời liền trực tiếp đánh đến khi nghe mới thôi, cần gì phải hao tâm tổn trí như bây giờ, đúng là mắc nợ đứa em gái này mà!Cuối cùng Cố Trăn vẫn phải kiềm nén kích động trong lòng, không đến nhà họ Hà xách em gái về, nghĩ sẽ đợi cô trở về rồi từ từ nói chuyện với cô, dạy cô một ít đạo lý đối nhân xử thế, để cô biết chút thủ đoạn, sau này Hà Quế Hương muốn lợi dụng cô cũng sẽ không dễ dàng, như vậy sẽ không lo bị phản tác dụng nữa.
Cho nên cuối cùng Cố Trăn bỏ qua không đi tìm cô về định sẽ đợi Diệp Kiều tự về xong, Cố Trăn nhấc chân bước vào bếp, chuẩn bị làm cơm tối, nhưng tìm trong bếp một hồi cũng chỉ tìm được trong chiếc sọt một ít bột ngô và khoai lang lúc sáng Diệp Kiều để lại, cộng thêm một ít cải nhà không thể chỉ còn nhiêu đó thức ăn, Cố Trăn tiếp tục đi tìm quanh các phòng trong nhà, kết quả thực sự trong nhà chỉ còn bao nhiêu đó thức ăn, một nửa hạt gạo cũng không tìm được.
Mặc dù anh cố gắng thuyết phục chính mình không nên tức giận, thức ăn không có có lẽ là có nguyên nhân nào đó, nhưng cuối cùng vẫn đen là trước kia, Cố Trăn sẽ cho rằng em gái tham ăn không hiểu chuyện, không biết để dành, ăn hết thức ăn trong nhà, nhưng trưa nay, cô chỉ ăn một củ khoai lang và vài đũa rau xanh đã no rồi, hơn nữa anh nhìn ra được cô không hề ghét bỏ, ngược lại còn ăn rất ngon miệng, có thể thấy đó là thói quen ăn bình thường của cô.
Nghĩ đến đây, nếu nói hiện tại lương thực đều bị cô ăn hết, Cố Trăn tuyệt đối không Diệp Kiều biết đến suy nghĩ này của Cố Trăn, nhất định sẽ nói anh hiểu lầm rồi, lúc đó là cô quá đói, nên ăn hơi nhanh, còn chuyện ăn ít là do cô chỉ làm có vài món, không đủ để cô ăn, huống chi người tu chân sao có thể quan trọng việc ăn uống, ăn chẳng qua chỉ để sống thôi..