Đáng tiếc, chiêu này không có bất kì tác dụng gì với Cố Trăn.
Cố Trăn là ai chứ? Không có bối cảnh, không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thủ đoạn của mình để tốn không đến mười năm ngồi lên vị trí này, còn có khuynh hướng tiếp tục bước xa hơn, lên cao hơn, đường đi thênh thang rộng mở dù là xét về thủ đoạn hay năng lực, hay các loại tranh đấu trong tối ngoài sáng đều không là gì so với người này cả.
Chút thủ đoạn nhỏ của Diệp Kiều chỉ như múa rìu qua mắt đã từng là một tu sĩ Kim Đan, chuyện giết người đoạt bảo vật làm tu luyện cũng tương đối lành nghề.
Nhưng thay đổi thời đại, hoàn cảnh cũng thay đổi, mặc dù cô vẫn là người không thể coi khinh như trước nhưng những mánh khóe của cô không thích hợp dùng lên người Cố Trăn tức cười: “Không phải anh cướp đoạt quyền lợi của em, mà là ngay từ đầu em đã không có cái gọi là quyền lợi này.
Em đã trở thành vợ của Cố Trăn này rồi! Cho dù em tìm người cho em hạnh phúc thì đó cũng phải là anh! Còn dám tư tưởng đến người đàn ông khác, nhóc con, em thành thật nói cho anh biết đi, có biết thế nào là quân hôn không?”Đúng là Diệp Kiều chẳng có chút khái niệm nào về vấn đề này cả.
Nhưng nghe ý Cố Trăn thì có vẻ như ý định của cô sắp bị dập tắt rồi, dù thua người thì cũng không thể thua cả trận!Trong lòng Diệp Kiều thầm lầm bầm, ngoài miệng vẫn cứng giọng: “Quân hôn thì làm sao? Không phải cũng chỉ là kết hôn thôi sao? Bây giờ có còn là xã hội phong kiến nữa đâu! Giờ người ta coi trọng dân chủ rồi, kết hôn rồi nếu thấy không thích hợp vẫn có thể ly hôn.”Cố Trăn thấy Diệp Kiều có vẻ không biết về khái niệm quân hôn, lúc nói ra có mang theo cả đồng tình, nhưng anh vẫn không chút lưu tình mà nói thẳng cho cô biết sự thật:“Tiếc là thật sự không như em nghĩ, quân hôn chịu sự bảo hộ của pháp luật.
Chỉ cần anh không đồng ý thì cả đời này em cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Em vẫn nên ngoan ngoãn chờ anh sắp xếp xong quay lại đón em vào quân đội đi.
Đừng có nghĩ về chuyện thò một chân ra ngoài, những chuyện không nên nghĩ thì không cần nhọc lòng làm gì, phá vỡ quân hôn sẽ phải chịu hình phạt của tòa án quân sự đấy.
An An là cô gái vừa ngoan ngoãn vừa thông minh, chắc em biết phải làm như thế nào, nhỉ?”Cố Trăn nửa đe dọa nửa lừa gạt nói.
Quả không hổ là lãnh đạo phúc hắc trong quân đội, vì đạt được mục đích mà tuyệt đối không nương tay, chẳng quan tâm đến bộ dạng đáng thương của Diệp Kiều, một chút dấu hiệu mềm lòng cũng không thấy sao thì những gì anh nói đều là sự thật, duy chỉ có một điều chưa nói, tỷ như là việc quân hôn không thể ly hôn đơn phương là khi người đó chưa từng phạm sai cái này thì không cần nói, anh chắc chắn sẽ không để xảy ra sai lầm ở phương diện này.
Huống chi trong mắt Cố Trăn, Diệp Kiều chỉ đang tùy hứng nhất thời, còn là một cô nhóc ngốc, dù cô có tiến bộ hơn thì cũng chẳng thoát khỏi bàn tay anh Kiều khóc không ra nước mắt, giờ mới biết CMN quân hôn lại vô lí như vậy.
Chẳng lẽ cả đời này của cô chịu bị Cố Trăn nhốt trong ngục ư? Vốn trước đây cô còn cho là Cố Trăn là người tốt, chỉ có điều mấy người phụ nữ bên cạnh nam chính này có hơi phiền toái mà khi biết đến một mặt nham hiểm này của Cố Trăn, nếu thật sự bước đi cạnh anh ấy thì chẳng cần mấy cô nữ chính nữ phụ kia tìm đến, một mình Cố Trăn đã có thể lăn lộn cô đến chết rồi.
Bỗng nhiên cảm thấy nhân sinh thật tuyệt vọng quá! Cô phải làm sao đây?!“Được rồi, chỉ cần em nghe lời, về sau anh sẽ đối tốt với em.
Bây giờ em vẫn còn trẻ, rất nhiều chuyện em chưa thể hiểu được, chờ lớn hơn em sẽ biết thôi.
Mấy chuyện tình ái chỉ là chuyện hư vô mờ mịt mà thôi, chỉ là những truyện trong sách viết ra lừa gạt những thanh niên mới lớn chưa trải sự đời.
Em nghiêm túc sống kiên định mới là hiện thực.”Cố Trăn thầm thích Diệp Kiều, cứ cho là bây giờ vẫn chưa hẳn là yêu, nhưng ít nhất anh đã xem cô là người trong lòng.
Chỉ là những người khô khan như Cố Trăn không thích treo mấy câu yêu đương bên Diệp Kiều có vẻ đã bị đả kích khá lớn, Cố Trăn lại bắt đầu làm công tác trấn an, điển hình của câu ‘vừa đánh vừa xoa’, đánh xong một gậy lại cho một viên kẹo đường..