Bên kia sườn núi, ánh nắng mặt trới đã tắt, chỉ còn một ít tia sáng cuối ngày le lói trong ánh chiều ta.
Sát ngũ cấp tốc giao mật tín cho Đặng Lâm. Đọc lướt qua mật tín, Đặng Lâm khẽ phất tay.
Đứng kế bên Lạc Ô Kết cúi mình nhận mệnh, Chiến Dương đã vào đội hình chuẩn bị tác chiến, theo đó là A Mã, Sát Nhất, Sát Nhị, Sát Tam cũng bắt đầu trèo núi.
Phải nói Chiến Dương là chủng loại kỵ binh đặc thù nhất, thân cao ,m dài m, tuy than hình nhỏ nhắn nhưng cơ bắp cuồn cuộn, trên đầu là một cặp sừng to khủng bố xoan tít lại.
Loại chiến dương này chính là binh chủng đặc thù, tốc độ thuộc dạng trung bình, lực tấn công yếu, nhưng địa hình tác chiến lại là chó nhất, bọn chúng có thể di chuyển trên sườn núi cheo leo. Đây chính là một trong những nguyên nhân chính mà Hoàng Kỳ Phương lại đánh Hà Tường Trấn trước.
A Mã, Sát Nhất, Sát Nhị, Sát Tam suy không có sở trường như Chiến Dương nhưng bọn họ là binh chung thích khách- trinh sát nên việc leo núi đối với bọn họ cũng không tính là gì.
Chưa đầy phút tên sát thủ đã mò lên trên vách núi tiếp cận chốt thủ vệ Hà Tường trấn. Hiện tại mấy tên thủ vệ đang mất tập trung, ánh mắt bọn chúng hướng về hướng cổng trấn. Quân đội Hoàng Kỳ Phương đang không ngừng áp sát, cung binh không ngừng bắn phá, còn Ô Mộc thì vẫn còn đang mắng rất hăng. Tất cả sự chú ý đều dồn vào đó.
Nhanh như chớp, mỗi người một việc, ngay lập kết liễu tên lính canh mà không gây ra một tiếng động nào. Liên tiếp chốt canh bị vô hiệu hóa, lúc này Lạc Ô Kết, thống lĩnh Chiên Dương cũng vượt qua vách núi.
Dưới sự yểm trợ của sát thủ, Lạc Ô Kết không ngừng chiếm giữ các mục tiêu quan trọng. Khi chiếm giử được / trấn, A Mã liền ra lệnh đốt pha doanh trại địch.
Quân khăn vàng đóng tại Hà Tường Trấn tất cả là vạn quân, hiện tại trên phòng tuyến đang là quân, vạn quân còn lại đang trong quân doanh nghĩ ngời.
chiến dương xông vào quân doanh địch không ngừng đốt phá, chẳng mấy chốc, hậu doanh Hoàng Cân loạn thành một đoàn, quân binh khắn vàng lao ra khỏi trại, trên người chỉ có một cây chiến đao, tập hợp lại tiến hành phản công, tuy vậy không có chỉ huy nên vô cùng rời rạc.
Còn đối với Chiến Dương luôn di chuyển đội hình người, theo hình mũi tên. Lợi dụng chiếc sừng to khỏe mà xung phong vào không sợ chết.
Nhìn thấy khói lửa từ phía xa xa Hoàng Kỳ Phương liền thở phào nhẹ nhỏm, ngay lập tức hạ lệnh công trấn. Các nhánh quân đã vào vị trị chỉ cần đợi lênh nàng mà thôi. Ngay lập tức nàng phi ngựa lên tuyến đầu, theo sau là Triệu Kiều và Nguyên Phụng.
Đồng thời cả thi triển kỹ năng của mình.[Kiêu Hùng],[Hiệu Triệu],[Thủ hộ].
quân lính đứng đầu được nhận buff là Ô Man, Cửu Gia Lệ, Lâm Quần, Lê Giang, Vương Hổ và Ô Đằng.
Ô Man tuyến đầu xông lên vừa thi triển kỹ năng [Thiếc Bích] kháng lại lần công kích bằng mưa tên của đối phương, ngay sau đó. Ô Đằng chỉ huy Đằng Giáp Ngưu xông lên thi triển kỹ năng [ Man Ngưu]. Cả một đám trâu điên điên cuồng xông lên. Theo sau đó là Cửu Gia Lệ voi chiến xông xáo, lao lên làm giáp thịt cho kỵ binh còn lại.
Lê Giang Chỉ Huy Lang Kỵ Binh xông lên, nhanh chóng tiếp cận cổng trấn.Vương Hổ chỉ huy Hổ Báo Kỵ cũng không yếu thế xông lên.
Lúc này phía dưới cung binh không ngừng bắn tên yểm trợ cho kỵ binh. Tuy phối hợp rất nhịp nhàng, và buff nhiều hiệu ứng, nhưng quân Hoàng Kỳ Phương đã bắt đầu thương vong, cũng may là Voi Chiến thuộc loại trâu nhất, đồng thời là một chiếc xe tank, nên cũng chống đỡ không ít sát thương từ quân Khăn Vàng.
Cửu Gia Lệ đưa vào trạng thái chiến cuồng gia tăng % lực tấn công, chỉ một húc duy nhất cổng thôn làm bằng gỗ ngay lập tức vỡ nát, dọn đường cho Man Ngư chạy loạn. quân xông lên trước, phía sau bộ binh, thương binh cũng xông lên tham gia tác chiến.
Nói về tổng chỉ huy quân khăn vàng hiện tại bây giờ vô cùng hoang mang, tiền quân, hậu quân đều bị công phá. Nhắm thấy tình thề không ổn, hắn liền dẫn theo thân tính, mang theo kỵ binh mở đường máu, tháo chạy.
Thế nhưng bề là vách núi hắn chạy đi đâu, đập vào mặt hắn chính là chiến tượng, thân hình khổng lồ.
Miêng hắn mắng to, thế nhưng vẫn cắm đầu mà chạy, binh sĩ hắn mang theo chết không ngớt, cuối cùng sau một trận chật vật hắn cũng chạy xuống chân núi thoái khỏi vòng vây, một mực chạy về hướng đông dặm mơi dám ngừng lại.
Hắn lúc này mới thở một hơi, nhìn lại phía sau, theo sau hắn chỉ còn vỏn vẹn tên kỵ binh giáp nón rơi lả tả, trên người không ít vết thương.
.................................................................................................................................................................
Hùng Vũ vừa lên thay chức anh trai mình, ngay lập tức hiện ra tính ưu việt của mình, trong vong ngày đã lấy lại tình thế bí cho Hùng Phong Trấn, dùng quân, tiến thành triệt phá vạn quân tiên phong quân khăn vàng, mang lại chiến thắng vang dội, tạo dựng chiến công đầu, lấy lại khí thế cho Hùng Phong thôn.
Sau đó Hùng Vũ bỏ ra tỷ đôlla để mua thẻ đổi tên thành trấn, thay tên Hùng Phong thành Đại Vũ. Đại Vũ trấn trở thành một truyền kỳ mới.
Thừa thắng xông lên, liên tiếp Hùng vũ liên tục lập đại công một mực liên thắng đánh đến tận Vô Sơn trấn. hiện tại quân đang vây công Vô Sơn trấn, hiện tại Vô Sơn trấn chỉ còn hơn khoảng quân, chỉ huy chỉ còn đại thống lĩnh, vị thống lĩnh khác đều bị phục kích tử trận.
Không phải Hùng Vũ không muốn công trấn, nhưng hiện tại hắn không có trang bị công thành, cũng như quân lực quá ít không thích hợp công thành, với lại bọn khăn vàng như rùa, núp mình trong mai vẫn không chịu ra, đền nay hắn đã vây công Vô Sơn trấn ngày rồi, bên vẫn ở thế giằng co, tuy có sai sót trong kế hoạch, nhưng so với tên anh trai vô dụng của hắn thì một trời một vực.
Ngày hôm nay Đại Việt công hội muốn một lần nữa mời chao lại Hùng Vũ, nhưng hắn thẳng thừng cự tuyệt, tuy không gia nhập nhưng sẵn sàng hợp tác với bọn họ.
Đại Việt công hội cùng Hoa Đô công hội đều chi quân, hội họp với Hùng Vũ, quân số lên tới vạn quân. Buổi sáng ngày hôm sau bắt đầu công trấn.
Đến cuối ngày Vô Sơn trấn chính thức bị công phá, mang lại chiến công đầu cho liên quân, danh vọng của Đại Vũ trấn nói chung và Hùng Vũ nói riêng vươn lên một tầm cao mới.
Vô Sơn trấn chính thức thành lãnh địa của Đại Vũ trấn, tù binh, chiến mã cũng thuộc quyền sở hữu của Hùng Vũ, tuy cuộc chiến đẫm máu, nhưng Đại Vũ trấn chỉ tổn thấn quân, tổn thất nặng nề nhất là Hoa Đô công hôi, quân, thứ là đại Việt công hội quân. Tuy tổn thất nặng nề như vậy nhưng bọn họ thu lại chỉ là chiến công, chiến tích và trang bị bạch trang. Thu hoạch bù không được mất.
……………………………………………………………………………………………………………
Trên báo đài không ngừng đăng tin giật gân về Hùng Vũ nhị thiếu gia, chiến tích cực kỳ huy hoàn, hơn nữa còn đăng video lên truyền hính, phát sóng trực tiếp, khiến Hùng Vũ càng trở thêm nỗi bật. còn anh trai hắn giống như mây khói biến mắt vô tung vô thất.
Tại một công viên bên bờ sông ở Quận . Đây chính là một con phố đi bộ, quang cảnh cực kỳ xinh đẹp, nơi đây có một chợ đêm ăn vặt cực kỳ nổi tiếng, hằng đêm có không ít người lui tới, đặc biệt là các cặp đôi trẻ, vừa ăn uống, vừa ngắm cảnh sông nước.
Tại một khu vắng vẻ, nhưng hiện tại lại không ít người qua lại có một chàng thanh niên đang bày hàng ở đây, một món ăn cực kỳ lạ, mùi vị có vẻ rất ngon, chấm với tương ớt càng làm cho mui vị trở nên đặc sắc.
Món ăn này rất kỳ lạ, dường như được là từ cá, vo thành hình tròn, sau đó chiên trên dầu.nghe nói món ăn này đã thất truyền hàng trăm trước. trước đây món này chính là món ăn vặt cực kỳ nổi tiếng trong nhửng năm đầu của thế kỷ . Cá Viên Chiên.
Tên quán là Du Phong cá Viên, chàng trai này nhìn trông rất là soái, hai tay không ngừng chiên cá viên, trên trán cũng chảy đầu mồ hôi, nhưng trên môi anh ấy luôn nở nụ cười chào khách hàng.
Đây chính là Hùng Phong đại thiếu gia tập đoàn Đại Hùng từng tiếng tăm lừng lẩy một thời, không ai ngờ đến bây giờ lại trở thành một anh bán hàng rong soái ca.
Hùng Phong sau một đêm trằng trọc, suy nghĩ về chuyện nhân sinh, hắn đã rút ra một điều tiền bạc, địa vị, quyền lực chì làm cho con người trở nên mất nhân tính mà thôi, vì tiền anh em bán rẻ nhau, vì tiền đồng nghiệp phản bội nhau, vì tiền cho dù người trung thành nhất cũng phản bội.
Sau đó Hùng Phong lại nhớ về ngoại hắn, một người phụ nữ mái tóc bạc trắng, nhưng thường hay kể chuyện cho hắn nghe, thường nấu cho hắn ăn, những món ăn cực kỳ thú vị, cá viên chiên, bánh trán trộn, ram bắp, chả lụi, những cái tên cực kỳ mộc mạc mà gần gủi. từ đó hắn quyết định cuộc đời về sau của mình.
“ Hùng Phong từ nay đã chết, nay chỉ còn Nguyễn Du Phong!” họ Nguyễn là họ mẹ của hắn. người Hùng gia không cần hắn, thì hắn cũng không cần.
Ngoại hắn sau khi mất có để lại một căn nhà nhỏ cho hắn, nhưng lúc trước một Hùng Đại thiếu nào muốn về một nơi rách nát ây, nhưng bây giờ nó chính là một nơi để về của hắn.
Bán trên tay chiếc đồng hồ hàng hiệu, hắn sang sửa lại căn nhà cấp tồi tàn, đồng thời mua sắm vật liệu xây một hàng ăn nhỏ trong chợ đêm. Cá Viên Chiên, bánh trán trộn là những gì mà ngoại hắn từng dạy cho hắn. ngày hôm nay hắn dùng cái này để làm kế mưu sinh.