Chưa đầy nửa giờ sau, toàn quân tập kết, quân lính còn sót lại, một mực rút lui về Vô Biên thành, quân mã Lâu Liệt ở phía sau đoạn hậu.
Từ phía xa xa Lạc Ba Lạng nhìn thấy tàn quân rút đi khóe miệng khẽ nhếch lên, ra lệnh công chiếm Sa Khương quân doanh.
………………………………………………………………………………………………………….
Chiến Tuyến phía tây Hoàng Kỳ Phương đang nhàn nhã ngắm nắng chiều, nhân sinh những ngày này của nàng thật là bi ai, mấy huynh đệ tỷ muội một mực cho rằng nàng đang chuẩn bị yêu một lần nữa, bọn họ cứ gò ép nàng với cái tên dở hơi Đặng Lâm kia.
Tuy vẻ bề ngoài có chút soái, thế nhưng tính tình thì lại như đàn bà, dở dở ương ương, không có quyết đoán, làm việc thì cứng nhắc, không có sáng tạo.
Nếu như Đặng Lâm nghe những lời nhận xét này của Hoàng Kỳ Phương với mình thì ắc hẳn thở dài thành tiếng. hắn là một CEO tập đoàn lớn, khắn không những phải công công việc trong game mà còn phải điều hành cả một công ty. Nếu có gì sơ xuất thì trên miệng người ăn sẽ bị treo lên.
Còn nếu như Hoàng Kỳ Phương không phải sống lại một lần nữa thì hẳn giờ này nàng đang cặm cụi lột da thú rồi. chứ làm gì có cửa ngồi mát ngắm hoàng hôn như thế này.
Đó chỉ mà một chuyện, chuyện đau đầu hơn chính là Bác hai, chị của ba lại bắt nàng đi xem mắt. nhân sinh đúng là phiền muộn.
Vài ngày trước, khi mẹ nàng đi tám chuyện bát quái ở quán cà phê đầu đường, thì bắt gặp Bác hai nàng.
Bác Hai nàng là Hoàng Thúy Hà, vì là con gái nên được ông bà cưng chìu từ nhỏ, tuy là con nhà trung bình, thế nhưng bác hai luôn hưởng dụng như một cô công chúa gia đình bậc trung. Hơn nữa sau khi phát dục bác hai ngày càng xinh đẹp. trong quảng trời gian học đại học, nàng chính là một trong tam đại mỹ nhân trong trường được rất nhiều người theo đuổi.
Sau cùng nàng kết hôn cùng một ông tổng giám đốc giá trị cũng triệu. từ lúc đó bác hai ngày càng xa cách giới gia đình nàng, ngay cả ông bà nội nàng cũng không thường đến thăm, một năm chỉ có ngày lễ tốt mới về nhà, nhưng được chưa được vài giờ lại đi. Ngay cả khi ông bà mất Bác Hai cũng chỉ đến cuối chào một cái rồi đi.
Cho nên trong lòng nàng luôn có một sự oán hận không hề nhẹ với Bác hai nay.
Vậy mà sau bao năm không gặp, vài ngày trước nàng lại bắt chuyện với mẹ nàng, hơn nữa còn dò hỏi nàng có bạn trai chưa.
Mà mẹ nàng lại rất thẳng tính, có gì nói đó, nàng vừa chia tay bạn trai. Nên ngay lập tức bác hai tỏ ý muốn gặp nàng.
Sau đó lại ép buộc nàng đi xem mắt, nghe đâu tên này làm con trai của phó cục trưởng công an thành phố, gia đình quyền thế. Hơn nữa hắn còn là một doanh nhân trẻ đầy triển vọng.
Lần này rất may công ty hắn làm ăn với công ty nhà bác hai, nghe đâu giá trị hợp đồng lên tới tỷ, bảo rằng gia đình ấy tốt, nếu thuận lợi làm con dâu nhà ấy sẽ sung sường cả đời.
“ hừ! lúc này nàng thiếu tiền chắc!, giá trị con người này lúc này cũng lên tới trăm tỷ đôlla. Mọi người thân cận bên nàng, mỗi tháng cũng được chia hơn triệu, riêng cái tên Hùng Phong kia, trong những ngày nay bạo phát, trong thời gian ngắn đã chiếm giử / diện tích trên đảo Cát Bà rồi, chỉ còn một số mục tiêu mới như doanh tại hải tặc cấp , sơn trại cấp còn chưa động được thôi. Còn lại đều thuộc về hắn quản lý. Do vậy tiền thường ngày tăng càng nhiều, trong mấy chốc con số đã lên tới triệu.
Nàng đang thầm nghĩ có nên giảm phúc lợi cho tên này hay không.
Thế nhưng tên Hùng Phong nay, sau khi bị sa cơ, tiền và quyền lực đối với hắn cũng không còn quan trọng nữa, hiện tại Nhã Phương chính mà mục tiêu duy nhất trên trần đời này của hắn. một ngày làm việc như điên trong trò chơi, hao tổn hết giờ. Số giờ còn lại hắn đều tự tâm chăm sóc cho Nhã Phương.
Có nhiều lúc nàng nghĩ, đôi lúc Nhã Phương như thế còn hạnh phúc hơn nàng, bên cạnh luôn có người mình yêu, còn nàng, cái trò chơi tình cảm ấy đã chết trong cái khoảnh khắc dao đâm xuyên tim rồi.
Trở lại vấn đề chính, Bác Hai nằng nặc đem nàng đi xem mắt, nàng ban đầu cũng không có chịu, thế nhưng một ngày bác hai gọi đến nhà nàng không dưới trăm cuộc, chưa tính là ăn ở nhà nàng, đuổi cách nào cũng không chịu đi.
Vì một cuộc sống yên bình Hoàng Kỳ Phương phải hy sinh một ít thời gian để gặp một tên dở hơi nào đó. Nhân sinh thật là bi ai a.
………………………………………………………………………………………………………………..
Sau khi Lâu Liệt hành quân đi hỗ trợ cho Sa Khương thì chưa tới ngày sau đó, Hoàng Kỳ Phương đã cho quân đánh vào doanh trại Lâu Liệt, do không có chủ tường duy trì thế trận, nên chỉ nửa ngày vạn quân khăn vàng tiêu diệt một nửa,đầu hàng một nữa, Lý Bác một nữa trở lại quân doanh.
Trên người Lý Bác có chút chật vật, thế nhưng thần tinh khí sảng, không có chút khí thể của một tên tù binh cả.
Nguyên nhân là do, là trước khi nàng công hạ Hà Bi trấn nàng đã chôn xuống một cọc ngầm để giúp Đặng Lâm công chiến thành Vô Biên.
Trong tối hôm đó Lâu Liệt đã đầu hàng, hơn nữa thủ hạ của hắn cũng qui thuận. thừa nước đục thả câu, khi tin tức vẫn chưa truyền về Vô Biên Thành, nàng liền triển khai một cái âm mưu cự đại.
Nàng giả vờ đề cho Lâu Liệt cùng đám thân binh của mình chạy thoát, sau đó lại đầu nhập vào Vô Biên thành, tại Vô Biên thành Lâu Liệt không ngừng lấy được sự tín nhiệm của Miễu Phi, đủ đề hắn thống lĩnh một quân trấn thủ một phương. Chỉ cần hắn làm được như vậy Vô Biên Thành sẽ không chịu mỗi một kích tấn công của quân bọn họ.
Cái bọn họ chờ chính là đám ăn hôi kia trợ giúp một tay phân lực lượng Miễu Phi ra từng nhóm nhỏ, để bọn họ thuận lợi công thành.
Sau khi Sa Khương cùng Lâu Liệt triệt hồi Vô Biên thành thì kế hoạch cũng đã hoàn thành một nữa. nữa còn lại thì phải chờ vào Tiên Lâm rồi.
………………………………………………………………………………………………………….
Hai ngày sau, Đặng Lâm cùng Hoàng Kỳ Phương thuận lợi áp sát thành Vô Biên. Tiến quân quả đúng là thần tốc. hai đại quân họp thành một doanh, quân số lên tới vạn quân.
Bên trong Vô Biên thành chỉ còn hơn vạn quân, tình thế khá là cấp bách. Hai mặt đông thành và Nam thành đều bị vây công, từ sáng sớm tại phía đông đã đem quân công thành rồi. hơn phân nữa quân lính trong thành đều tập trung qua bên đó.
Bên nam thành có vạn đại quân thường trực tại tường thành, mà trong đó có thân binh của Lâu Liệt.
Ngay tối hôm đó, lợi dụng trời rối, hơn nữa có phản gian Lâu Liệt, nên vạn quân nhanh chóng lẻn vào thành Vô Biên, phối hợp cùng Lâu Liệt, chưa đầy nữa giờ thành nam Vô Biên thành đã nằm trong sự kiểm soát của bọn họ.
Lúc này Tiên Lâm, dẫn toàn bộ đại quân của mình xông vào thành, Hoàng Kỳ Phương cũng tự thân lãnh quân đánh vào.
Bất ngờ thành Nam bị công phá Miễu Phi điên cuồng giận giữ, phái Kha Long dẫn vạn quân phản công lại. Kha Long là một võ tướng tư chất SS, thiên phú cực cao, chỉ huy cùng trí lực vô cùng tốt, đây chính là một võ tướng đáng gờm.
Một mình hắn có thề cân một đội hình. Thế nhưng đối mặt với hắn cũng không phải hạng soàn. Vương Hổ, Lê Giang, Lâm Quần, Ô Đằng, bọn họ tuy tư chất không cao bằng Kha Long, thế nhưng thiên phú cũng cực mạnh.
Bốn võ tướng đánh với Kha Long, nhưng Kha Long cũng chẳng hề nao núng, hai bên chiến đấu bất phân thắng bại.
Thế nhưng người bọn họ cũng đã cầm chân được Kha Long, không cho hắn triển khai được uy thế cùa mình, phía bên kia, Đặng Lâm lợi dụng thời cơ, điên cuồng đánh vào phủ thành chính, mục tiêu của hắn chính là Thiên Bi. Chỉ cần chiếm được thiên bi, là nhiệm vụ của hắn sẽ hoàn thành.
Người Đại Việt công hội, nghe được tin cửa nam Vô Biên Thành đã bị công phá, bọn họ vô cùng bất ngờ, thế nhưng đây chính là một cơ hội rất tốt để công hạ thành, tốt nhất chính là chiếm được cái thiên bi, chỉ cần thiên bi thuộc về hắn, thì chắc chắn một đại thanh cực lớn sẽ nằm trong hắn, Vô Biên thành sẽ trở thành căn cơ cho hắn phát triển.
vạn quân đóng tại daonh trại. chia làm hai hướng mà tiến công, một đánh về thành Đông, thứ hai vòng qua, trực tiếp đi vào thành nam.
Tam đại công hội cũng chia binh theo sau Hình Long cơ hội cũng muốn được an mãnh. Một cái đại thành cấp ai mà chẳng thích.
Sau gần giờ thần tốc hành binh, bọn họ cuối cùng cũng đến thành nam. Thế nhưng chào đón bọ họ là một đội tượng binh lên tới con đang trấn thủ tại cổng thành, các tháp canh cao cấp cũng đã bố trí đầy đủ, trên tường thành, cũng đứng đầy Kim bộ, cùng thủy bộ.
Nhìn sắc thái trang phục Hình Long trở nên vui vẻ a! đúng là thành nam đã bị công hạ, chỉ cần hắn dẫn quân vào sẽ có đại lợi thu hoạch.
Hắn một một chút để ý đám quân thủ trên kia mà một mực xông vào.
“ rào! rào! rào! oanh oanh” ngay trong lúc hắn hưng phấn, thì toán quân trên kia một mực công kích không một chút ý tứ nhường đường. hắn gầm lên.
“ các ngươi đây là ý tứ gì! Sao lại tấn công bọn ta!”
“nơi đây thuộc về bọn ta sở hữu, không phận sự bước vào giết ngay tại chỗ.” Từ trên chỗ cao truyền đến âm thanh của một nữ tử, giọng nàng thánh thót, nhưng sâu bên trong lại có một chút bánh bèo. Nàng chính là Tiểu Hà. Hôm nay nàng nhận một nhiệm vụ vô cùng quan trọng chính là ngưu bức.
“ con mẹ nó! Ta là liên quân Đại Việt công hội, các ngươi muốn chống đối với cả đại Việt a! ngươi mau cút ra cho ta, nếu không ta sẽ cho quân san bằng cái ổ chó của bọn ngươi” Hình Long giận dữ.
“ Con Mẹ nó ngưu bức với chị À. Cửu Gia Lệ đập chết bọn rác rưởi này!” Tiểu Hà rống to.
“ Cuồng Sát! Bật cuồng sát lên! Hôm nay chị đại khai sát giới! Giết!” tiếng nàng lanh lãnh vang trong không trung.