Săn giết Thiếc Qui cần phải thợ săn cấp bậc đại sư mới có thể săn giết, nếu không đám thiếc qui này như một pháo đài di động dùng cái mai siêu cường cứng rắng mà phòng thủ thì cho dù có Voi chiến cũng không làm gì được chúng.
Đồ Phu là thợ săn cấp bậc đại sư ngay lập tức không quảng ngày đêm vượt biển, truyền tống trận đến đảo Cô Tô.
Truyền tống trận tùy cấp bậc mà có thề truyền tống được xa gần. riêng thế lực Hoàng Kỳ phương thì chỉ là truyền tống trận sơ cấp, cự ly tối đa là km.
Cấp bậc đại sư thì cũng có đồ nghề của cấp bậc đại sư. Đồ Phu vận dụng tất cả các đặc tính của Thiếc qui mà từ tình báo có được.
Theo hắn tính toán, chỉ có loại thiếc qui trưởng thành cấp bậc tinh anh trở lên mới có khả năng thu hoạch được móng vuốc.
Thiếc Qui tinh anh thuộc loại boss, có kỹ năng khủng bố, và đồng thời cũng sinh ra một ít linh trí, không còn dạng bưu hãn gặp là đánh như bọn hung thú cấp thấp.
Vùng bãi biển phía nam là một bải biển có bãi cát dài.vùng biển nước lại không, bên dưới có một hệ sinh vật biển vô cùng tru phú. Đặc biệt là tôm tùm và cua biển, đây chính là hai món ăn cực kỳ yêu thích của Thiếc Qui.
Hơn nữa bọn thiếc quy này có bản năng lãnh địa rất cao, đây chính là một điểm yếu của chúng, Đồ Phu đã vận dụng điểm này để cái bẫy con thiếc qui tinh anh.
ngày sau, trên bờ biển cát vàng xuất hiện con gấu đen, đây là loài gấu đặc trưng tại vùng núi Tây Bắc, thế nhưng hôm nay bọn chúng lại bất ngờ xuất hiện trên biển khơi.
Đây chính là đám hung thú vừa mới thuần phục tại Vọng Hương trấn, sau đó nhanh chóng vận chuyển đến Cô Tô đảo.
con gấu đen này thân cao m thể hình thuộc loại trung, mỗi con năng khoảng kg, móng vuốc và hàm răng cực khỏe, hơn nữa chúng còn có khả năng bơi và lặng trong nước. trong vòng giờ bọn chúng đã săn được rất nhiều sinh vật biển như cá, tôm cua và cả rùa biển, trong đó có con thiếc qui ấu niên có cái mai dài cm.
Đám gấu này bắt con Thiếc Qui non lên bờ, tuy không giết lại hành hạ con Thiếc Qui này sống dở chết dở, máu chảy đầm đìa.
Lại qua nữa giờ sau, lại có một đàn con thiếc qui trưởng thành, có chiếc mai đường kính lên đến m. gào rống, với cái cổ dài gần m vươn cao ra. con thiếc qui như những cổ xe tăng chầm chầm đi đến, dường như chúng muốn bảo hộ con rùa ấu niên kia.
Thế nhưng đám gấu đen lại không chút nhúng nhường nào, con gấu đầu đàn rống to một tiếng, sau đó cả đám đem con rua ấu niên kia lôi vào tận sâu trên bờ cát. Đặt biệt là chúng còn cắn lên vết thương khiến cho con rùa ấu niên càng phát ra những âm thanh cực kỳ thê lương.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Đám thiếc qu trưởng thành, cực kỳ tức giận, chúng rống lên một tiếng rồi cùng rì rì vượt cạn tiến vào trong đất liền.
Lúc này ẩn dước lớp cát Đồ Phu cùng binh lính nhảy vọt ra hung hăn dùng tên, nỏ bắn vào con mắt đỏ lòm của đám thiếc qui trưởng thành kia. Ngay lập tức có những âm thanh thê lương vang lên.
Có trên con thiếc qui bị thương ở mắt. bọn chúng ngay lập tức thụt đầu trong chiếc mai rùa, tứ chi nhanh chóng lui về phía sau trở lại biển.
Thế nhưng Đồ Phu chỉ cười nhạt một tiếng quát “nỏ pháo xa! Bắn”
Ngay lúc này trong rừng cây đầy ra hơn Nỏ Pháo xa. Mục tiên chính là cái lổ hổng ngay đầu của Thiếc qui.
“ầm ầm! có vô số mũi giáo thẳng vào đám thiếc qui. Tuy độ chính xác không cao đa phần bắn trún chiếc mai cứng rắn, thế nhưng lại có mũi giáo trúng mục tiêu.
Mũi giáo hình răng cưa sắc bén vô cùng, hơn nữa mỗi mũi giáo còn gắn thêm một sợi dây thừng. dùng để ngăn cản bước lui của đám Thiếc qui này.
Sau một loạt bắn thứ nhất con thiếc qui đã bị giử lại, hiện tại chỉ còn con đang chật vật bỏ chạy về mặt biển.
Thế nhưng Đồ Phu làm gi cho bọn chúng được toại nguyện. lúc này đám gấu đen đã xông xuống, dùng hàm và móng vuốc khỏe của mình cắn phá những chiếc chân chéo của đám thiếc qui. Lúc này bọn chúng đã lao xuống cận chiến.
Đám thiếc qui tuy ở thế nguy nan nhưng chúng không phải là động vật ăn cỏ, dùng đôi hàm cực khỏe có thề cắn nát cả nham thạch, hơn nửa chiếc cổ dài m có thể tấn công trong bán kính m. đây chính là một đại sát chiêu. Ngay lập tức một con gấu đen bị cắn mất đầu, máu văng tung téo.
“oanh Oanh!” lợi dụng lúc chiếc đầu quá khổ của thiếc qui thò ra, đám Kỳ Mâu tập, dùng thương phóng ra như mưa, liên tục chiếc đầu rùa kia bị xiên phát.
Lúc này đám ngân thương cũng xông vào, mục tiêu của chúng chính là các vị trí yếu hại lộ ra, cổ, mắt, đầu. con thiếc qui cũng điên cuồng chống ra, dùng chiếc đầu khủng bố quơ quơ lại, sát thương lớn, chỉ cần một húc của có cũng làm cho một thương binh trang bị lục trang chết ngay tại chỗ.
Dần dần trên bãi cát vàng trở thành một bãi cát máu. Tiếng rống, tiếng hô hoán vang khắp đảo Cô Tô.
Lúc này trong rừng cây, Hùng Phong, Hoàng Kỳ Phương, Hoàng Minh và Yến Nhi đang chăm chú nhìn động tĩnh ngoài biển, chiến đấu trên bãi cát quả thực là khốc liệc, đếm sơ sơ thì Hoàng Kỳ Phương đã mất thương binh cấp ,chưa tính tinh giáp, Tinh kiếm phẩm chất lục trang bị phá hủy. hiện tại cả đám bọn họ rất đau lòng, trang bị a, quân lính a. trong số tử vong còn có một tên võ tướng tư chất S nữa.
“ Chị! Có phải tên thủ hạ của chị lừa chúng ta không?” Yến Nhi lòng có chút không yên hỏi.
“ có! Chị luôn tin vào thủ hạ của mình.” Hoàng Kỳ Phương tràn ngập tự tin.
Để hình thành một thợ nghề cấp bậc tông sư, thì tư chất thấp nhất cũng là S. một NPC tư chất S thì trí lực của họ không phải tầm thường. trừ một số trường hợp đặc biệt như Lê Giang thì lại khác.
Lúc này dưới biển,ẩn dưới tầng biển nông có một đôi mắt đỏ ngòm đang nhìn chằm chằm chiến đấu trên bờ biển, hiện tại con thiếc qui trưởng thành chì còn lại con, hơn nữa bọn chúng không còn đường nào chạy trốn đang chật vật từng bước chân,trên đầu, cổ, tứ chi và đuôi đều chi chít vết thương, thảm trạn vô cùng
Mà nhân loại đang chiến đâu chỉ còn hơn , hơn nửa sức cùng lực kiệt chiến đấu tay chân có vẽ rệu rạo.
Đôi mắt đỏ ngòm từ từ nhắm lại. bất chợt dưới biển đột nhiên sôi trào, sau đó một cái đầu khủng bố nhô lên. Cái đâu này đường kính ít nhất cũng m. cái miệng đỏ lòm như một chậu máu. Sau đó con quái thú vọt ra khỏi mặt nước, để lộ toàn bộ thân hình.
Cái cổ cùng với cái đầu dài ít nhất cũng cũng m. hơn nữa chiếc mia đen như mực trên đó còn đóng không ít sinh vật ăn theo như cá ép, sò biể, trai và cả rong rêu đóng thành một đám cực dày.
Trên đỉnh đầu còn có một cặp sừng giống như sừng rồng. dưới cằm là một bộ râu dài mày trắng bạc. tứ chi con quái vật này đều có móng vuốc cực dài ít nhất cũng cm đen nhánh còn phát ra quang mang màu hắc kim.
Nó vừa lên bờ, tạo nên xung kích cực kỳ mãnh liệt, tiếng rống giận của nó dừng như hòa mình cùng thiên nhiên và biển cả. sóng bắt đầu dữ dội hơn, gió bắt đầu mạnh hơn, khiến cho bãi cát trở nên mịt mờ.
Hoàng Minh cùng Yến nhi sắc mặt trắng bệch phun ra một ngụm máu rồi bất tỉnh. Hoàng Kỳ Phương cùng Hùng Phong vẫn trấn trụ, bởi vì ý chí hai tên này cực kỳ sắc đá. Tiếng gào thét vừa chính là một kỹ năng cường đại
Long Thiếc Quy quái vật cấp bật lãnh chúa.
Lúc này toàn bộ binh sĩ đang chiến đấu trên bờ bổng nhiên đứng nhìn ngây ngốc, nhìn chắm chằm con Long Quy lãnh chúa kia đang từ từ bước lên bờ. mỗi bước chân của nó cũng làm cho mặt cát rung chuyển. ầm ầm như sóng dậy.
Lúc này Đồ Phu ánh mắt cực kỳ sáng hoắc nhìn chăm chú con Long Quy này. “ hắc hắc! cấp bậc quái vật lĩnh chủ mới xứng đáng với cấp bậc đại sư chứ!” hắn cười hắc hắc.
Long Thiếc Quy, sau khi quan sát tất cả nó mới xác định tên thợ săn đang đứng kia chính là thủ lĩnh của đám nhãi nhép này. Đôi mắt đỏ ngòm nhìn chòng chọc Phù Đồ.
Từng bước, từng bước tiếng tới. nó chính là bá chủ nơi đây, tại nơi nó sinh sống, sẽ không có bất kỳ sinh vật nào có thể làm hại đến con cháu của nó. Vậy mà đám nhân loại không bằng cá tôm này lại dám khi dễ trên đầu thái tuế, chọc giận nó chỉ có một con đường chết không toàn xác.
“ầm!” một âm thanh cực lớn, xung quang m trên bờ biển bổng nhiên sụp xuống để lại một cái hố sâu m. xung quang hố đều là tường gỗ chận thành ngăn không cho nước biển vào.
Ngay lúc này phục binh trên bờ biển ào ra, quân lính tinh nhuệ nhất mà Trên đảo Cô tô có. Nõ pháo xa không ngừng xạ kích, ngoài ra đám bộ binh không ngừng ném những lọ dầu mở xuống dưới hố, Hỏa cung, không ngừng xạ kích, dưới hố bổng chốc trở thành một biển lửu.
Long Thiếc Quy, bấc ngờ bị mai phục nên điên cuồng rống giận, tuy đám cung tiễn kia không làm gì được nó, thế nhưng lữa thì lại khác,nó là sinh vật biển, trên bơ đã là một hạn chế của nó, mà lửa chính là thiên địch.
Cái đầu cự đại không ngừng quay cuồng, nhưng cái tường bằng gỗ không chịu được một kích, ngập tức bị đập nát, binh sĩ phía trên không ngừng rơi xuống biển lửa, thế nhưng thế công vẩn không giảm súc, quân binh, dùng dân phu tập trung tất cả những gì có thể cháy đều ném xuống. ngay cả lương thực, lúc gạo cũng vận chuyển đến đây.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ