Thời gian trôi nhanh lắm! Chuyện gì rồi cũng có kết thúc, chỉ là kết thúc buồn hay vui mà thôi.
Mười bảy tuổi, bốn tụi nó vẫn bám riết lấy nhau như hình với bóng. Nhiều lúc khiến chúng bạn phải ghen tị và tò mò về tình bạn đó.
- Nè Ngọc, dạo này tao thấy mày mập quá đấy nha. Thiên Thanh châm chọc.
- Mập cái gì? Tao đi bộ suốt một tháng ròng rồi đó.
- Cũng khổ mày quá. Bị nhà trường cấm đi xe từ tháng trước nên chắc mệt càng ăn nhiều hơn. Thiên Mỹ vô tư nói.
Nhật Linh đi từ xa tiến tới, thấy tụi nó cãi nhau liền hét to: - Chúng mày định cãi nhau đến bao giờ? Không định vào học sao, muộn rồi đó! Vừa nói xong câu đó thì tiếng trống báo vào học khiến tụi nó và mấy đứa học sinh trong trường chạy ầm ầm vào lớp như một " đàn lợn rừng ".
Giờ ôn bài. Bà giám thị đeo kính mặt hằm hằm tiến về phía lớp tụi nó. Vừa vào bà ta đã tóm ngay lớp tụi nó vì tội đi học muộn: - Lớp A vừa nãy những ai đi học muộn đứng hết lên cho tôi. Cả lớp ngoan cố đứng lên, tuy nhiên vẫn còn một số đứa con trai không nhận nhưng...
- Ê! Chúng mày vào lớp cùng bọn tao mà, sao không nhận lỗi? Đúng là cái loại con trai à mà không cái đồ đàn bà vô liêm sỉ hợp với chúng mày hơn. Lớp trưởng xả vào mặt mấy đứa con trai.
Một thằng con trai trong số đó đứng dậy với vẻ mặt tức giận tiến về phía lớp trưởng định tát nhưng mấy đứa con gái ở đó kịp ngăn lại. Thế là phe trai >
- Tôi đứng đây mà anh các chị cãi nhau như vậy sao.
- [ Không trả lời ].
- Tô..i...đứng...đ..â..y...mà...cá...c...anh...chị...cã.i...nha..u như...v..ậy....sao? Tiếng bà giám thị hét to khiến lỗ tai cả lớp bùng nhùng.
Chỉ có tụi nó im lặng không quan tâm vì chuyện này không phải là lần đầu.
Bà giám thị phang thẳng một câu khiến lớp tụi nó choáng: - Tiết sau cả lớp không cần học, trước cổng trường có đống rác, ra dọn cho tôi.
- Hả???!!! Cô giáo ơi, tha cho chúng em đi. Lần sau chúng em không giám nữa đâu. Cả lớp kêu than.
Bà giám thị vẫn nhẫn tâm bước đi mà không quên cười đểu một cái khiến lớp tụi nó nổi cả da gà. Cứ như vậy, tiết trôi qua rất nhanh mặc dù lớp tụi nó không muốn tí nào.
- Nào! Chúng ta bắt đầu chứ nhỉ?
- Cô ơi em bị đau bụng. Hân kêu la.
- Cô ơi em vừa bị ngã nên không đi được. Yến cũng kêu.
- Các anh các chị định lừa ai vậy? Đau mà gầm bàn vỏ bánh kẹo, bim bim chất đống kia à!
Nghe cô nói vậy, lớp tụi nó mặt đứa nào đứa nấy ủ rũ, lẽo đẽo đi đằng sau mụ phù thủy ra ngoài dọn rác.
- Bây giờ thì lớp làm đi. Tôi đi có việc, lát tôi quay lại kiểm tra, không làm nghiêm túc thì đừng trách.
Một lát sau vẫn là hiện tượng đùn đẩy,... Cuối cùng nhìn thấy mấy nhóc con trai lớp , con trai lớp tụi nó đổ xô tới nói nói cái gì đó rồi gọi mấy đứa con gái đưa " vũ khí " để chúng nó làm hộ. Nói là làm hộ chứ thực ra là mấy nhóc lớp bị ép.... còn lũ con trai lớp tụi nó đứng lên mấy cái ghế đá gần đó khoanh tay ra lệnh như vua.
Được bà giám thị kiểm tra xong, lớp tụi nó lại rủ nhau vào lớp, học hai tiết cuối rồi về. Có thể nói lớp tụi nó là nghịch nhất trường, học thì dốt, hay đánh nhau và hay chọc tức các thầy cô giáo khi đang dạy học. Cũng vì lớp tụi nó đánh nhau mà khiến cả trường bị cấm đi xe.
End chap.