Con Heo Xấu Xí Kia! Em Là Của Riêng Anh

chương 29: chương 29

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vài tuần sau

Sau những giờ học căng thẳng cả nhóm kéo nhau xuống căn teen đập phá để thỏa mã về nhu cầu ăn uống. Nói việc học thì hơi e dè chứ về ăn chơi và ăn uống với bọn này thì không là vấn đề rất nhiệt tình. Cả nhóm chọn cho mình bàn ăn cuối phòng căn teen vừa yên lặng lại rộng rãi và chủ yếu tránh sự bàn tán của mọi người nhất là ánh mắt hình viên đạn của đám vịt zời dành cho nhỏ. Chậc!!! Làm người nổi tiếng khổ thật!!! Chả được "quẩy" tung hoành như mấy đứa choai choai ở trường mà lúc nào cũng tỏ ra ngoan hiền dễ bảo để khỏi bị sì căng đan nha !!! Hôm nay anh chàng lại ga lăng đi tình nguyện đi kêu đồ ăn

_ Tui ăn bát phở, ly cam, bịch bim bim ( Nói nhỏ: Hôm nay có khuyến mãi mua gói bim bim tặng gói nhớ lấy cho tui nha)- nhỏ Linh hớn hở

_Tui hộp bánh pizza, ly cà phê sữa và tô phở- nhỏ Di xen ngang

_ Tui thì giống cả bọn- nó chống cằm nói làm hắn chả hiểu gì liền lên giọng

_ Là sao???

_ Thì bát phở, ly nước cam, bịch bim bim, hộp bánh pizza, ly cà phê sữa và tô phở như vậy là nhiều món rùi thì chị phục vụ sẽ khuyến mãi tui cốc nước ngọt đó nha ( nói nhỏ: Khách Vip mà) hehe - nó xả tràng làm cả nhóm ngã RẦM

" Sai lầm lớn nhất của đời tui là đi ăn với con heo này mà" hắn khóc đầy đau thương thấy vậy cậu ôm hắn như an ủi!!!

Haizza, chỉ tiếc là thiếu mỗi anh Minh nhà ta thì cả nhóm sẽ vui hơn nhiều nhất là nhỏ Linh, từ ngày quen anh đến giờ lần nào nhỏ cũng nhớ hết trơn ý!!! Ngoài mặt thì như con điên, nhớ anh đến phát điên nhưng vẫn thản nhiên im lặng chỉ vỏn vẹn ả bạn là rành tính nhỏ thui hà... Nhỏ Linh chống cằm nhìn qua khung cửa sổ vẻ mặt thơ ngây đáng iu tóa, ngoài đường phố mọi người đi xe cộ tấp nập- cảnh tượng nhìn đông vui, náo nhiệt vậy sao lòng ai đó cảm giác thấy thật buồn như chiếc lá vàng cuốn vào khói bụi bay trên đường kia!!! Lâu rùi anh và nhỏ không gặp nhau chắc do anh bận ôn thi nên thời gian người dành cho nhau cũng ít hơn hẳn làm nhỏ lòng chùng xuống, thở dài lượt trông mệt mỏi lắm !!! Thấy vậy nó ôm nhỏ an ủi:

_ Anh có bỏ mày đâu sao lại bùn thía hở cờ hó

_ Tao nhớ anh...

_ Thôi không sao mà, cứ vui đi vì cuộc đời cho phép lalala

Nó cất tiếng hát "bò rống" lên khiến nhỏ từ người mất hồn cũng phải trấn tỉnh lại rồi cô nàng nhìn nhau mỉm cười như điên dại, đôi khi tình bạn không phải nhất thiết cứ nói lời ngọt ngào với nhau để thể hiện tình cảm bạn bè mà chỉ là hành động nhỏ cũng đã làm đối phương đủ ấm ^^. Ba cô nàng ngồi tám chuyện trên trời dưới đất thì có giọng nói cất vang:

_ Chào các cô gái- đó là giọng nói của anh chàng, đứa ngẩng lên chằm chằm nhìn anh làm anh hơi ái ngại

Giới thiệu: Anh là Trần Nhân Khoa học lớp a, đẹp trai cao to học cũng bình thường thôi nhưng chơi bóng rổ thì phải gọi bằng thầy nhưng tất cả chỉ tiêu đều thua hắn cả. Con trai độc nhất của thầy hiệu trưởng nên việc giữ nề nếp cũng như học tập anh rất cẩn thận không để ông bố mình mất mặt vì vậy anh chưa yêu ai cả bởi còn ở trong trường này thì anh còn nằm trong vòng kiểm soát của ông bố già khó tính đó. Hôm nay anh đến tìm cô nàng làm gì nhỉ??? Cái ánh mắt nhìn của đứa cũng là câu hỏi thắc mắc cần ai giải đáp...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio