Tên hạng tư trên Long Hổ Bảng xuất quỷ nhập thần, có điều Phương Thất Thiếu thường xuyên chạy qua chạy lại trên giang hồ, hắn cũng từng gặp tên này. Có điều đối phương cự tuyệt!
Võ đạo của tên kia chuyên để giết người, phi đao. xuất thủ là phải thấy máu, phải phân sinh tử, cực đoan tới cực hạn. Phương Thất Thiếu tìm người luận bàn võ đạo chứ không phải liều mạng, cho nên lần đó hắn cũng không ra tay với đối phương.
Về phần Sở Hưu, mặc dù lúc trước khi Sở Hưu còn
°Ì Ngũ Khí Triều Nguyên, Phương Thất Thiếu đã từng động thủ với Sở Hưu, nhưng lúc đó trạng thái của Sở Hưu không phải đỉnh phong. Còn giờ tuy Sở Hưu đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng hai bên coi như thân quen, Phương Thất Thiếu cũng ngại mở miệng khiêu chiến. Dù sao thứ hạng của hắn cao hơn Sở Hưu.
Còn lần này Doanh Bạch Lộc lại khiến Phương Thất Thiếu hứng thú.
Trước đó Diệp Thiên Tà rất ít khi xuất thủ, hơn nữa Phương Thất Thiếu cũng chưa từng gặp hắn. Nhưng Phương Thất Thiếu lại tận mắt chứng kiến trận chiến giữa Sở Hưu và Tông Huyền, cũng coi như lý giải thực lực Sở Hưu. Giờ Doanh Bạch Lộc không ngờ lại đánh ngang tay với Sở Hưu, đủ thấy thực lực Doanh Bạch Lộc mạnh tới cỡ nào.
Hơn nữa Phương Thất Thiếu biết nội tình của Thương Thủy Doanh thị, e là Doanh Bạch Lộc còn nhiều tuyệt kỹ ẩn giấu chưa lấy ra dùng.
Nhìn Phương Thất Thiếu nóng lòng muốn thử, Doanh Bạch Lộc nhíu mày một cái nói: “Phương Thất Thiếu, giờ không phải lúc động thủ, nếu ngươi có hứng thú với thanh Phương thiên họa kích kia thì hai ta so tay một chút cũng được. Nhưng nếu ngươi không có lòng tranh đoạt Phương thiên họa kích, vậy cần gì lãng phí thời gian ở đây? Ta nhớ ngươi đâu phải kẻ hiếu chiến?”
Phương Thất Thiếu khoát tay áo nói: “Ngươi nói sai rồi, ta không phải không hiếu chiến, chỉ là phần lớn mọi người đều khiến ta không hứng thú mà thôi.
Ta nói này Doanh Bạch Lộc, ngươi vớii ta quen biết đã lâu. Sao ngươi chịu đánh với Sở Hưu mà không chịu đánh với ta? Không thể nhất bên trọng nhất bên khinh thế được!”
Ngay lúc Phương Thất Thiếu dây dưa không ngừng với Doanh Bạch Lộc, Sở Hưu đã khôi phục chút chân khí trong hành lang, mang theo đầu của Kiêu Liên Đông xuất hiện trong đại điện.
Mọi người ở đây chứng kiến bóng dáng Sở Hưu không khỏi kinh ngạc ồ lên một tiếng, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Những người khác trước đó còn không chú ý tới Sở Hưu, lúc này cũng bị tiếng kêu kinh ngạc đó thu hút nhìn sang. Sau khi chứng kiến thứ Sở Hưu mang trong tay, ai nấy lại hít một hơi lạnh.
Không ngờ Kiều Liên Đông lại đã chết! Đường đường một vị tông sư võ đạo, mà còn chết dưới tay một võ giả tiểu bối như Sở. Hưu!
Dùng cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất giết chết tông sư võ đạo, trong lịch sử chuyện này cũng từng phát sinh, hơn nữa còn không ít. Cho dù trong thế hệ giang hồ này, Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh cũng từng làm chuyện như vậy. Hơn nữa mặc dù đám người Tông Huyền không có chiến tích nhưng mọi người đều tin tưởng năm hạng đầu Long Hổ Bảng đều có tư cách giao. chiến với tông sư võ đạo, chỉ có điều bọn họ không có chiến tích lưu truyền mà thôi.
Nhưng trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay Sở Hưu mang theo đầu Kiều Liên Đông xuất hiện tại đây, khiến mọi người vô cùng chấn động.
Đối với những võ giả trên giang hồ, tông sư võ đạo là những người hết sức đặc thù. Sau khi ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan sẽ lập tức trở thành tông sư được người người kính ngưỡng, thậm chí có tư cách khai tông lập phái, trở thành cường giả chân chính trên giang hồ.
Nhưng chính một vị tông sư võ đạo như vậy, hôm nay lại bị một tiểu bối như Sở Hưu chém đứt đầu, chẳng. trách bọn họ kinh hãi.
Doanh Bạch Lộc nhìn Sở Hưu một hồi, trong lòng cũng vô cùng chấn động. Rốt cuộc Sở Hưu làm thế nào?
Với thực lực của Doanh Bạch Lộc, bảo hắn đối mặt với tông sư võ đạo, cho dù liều mạnh tranh đấu Doanh Bạch Lộc cũng không dám nói mình có thể chiến thắng trăm phần trăm.
Kể cả vận dụng những thủ đoạn cấm ky của Thương Thủy Doanh thị, Doanh Bạch Lộc cùng lắm chỉ nắm chắc thêm vài phần, vẫn không thể chắc chắn mình sẽ thắng lợi.
Nhìn Phương Thất Thiếu vẻ mặt khiếp sợ, Doanh Bạch Lộc thản nhiên nói: “Ngươi muốn tìm người giao thủ thì tìm tên Sở Hưu kia kìa chứ đừng tìm ta. Tên kia còn hung ác mãnh liệt hơn ta nhiều. Vừa rồi giao thủ với ta, hắn còn chưa vận dụng toàn lực.”
Phương Thất Thiếu dừng lại một chút, vẻ mặt khiếp sợ lại hóa thành bộ dáng cười cợt, hắn cười hắc hắc nói: “Đúng là Sở Hưu chưa vận dụng toàn lực nhưng ngươi cũng đâu có dùng toàn lực?
Tông chủ Kiếm Vương Thành ta từng nói, trong Cửu Đại Thế Gia, Thương Thủy Doanh thị ngươi là gia tộc ẩn tàng sâu nhất.
Bao năm qua đi, đại đa số thời điểm Thương Thủy Doanh thị vẫn luôn đứng hạng đầu. Cho dù thi thoảng bị người ta vượt qua, Thương Thủy Doanh thị các ngươi cũng chẳng gấp gáp gì, nói không biết chừng lúc nào đó sẽ vượt trở lại.
Nhưng trên thực tế đó là Thương Thủy Doanh thị các ngươi chỉ đang cố ý giấu tài mà thôi. Nếu Thương Thủy Doanh thị các ngươi thể hiện thực lực chân chính, vậy những thế gia khác chỉ có thể cảm thấy tuyệt vọng.
Phong cách của ngươi cũng hệt như cách làm của Doanh thị. Có thực lực thì cứ bộc lộ ra, giấu sâu vậy làm gì?”
Ngay lúc Phương Thất Thiếu còn đang lảm nhảm với Doanh Bạch Lộc, đám người bên Đổng Tề Khôn lại đã phân ra thắng bại.
Lực lượng Huyền Cửu U mượn từ ấn ký Lã Ôn Hầu đã tiêu hao sạch sẽ, ấn ký cũng tiêu tán theo. Hắn không còn lực lượng giao thủ với hai vị cao thủ tông sư võ đạo, trực tiếp bị hai người liên thủ đánh tan khí tức trên người.
Có điều lúc này trong vùng đất trấn áp, đám người Huyền Cửu U lại như bất tử. Khí tức trên người hắn mặc dù bị đánh tan nhưng thân thể lại ngưng tụ dần. Chỉ có điều thân thể sau đó lại nhỏ hơn lúc trước một chút, có vẻ cũng yếu hơn một chút.
Huyền Cửu U nôn nóng nói: “Kế hoạch có sai lầm rồi, đánh không lại, làm sao giờ?
Thủy Vô Tướng không nói gì, ngay lúc Huyền Cửu U định lên tiếng, một phân thân của Thủy Vô Tướng lại hiện lên từ mặt đất. Thứ hắn mang theo chính là thi thể không đầu của Kiều Liên Đông.
Thủy Vô Tướng trầm giọng nói: “Còn làm sao nữa? Hôm nay chỉ có thể dùng sức mạnh cưỡng ép phục sinh
Ôn Hầu đại nhân. Bất kể có thân thể thích hợp hay không, bất kể lực lượng khí huyết có đủ hay không, dù sao chúng †a cũng chỉ còn cách đánh cược một lân. Nếu không để đám cường giả bên ngoài kia tới, đặc biệt là đám lỗ mũi trâu Đạo môn với lũ lừa trọc Phật môn kia, nếu chúng xuất thủ, chúng ta thậm chí không còn cả chân linh nữa!
Thi Cửu Linh! Ngươi đi khởi động trận pháp, tinh luyện khí huyết trong cơ thể tên này ra, thêm vào khí huyết tích lũy lúc trước, đặt hết trong trận pháp trung †âm. Ta và Huyền Cửu U đi kéo dài thời gian!”
Dứt lời, Thủy Vô Tướng cùng Huyền Cửu U trực tiếp xông tới ngăn cản Đổng Tê Khôn cùng Hứa Đình Nhất. Có điều hai người bọn họ giờ không có tu vi tông sư võ đạo, trực tiếp bị đánh nát. Khi thân hình cả hai ngưng tụ lại lân nữa, thực lực thậm chí đã không bằng Thiên Nhân Hợp Nhất.
Có điều hai người bọn họ kéo dài thời gian như vậy đã đủ, bởi Thủy Vô Tướng đã bố trí sẵn trận pháp từ Trước.
Đây là nơi phong ấn Lã Ôn Hầu, không có bất cứ vật liệu gì. Nhưng trong thời gian vạn năm vừa qua, Thủy Vô Tướng chậm rãi tháo bỏ trận pháp trấn áp bọn họ, chuyển hết vật liệu tới đây, bày trận pháp phục sinh Lã Ôn Hầu.
Chỉ có điều lúc này mặc dù trận pháp đã được bố trí xong nhưng kế hoạch lại xuất hiện sai lâm, có thể phục sinh Lã Ôn Hầu hay không, giờ không ai dám cam đoan.
Thi Cửu Linh vung tay, chỉ trong chớp mắt thi thể Kiều Liên Đông đã hóa thành thây khô, biến thành từng viên huyết châu đặt vào trận pháp trên quan tài.
Thi Cửu Linh lại ném ra một đống huyết châu, hai tay khô héo lập tức kết ấn, ấn xuống bên dưới một cái. Lập tức ma khí ngập trời, từng tiếng quỷ khóc ma tru vang vọng khắp đại điện!