Côn Luân Ma Chủ

chương 692: c692: sở hưu ngươi đáng chết 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng lần đó Phương Sát không sử dụng bí pháp tuyệt kỹ của hẳn, Sở Hưu cũng không dùng toàn lực. Sở Hưu có thể tùy y chiến thắng Phương Sát một là do Phương Sát có phần khinh địch. Hai là Sở Hưu nắm giữ tiết tấu chiến đấu quá mức xuất sắc, thậm chí không kém hơn những tông sư võ đạo như bọn họ.

Cho nên trận chiến đó An Lưu Niên chỉ nhìn ra thực lực của Sở Hưu không tệ nhưng lại không cảm nhận được rốt cuộc y mạnh tới mức nào, thậm chí không nghĩ y uy hiếp được mình.

Còn giờ Sở Hưu thi triển Hoán Nhật Đại Phái cảm nhận được lực lượng trong đó, không nói những thứ khác, lực bộc phát đơn thuần của Sở Hưu đã sánh vai với hắn.

Nếu biết thực lực Sở Hưu cao tới mức này, lúc trước hẳn đã chẳng mắc bẫy.

Tên tông sư Ma đạo truy sát Sở Hưu kia tuy thực lực không tệ nhưng cũng chẳng mạnh, với thực lực Sở Hưu, đừng nói bị hẳn truy sát, thậm chí người truy sát nên là y mới đúng!

Nhưng giờ tất cả đều đã muộn, An Lưu Niên chỉ muốn trốn thoát khỏi vòng vây này.

Lúc này Công Thâu Nguyên lại tiếc rẻ hô lớn: “Khi ra tay nhớ để ý chút, đừng làm hỏng Khốn Thần Võng của ta!"

Hãn vừa dứt lời đã thấy An Lưu Niên tay niết kiếm quyết, chỉ trong chớp mắt bốn thanh trường kiếm theo sát phía sau Kim Kiếm, tiếp đó một kiếm chém ra, kiếm mang vàng kim như phú kín bầu trời, xé tan hết thảy. Khốn Thần Võng lập tức bị chém tan!

Lực lượng ngũ hành tương sinh tương khắc, lực lượng bốn thanh kiếm kia sau vòng sinh khắc truyền hết về cho Kim Kiếm, khiến thanh kiếm này trở nên sắc bén tới cực hạn.

Khốn Thần Võng theo lý luận có thể phòng ngự 'thần binh, nhưng thần binh tăng thêm võ thuật của võ giả có thể phát huy ra uy lực vượt trôi.

Thấy cảnh này, Công Thâu Nguyên lòng đau như cất, kêu gào thua lỗ, biết sớm thế này hắn đã chẳng ra tay giúp đỡ.

Kim Kiếm sắc bén, Thủy Kiếm chí nhu.

Thủy Kiếm trên tay An Lưu Niên bộc phát ra một gợn sóng trong suốt, một kiếm chém ra khiến không khí trước mắt cũng phải chấn động. Thân hình An Lưu Niên như hoà cùng chấn động đó, như con cá đang bơi, nhanh chóng bỏ chạy ra phía ngoài sơn cốc.

Có điều lúc này hắn lại kinh ngạc phát hiện rõ ràng mình chỉ cách cửa vào sơn cốc không tới trăm trượng, chỉ vài giây là chạy qua được, thế nhưng bao lâu như vậy hẳn vẫn dậm chân tại chỗ, lối ra vẫn xa chừng đó.

Nhìn lại xung quanh, đây nào phải sơn cốc gì, xung quanh chỉ một màu đen kịt, mặt đất là nước sông hoàng tuyền, vô số ác quỷ gào thét lao về phía hẳn. Trên bầu trời từng ma nữ yêu mị không một mảnh vải, dáng dấp mê hoặc lòng người không ngừng câu dẫn phòng ngự trong lòng và d*c vọng của hắn.

“Vỡ cho ta!"

Năm thanh kiếm quay quanh người An Lưu Niên, cuối cùng hóa thành màu đỏ nóng rực. Năm kiếm cùng chém ra, kiếm cương hừng hực như lửa thiêu đốt tà ma ô uế, lộ ra thân hình Lục tiên sinh trước mặt hắn.

“Vô Tướng Ma Tông!”

An Lưu Niên hai mắt trợn trừng.

Hân không nhận ra Công Thâu Nguyên nhưng danh tiếng Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp của Vô Tướng Ma Tông lại rất lớn.

An Lưu Niên đột nhiên quay đầu sang phía Sở Hưu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sở Hưu! Hóa ra ngươi lại cấu kết với Ma đạo, đáng chết! Ngươi thật sự đáng chết!"

Giờ khắc này An Lưu Niên không nghĩ tới an nguy của bản thân mà suy nghĩ cho tương lai của Quan Trung Hình Đường.

Một tên cấu kết cùng Ma đạo xâm nhập vào nội bộ Quan Trung Hình Đường, còn trở thành một trong tứ đại chưởng hình quan, tâm phúc của Quan Tư Vũ.

Có một kẻ lòng mang ý đồ xấu như vậy bên trong, tương lai Quan Trung Hình Đường rốt cuộc sẽ ra sao, An Lưu Niên thật sự không dám tưởng tượng

Nghe An Lưu Niên nói mình cấu kết với Ma đạo, bất luận Sở Hưu hay Lục tiên sinh đều mim cười.

Có điều hôm nay bọn họ tới đây vì giết người, mà một người chết cũng chẳng cần biết quá nhiều. Đâu có phải trước lúc hắn chết còn cần giảng giải một hồi, hóa giải tâm trạng căng thẳng của hẳn, cho nên cứ trực tiếp ra tay giết người là được.

Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu rời vỏ, A Tỳ Đạo Tam Đao chém ra, ma diễm ngút trời, uy thế chẳng hề kém hơn Ngũ Pháp Kiếm của An Lưu Niên.

A Tỳ Đạo Tam Đao chính là ma đao, trong đó ý cảnh quan trọng nhất chính là hận ý, cũng là một đao mang theo hận ý điên cuồng từ Địa Ngục

Chính do có căn cơ của A Tỳ Đạo Tam Đao, khi sử dụng bảy thanh ma đao, Sở Hưu mới có thể áp chế Hận Đao, cái giá phải trả khi vận dụng Hận Đao cũng nhỏ hơn khi dùng Tham Đao hay những đao khác nhiều.

Lúc này khi vận dụng A Tỳ Đạo Tam Đao lần nữa, Sở Hưu lại đột nhiên ngộ ra thứ gì đó.

Tác dụng phụ của bảy thanh ma đao rất lớn, cho nên nó thật ra chỉ là bán thành phẩm. Ngày trước vị đại sư luyện khí trong Hắc Ma Tháp đã định triệu tập cao thủ trong Hắc Ma Tháp tới nghiên cứu một môn công pháp có thể phối hợp sử dụng cùng bảy thanh ma đao này. Có điều cuối cùng đại kiếp nạn thượng cổ diễn ra, Hắc Ma Tháp cũng theo đó tan tành, người trong đó sinh tử không rõ, công pháp này cũng không được nghiên cứu ra.

Có điều bọn họ không nghiên cứu ra không có nghĩa là Sở Hưu hiện tại không nghiên cứu ra.

Nếu y có thể thông qua A Tỳ Đạo Tam Đao khống chế lực lượng của hận ý, vì sao y lại không thể thử nghiệm khống chế những lực lượng khác như tham sân sĩ ái dục?

Chỉ cần y khống chế triệt để lực lượng thất tình này, dung nhập vào Ma đạo, vậy chẳng phải sẽ triệt tiêu được tác dụng phụ của bảy thanh ma đao này?

Nghĩ vậy, Sở Hưu lại chém ra một đao, có điều một đao này đã không nhìn ra chút dấu vết nào của A Tỳ Đạo Tam Đao, chỉ còn đao ý tương tự, vẫn là hận ý ngập trời.

Lục tiên sinh ở bên cạnh giật mình, nếu không phải Sở Hưu đang cầm Thiên Ma Vũ trong tay, hắn còn tưởng Sở Hưu đã vận dụng thủ đoạn liều mạng bảy thanh ma đao.

Trước đó đã bàn bạc xong xuôi, nếu bắt sống được thì tận lực bắt sống. Sở Hưu vận dụng thủ đoạn liều mạng sớm như vậy có vẻ không ổn.

Một đao đó chém xuống, trong ma khí đen nhánh kèm theo hận ý vô biên, đồng thời cũng dẫn phát hận ý của bản thân An Lưu Niên.

Cảm xúc uất hận trong lòng An Lưu Niên thật ra rất đơn giản, hẳn hận ông trời bất công với mình!

Sinh cùng thời đại với Sở Cuồng Ca, đây là vinh hạnh của hắn, cũng là bi ai của hắn.

Vinh hạnh là hắn có thể chứng kiến một cự hiệp cùng thế hệ, một truyền thuyết giang hồ từ khi quật khởi tới khi vẫn lạc. Bí ai là hẳn thậm chí không có tư cách làm nền cho đối phương.

Nhưng sinh cùng thời với Quan Tư Vũ lại là một vinh quang và bi ai khác.

Vinh hạnh là người được Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng như hẳn có thể chứng kiến Quan Trung Hình 'Đường thật sự phát triển và ổn định, đặt chân trên giang hồ, thực lực vượt xa Quan Trung Hình Đường trong những thời đại trước.

Bi ai là người sáng tạo hết thảy không phải là hắn, mà là đối thủ của hắn. Mặc dù lòng của hắn vẫn hướng về Quan Trung Hình Đường, nhưng tương lai rong ghi chép của Quan Trung Hình Đường, hắn chắc chắn chỉ là nhân vật phản diện, một thủ lĩnh Tập Hình Ti không nghe lệnh đường chủ, tự tung tự tác, dã tâm bừng bừng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio