Đang đi nhìn ngắm các gian hàng xung quanh, đột nhiên có một tiếng gọi vang lên:
- Từ Lão đệ, hôm nay đến chơi cược thạch sao?
- thì ra là Thiên đại ca, ngươi làm ta giạt mình quá.- Từ Thiên quay lại phát hiện người gọi mình là Thiên Minh liền lập tức cười chào hỏi
Thiên Minh cũng nở nụ cười tươi vỗ vai Từ Thiên nói:
- thạt may mắn, hôm nay ta cũng dự kiến đi cược thạch, không ngờ lại gặp ngươi. Hôm nay ngươi được thạch thì nhớ nhường cho ta nhá.
- tất nhiên rồi- Từ Thiên cười
Từ Thiên và Thiên Minh bắt đầu đi cem các gian hàng. Từ Thiên mở mắt thàn ra nhưng không tìm được một viên thuỷ phỉ nào ưng ý. Từ Thiên đi qua một gian hàng hắn nhìn chằm chằm vào một viên đá phát hiện viên đá có một nửa là màu xanh. Từ Thiên nhìn người bán hàng hỏi:
- viên thuỷ phỉ này giá bao nhiêu
- viên này giá ba vạn.- người bán hàng trả lời
Từ Thiên gật đầu chuẩn bị đưa tiền cho Người ván hàng thì đằng sau có tiếng trả giá cất lên:
- ta ra viên đá đó là vạn
Từ Thiên và Thiên Minh bất ngờ quay người lại nhận ra người trả giá là Vương Thành. Thiên Minh tức giận quát lên:
- Vương Thành viên đá này là Từ Thiên mua trước, ngươi muốn tranh.
Vương Thành cười lạnh nhìn Từ Thiên và Thiên Minh nói:
- thì sao chứ, tiền chưa đưa đến tay chúng ta được quyền trả giá mua chứ.
- Vương Thành, ngươi....- Thiên Minh đang định nói tiếp thì Từ Thiên ngăn hắn lại nói:
- Thiên ca ta đi gian hàng khác.
Vương Thành cười lạnh nhìn hai người Từ Thiên. Hắn sai người của mình đi cắt đá. Viên đá được cắt ra lập tức có người hô lên:
- có màu xanh, có màu xanh.
Vương Thành có chuý bâtts ngờ, hắn tranh đoạt viên đá là vì có mối thù với Thiên Thị và Từ Thiên. Hắn không ngờ bên trong có thuỷ phỉ xanh. Hắn lập tức suy nghĩ: “ chẳng lẽ tên Từ Thiên này biết chọn thạch thật. Nếu đúng như vậy Thiên thị rất có thể sẽ nhờ mối làm ăn này để phát đạt. Ta phải ngăn chặn chuyện này.”
Trong lúc này Từ Thiên không hề có biết Vương Thành có âm mưu phá hoại mình. Lúc này Từ Thiên nhìn thấy một viên đá nhỏ, bên trong có một màu xanh rất đậm. Viên đá này cũng có thể kiếm được hơn chục vạn nên Từ Thiên quyết định mau viên đá này. Từ Thiên chỉ vào viên đá nói:
- ông chủ, ta...- chưa kịp nói hết câu phía sau Từ Thiên có một bàn tay chộp vào viên đá. Từ Thiên nhìn người chộp viên đá mình định mua lập tức nheo mắt lại nói
- lại là ngươi.
- là ta thì đã sao, ta nhìn chúng viên đá này thì ta cũng có quyền lấy nó. Có trách thì trách ngươi chậm tay.
Người vừa đưa tay túm lấy viên đá không phải ai xa lạ mà đó là Vương Thành. Hắn quyết định khi Từ Thiên chọn viên đá nào hắn lập tức mua viên đá đó. Vương Thành cho người mạng đi cắt đá, một lúc sau người của Vương Thành vào báo với hắn lại ra một viên thuye phỉ nữa. Bây giừo Thiên Minh bên cạnh không thể chịu nổi nữa rồi. Giờ Thiên Minh muốn lao vào đánh Vương Thành một trận ra trò. Từ Thiên ngay lập tứ ngăn Thiên Minh lại lắc đầu, hắn nói thầm với Thiên Minh: “ nếu hắn đã muốn cướp đá thì ta để hắn cướp, ta cứ việc chọn những viên không có thạch là được.” Thiên Minh hiểu được ý đồ của Từ Thiên liền kìm cơn giận xuống. Từ Thiên thấy Thiên Minh đã nguôi giận lập tức chạy qua một gian hành chọn ba, bộn viên đá một lúc. Vương Thành thấy vậy chạy theo cướp đá. Từ Thiên thấy Vương Thành đã mua đá mình chọn liền cười thầm chửi Vương Thành ngu xuẩn rồi chạy qua gian hàng khác tiếp tục như vậy. Khi đã chạy hơn chục gian hàng Từ Thiên dừng lại nhìn Vương Thành. Từ Thiên thấy đám người Vương Thành trong tay cầm mấy chục viên đá Từ Thiên không chạy nữa, hắn giả vờ cắn răng nhìn đáp người Vương Thành. Vương Thành thấy biểu hiện của Từ Thiên lập tức cười lớn, hắn không nghĩ nhiều chỉ nghĩ Từ Thiên đã bỏ cuộc. Vương Thành cho người đi cắt đá, hắn sung sướng nghĩ mình sẽ mở được rất nhiều thuỷ phỉ. Nhưng giờ đây mọi thứ lại khác, nhưng viên đá hắn cắt không có một viên nào có thuỷ phỉ bên trong. Vương Thành tức giận nhìn Từ Thiên gầm lên:
- Từ Thiên, ngươi lừa ta
Thiên Minh bước đến bên cạnh Từ Thiên nói:
- Vương Thành à, ngươi nói vậy là oan uổng cho Từ Lão đệ của ta rồi. Ai bảo ngươi nhất định mua những viên đá mà hắn chọn làm gì.
Vương Thành cắn rằng tức giận nhìn Từ Thiên, giờ đây hắn đã biết mình đã bị Từ Thiên lừa. Từ Thiên cười lạnh nhìn hắn rồi nói:
- Vương Thành bây giừo ngươi có muốn mua theo ta nữa không
Từ Thiên giừo mặc kệ ánh mắt của Vương Thành bước tới một gian hàng, hắn nhin quanh rồi bốc lên viên đá. Lần này Vương Thành sợ mình lại bị lừa tiếp nên hắn không có lên tranh với Từ Thiên. Số thiền hắn bị Từ Thiên lừa là rất nhiều. Từ Thiên cùng Thiên Minh mang viên thạch này lên máy giải thạch rồi bắt đầu giải viên đầu tiên. Người cao hứng nhất bay giờ chính là Thiên Minh, hắn vừa thấy được vẻ mặt bị lừa của Vương Thành nên hắn vô cùng vui sướng. Hắn cũng khá tin tưởng vào khả năng chọn thạch của Từ Thiên vì chính hắn đã tận mắt thấy được sự lợi hại của Từ Thiên. Lần đầu giải ra thạch nói là may mắn là đúng nhưng lần thứ hai và lần thứ ba cũng ra thạch. Nhưng tiếc là hai viên ấy bị Vương Thành cướp đi. Nhưng khi cắt thạch Thiên Minh liền bất ngờ, viên đá này là phế phẩm. Vương Thành bên dưới lúc đầu có chút lo nhưng giờ hắn liền cười ta giễu cợt:
- Từ Thiên không phải ngươi từ tin lắm sao, không phải viên đá ngươi chọn chỉ là viên đá rỗng thôi sao. Thiên Minh lo lắng đưa mắt nhìn Từ Thiên, bây giờ hắn lại suy nghĩ mấy lần trước có phải Từ Thiên may mắn hay không. Từ Thiên thấy được biểu cảm của mọi người hắn cũng không nói giừ, hắn tiếp tục lấy viên đá thứ hai ra giải