Chương :Chu Tưởng ra mặt
Triệu Chính Thành đẩy đám người rồi đi vào, hắn hốt hoảng khi thấy con trai mình và vệ sĩ của nó đang bị đánh không dậy được. Triệu Chính Thành chạy đến ôm con trai, đôi mắt ông đỏ ngầu nhìn chằm chằm chằm vào Từ Thiên. Triệu Chính Thành quát lên: “MẸ kiếp mày là ai, sao mày lại đánh con trai tao?”
Từ Thiên khuôn mặt sắc lạnh nhìn Triệu Chính Thành, hắn nói: “Con trai ông làm chuyện bậy bạ nên ta thay ông quản giáo nó thôi...”
“ Ngươi đừng nói láo, con trai ta không bao giờ làm những chuyện bậy bạ...” Triệu Chính Thành gào to
Từ Thiên khuôn mặt vẫn không thay đổi: “Ngươi tin hay không là tùy ngươi, hắn muốn giở trò đò bại với bạn gái ta nên ta mới đánh hắn...”
Triệu Chính Thành đưa mắt nhìn về hai người Dương Ngọc Linh và Mộng Linh, Triệu Chính Thành hiểu rõ con trai mình chắc chắn nhìn thấy hai cô gái đẹp này nên liền trêu chọc. Nhưng giờ Triệu Chính Thành phải bào chữa cho con trai vì hiện tại seeos tổng của công ty đang ở đay kiểm tra. Nếu họ biết ông mặc kệ con trai giở trò với khách hàng thì chắc chắn hắn sẽ bị đuổi việc. Triệu CHính Thành hét lên: “Chỉ là con trai muốn làm quen với hai cô gái này thôi, ngươi đánh hắn như vậy mới đáng trách.”
“Làm quen” Từ Thiên cười nhẹ một cái: “Bao nhiêu khách hàng ở đây đều nói rất nhiều nữ khách hàng xinh đẹp đến đây đều bị con trai người giở trò rồi dẫn đi,nên giờ hắn giở trò làm gì bạn gái ta thì ta phải đứng yên cho hắn làm à...”
“Ngươi đừng nói bậy, con trai ta không có như vậy, người đâu bắt hắn lại cho ta...”
Một số bảo vệ nhận lệnh của Triệu Chính Thành liên lao vào Từ Thiên nhưng khổ nỗi một lần nữ họ lại bị Từ Thiên đánh nằm xuống đất. Triệu Chính Thành nhìn thấy biểu hiện của Từ Thiên sợ hãi nói: “Ngươi...ngươi dám chống đối. Gọi cảnh sát đến đây bắt tên này ...”
“ Đủ rồi” Triệu Chính Thành chưa kịp nói xong thì có giộng nói liền đánh gãy hắn. Người vừa nói không ai khác chính là chủ tịch công ty Chu Vinh- Chu Tưởng” Triệu Chính Thành ngươi đừng làm loạn nữa...”
Triệu Chính Thành nghe Chu Tưởng nói có chút sợ hãi, hắn lắp bắp nói: “Chu chủ tịch ngài phải làm chủ cho tôi.... hắn..hắn...”
Triệu Chính Thành Sợ hãi khi thấy ánh mắt của Chu Tưởng đanh nhìn mình, Chu Tưởng nói: “Ta nói ngươi im đi cơ mà...”
Lúc này người đang đứng ngơ ra nhìn cảnh tượng trước mắt là Từ Thiên. Lần này hắn đã nhớ ra tại sao cái tên khu trung tâm thương mại Chu Vinh này lại quen thuộc đến vậy. Lần gặp gỡ với Chu Tưởng hắn đã giới thiệu cho Từ Thiên biết về công ty hắn. Từ Thiên nhìn Chu Tưởng một chút rồi cát tiếng chào: “Anh Chu, hai chúng ta gặp lai rồi...”
Triệu Chính Thành nghe Từ Thiên gọi CHu Tưởng một tiếng anh hắn liền tức giận nói to: “Mẹ thằng nhóc này, ai cho mày gọi Chu chủ tịch như vậy...”
Một lần nữa Chu Tưởng tức giận với Triệu Chính Thành, hắn quát lên: “Triệu Chính Thành ta bảo ngươi im miệng đi cơ mà...”
Triệu Chính Thành sợ hãi nhìn Chu Tưởng, hắn muốn nói gì đó nhưng đành thôi. Chu Tưởng đi đến bên Từ Thiên bắt tay hắn nói: “Từ Thiên, đúng là gặp mặt rồi.”
“ Đây là công ty của anh sao, xin lỗi vì làm mọi việc xảy ra như vậy...”Từ Thiên cười ngượng nói
Chu Tưởng cười to: “Có sao đâu, mặc kệ nó đi. Tôi biết cậu làm việc gì chắc chắn có lý do mà...”
Mọi người xung quanh có sự mù mịt về cuộc trò chuyện của hai người này, nhất là Triệu Chính Thành. Hắn cứ nghĩ khi Chu Tưởng đi đến bên Từ thiên sẽ đe dọa Từ Thiên nhưng lai trái ngược lại với những gì hắn nghĩ, hai người này nói chuyện chắc chắn là biết nhau. Dương Ngọc Linh và Mộng Linh chỉ có một chút bất ngờ nhưng liền mau chóng hết vì họ biết địa vị của Từ Thiên nên làm quen với một nhân vật như Chu Tưởng cũng không có gì lạ.
Chu Tưởng lúc này mới nghiêm túc nói: “ Từ Thiên em có thể kể rõ mọi chuyện cho anh nghe được không”
Từ Thiên gật đầu rồi kể tất cả những gì mà Triệu Quang Dũng làm trước mặt hắn và những người xung qunh bàn tán. Chu Tưởng nghe xong sắc mặt nghiêm lại hắn ra lệnh cho nhân viên của mình đi kiểm tra camera để xác minh thực hư những chuyện mà Triệu Chính Thành bao che cho con trai mình từu trước đến nay. Một lúc sau nhân viên của hắn đưa cho hắn một đoạn video dài về những việc mà Triệu Quang Dũng đã làm ở đây, hắn chặn đường những cô gái đẹp ép buộc những cô gái đó đi theo hắn. Nếu người nào phản kháng hắn sẽ trực tiếp đánh rồi lôi đi. Không cần tìm hiểu cũng biết hắn sẽ làm gì những cô gái đó.
Sắc mặt Chu Tưởng tối đen lại nhìn Triệu Chính Thành, hắn nói: “Người đâu đem hai tên này giao lại cho cảnh sát.”
Triệu Chính Thành sợ hãi cầu xin: “Chu chủ tịch xin ngàu hãy xem xét lại, xin ngài hãy tha cho tôi một lần...”
Chu Tưởng mặc kệ Chu Chính Thành nói hắn liền vẫy tay cho người lôi đi. Chu Tưởng quay sang nói chuyện với một người khác: “Tìm kiếm những cô gái này rồi giải quyết một chuyện một cách hợp lí.”
Chu Tưởng thở dài, hắn không ngờ trong nội bộ của hắn lại xảy ra những chuyện như vậy.Chắc chắn bọn Người Triệu Quang Dũng đe dọa gia đình những cô gái đó cái gì mới khiến họ không dám tố cáo hắn. Sau lần này Chu Tưởng quyết tâm tìm kiếm giải quyết hết tất cả mối hiểm họa của công ty hắn.