Còn Nhớ Tên Nhau

chương 4: sinh nhật lần thứ 22

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh thong dong rút khăn giấy trên bàn trà lau nước mắt cho cô. Nhẹ nhàng từng chút một.

- Anh vừa nghe quản gia bên ngoài nói qua, cô gái nhỏ hôm nay song hỉ rồi. Chúc mừng em.

- Cảm ơn a Trạch Uyên, chẳng phải hôm nay anh đi công tác sao?.

- Ừm. Nán lại một chút, chúc mừng sinh nhật em. Quà của em anh để ở nhà em.

- E ko cần quà cáp, anh đi bình an là được rồi.

- Lần này a đi khá lâu, ở nhà phải chăm sóc bản thân thật tốt biết không. Dù là mùa thu nhưng trời rất hay trở lạnh đừng mặc y phục mỏng quá sẽ bị cảm. Nếu như không ổn hay là e dọn đến đây ở vs phu nhân đi.

Bạch Ngân Hy cười cười trong lòng ấm áp:

- Em biết rồi, đâu phải từ trước đến h em chưa từng sống một mình đâu, A đi xa cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt đấy.

Nhìn em gái và bạn thân nói chuyện Bạch Thiên Quân chua xót trong lòng. Dù gì thì năm nay a cũng tuổi. Nếu nói không muốn kết hôn là nói dối. Nhưng tâm tư của anh chỉ chứa một người. Còn bản thân anh lại có một mối liên hôn chờ ngày bùng nổ.

- Trạch Uyên, cháu đi công tác lần này khi nào thì quay về?

- Cháu đi lần này mất tháng mới có thể trở về. Ngân Hy phải nhờ cô chú trông rồi.

- Trạch Uyên, nếu như công ty đó ko ổn cháu cứ nói với cô chú, về Bạch gia làm việc bảo đảm cháu không thiệt thòi. Về phần Ngân nhi, cháu cứ yên tâm ta sẽ trông nom con bé.

Bạch phu nhân ân cần hỏi han chàng rể tương lai. Bà rất vừa mắt anh, lịch sự ôn nhu lại còn là bạn thân của con trai bà, về tài năng hay nhân phẩm bà đều rất hài lòng.

Cho đến thời điểm hiện tại Lưu Trạch Uyên chỉ là một cố vấn pháp luật của công ty con tập đoàn Lưu Thị. Trên thương trường mọi người chỉ biết đến Lưu gia chủ Lưu Dịch Tôn và Lưu Trạch Tâm. Những người con cháu còn lại đều là một ẩn số. Bạch gia cũng là chúa sơn lâm một cỏi. Nhưng Bạch lão gia và Bạch phu nhân chỉ biết tới bạn bè của Bạch Thiên Quân gồm luật sư là Trạch Uyên, nhạc sĩ là Chính Kỳ, người làm kinh doanh là Nelson ( Lưu Trạch Nguyên). Ngay cả chính họ cũng không hề hay biết. Ông trời đã định kiếp này phải chung hội chung thuyền không thể tách rời.

- Ngân Hy, Chính Kỳ có nói một lát nữa Chính Kỳ sẽ đến đây, Nelson thì... anh ko liên lạc được.

- Nelson không về được, hôm nay bên nước N có bão nên tất cả các chuyến bay bị hủy rồi. Anh mau xem thử đã đến giờ bay chưa kẻo muộn đấy.

- Em muốn đuổi anh đi lẹ vậy sao, người ta đau lòng lắm đó.

Mắt nhìn đồng hồ trên tay điểm h chiều, chỉ còn tiếng phút nữa máy bay sẽ cất cánh. A vẫn cợt nhã đùa với cô.

- Đúng vậy đó, cậu mau đi lẹ hộ tôi, làm ông đây nổi hết gai óc.

Bạch Thiên Quân chính là ngứa mắt tên gia hoả đó.

Lưu Trạch Uyên cười cười rồi nhướn mày với cậu bạn, a chậm chạp đứng dậy, chào vị Bạch gia rồi luyến tiếc rời đi. Đợi thêm tháng nữa, sau khi anh quay trở lại a sẽ đường đường chính chính bước vào Lưu Thị khiến cho ng khác tâm phục khẩu phục. "Ở nhà họ Lưu chỉ có năng lực tuyệt đối, ms bảo vệ được bản thân và người mà mình muốn bảo vệ". Câu nói đó của ba anh, anh luôn khắc cốt ghi tâm, ông nội cho anh một cơ hội anh sẽ sống chết mà nắm bắt nó. Hơn nữa trên thương trường Nelson chính là thống soái, có sự chỉ dẫn của Nelson, anh không tin người khác không phục tùng.

Tối nay Bạch gia vừa lấy danh nghĩa tổ chức sinh nhật cho CEO Bạch Thị vừa là để tuyên bố Bạch Ngân Hy là nghĩa nữ của Bạch gia. Cánh báo chí, các nhân vật cao cấp của Bạch thị và đối tác đều có mặt đông đủ.

Chiếc siêu xe màu xanh dương nổi bật dừng bên ngoài cổng ks nơi diễn ra bữa tiệc. Người bước xuống đầu tiên là chàng trai với vẻ ngoài sáng chói, làn da anh trắng đến mức con gái còn phải ghen tị. Mái tóc đen dày tùy ý, vest đen sơ mi đen trông vô cùng "nghệ sĩ". Cũng đúng người đó là một nghệ sĩ. Anh là nhạc sĩ trẻ nhưng vô cùng ưu tú Tiêu Chính Kỳ. Bước xuống xe đối diện vs cánh báo chí gương mặt lãnh đạm, ánh mắt sắc bén lạnh lùng. Anh nhanh chóng rảo bước đến bên cửa xe tiêu sái mở cửa đưa tay đỡ nhân vật chính của bữa tiệc Bạch Ngân Hy. Bạch tổng hôm nay mặc một chiếc đầm dạ hội cúp ngực màu đỏ rượu ôm sát, phía dưới xẻ tà đến nữa đùi trông vô cùng nổi bật, cô đeo một bộ trang sức bằng đá sapphire được làm rất cầu kỳ. Tóc búi cao khoe vai trần quyến rũ. Nhan sắc Bạch Ngân Hy là điều không thể bàn cãi vào năm cuối đại học cô đạt giải hoa khôi học đường. Sở hữu khuôn mặt thanh tú, chân mày lá liễu tự nhiên vs độ dày, dài và đậm vừa phải; đôi mắt phượng sáng trong như nước mùa thu; chiếc mũi cao cao với sóng mũi thẳng tắp. Dáng người thanh mãnh, mặc dù cô chỉ cao m nhưng tỷ lệ cơ thể lại vô cùng chuẩn. Cô gái này chính là sinh ra để làm nghệ thuật.

Tham gia nghệ thuật năm cô đã giành về không ít giải thưởng. Nhưng cách đây năm cô quyết định rút về hậu trường. Cô đầu tư vào các dự án phim truyền hình, điện ảnh, hoạt hình D. Cô dàn dựng sân khấu cho hàng loạt concert lớn, làm giám khảo cho một số cuộc thi. Cô rời xa ánh đèn flash đó mới chính là cô. Bạch Ngân Hy không thích hào nhoáng. Thứ cô cần là đam mê và tự do.

Bạch Ngân Hy khoát tay Tiêu Chính Kỳ bước vào bữa tiệc. Khi cửa mở ra tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người. Trong lòng cô hơi run sợ. Chính Kỳ vỗ nhẹ lên tay cô an ủi. Ánh mặt của anh khi đối diện với cô không còn tia lãnh đạm nào, tất cả đều rất ấm áp điềm tĩnh. Anh dắt cô đến chỗ Bạch Thiên Quân đang đứng cùng Bạch phu nhân, sau đó lại cẩn trọng cùng cô tiếp chuyện từng vị khách đến chào hỏi.

Khi MC bắt đầu buổi tiệc theo quy trình mở đầu - hát tặng - thổi nến - tặng quà. Sau khi kết thúc, Bạch lão gia lên sân khấu, đầu tiên ông chúc mừng sinh nhật cô. Sau đó tuyên bố vs mọi người nhà họ Bạch có thêm thành viên mới là ái nữ Bạch Ngân Hy. Đúng vậy ông dùng là ái nữ không phải nghĩa nữ. Dù rằng ai cũng biết cô chỉ là con nuôi nhưng Bạch lão gia vẫn dành cho cô con gái này phần danh phận cao quý nhất có thể.

Đây có lẽ là món quà sinh nhật quý giá nhất của cô trong năm qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio