Còn Nhớ Tên Nhau

chương 91: sẽ hỏng(23+, np)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Á...ha...a....ân....á....đừng...đừng chạm...a...á

- Chạm vào đây sao...hửm...?

Lưu Trạch Nguyên vừa hỏi vừa hung hăng đâm vào điểm G của cô làm cô liên tục lắc đầu miệng thì kêu đừng nhưng mông càng vểnh lên cao hơn hùa theo động tác của anh.

- Ưʍ...ha....a....ko đc...a...á....em ....á....aaa....

Bạch Ngân Hy hét lên một đạo nước nóng bỏng tuông xuống đầu khấc đang lấp kín bên trong, anh ko hề ngừng động tác, càng đâm nhanh hơn nữa giường bắt đầu kêu két két, cô run rẩy vai đỗ ập xuống nệm mông vẫn bị tay anh trụ vững bên trên

- A....a.....á.....ha....á...á....á.....ưʍ............

Lưu Trạch Nguyên động chừng trăm cái mới giật giật phân thân đẩy mạnh vào trong bắn ra nùng tinh. Bạch Ngân Hy nằm trên giường hớp lấy hớp để không khí chỉ nghe anh hôn lên lưng cô hỏi

- Thoải mái không?

Bạch Ngân Hy gật gật đầu chống tay bò dậy liền bị Lưu luật sư ôm lấy thân thể nhấc cô ngồi vòng chân qua người anh để cô ngồi lên phân thân của anh hai đầṳ ѵú sưng tấy dựng đứng chạm lên ngực anh, bầu nhũ áp sát vào cơ thể anh. Lưu Trạch Uyên nhấc mông cô nhổm lên liền lập tức thả xuống.

- Á....ân...A Uyên...quá sâu...ko đc....a....á

- Vậy em đến động đi bảo bối

Cô chủ động hơn chút ôm lấy cổ anh nâng mông lên cao rồi ngồi xuống liên tục như vậy nữ nhân ngồi xuống nam nhân thúc lên tần suất ngày càng nhanh hơn mỗi chút va chạm đều đâm tới cổ đáy huyệŧ của cô

- Á.....a....á....á....nhẹ...ân...hỏng mất....ha..a

- Thoải mái không....bảo bối?

- Á...a...ân...thoải mái....a...anh.....a....chịu ko nổi....ha...a....a....quá sâu.....a....

Lưu Trạch Nguyên sau lưng cô liên tục hôn lên cổ gáy nhạy cảm hơi thở nóng như lửa phả lên da thịt cô tay anh xoa một ít dầu ôliu lên cái eo và mông cô rồi anh ra hiệu cho Lưu Trạch Uyên đổi tư thế. Lưu Trạch Uyên lập tức nằm xuống để cô ngồi trên người anh. Bạch Ngân Hy sắp tới cao trào liền bị ngắt ngang ko khỏi hụt hẫng lắc lắc mông bên dưới.

- A...ha...đừng dừng....ưʍ....động đi anh

- Tự mình động

Bạch Ngân Hy liền nghe theo răm rắp nhổm lên ngồi xuống tay cô xoa ngực anh môi mấp máy rêи ɾỉ.

- Á....a...ha...thật sâu....ân....thoải mái....a....a

- Ưʍ...phu nhân cắn thật chặt.......lâu quá không làm lại thèm gậy thịt như vậy? cắn chặt lấy anh.

Bạch Ngân Hy mật huyệt đập bạch bạch xuống âm đế của anh, động đến mỏi chân tê mông cũng ko thể đạt đến cao trào mà càng ngày càng mất sức. Cô nằm lên ngực anh nỉ non cầu cứu anh

- Ân...ha....a.......Trạch Uyên...động....a... anh động....ha...em mệt

Lưu Trạch Uyên nghe cô than mệt liền ko chần chừ mà nẩy hông đâm lên. Lưu Trạch Nguyên nhân lúc cô tiêu diêu mất hồn liền đưa tay đến vuốt ve mở rộng hậu huyệt. Bạch Ngân Hy giật mình tâm can kêu gào nhưng miệng chỉ có rêи ɾỉ cầu hoan

- Ân...a...a...ưʍ....đừng đâm....a....a....Ông xã...đừng....ngô....a.....a....

Bạch Ngân Hy lúc lắc cái mông muốn tránh đi ngón tay của Lưu Trạch Nguyên vô tình làm cho cự vật trong u huyệt lệch ra ngoài đâm lên hoa hạch. Bạch Ngân Hy thét lên một tiếng liền phun nước ra nhưng Lưu Trạch Uyên vẫn chưa thỏa mãn, anh tiếp tục đâm vào trong dùng hết sức lực một tháng ăn chay vừa qua mà động eo, bên trên ngậm lấy môi cô kéo lưỡi cô qua mút vào cường ngạnh tham lam mà muốn cô ko cho phép cô kháng cự.

Lưu Trạch Nguyên đổ thêm dầu oliu ra tay lại cho vào ngón mở rộng hậu huyệt, anh vừa đâm vào từng nếp gấp của hậu huyệt liền căn ra bấu chặt lấy ngón tay, anh rút ra lại kéo theo một tầng mị thịt hồng hồng cùng một ít dầu thừa và mật dịch có trời mới biết cự vật anh đã căng cứng đến mức độ nào. Bạch Ngân Hy bị đâm một hồi liền xuất ra một đạo nước nữa mật huyệt hút chặt lấy Lưu Trạch Uyên bắt anh bắn ra. Anh buông môi cô ra, cô liền đánh yêu lên cơ ngực anh một cái oán trách, miệng vẫn còn rên hừ hừ. Bạch Ngân Hy còn chưa kịp hoàn hồn phía sau đã cảm nhận được hơi nóng của đầu khấc đặt ngay hậu huyệt mình còn chưa kịp phản kháng đã bị đâm vào sâu đến gốc. Lưu Trạch Nguyên rên lên một tiếng liền cắn chặt răng nhịn cảm giác bắn tinh lại

- Arggggg

- Áaaa....Trạch Nguyên...a.....không được....

Đến khi anh bình tĩnh lại đã thấy Bạch Ngân Hy thở phì phò đùi giật giật. Lưu Trạch Uyên bên dưới nháy mắt với anh một cái hai người liền thay phiên nhau động thân, mỗi lần động đều chạm đến sâu nhất bên trong, cô chỉ biết vừa khóc rên vừa lắc đầu móng tay ghim vào bả vai nam nhân bên dưới

- Á....a....á....huhu....không được....a...á...ưʍ... sẽ hỏng.....hưʍ...ưʍ....a....a....a....ân...huhu

- Không hỏng được....anh thao bao nhiêu cũng ko hỏng....

- Bảo bối em cào phu quân chảy máu rồi....

Bạch Ngân Hy nghe thấy liền hoảng hồn nhả móng tay ra, móng tay cô ghim rất sâu máu dính cả vào bên trong móng. Cô chuyển qua nắm lấy grap giường. Lưu Trạch Uyên theo quán tính nhìn xuống bả vai đang rỉ máu của mình xem xét không ngờ Bạch Ngân Hy dưới thân lại thiếu thốn kêu lên

- A...a....a....ưʍ....đừng...a...đừng dừng....a...a phu quân....anh thao.....á....tiếp tục thao em...a.....a....a....mau thao em....phu quân......

Hai người đàn ông đỏ mắt lên bắt đầu mạnh ai nấy đâm loạn lên, giường rung lắc dữ dội vừa kêu ken két vừa chạm vào tường ình ình chân giường cũng dập xuống sàn nhà thành tiếng, da thịt va chạm nhau bạch bạch bạch liên hồi không ngớt hòa vào tiếng rên rĩ của nam nữ nhân quấn lấy nhau, mùi dịch thể nồng đậm khắp phòng, phải nói là tất cả giác quan đều bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến cực đỉnh.

- Arg chặt quá, huyệt thật biết hút

- Á...a...quá sâu...á...ân....a...a....a.ngô....a...quá trướng....ân....a....a...á...cự vật...a...ha...thật cứng....ân...thật nóng....a....a....a...

- A...ưʍ....sướng như vậy....?

- A....a...á....ha...huhu....sướng....a...lão công... a...a......á.....ân...ông xã....a...ông xã....á....a... phu quân.....a...thao em thật sướng....a....a... sướng muốn chết....a....a...huhu....sẽ chết mất....ân.....a....hỏng....á...ha...sẽ hỏng.....

Hai nam nhân bên dưới thúc đẩy gần nữa tiếng vì sự chật chội trong huyệt mà đồng loạt bắn tinh sớm hơn mọi lúc. Lưu Trạch Nguyên ôm cô lên để cô nằm xuống gối quay mặt về phía anh lại tuốt tuốt cự vật cho cứng lại rồi đẩy vào mật huyệt phía sau Lưu Trạch Uyên cũng đẩy phân thân vào cửa hậu chật hẹp của cô. Bạch Ngân Hy rên hừ hừ đưa đôi mắt long lanh ngập nước nhìn ông xã mình. Anh hôn lên trán cô vén tóc cô ra phía sau. Cô ôm lấy eo anh vùi mặt vào ngực anh miệng vẫn ngâm nga

- Á....a....a....ân....ha....a....trướng quá....a....ân đừng....quá đầy...a....a....a....a...ưʍ...

- Ngân Nhi...làm lâu như vậy nhưng huyệt của em vẫn nhả mật dịch rất trơn tru nha...

- A...á...ân...em không...a...ha...sướng quá... thật sướng .....a....á...ưʍ....

Đâm hơn trăm cái hai người lại đổi tư thế cho cô. Lần này là ngồi thẳng dậy hai cây gậy thịt vẫn tiếp tục đâm lên mãnh liệt.

- Á...a....a....ân....quá sâu....Ko được.....a.....a... em chịu ko được......á.....anh....a....a....

- Ngân Nhi....thích ko ?

- Ân...thích......a.....a...á...a.....ưʍ....thích anh thao.....a...a......ha...anh thao sướng....á.....a....

- Ngân Nhi ....a...em là vưu vật....là vưu vật của bọn anh...ha

Hai nam nhân cùng đưa tay nắm lấy eo cô dùng sức ấn xuống côn ŧɦịŧ đi vào đến gốc thiếu điều muốn nhét cả viên tinh hoàn vào trong. Tiểu huyệt chặt hẹp gắt gao bao bọc lấy côn ŧɦịŧ sưng to, vách tường thịt tầng tầng lớp lớp bao quanh cự vật, tốc độ ra vào như mưa rền sấm dữ. Bạch Ngân Hy dục tiên dục tử đến sắp phát rồ

- A....Urg...ăn cả cây....ngon miệng như vậy?

- A.....a...a......a...á....côn ŧɦịŧ thật dài.....a...á.... đâm em sướng muốn chết.....ân...ha

- Vậy anh có lợi hại không ?

- Ân.....á...hưʍ.......a...a...lợi hại.....a...ông xã... huhu... chết mất.....a....anh...em điên mất.

Bạch Ngân Hy bị động sướng đến tê dại ko phân biệt được trời đất là đâu, hai người đàn ông liên tục ấn cô xuống cự vật đâm sâu lên trên chen chúc trong cái huyệt nhỏ hẹp qυყ đầυ no tròn đâm mở đáy huyệŧ mọi ngóc ngách đều bị đâm cho thống khoái, da đầu tê rần giật giật suиɠ sướиɠ đến lỗ chân lông cũng muốn nở ra. Bụng cô run run một đạo dâʍ ŧɦủy̠ lại phun ra ngoài. Bọn họ vẫn chưa đến, sức dẻo dai của mấy người này quá kinh khủng làm cho cô dục tiên dục tử khóc muốn gọi mẹ vậy mà vẫn chưa chịu ngừng lại. Bạch Ngân Hy liên tục kêu trời cầu xin buông tha bọn họ thì liên tục nắc lên nhanh như sấm chớp bên dưới ko chịu được lại ra nước bụng dưới cô run rẩy ko thôi, hai chân mỏi nhừ cổ họng cũng khô rát, nước mắt đầm đìa rời xuống, nước bọt cũng chảy dọc theo cái cằm xuống cổ rồi xuống vú cô. Họ đâm thêm cái cô lại xuất ra một đạo nước nữa.

- A....a....a....ân....chịu ko nổi....huhu...a.... anh tha em....a...a.....ha...tha em....ưʍ.....huhu....

Miệng liên tục hét lên, ôm chặt thân người Lưu Trạch Nguyên để anh tùy ý hành sự, lại đâm chừng cái bọn họ mới buông vũ khí bắn nùng tinh nồng đậm vào cơ thể cô. Cô cũng xuất ra ngoài thêm lần nữa rỉ rỉ từng chút. Bọn họ vắt cạn nước của cô rồi.

- Trạch Uyên đừng bắn vào trong.

Nghe Lưu Trạch Nguyên nói xong anh liền rút ra bắn lên lưng cô. Rồi ôm lấy cô từ sau lưng tránh cho cô bị lạnh.

- Hưʍ....ưʍ....ha....mệt quá.....

- Anh ôm em đi tắm...

Lưu Trạch Nguyên nói xong liền giữ nguyên tư thế ôm cô xuống giường đi vào phòng tắm. Anh mở vòi sen thấm ướt người cô rồi dùng sửa tắm tạo bọt xoa rửa thân thể cô. Gọi vọng ra ngoài kêu Lưu Trạch Uyên

- A Uyên lấy kẹp tóc.

Lưu Trạch Uyên vừa thay grap giường xong với tay lấy kẹp tóc đi vào phòng tắm kẹp tóc cô lại gọn gàng. Bạch Ngân Hy như người ko xương cô dựa ra sau lưng vai chạm vào lồng ngực anh. Anh vịn lấy vai cô thổi thổi hơi vào tai cô hỏi

- Phu nhân...em là muốn câu dẫn anh nữa sao?Em muốn ép anh khô tinh em mới chịu?

- Anh......là anh ép em khô nước thì có....

Lưu Trạch Nguyên cười ra một tiếng rồi hôn lên môi cô. Anh lại cứng.

Bọn họ ở trong nhà tắm lại làm rồi làm đến khi kết thúc cũng đã h sáng. Lúc ra ngoài Bạch Ngân Hy vừa ngã lưng liền mệt đến ngủ say ko biết trời trăng mây gió gì nữa

vị chủ nhân đêm nay suиɠ sướиɠ bao nhiêu thì Đường Hi và Thất Lục khổ sở bất nhiêu. Đường Hi nữa đêm ôm mền gối ra phòng khách ngủ trên sô pha được một lúc thì Thất Lục cũng y như cậu từ trên lầu chạy xuống đặt gối lên ghế còn lại nằm xuống. Đường Hi nghe tiếng động theo bản năng giật mình tỉnh dậy

- Sao cậu cũng xuống đây?

- Sao anh lại ra đây?

Bọn họ nhìn nhau rồi nhìn lên lầu sau đó ai cũng mặt đỏ đến mang tai ko nói một lời vùi đầu đi ngủ. Lý do rất đơn giản vì một người ở phòng bên cạnh và một người ở phòng bên dưới. Lý tưởng lớn gặp nhau, cùng ra ngủ sô pha.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio