Tư Vân Dịch lặng lặng nhìn hình ảnh chú chó cải thìa dạng ch@n gật đầu trên màn hình, đầu ngón tay khẽ động lướt lên trên, nhìn lại những nội dung Sở Quân Liệt vỗ vỗ.
Yến An đã trở về, Yến gia lại đột ngột thay đổi thái độ với Sở Quân Liệt, thế nào cũng có chút kì quặc, giống như bên trong có cái điểm mấu chốt, chỉ cần mở ra điểm mấu chốt này liền có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện.
Yến phu nhân là người cực kì biết diễn kịch, Tư Vân Dịch sớm đã biết, trong sách, Yến gia là đầu sỏ đẩy Sở Quân Liệt vào hố lửa, chờ khi Sở Quân Liệt khôi phục ký ức, quay lại tính sổ bọn họ, ký thuật diễn xuất của Yến phu nhân nháy mắt tăng lên cực điểm.
Yến phu nhân than thở khóc lóc, hướng Sở Quân Liệt nói rằng đối với việc liên hôn này bà có bao nhiêu không tự nguyện, nếu không phải do Tư gia ỷ thế hiếp người, bọn họ sẽ tuyệt đối không để Sở Quân Liệt đi làm rể.
Không đợi Sở Quân Liệt đáp lại, bà ta đã nước mắt rơi đầy mà miêu tả rằng cảnh tượng thảm thiết khi nhặt được Sở Quân Liệt, nếu không phải bọn họ động lòng trắc ẩn, Sở Quân Liệt đã sớm chết ở ven đường, nào còn có ngày hôm nay.
Dù vậy, ý muốn trả thù của Sở Quân Liệt cũng không nguôi ngoai, không có tha thứ cho Yến An, muốn đem người đi, Yến phu nhân quỳ xuống bên chân Sở Quân Liệt, khóc lóc nắm lấy ống quần cậu, biểu diễn một màn tê tâm liệt phế, đem tình thương của mẹ phát huy tới cực điểm.
Cha mẹ Sở Quân Liệt lại chết sớm, nhìn đến Yến phu nhân – người mà cậu gọi là Mẹ làm ra hành động như vậy, cuối cùng vẫn buông tha Yến An, không chú ý đến nhà bọn họ nữa.
Yến gia tìm được đường sống trong chỗ chết, ngay sau đó liền nghe tin Tư gia cửa nát nhà tan, bọn họ như mấy con chuột tham lam, đem tài sản của Tư gia sau khi ngã xuống dọn về nhà, thấy Sở Quân Liệt không rảnh quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này, càng được nước lấn tới, đem mấy thứ còn xót ở Tư gia nhặt đến sạch sẽ.
Cuối cùng đều là tiện nghi cho bọn họ.
Yến gia từ trước đến này không có lợi thì không dậy sớm, hiện tại mọi chuyện có thể phát sinh giống như trong mộng, sau khi đưa Sở Quân Liệt qua bên này ở rể, không chú ý đến sống chết của cậu nữa, nhưng bậy giờ bọn họ lại cố tình một tay ôm hết việc chuẩn bị tiệc đính hôn, nghe nói còn làm đến cực kỳ xa hoa.
Còn hai ngày nữa là tới ngày tổ chức tiệc đính hôn, Yến gia đột nhiên thay đổi thái độ với Sở Quân Liệt, theo như hiểu biết của Tư Vân Dịch với Yến gia, bọn họ tám phần mười là lập một cái thân tình âm mưu, chờ Sở Quân Liệt nhảy vào bẫy.
Lấy tâm tính hiện tại của Sở Quân Liệt, sợ là dù người khác nói Yến gia thành như thế nào câu cũng không tin, nếu vậy để cậu tự mình phát hiện đi.
"Ông chủ".
Hứa trợ lý nhìn Tư Vân Dịch rũ mắt, một bộ dạng trầm tư, lấy tin tức mới nhất điều tra được từ Yến gia đưa cho Tư Vân Dịch.
"Yến gia mấy hôm trước chữa bệnh ở bệnh viện thẩm mỹ bị trộm đồ, hiện tại đang phối hợp với cảnh sát, kiểm kê lại vật phẩm bị trộm.
Chữa bệnh ở bệnh viện thẫm mĩ?
Ánh mắt Tư Vân Dịch tối lại, nhanh chóng click mở điện thoại.
×××××
"Anh hai, đây là thiệp mời"
Yến An cười tủm tỉm đưa cho Sở Quân Liệt một phong thiệp mời, đế hồng viền vàng, còn mang theo sắc đỏ, khi Sở Quân Liệt tiếp nhận, cảm nhận được trọng lượng tương đối của thiệp mời.
"Anh hai cũng đừng trách mẹ nha".
Yến An ngồi đối diện Sở Quân Liệt, ánh mắt đầy chân thành mà giải thích.
"Chúng ta đều cho rằng thời gian anh hai tới Cảng Thành ngắn, không kịp kết thêm bạn bè cho nên lúc phát thiệp mời quên đưa cho anh mấy phong".
"Đúng vậy, là mẹ sơ sót".
Yến phu nhân cũng đi tới, trên mặt là biểu tình nhu hòa.
Sở Quân Liệt theo bản năng dịch sang bên cạnh, cách xa Yến phu nhân đột nhiên trở nên thân thiết với cậu.
"Anh hai, anh nói tên bằng hữu muốn mời tới đi, em giúp anh viết lên thiệp mời"
Yến An đứng dậy, tích cực lấy tới một cây bút, giơ tay tính lấy thiệp mời trong tay Sở Quân Liệt.
"Không cần".
Tay Sở Quân Liệt thu lại, trong mắt mang theo vài phần cảnh giác.
"Anh sẽ tự viết"
Yến An tay vẫn đang duỗi về hướng Sở Quân Liệt, khuôn mặt nhỏ hiện lên vài phần tái nhợt, cắn c ắn môi dưới, ngôi lại vị trí khi nãy.
Diện mạo của Yến An giống Yến phu nhân đến tám phần, một đầu tóc nâu ngắn mềm mại, làn da trắng như tuyết, một đôi mắt hạnh long lanh nước, nguyên bản là bộ dáng phúc hậu cùng vô hại, hiện giờ hiện ra chút ủy khuất, Yến phu nhân nhịn không được mà mở miệng nói chuyện.
"Quân Liệt, con có thể không biết, em trai con vốn dĩ ở nước ngoài, vừa nghe tin con kết hôn, suốt đêm đi máy bay quay trở về, nó mấy ngày hôm nay vẫn theo chúng ta vội vội vàng vàng chuẩn bị tiệc đính hôn cho con, một chữ khổ cũng không dám nói ra"
Yến phu nhân vừa nhấc mắt, ý bảo thiệp mời trong tay Sở Quân Liệt, "Ngay cả việc thiết kế thiệp mời chính thức cũng đều là một tay em trai con chọn lựa cẩn thận, mặc kệ giá cả thấp hay cao, chính là muốn con được vui vẻ"
Sở Quân cúi đầu, nhìn thiệp mời trong tay, tự bản thân cậu biết cái này giá trị xác thực xa xỉ.
"Anh hai, những việc lúc trước đều do em còn nhỏ, không hiểu chuyện" Yến An thanh âm nhỏ đi vài phần, "Anh hai à, hiện tại anh sắp phải đi rồi, em mới phát hiện có chút tiếc nuối, cũng phát hiện lúc trước bản thân đã làm nhiều việc quá đáng".
Hai mẹ con nhìn Sở Quân Liệt không nói lời nào, ánh mắt hai người khẽ động, Yến An bước qua, đem bút đặt trước mặt Sở Quân Liệt.
"Anh hai muốn tự viết thiệp mời, vậy anh tự viết đi, em làm nhiều như vậy, cũng chỉ muốn anh cho em thêm một cơ hội, cho dù anh có tha thứ hay không, lúc tiệc đính hôn diễn ra, em vẫn sẽ vì anh mà vui vẻ"
Sở Quân Liệt nhìn cây bút trước mặt, do dự một lát, mở ra thiệp mời, cầm lấy bút viết xuống tên của ông chủ Thường.
Hai mẹ con nhìn thấy tên người được mời, liếc nhìn nhau.
"Anh hai chỉ có một vị bằng hữu này thôi sao?" Yến An vẻ mặt ngoan ngoãn nhìn Sở Quân Liệt.
"Chỉ có một người này" Sở Quân Liệt đem thiệp mời gấp lại, nhìn chữ Hỷ viết hoa trên mặt thiệp, ngón tay không nhịn được mà vuốt v e một chút.
Nhớ tới người muốn cùng cậu bước vào tiệc đính hôn, hai mắt Sở Quân Liêt mang theo vài phần vui mừng, lại tượng tượng chỉ cần đính hôn xong, mình cùng Tư tiên sinh có thể ở cùng một chỗ, Sở Quân Liệt mím môi, che đi tâm tư nóng bỏng trong lòng.
Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tư tiên sinh, cùng nhau sinh hoạt, hạnh phúc biết bao.
(mê vợ ròi)
"Anh hai" Yến An nhìn đến bộ dạng của Sở Quân Liệt, nỗ lực áp chế ghen tỵ trong lòng, khóe miệng đáng yêu giơ lên.
"Em mấy ngày trước có xem qua một bộ phim nước ngoài, tân lang vì 100 vạn mà ở ngay hôn lễ đào hôn, nếu là anh, cho anh 100 vạn anh có đào hôn không?" (có duyên dữ he)
Sở Quân Liệt có chút kỳ quái mà nhìn về phía Yến An.
"Anh vì sao phải đào hôn?"
"Tận 100 vạn đó, có thể mua rất nhiều thứ, có thể cho anh cơ hội mua một căn nhà thuộc về chính mình, còn có thể giúp anh không phải làm mấy công việc vất vả nữa..." Yến An nhìn chằm chằm Sở Quân Liệt, trợn tròn đôi mắt.
"Anh hai không muốn có 100 vạn sao?"
Sở Quân Liệt nhanh chóng lắc đầu.
"Thế 200 vạn?" Thân thể Yến An nghiêng về phía trước, khẩn trưng nhìn Sở Quân Liệt.
Thấy Sở Quân Liệt vẫn lắc đầu, Yến An cắn răng "500 vạn, 500 vạn có đủ không?"
Sở Quân Liệt theo bản năng mà ngửa ra sau, kéo ra khoảng cách với Yến An, nhìn thiếu niên đáy mắt một mảnh đỏ, thong thả lại kiên định một lần nữa lắc đầu.
"An An!" Yến phu nhân đứng dậy, vội vàng gọi Yến An gần như thất thố, cười cười vỗ vỗ hắn, kéo hắn về vị trí cũ.
"Con nhìn con xem, xem mấy cái phim vớ vẩn, điện ảnh với đời thật sao có thể giống nhau" Yến phu nhân cười khanh khách nhìn về phía Sở Quân Liệt, "Quân Liệt, con nói xem có đúng không?"
"Con phải đi rồi!" Sở Quân Liệt thấy không khỏe liền đứng dậy, lại bị Yến phu nhân đè lại.
"Quân Liệt à, con tới đây, một chén nước cũng chưa uống, sao có thể đi" Yến phu nhân vẻ mặt tươi cười, "Ở lại đây, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, lại cùng nhau bàn chuyện tiệc đính hôn"
"Đúng rồi, mẹ, sáng nay có phải mẹ chưng nước lê không?" Yến An đột nhiên nhớ tới gì đó "Con đi lấy lại đây, cho anh nếm thử"
Yến An đứng dậy chạy tới phòng bếp, Yên phu nhân cũng đứng dậy theo, đi ở phía sau gọi Yến An.
"An An, nước lê còn cần hâm nóng, để mẹ làm cho"
Nhìn hai mẹ con Yến gia rời đi, Sở Quân Liệt không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra, cúi đầu xem thiệp mời trong tay, không tự chủ mà cười lên.
Trong phòng bếp, hai mẹ con tranh nhau một cái ly thủy tinh, ly đế hơi mỏng đựng nước thuốc không màu, Yến phu nhân đáy mắt nghiêm túc.
"An An, loại việc này để mẹ làm, con vẫn còn nhỏ, đến lúc bị phát hiện, để một mình mẹ phụ trách là được rồi"
"Mẹ, sẽ không bị phát hiện đâu, Sở Quân Liệt ở Cảng Thành chỉ có 1 bằng hữu, người nào cũng không quen biết, nó có biến mất cũng chẳng có ai phát hiện đâu" Yến An gắt gao nắm chặt cái ly "Con nghe nói, mấy người Tư gia đều không thích nó, chúng ta lúc đó chỉ cần nói nó không muốn liên hôn nên bỏ chạy, ai cũng sẽ không hoài nghi"
"An An, mẹ có kinh nghiệm, con nếu thật sự làm chuyện này, có khi cả đời cũng khó quên, nghe lời, để mẹ làm"
Yến phu nhân dùng lực, đoạt lấy cái ly.
"Thiệp mời đều đã phát đi, tin tức Tư gia cùng Yến gia liên hôn cũng truyền khắp Cảng Thành, chỉ cần Sở Quân Liệt biến mất, mẹ và con sẽ đi tìm Tư lão gia, ông ta sẽ nể tình cảm với ông nội của con mà đống ý cho con làm thế thân" Yến phu nhân hít một hơi sâu, đem ly lau dọn sạch sẽ, để vào khay.
"Vậy anh Vân Dịch sẽ đồng ý chứ?" Yến An nhìn cái ly, trong mắt lộ ra khẩn trương cùng kích động.
"Vậy phải xem thủ đoạn của con thế nào!" Yến phu nhân điều chỉnh lại hô hấp, giơ lên tười cười cùng nhu hòa, đi ra khỏi phòng bếp.
Sở Quân Liệt ở phòng khách ngồi một lát, thấy Yến phu nhân bưng khay tới, mang theo tươi cười, trong ly thủy tinh được rót đầy nước lê đã được trưng đưa tới.
"Quân Liệt, mẹ cũng không quá thuần thạo mấy việc trưng đồ này, nên nước lê có chút ngọt quá, con không để ý chứ?"
"Mẹ cùng em trai không uống sao?" Sở Quân Liệt nhìn thoáng qua nước lê trước mặt mình.
"Mẹ thật bất công, không cho con thử" Yến An cười ôm lấy cánh tay Yến phu nhân, lấy ly của mình cầm lên uống.
Yến An ở trước mặt Sở Quân Liệt uống một ngụm to nước lê, lát sau nhíu mày, buông cái ly ra vẻ làm nũng với mẹ.
"Mẹ cho nhiều đường quá rồi"
"ÔI! Mẹ thật là hồ đồ!" Yến phu nhân cười nhìn về phía Sở Quân Liệt, "Quân Liệt, con nếm thử đi!"
Dưới ánh mắt của Yến phu nhân, Sở Quân Liệt bưng ly nước lê lên, ngửi được vị ngọt thanh của lê, đang muốn uống thì cảm giác di động của mình rung lên.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai mẹ con, Sở Quân Liệt buông xuống ly nước, lấy ra di động trong túi, di động phát ra âm thanh mời trò chuyện bằng video.
Là lần đầu tiên Tư tiên sinh gọi video cho cậu!
Sở Quân Liệt có chút thất thố mà sửa sang lại đầu tóc, nhanh chóng kết nối video.
"Tư tiên sinh" Sở Quân Liệt nhìn nam nhân trong màn hình di động, lộ ra nụ cười sán lạn.
Anh Vân Dịch?!" Yến An có chút kinh hỉ, bất chấp tới gần Sở Quân Liệt, nhìn về phía di động của cậu.
Người trong màn hình, vẫn giống như trong trí nhớ, mặt mày lãnh đạm, mang theo chút dư vị lưu luyến, giống như cách xa ngàn dặm nhưng lại khiến người ta rung động trong lòng.
Tư Vân Dịch nhìn hai anh em đang thân cận trong màn hình, an tĩnh một lát, Sở Quân Liệt như ý thức được, nhanh chóng quay điện thoại về phía mình, rời đi hình ảnh em trai.
"Tư tiên sinh, anh có chuyện gì sao?"
Sở Quân Liệt trong mắt là vui sướng khó nén, một tay đề phòng thiếu niên muốn chen đến, đứng dậy né tránh.
"Tôi muốn cùng cậu ngày mai tới Tư gia dùng bữa tối" Tư Vân Dịch nhìn bối cảnh phía sau Sở Quân Liệt, "Trước khi đính hôn đến làm quen với người nhà của tôi một chút"
"Được a Tư tiên sinh!" Sở Quân Liệt liên tục gật đầu, lại một lần nữa muốn tránh thoát Yến An đang muốn tiến đến thăm dò.
"Anh Vân Dịch!" Yến An nghe được giọng nói trong video, vội vàng mở miệng, "Ngày mai có thể cho em cùng đến Tư gia không, đã lâu rồi em chưa gặp ông nội Tư!"
Tư Vân Dịch nhìn ly nước phía sau Sở Quân Liệt, ánh mắt bình tĩnh.
"Cậu có thể cùng Sở Quân Liệt đến"
"Cảm ơn anh Vân Dịch!" Yến An nhận được hồi đáp, nháy mắt kích động tới mức nhảy dựng lên.
Tư Vân Dịch không nhiều nói nhiều lời, kết thúc cuộc gọi, Sở Quân Liệt nhéo nhéo di động, hai mắt đều là thỏa mãn.
"Anh Vân Dịch đối với anh thật tốt!" Yến An gắt gao nhìn chằm chằm người thanh niên trước mắt, "Sợ anh trong tiệc đính hôn không quen thuộc với người bên Tư gia, còn mời anh tới nhà cũ ăn cơm"
Sở Quân Liệt không nhịn được giơ lên khóe môi, tay với lấy ly nước lê trên bàn, muốn mượn việc uống nước che lấp đi sự vui vẻ trong người.
Yến An sắc mặt khẽ biến, nhớ tới lời vừa nãy nói trong video, giơ tay đột nhiên đem ly nước trong tay Sở Quân Liệt đẩy ra.
Ly thủy tinh rơi xuống đất, cùng với một tiếng vang thanh thúy, tất cả nước lê trong ly bị văng xuống sàn nhà, còn suýt chút nữa bắn lên người Yến phu nhân.
Sở Quân Liệt ngẩn ra một lát, quay đầu nhìn về phía Yến An..