Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập

chương 102: 102: gặp nạn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cả nhà không ai phát hiện ra sự gượng gạo này, một bữa cơm âm thầm giao chiến kết thúc, thấy thời gian cũng khá muộn, Trường Quân xin phép về, Công Nam đương nhiên sẽ là người tiễn anh ra cổng, dì ba nhìn theo bóng lưng của hai người, trong mắt dần hiện lên sự hoang mang.

Đến hôm ba mươi tết, từ tám giờ tối, cả nhà dì ba tính luôn cả Công Nam đều lục đục sửa soạn đồ đạc chuẩn bị đi lên chùa cúng viếng.

Do chùa họ muốn cúng ở cách đây khá xa, cho nên tầm chín giờ tối cả nhà đã bắt đầu xuất phát.

Một nhà sáu người cùng ngồi trong một chiếc xe du lịch, trùng hợp Công Nam ngồi kế bên Kyle ở hàng ghế cuối cùng, thằng nhóc kia ngồi rúc vào cửa xe, thỉnh thoảng liếc sang Công Nam vài cái, trong mắt chứa đầy sự không cam tâm.

Công Nam không thèm quan tâm đến trò khỉ của cậu ta mà chỉ lo cầm điện thoại nhắn tin, vừa nhắn vừa cười tươi rối, Kyle thấy vậy lập tức đoán ra anh họ của mình lại nhắn tin với ông chú già kia rồi, nhìn cái mặt của anh ta kìa, thấy ghét!

Nhắn tin một lúc, Công Nam thả hồn nhìn ra cửa ngoài cửa sổ xe, nhìn dòng xe cộ lướt qua, không khí buổi tối lại mát mẻ khiến cậu vô cùng dễ chịu.

Bỗng nhiên một chiếc xe màu đen nhanh chóng vụt qua, sau đó Công Nam chỉ kịp quan sát thấy một người đàn ông trung niên bụng béo ôm ấp một cô gái trẻ tuổi ăn mặc hở hang ngồi ở ghế sau xe, mà tay của người đàn ông kia… đang bóp lấy một bên ngực của cô gái.

Công Nam nhìn chiếc xe kia rẽ sang một hướng khác, trong lòng cực kỳ hoang mang, một lúc sau, càng nghĩ cậu càng cảm thấy lo lắng khó chịu không yên, vì thế bèn lấy điện thoại ra soạn một tin nhắn, đang định bấm gửi cho Trường Quân thì khựng lại, sau cùng vẫn xóa đi.

Công Nam thở dài, thôi, không nghĩ tới nó nữa, chắc chỉ là nhầm lẫn mà thôi, bây giờ cô bé kia vẫn chưa đủ mười tám, sao có thể cặp kè với người đàn ông lớn tuổi như vậy được chứ, chắc chắn mình bị hoa mắt rồi.

Khi cả gia đình lái xe đến chùa thì đã là mười một giờ tối, lúc này trước cổng chùa vô cùng đông đúc, có thể thấy đa số người đến đây đều là Việt kiều.

Công Nam đi theo bà ngoại tiến vào trong thắp nhan cúng vái, bà Hoa và dì ba cầu xin cho cả nhà được bình an, cậu và hai đứa nhỏ học hành giỏi giang thông minh sáng dạ.

Hai đứa nhỏ sớm đã không còn kiên nhẫn, sau khi được mẹ và bà ngoại thả thì lập tức chạy ra ngoài với daddy của mình, lúc đi Hera còn không quên kéo theo Công Nam, Kyle thấy vậy có vẻ không vui, nhưng lại không có gan làm mình làm mẩy, vì thế ngoan ngoãn mặc cho Công Nam đi theo ba cha con cậu ta.

Một lát sau, chờ quá lâu, Kyle lại làm ầm ĩ nói đói bụng muốn ăn, Kevin bèn kêu ba đứa đứng ở tại chỗ chờ, còn mình thì đi xung quanh xem có ai bán gì ăn không.

Kevin vừa đi, ba người kiếm chỗ ngồi xuống, đột nhiên, Công Nam quay đầu sang một góc vắng người thì thấy có một cô gái mặc váy đỏ đang nhìn mình chằm chằm.

Công Nam vừa thấy cô gái kia lập tức hoảng hốt, đợi sau khi nhận ra khuôn mặt của cô ta thì càng hoảng hốt hơn, cậu quay sang nói với Hera:

- Anh đi vệ sinh một lát, hai đứa ngồi chờ dượng ở đây nhé.

Chưa kịp đợi Hera gật đầu thì cậu đã bước nhanh đi, Kyle bĩu môi nói móc:

- Gấp như vậy không phải sắp ra quần rồi đó chứ!

Thế nhưng câu này cậu ta chỉ dám nói trong miệng, nhỏ đến nỗi ngay cả Hera ngồi bên cạnh cũng không nghe thấy.

Mà cô gái kia thấy Công Nam đi tới chỗ mình thì lại quay đầu đi nhanh, Công Nam đuổi theo, một lúc sau, hai người đứng ở trên mõm đá ven biển.

Cô gái dừng lại đứng đối diện với Công Nam.

- Thật sự là chị?

Công Nam vẫn chưa hết ngạc nhiên khi nhìn thấy cô gái.

- Đúng là tao, rất bất ngờ khi thấy tao ở đây à?

Cô gái lạnh lùng đáp lại, trên khuôn mặt vốn trẻ trung tươi tắn nay đã đắp đầy son phấn khiến người ta thổn thức không thôi, Công Nam nhớ lại hình ảnh mình vừa thấy lúc trên đường tới chùa, lập tức hỏi:

- Vậy người trên xe cùng cái ông mập lúc này cũng là chị?

Cô gái nghe vậy sắc mặt lập tức thay đổi, rõ ràng cô ta cũng không ngờ là cậu đã nhìn thấy, biểu cảm của cô ta trở nên dữ tợn hét vào mặt cậu:

- Câm miệng! Tao của hôm nay đều là do mày tạo nên, nếu không có mày, con ác quỷ đó sẽ không bắt tao làm những trò bẩn thỉu như vậy, tại sao đứa con hoang như mày không chết đi, tại sao tao lại phải chịu sự chà đạp như bây giờ hả?

Cô gái đang la hét điên cuồng ở trước mặt Công Nam không ai khác chính là Thanh Tâm, chỉ nửa năm không gặp, thật không ngờ cô ta đã hoàn toàn biến thành một con người khác.

Không còn khí chất của cành vàng lá ngọc, không còn sự kiêu ngạo cao quý của tiểu thư nhà giàu, son phấn dường như cũng không che đi được sự tiều tụy trên mặt cô ta, bây giờ trong mắt cô ta chỉ tràn ngập sự thù hận đến điên loạn, nhìn cô ta như vậy, Công Nam thật sự không biết trong nửa năm qua cô ta đã gặp phải chuyện gì.

Xuất phát từ việc hai người cũng coi như quen biết, cậu mở miệng hỏi:

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai bắt chị làm vậy?

Thanh Tâm đột nhiên bật cười ha ha, vừa cười, nước mắt trong mắt cô ta vừa chảy xuống làm nhòe cả mascara, cô ta nói:

- Nó bắt tao tiếp khách kiếm tiền cho nó, nếu không sẽ không cho tao thuốc, nó đánh tao, mày biết không nó đánh tao sẩy thai, nó là một con quỷ dữ, nó là một con quỷ dữ!

Thanh Tâm nhào tới nắm chặt lấy hai cánh tay của Công Nam, tròng mắt dại ra, miệng không ngừng gào thét, ngay cả người vẫn luôn bình tĩnh như Công Nam cũng không khỏi sợ hãi.

Đang lúc Công Nam định đẩy cô ta ra thì lại nghe cô ta lẩm bẩm trong miệng:

- Cuộc đời tao bị hủy hoại rồi, mẹ tao đứng nhìn nó hiếp tao, thằng anh tao lẳng lơ phục vụ dưới thân nó, tất cả họ đều điên rồi, đều điên rồi!

- Tao sống khổ sở như vậy, dựa vào đâu mày lại được người người tung hô, dựa vào đâu ai cũng muốn nịnh bợ mày, tất cả những gì mày có hôm nay đều là của tao, mày mau trả lại cho tao!

Thanh Tâm bấu chặt móng tay vào cánh tay của Công Nam, Công Nam lập tức đẩy cô ta ra, thế nhưng vào ngay lúc này, Thanh Tâm không biết từ đâu móc ra một cái còng tay khóa chặt tay của cô ta và cậu lại, sau đó bắt đầu trợn mắt cười to:

- Thứ tao không có được mày cũng đừng hòng có, kiếp trước mày là con chuột qua đường người thấy người đánh, kiếp này cũng vậy, mệnh của mày là mệnh hèn mệnh tiện, mày không có quyền hưởng hạnh phúc.

Mày muốn cải mệnh à? Đừng mơ!

Vừa mới dứt câu, Thanh Tâm đột nhiên lao đầu xuống biến đồng thời kéo theo cả Công Nam, Công Nam lập tức kéo lại, nhưng không hiểu sao cơ thể gầy ốm của Thanh Tâm lại nặng đến vậy, một đường kéo cậu cùng rơi xuống biển, trong lúc rơi xuống, cậu nhìn thấy trong áo của cô ta lộ ra mấy quả cân lớn.

Xem ra, trước khi lừa cậu đến đây, cô ta đã có chuẩn bị trước rồi, hôm nay, cô ta muốn chết chung với cậu!

Lúc cả hai rơi xuống biển, do mấy quả cân cho nên hai người nhanh chóng chìm xuống đáy, tuy nhiên cho dù tính luôn mấy quả cân và cân nặng của Thanh Tâm thì trọng lượng cùng lắm chỉ bảy tám chục ký, nếu không cô ta cũng không treo trên người mà vẫn đi lại bình thường được.

Với trọng lượng này, Công Nam vẫn có thể gánh nổi, cậu chậm rãi bơi lên trên, thế nhưng Thanh Tâm đã quyết không cho cả hai con đường sống, cô ta nắm chặt lấy một mỏ neo dưới đáy biển nhất quyết không buông.

Đến giờ phút này, cô ta vẫn cười, cô ta cho rằng đây chính là thành tựu lớn nhất đời mình, nhìn Công Nam vùng vẫy, cô ta càng cười tươi hơn, cho dù lúc này đây, không khí trong phổi cô ta cũng dần bị rút sạch.

Mà Công Nam cũng biết không thể vùng vẫy vô ích như vậy, cuối cùng quay đầu lại ấn vào gáy của Thanh Tâm một cái khiến cô ta bất tỉnh, sau đó gỡ tay cô ta ra bơi lên trên.

Thế nhưng đã muộn, chưa kịp ngoi lên mặt nước, Công Nam đã hết hơi, cả cơ thể nhũn ra dần dần chìm xuống đáy biển…

[Cảnh báo nguy hiểm! Sinh vậy chịu ký gửi đang gặp nguy hiểm về tính mạng! Khởi động vòng bảo hộ khẩn cấp, duy trì trong vòng mười phút, bắt đầu tính giờ! ::! ]

--

Lời của tác giả: Không hiểu thế nào mà đã rep bình luận rồi khi vào lại không thấy hiển thị nhỉ.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio