Thầy Hưng hùng hổ xông tới bàn làm việc của thầy Nghiêm giận dữ quát to:
- Ông được lắm, dám nói là thầy phụ trách đội hẹn tôi lên phòng giám thị nói có việc quan trọng, thế nhưng hôm nay thầy ấy không có mặt ở trường làm tôi đợi hơn mười phút, thì ra là ở đây dụ dỗ học trò của tôi đi thi học sinh giỏi.
Bạn bè mấy chục năm mà ông chơi tôi vậy à?
Công Nam bị khí thế của thầy chủ nhiệm dọa, lập tức đứng dậy lui về một góc làm người vô hình.
Thầy Nghiêm cũng đứng dậy cười làm lành:
- Gì mà dụ dỗ chứ! Tôi chỉ đang hướng dẫn học sinh đi đúng đường thôi mà.
Thầy Hưng nghe xong càng tức giận.
- Ý ông nói thằng bé thi môn vật lý của tôi là không đúng đường ư?
- Tôi không có ý đó, ông phải nhìn rõ vấn đề chứ, hai ta đã xem bài thi tháng vừa rồi của thằng bé rồi, bài thi của ông thằng bé chỉ vận dụng kiến thức lớp nâng cao để giải, còn bài thi môn toán của tôi thằng bé đã vận dụng rất thuần thục các công thức nâng cao khối , thậm chí có một số chi tiết thằng bé dùng cả kiến thức cơ bản chuyên ngành toán đại học cao đẳng, đủ để thấy cơ sở môn toán của thằng bé rất vững, khả năng đoạt giải học sinh giỏi càng cao.
Thầy Hưng đương nhiên biết rõ chuyện đó, nhưng nói tới cùng vẫn không phục, rõ ràng là học sinh của lớp ông ấy làm chủ nhiệm, một mầm non tốt như vậy lại dâng hai tay cho người ta, sao ông ấy có thể cam tâm chứ.
- Vậy, vậy thì đã sao? Không thi làm sao biết thằng bé không đậu? Chỉ cần trong mấy tháng này tôi tăng cường ôn tập cho em ấy, đến kỳ huấn luyện tập trung em ấy có lẽ sẽ đánh bại được các tuyển thủ khác đại diện trường học tham gia thi đấu!
Thầy Nghiêm thấy ông bạn già của mình cứng đầu không nghe lời phải như vậy cũng cảm thấy bực bội, ông ấy nhíu mày nói:
- Không phải ông không biết nội dung thi học sinh giỏi quốc gia của các môn tự nhiên đã đạt tới trình độ đại học năm hai năm ba, đã thoát ly khỏi kiến thức trung học phổ thông rồi, ông dám chắc chắn chỉ trong ba bốn tháng ngắn ngủi có thể dạy em ấy đạt tới trình độ đại học được không?
Thầy Hưng á khẩu không trả lời được, kỳ thật ban đầu ông ấy chỉ ôm tâm lý may mắn, nhưng bây giờ ông ấy đã nhận ra điều này không có khả năng, chỉ là nếu muốn ông ấy xuống nước muối mặt nhận mình sai lầm, ông ấy lại không làm được.
Bầu không khí im lặng đến nghẹt thở, Công Nam càng ra sức thu nhỏ sự tồn tại của mình.
Thầy Nghiêm biết ông bạn mình đã nghe lọt tai, vì thế cũng rộng lượng cho ông ấy bậc thang bước xuống.
Thầy Nghiêm vỗ vai ông ấy nhẹ nhàng khuyên nhủ:
- Chẳng phải ông đang hướng dẫn ba học sinh khối sao, trường chúng ta cũng chỉ có thể cử tối đa ba người đại diện đi tập huấn cho mỗi môn, so với em Nam ba người họ tiềm năng hơn nhiều.
Thầy Nghiêm nghe vậy trong lòng cũng bớt khó chịu, nhưng vẫn muốn thử một chút, ông ấy quay sang nhìn Công Nam đang rút vào trong một góc, hỏi:
- Em cảm thấy thế nào?
Công Nam bị hỏi có hơi giật mình, sau đó định nói ý định chọn môn toán thì bị âm thanh của hệ thống ngăn lại.
[Kỳ thật ký chủ có thể chọn cả hai môn, tuy hơi mạo hiểm một chút, nhưng bây giờ toán học của ký chủ đã là cấp hai, trình độ tương đương đại học, thời gian sau chỉ cần làm nhiệm vụ rồi thăng cấp cho môn vật lý là được.
]
Công Nam cười lạnh:
- Cậu đừng có lừa tôi nữa, hậu quả của việc một lúc ôm hai việc tôi đã lãnh đủ rồi, trình độ của tôi thế nào chẳng lẽ tôi không biết sao? Lần này tôi sẽ không mạo hiểm, tôi nhất định phải có được tấm vé tham gia thi IMO (International Mathematical Olympiad).
Cậu thành khẩn nhìn thầy Hưng, đáp:
- Em cảm thấy thầy Nghiêm nói đúng, cơ sở môn vật lý của em chỉ đủ ứng phó các kỳ thi xếp hạng trong khối, vẫn chưa đủ trình độ tham gia cuộc thi học sinh giỏi môn vật lý cấp quốc gia.
Em…
Công Nam khẽ liếc nhìn qua thầy Nghiêm, sau đó nói tiếp:
- Em muốn thử tham gia thi môn toán ạ.
Thầy Nghiêm lập tức nở nụ cười, thầy Hưng liếc ông ấy một cái, sau đó thở dài nói với cậu:
- Được rồi, nếu em đã lựa chọn như vậy thầy cũng tôn trọng quyết định của em, nhưng thầy vẫn quyết định nâng cao trình độ cho em, đến lúc em lên lớp thầy sẽ không bỏ qua cho em nữa.
Công Nam gật gật đầu, mọi chuyện coi như đã giải quyết xong, thầy Hưng cũng không ở lại, nhường không gian lại cho hai thầy trò, ông ấy biết chắc chắn thầy Nghiêm có rất nhiều điều cần dặn dò cậu.
Thầy Hưng đi rồi trong phòng giáo viên chỉ còn hai thầy trò, thầy ấy nói cho cậu nghe thể lệ và quy định của cuộc thi, còn năm phút vào tiết, thầy ấy nói:
- Hôm nay thầy giao cho em một xấp đề, một giờ rưỡi chiều hôm sau mang xấp đề đến gặp thầy, thầy sẽ sửa bài và giảng thêm kiến thức cho em, về sau cứ làm theo như vậy, nếu thời khóa biểu có thay đổi, thầy sẽ thông báo lại, còn nữa, chủ nhật mỗi tuần đi vào trường, thầy sẽ tập trung các bạn được chọn khác ôn tập một lượt, hiểu chưa?
Công Nam gật đầu, sau đó lại hỏi:
- Đăng ký ôn tập như vậy có phải sẽ tốn phí không ạ, hay em gửi tiền cho thầy nha?
Thầy Nghiêm lắc đầu, nói:
- Không cần, thầy sẽ trả chi phí đăng ký tài liệu ôn tập các thứ cho em, em chỉ cần tập trung học tập kiến thức là được, đừng làm thầy thất vọng.
Công Nam gật đầu thật mạnh, tự tin đảm bảo với thầy:
- Em sẽ cố gắng hết mình ạ.
--
Công Nam ôm xấp bài tập ra khỏi phòng giáo viên, chưa kịp đi vào lớp thì đã thấy Bảo Đức đứng lấp ló ở ngoài cửa, vừa thấy cậu tới cậu ta lập tức kéo cậu ra một góc, mặt mày hớn hở nói:
- Nói cho ông biết một tin, bây giờ bác ba gái đang ở văn phòng hiệu trưởng nói lý lẽ với dì Hồng và hai anh em bà Thanh Tâm đó, tôi ở ngoài nghe lén thấy tình hình căng lắm.
Công Nam chưa kịp tỏ thái độ thì lớp trưởng Thái Tính đã đi từ hướng văn phòng hiệu trưởng đi tới, nói với cậu:
- Hiệu trưởng kêu cậu lên văn phòng đấy.
Công Nam gật đầu, sau đó đi nhanh lên văn phòng hiệu trưởng.