Trúc tinh lại bắt mạch cho mỹ nhân, ngạc nhiên phát hiện mạch của mỹ nhân đã ổn định hơn rất nhiều, rõ ràng y khoẻ hơn không chỉ một chút.
Nó cảm thấy kinh hãi, còn chưa được nửa tháng, sao người này lại bình phục nhanh như vậy!
Nhất định là con thỏ ngu ngốc kia lại làm chuyện điên rồ gì rồi.
Trúc tinh lôi thỏ tinh ra ngoài.
Lại đánh một trận, bắt thỏ tinh phải khôi phục nguyên hình.
Biết ngay mà, con thỏ ngốc này nhỏ đi thấy rõ, ngay cả màu lông cũng ảm đạm hơn.
Trúc tinh véo tai thỏ tinh: "Ngươi điên rồi sao? Lấy nguyên khí của mình cho phàm nhân ăn? Bảo sao y lại bình phục nhanh như vậy! Ngươi đây là ngại bản thân sống quá lâu, muốn sớm ngày biến thành túi da hả!"
"Nguyên khí mất rồi vẫn có thể tích cóp lại mà..."
"Ngươi cho bao nhiêu năm?!"
"......"
"Không nói ta bắt ngươi đi gặp mỹ nhân bằng nguyên hình bây giờ!"
Thỏ tinh bị uy hiếp, đành phải mở miệng: " năm."
Trúc tinh trước mắt tối sầm: "Ngươi mới tu luyện chưa được năm! Được lắm, giờ mới biết người ta chưa tới một tháng, ngươi đã cho đi năm. Nếu hôm nay ta không đến mà đợi đến tận vài tháng nữa thì có phải ngươi đã thành con thỏ khô luôn rồi không hả! Hả?!"