Con Trai Là Nam Phụ

chương 59

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sự kiện "Bắt tiểu tam" càng ngày càng nghiêm trọng, càng lúc càng oanh oanh liệt liệt, không thể không nói, người đứng sau màn kế hoạch này thập phần hiểu biết tâm lý cư dân mạng, rất biết lợi dụng lòng hiếu kỳ đại chúng, mỗi một bước đều để bọn họ tham dự, tựa như đào bảo, từng chút đưa ra manh mối cùng các nhân vật tương quan.

Ngay từ đầu chỉ liên quan tới ba người là Bành Hiểu Vũ, Đổng Ngọc Kỳ cùng Hàn Thu Nhã. Trong đó, Bành Hiểu Vũ là nam diễn viên phim truyền hình quốc dân, hai nữ diễn viên kia cũng là tuyến hai tuyến ba, cả ba đều là diễn viên có mức độ nổi tiếng cao.

Mắt thấy nhiệt tình của mọi người sắp hết, ngay sau đó, Đường Dĩ Tố bị khui ra, ngay cả Tống Thần Hạo trước đây từng có liên quan với cô cũng được nêu tên, không những vậy, Dương Mạn Ni trước đó cùng xào couple với hắn ta cũng không bị bỏ quên. Tựa như một chuỗi hồ lô, rút một cái lại một cái, không buông tha một ai, thật sự muốn không "hot" cũng khó.

Ở ngay lúc này, trang cá nhân của Đường Dĩ Tố rốt cuộc cũng đăng bài post đầu tiên sau mấy tháng lặng im.

【Đường Dĩ Tố V: Thanh giả tự thanh.】

Bốn chữ vô cùng đơn giản, nhìn như một bài đăng sáng tỏ bình thường, lại tựa như có thâm ý khác.

Ngay cả bức ảnh mờ ảo mà cư dân mạng còn có thể đối chiếu với Đường Dĩ Tố, hàm nghĩa của bài đăng này tất nhiên không thể gạt được đại chúng.

Rất nhanh, bài đăng nửa năm trước khi Đường Dĩ Tố và Tống Thần Hạo bị tung scandal, cô cũng từng đăng bài post này, đã lập tức bị chụp hình lại.

Đồng dạng bị nghi ngờ có liên quan đến quan hệ nam nữ, đồng dạng bốn chữ, rõ ràng sự kiện lần trước vẫn chưa được sáng tỏ, lần này Đường Dĩ Tố còn dùng bốn chữ này, thật sự là làm người nghiền ngẫm.

Đương nhiên, cũng có phần lớn người cho rằng, cô chỉ dùng bốn chữ vô cùng đơn giản này mà muốn giải thích hết thảy, thật sự là quá không có thành ý.

Cái nhãn "Tiểu tam" hoàn toàn bị khắc lên Đường Dĩ Tố, ngay sau đó, những từ như "Đồ yêu diễm đê tiện", "Kỹ nữ", "Trà xanh tiểu tam" liên tiếp xuất hiện, cuối cùng, một đám người cá biệt thậm chí trực tiếp dùng từ "Trà xanh Tố" để gọi Đường Dĩ Tố thay cho tên của cô.

Mà lúc này, bộ điện ảnh 《 Khu không người 》 đang công chiếu cũng gặp phải tai ương.

Diễn viên chính là "Tiểu tam", nam nhị là một tên ngoại tình, nữ phụ lại là người thay thế cho vị trí của Hàn Thu Nhã, bị xem là diễn viên có "Lai lịch không rõ".

Tuy rằng bộ điện ảnh này vốn dựa vào độ nổi tiếng của Đồng Trân để bán vé, nhưng bị các diễn viên khác kéo chân sau quá nặng nề. Tiếp sau đó, rất nhanh trên mạng đã có người bắt đầu tổ chức khởi xướng hành vi chống lại bộ phim 《 Khu không người 》.

Sự tình phát triển đến bước này, khoảng cách Bành Hiểu Vũ bị bạo xuất quỹ đến nay, mới qua đi không đến một tuần mà thôi.

"Cùm cụp" một tiếng, khoá cửa bị mở ra, Đường Dĩ Tố đang ở phòng bếp bận rộn nghe được, nhanh chóng bước đến cạnh cửa nghênh đón.

Mở cửa ra, quả nhiên Đường Táo cùng Tần Hoa đang ở ngoài.

"Sao hôm nay lại về trễ vậy con?" Đường Dĩ Tố vừa giúp Đường Táo cầm lấy cặp sách cùng ấm nước nhỏ, vừa dò hỏi.

Hiện tại kim đồng hồ đã chỉ hướng giờ, mùa đông trời tối sớm, vào thời điểm này, mùa hè còn có thể nhìn thấy bị ánh nắng chiều, nhưng vào mùa đông, giờ đã là chạng vạng, chỉ một chút nữa thôi trời sẽ hoàn toàn đen kịt.

Đường Táo nói: "Hôm nay cô giáo chỉ tụi con cách làm thạch trái cây, làm chậm một chút."

Nó vừa nói, vừa cong lưng cởi giày.

Thằng bé không to con, chân tay cũng nhỏ, nhìn qua không có gì nổi bật so với những bạn nhỏ khác trong nhà trẻ, nhưng từ khi Đường Dĩ Tố xuyên đến đây, cô không những không cho thằng bé tiếp tục ăn cơm hộp mì gói, mà mỗi ngày đều nấu cơm đủ chất dinh dưỡng, lại uống linh tuyền đông lạnh không ngừng, chỉ ngắn ngủi nửa năm, thân thể của Đường Táo đã cao hơn các bạn cùng tuổi.

Bất quá, cao đến mấy cũng chỉ là một đứa nhỏ mà thôi.

Theo thời tiết dần dần lạnh hơn, quần áo của bọn nhỏ cũng càng ngày càng dày, áo khoác lông vũ trắng bọc cả người Đường Táo tròn vo, bộ dáng cong lưng cởi giày quả thực chính là cục bông trắng nhỏ, hai tay ngắn thật miễn cưỡng mới có thể với tới giày.

Có mấy lần Đường Dĩ Tố nhìn khó chịu, muốn cong lưng giúp nó cởi giày, lại đều bị Đường Táo cự tuyệt một cách vô cùng nghiêm túc, nó kiên trì nguyên tắc "chuyện của mình phải tự mình làm".

Đối với việc này, Đường Dĩ Tố cũng không phản bác, rốt cuộc, từ khi cô xuyên qua đến nay, việc rửa mặt tắm rửa thay quần áo đều do Đường Táo tự mình làm lấy, về vấn đề tư nhân, dường như từ trước đến giờ thằng bé luôn có nguyên tắc của chính mình.

Giờ phút này, Đường Táo thật vất vả mới cởi xong giày, đi theo Đường Dĩ Tố vào nhà rửa tay cởi áo khoác, chiếc mũ lông trên đầu cũng được gỡ xuống, đám tóc mềm bị mũ đè giờ được giải thoát không những không héo xuống, mà còn hăng hái cong xù lên.

Thằng bé không hề ý thức được sự phản kháng không tiếng động của tóc mình, sau khi vào nhà nghiêm túc rửa tay, nhìn thấy mẹ và dì Tần đang nói chuyện với nhau, nó liền ngồi vào ghế nhỏ của mình chờ đợi.

Tần Hoa cũng đi theo vào nhà, vừa đi bà vừa bổ sung: "Thạch trái cây này là do mấy bạn khác lớp cùng nhau học tập, tuy rằng không bắt buộc tất cả các bé phải hoàn thành nhiệm vụ mới được về nhà, nhưng chỉ có những bạn nhỏ đã làm thành công hôm nay thì ngày mai đi học mới có thạch trái cây ăn. Vì vậy những bạn nhỏ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ đều ở lại không chịu về."

Đường Dĩ Tố nghe vậy, thuận theo nhìn về phía con trai: "Làm thạch trái cây khó lắm sao, Tiểu Táo, cuối cùng con có làm thành công không?"

Đường Táo nghiêm trang nói: "Con cảm thấy không khó, nhưng các bạn khác vẫn không làm được, con phải chỉ mấy bạn đó nữa."

"Con chỉ?" Đường Dĩ Tố nghe vậy, tức khắc cảm thấy vừa kinh ngạc vừa buồn cười.

Dù sao thì trước đây Đường Táo ở nhà trẻ Thanh Cảng chưa từng có bạn bè, hiện tại thằng bé được xếp vào Thiên Quỳnh, tuy rằng ngẫu nhiên cô có nghe con trai nhắc đến bạn học cùng lớp, nhưng cách Đường Táo nhắc tới bạn bè của mình lại luôn mang tới cảm giác không nóng không lạnh, không có gì đặc biệt. Không ngờ khi các bạn nhỏ này gặp được khó khăn, bọn chúng sẽ xin giúp đỡ của Đường Táo.

Đường Dĩ Tố nhịn không được truy vấn: "Ồ, có bạn học khác không biết làm nên nhờ con giúp đỡ sao?"

Đường Táo nhìn vẻ mặt kia của mẹ, liền biết cô suy nghĩ cái gì, rầm rì một tiếng, miễn cưỡng cho Đường Dĩ Tố một đáp án: "Một tên ngu ngốc thô tay thô chân mà thôi."

Lời nói ấu trĩ của trẻ nhỏ lập tức chọc cười hai người lớn trong nhà, Đường Dĩ Tố đi vào phòng bếp, bưng đồ ăn đã sớm chuẩn bị xong lên. Trong nháy mắt nồi rong biển hầm xương sườn tươi ngon được bưng lên bàn ăn, một người từ trước đến nay không hề theo đuổi mỹ thực - Tần Hoa - ánh mắt sáng lên.

Thật ra có thể nói là Đường Dĩ Tố khá may mắn, cô xuyên đến đây cũng khoảng nửa năm, tuy rằng đa số thời gian cả Đường Dĩ Tố cùng Tần Hoa đều vô cùng bận rộn, nhưng ở thời khắc khẩn cấp, trạng thái công tác của hai người lại xen kẽ với nhau.

Tỷ như lần trước Đường Dĩ Tố ở đoàn phim, khi Đường Táo vừa đến ở nhà của Tần Hoa, bà vừa lúc rảnh rỗi, chờ sau khi Đường Táo dần quen với lối sinh hoạt mới, bà lại tiếp tục bận rộn như cũ.

Lại như lúc này đây, vốn dĩ Tần Hoa đã chuẩn bị thời gian kỹ càng, dự định phụ trách một vị nghệ sĩ nổi tiếng dưới tay nửa năm, kết quả hắn ta ngoài ý muốn giật được một nhân vật tốt, cần phải tiến tổ mấy tháng tập huấn, ngay cả ăn Tết cũng không thể về được.

Tần Hoa có thời gian rảnh rỗi, vừa lúc bên này Đường Dĩ Tố xảy ra chuyện, trong lòng bà cũng thích Đường Táo ngoan ngoãn hiểu chuyện, nên dùng thời gian hẹn trước với nghệ sĩ nổi tiếng kia đặt lên người Đường Dĩ Tố.

Tần Hoa quan tâm Đường Táo, đừng nói Đường Dĩ Tố, ngay cả chính thằng bé cũng cảm nhận được, trừ mẹ mình ra, người mà Đường Táo tin tưởng nhất cũng chỉ có Tần Hoa.

Trong nguyên tác cũng không đề cập tới cái tên Tần Hoa này, Đường Dĩ Tố cũng không biết, dựa theo hướng đi của nguyên tác, tương lai của bà sẽ như thế nào.

Nhưng giờ này khắc này, sự quan tâm của bà đối với mẹ con Đường Dĩ Tố là sự thật, nhất thời Đường Dĩ Tố cũng không thể tưởng tượng được phải báo đáp bà như thế nào. Vì vậy cô chỉ dùng cách đơn giản thô bạo, ngẫu nhiên khi Tần Hoa rảnh rỗi, hẹn bà ở lại nhà bọn họ ăn cơm chiều, Đường Dĩ Tố lại thừa dịp Tần Hoa không chú ý, trộm thêm một hai giọt linh tuyền đông lạnh gì đó.

Một nồi canh hầm lớn được thêm một hai giọt linh tuyền, cả nồi nước lập tức tươi ngon hơn. Mà bởi vì linh tuyền đông lạnh đã bị hòa tan, Tần Hoa cũng bất quá uống một hai chén canh, linh tuyền đông lạnh được bà uống vào không tới một phần năm, cho nên mỗi lần uống xong, thân thể Tần Hoa sẽ không nhanh chóng xuất hiện tình huống dị thường, chỉ là dần dần tích lũy, từ từ cải thiện thân thể của bà mà thôi.

Bản thân Tần Hoa cũng không biết sự tồn tại của linh tuyền, chỉ cho rằng canh nhà Đường Dĩ Tố uống ngon, mỗi lần ăn cơm nhà cô xong, tâm tình đều sẽ rất tốt, ngẫu nhiên rảnh rỗi, ví dụ như hiện tại, cùng nhau ăn bữa tối, thứ mà bà chờ mong nhất không gì hơn nồi canh này.

Ba người vừa ăn cơm, vừa trò chuyện về nhà trẻ của Đường Táo, nhà trẻ Thiên Quỳnh bởi vì phương thức giáo dục khác với các ngôi trường bình thường khác, bầu không khí vườn trường có loại cảm giác tự do, không chỉ là Đường Táo, mà ngay cả Đường Dĩ Tố và Tần Hoa cũng cảm thấy mới mẻ.

Cơm nước xong xuôi, Đường Táo nhìn nhìn Đường Dĩ Tố, lại nhìn nhìn dì Tần, thấy bà cũng không lập tức rời đi, thằng bé hiểu rằng người lớn có lẽ còn có chuyện muốn nói, vì vậy nó ngoan ngoãn rời khỏi phòng khách.

Đường Táo vừa bỏ đi, sắc mặt Tần Hoa vốn đang nhẹ nhàng hiền hòa đã xảy ra biến hóa rất nhỏ.

Đường Dĩ Tố nhạy bén nhìn thấy, cô hỏi: "Chị Tần Hoa, làm sao vậy?"

Tần Hoa thấp giọng nói: "Chúng ta đã nói chuyện với phòng làm việc của Bành Hiểu Vũ, kết quả cũng không tốt."

Nghe vậy, gương mặt Đường Dĩ Tố cũng hơi biến sắc.

Trong trận tai tiếng này, người còn sốt ruột hơn đám người Đường Dĩ Tố, chính là đoàn đội của Bành Hiểu Vũ.

Người bị phơi bày ngoại tình chính là hắn, người ngoài có rất nhiều suy đoán, tiểu tam đổi tới đổi đi, vĩnh viễn bất biến, chính là đương sự Bành Hiểu Vũ.

Từ khi chuyện ngoại tình bị phơi bày, đoàn đội của Bành Hiểu Vũ liên tục dùng các biện pháp để cứu vãn, nhưng vì sự kiện lên men cực nhanh, Bành Hiểu Vũ cũng không thể trực tiếp ra mặt đáp lại, chỉ có thể ngầm nỗ lực.

Trước đây Đường Dĩ Tố hoàn toàn dùng trạng thái người qua đường ăn dưa đối với loại chuyện này, nhưng khi dáng người của cô và ảnh chụp do paparazzi tung ra gần như trọng điệp, lửa lập tức cháy lên người Đường Dĩ Tố, đoàn đội Bành Hiểu Vũ cũng lập tức liên lạc với công ty quản lý của cô.

Bành Hiểu Vũ là nam nghệ sĩ thành thục, xuất đạo nhiều năm, có thể xem là diễn viên quốc dân, công ty nâng đỡ, bối cảnh hùng hậu. Còn Đường Dĩ Tố, trừ Lục Châu là trang bị bật hack ra, chỉ có người đại diện Tần Hoa, ngay cả trợ lý cũng nuôi không nổi, không khỏi có chút quá mức khó coi.

Đường Dĩ Tố không trực tiếp tiếp xúc với đoàn đội của Bành Hiểu Vũ, mà để chuyện này cho Tần Hoa xử lý, cô cũng chỉ biết tiến triển đại khái, nhưng hiện tại Tần Hoa đã nói như vậy, sợ là thật sự lâm vào trạng thái tương đối khó giải quyết.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio