Làng Nishiku ăn uống linh đình trái ngược lại với vẻ quạnh quen ở đồn cảnh sát nhỏ. Để giải quyết bữa trưa, Yuu Ogasawara phải đi khá xa để mua cơm hộp về cho cả nhóm người .
Trời tối rất nhanh, cơn mưa dai dẳng đổ ào ào xuống khiến cho con đường đất càng thêm lầy lội , xe cảnh sát bị lún trong bùn đất không thể di chuyển được vì vậy cả nhóm người đều đi bộ tới mai phục gần hồ Nishiku - nơi sắp diễn ra lễ cưới với quỷ thần
Tiếng nhạc rộn rã từ điện thờ truyền tới , tiếng ồn ào chúc tụng nhau một năm bội thu dường như vẫn không đủ náo nhiệt để che dấu đi cái lạnh của cơn mưa dai dẳng cuối tháng tư, Tiếng quạ kêu văng vẳng thê thiết khiến toàn không gian đẫm một mùi tử khí. Cái chết của người con gái lại được cả dân làng coi là sự khởi đầu của niềm vui và hạnh phúc khiến cho trái tim của những người cảnh viên như cứng lại trong cơn mưa lạnh. Yue được Akito ôm tới , thân hình nhỏ gầy ôm chặt bó hoa cúc trắng, tóc đen dài ướt đẫm, gương mặt có chút tái nhợt khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Cô nhìn về phía hồ Nishiku, mặt hồ bị lớp khói đen che kín, gió lạnh thổi khiến cho mọi người đều run lên. Rõ ràng chỉ là cuối tháng tư nhưng gió lạnh buốt giá như giữa mùa đông lạnh.
Cả nhóm cảnh viên đứng chờ trong gió lạnh gần bốn tiếng đồng hồ, cảnh phục cũng ướt đẫm dán sát vào da thịt , chân tay cũng tê cứng cả nhưng không ai rời vị trí. Yue chỉ mặc một bộ váy dài tay mỏng trên người còn khoác thêm áo khoác của Akito . Anh hiện tại chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng dính sát người lộ rõ từng đường cong mang theo lực lượng kinh người của mình . Đôi mắt như liệp báo nhìn chăm chú ra hồ nước đen ngòm; mắt anh rất sáng, rất sắc dường như chỉ cần thấy bóng con mồi lập tức sẽ nhào lên nuốt gọn.
Không để bọn họ đợi thêm lâu nữa, tiếng nhạc tưng bừng từ xa dần dội lại . Ánh lửa bập bùng trong đêm tối lại không thể xua tan cái lạnh ; giữa đêm hoang vắng ánh lửa leo lét bập bùng trông càng thêm quỷ dị đến nao lòng.
Trưởng làng Nishiku là một bà già tuổi đã thập cổ lai hi ; mái tóc bạc trắng và dường như bà ta chẳng thể nào tự mình di chuyển được. Đoàn người đưa cô gái mặc hỉ phục đỏ thẫm xuống thuyền sau đó quỳ lạy trên bờ tới gần nửa tiếng mới chịu rời đi. Bà mẹ của cô gái còn không quên múc một gáo nước dội xuống hồ như thể chứng minh con gái gả đi như bát nước đã đổ tuyệt không hứng lại rồi ra về . Người duy nhất còn ở lại chính là trưởng làng Nishiku.
Khi tiếng chuông điểm giờ vang lên , cô gái kia cũng ngã xuống hồ trước ánh mắt của tất cả mọi người. Akito từ trong bụi cây đột nhiên ra lệnh
"Lên, cứu cô ta."
Yue trợn mắt nhìn anh ta hét lên
"Akito Anh đã hứa không thay đổi tương lai được báo trước!"
Akito mặc kệ , anh ôm theo Yue từ trong bụi cây lao ra. Trưởng làng Nishiku bị hành động đột ngột lần này làm cho giật mình , bà ta làm đổ những cây đuốc đang cháy khiến cho ngọn lửa bùng lên dữ dội . Yue mắt thấy có người đã ra tới mép nước cô cuống lên rút súng của Akito , đẩy ngã anh sau đó chĩa súng vào thái dương Anh gào lên
"Đứng lại, còn đi xuống tiếp tôi sẽ bắn chết Anh ta"
Yuu Ogasawara là người đầu tiên dừng lại , Anh ta ra lệnh cho toàn bộ cảnh viên quay về đồng thời rút súng chĩa về phía Yue . Yue sắc mặt rất khó coi, cô thở hổn hển, phổi lạnh buốt như có hàng ngàn mũi kim đâm vào, tay nắm khẩu súng cũng run rẩy
"Anh đã hứa Akito . Anh đã hứa sẽ để mặc tương lai diễn ra , Anh sẽ không thay đổi vận mệnh của ai. Đây là kết cục sao? Anh đang lừa tôi!"
Akito vươn tay nắm lấy họng súng âm trầm đáp
"Tôi không thể để người chết trước mặt tôi được Akari , buông súng đi. Đây không phải đồ chơi "
Yue nghiến răng gào lên
" Cô ta nhất định phải chết . Số mệnh của cô ta đã đứt gãy từ hôm qua rồi. Anh muốn hại chết tất cả mọi người ở đây hay sao ?"
Yue vừa dứt lời , một cơn gió lớn đột ngột thổi tới mang theo một mùi tanh tưởi khiến vài cảnh viên trực tiếp nôn luôn tại chỗ. Cũng lúc ấy thân thể cô gái kia trực tiếp tơi vào xoáy nước , bóng hỉ phục đỏ thẫm chìm dần vào bóng đen vô tận. Nước trong hồ sôi sục , từ giữa xoáy nước không biết từ lúc nào xuất hiện một đám khói đen. Nó lập lờ trôi trên mặt nước rồi dần ngưng tụ lại. Yue đột ngột quay đầu , mắt quỷ trong đêm tối loé lên ánh sáng xanh biếc ma quái đến rợn người. Móng tay cô đâm vào da thịt Akito khiến chúng trở nên đau đớn.
"Gọi mọi người lập tức quay trở lại. Mau."
Akito thấy cô biến thành bộ dạng này liền biết chuyện này không ổn lập tức ngồi dậy rống lên
"Tập hợp lại đây."
Vừa dứt lời , một nóng đen lao vút về phía này chém một nhát lên không trung. Cây cổ thụ phía sau lưng họ đột nhiên gục đổ
"Mau qua đây nhanh"
Akito mất kiên nhẫn rống lên, một vài cảnh viên không ngừng nổ súng về phía bóng đen ngoài xa nhưng không thể ngăn cản những hành động tấn công nguy hiểm của nó.
Bốn phía mưa bụi mịt mù , lửa cháy bén cả vào những gốc cây gần đó. Nhờ có ánh sáng từ ngọn lửa bừng bừng mọi người mới nhìn rõ vật vừa tấn công lên bờ.
Đó là những mớ tóc rất dài giống như có sinh mệnh không ngừng hướng tới những người cảnh viên mà quất xuống. Nếu bị trúng phải chắc chắn hậu quả khôn lường. Cứ nhìn cây cổ thụ bị chém đứt lìa kia thì biết.
Hoàn cảnh hết sức hỗn độn không ngừng có tiếng súng thoát ra , tiếng lửa cháy, tiếng mưa rơi nhưng tất cả mọi người đều nghe được tiếng cười âm u như vọng về từ một chiều không gian khác . Nhóm cảnh viên không ai bị thương đều đã tập hợp lại chỗ Akito đang ngồi. Họ phát hiện ra chỉ có chỗ này không bị công kích. Yue đang ngồi trước mặt Akito quay lưng về phía mọi người nên không ai nhìn ra đôi mắt xanh biếc của cô lúc này.
Từ giữa hồ , một mớ tóc lớn bắt đầu trồi lên mặt nước mà bên dưới mớ tóc ấy là một đống đầu lâu trắng hếu với hốc mắt tối om. Akito kinh ngạc trừng to mắt , anh dường như còn nhìn thấy những đầu lâu kia há miệng cười khanh khách.
[ Quỷ tộc ....thế nhưng lại xuất hiện ở nơi này.]
Yue không nói gì nhìn mớ đầu lâu ấy tay không ngừng siết chặt bó cúc trắng
[Chúng ta đã chết oan lâu lắm, ở dưới đó tối và lạnh. Chúng ta muốn tất cả dân làng này phải trả giá!]
"Các người đã chết rồi, tội lỗi do một mình trưởng làng gây ra không cần phải liên lụy cả làng này. Bọn họ vẫn còn phải hoàn thành vận mệnh của bản thân họ"
Yue cố sức nhích lại gần hồ Nishiku một chút nhưng chân trái của cô hoàn toàn không thể động được. Cô cũng không hề quay đầu lại vì đôi mắt mình . Ngoại trừ Akito cô không muốn bất cứ ai thấy được vẻ ngoài này của mình nữa. Yue cắn răng lết trên nền đất bùn. Bộ váy trắng lấm lem bùn đất, trông cô hiện tại thảm hại chưa từng thấy nhưng bóng lưng nhỏ gầy lại kiên định khiến người ta đau lòng. Akito không muốn nhìn thấy cô như vậy , anh đứng lên tiến về phía cô . Càng tới gần hồ, Anh càng cảm thấy khó thở, đầu như muốn vỡ tung, lồng ngực đau đớn vô cùng . Mắt cũng mờ đi nhưng bàn tay ôm cô thì vô cùng kiên định.
Yue nhận ra trong cái ôm này của anh có chút run rẩy , một dòng ấm nóng chảy xuống đầu vai cô . Yue liếc mắt nhìn mới hoảng hồn phát hiện mũi anh đang chảy máu, khoé miệng cũng rỉ ra máu tanh. Cô quay đầu nhìn lại , nhóm cảnh viên đi theo đã ngã quỵ trên nền đất từ bao giờ. Lỗ mũi lỗ tai đầy máu. Yue nhịn không được túm lấy áo Anh
"Ngừng lại đi, đi nữa Anh sẽ chết mất. Trong gió...có khí độc"
[Ha ha , ihihi bọn họ sẽ chết hết, sẽ làm bạn với bọn ta . Hi hi]
Akito không ngừng đi về phía hồ , mắt Anh đã mờ tới mức không nhìn rõ được đường đi nữa , anh chỉ mơ hồ nhận ra ánh mắt xanh biếc mang theo lo lắng . Akito khó nhọc mở miệng , trong khoang miệng ngập tràn mùi máu tanh khiến anh khó chịu vô cùng
"Em...vì lý do này cho nên...mới ngăn tôi sao?"
Yue rút trong tay một bông cúc trắng đặt vào ngực anh đồng thời dùng hết sức mình đẩy ngã anh xuống, cô cũng ngã trên nền bùn đất. Akito chỉ cảm thấy lồng ngực đau rát, hơi ấm trên tay đã không còn. Nhưng nhờ có bông hoa nhỏ trên ngực áo anh cảm thấy dễ dàng thở hơn hẳn . Tuy không nhìn rõ nhưng có thứ gì đó đang lao vun vút về phía anh . Anh biết hiện tại mình không đủ khả năng tránh thoát , nhưng Akito cũng không cảm thấy đau đớn như trong tưởng tượng. Tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy những sợi tóc kia mà kẽ tay đang chảy tuôn một dòng máu đỏ. Anh còn loáng thoáng nghe được tiếng Yue nghiến răng cùng tiếng hét thảm phía xa xa.
"Thay đổi vận mệnh sẽ phải trả giá. Cái giá này ngày hôm nay anh không phải trực tiếp gánh lấy nhưng hãy nhìn họ đi. Những người đồng đội của Anh, bản thân anh. Vì cứu một cái xác Anh thiếu chút nữa hi sinh những chiến hữu của mình và cả tính mệnh này. Anh thấy đáng không Hattori Akito?"
Trong khoảnh khắc Yue ngã xuống khỏi người Akito , đám tóc kia đã lao về phía anh tung ra công kích muốn kéo anh xuống Hồ đen hoà làm một với chúng nhưng không ngờ lại bị Yue ngăn cản. Linh khí từ người cô khiến đám tóc đó tan chảy trong không khí cũng làm nguyên thể của nó bị tổn thương nặng nề.
[ Quỷ tộc...ngươi rõ ràng là quỷ tộc...làm sao có linh lực?]
Đám tóc kia gào rống trong đau đớn, nước dưới hồ Nishiku bắt đầu dậy sóng mãnh liệt. Yue bò ra mép nước nhúng bàn tay đầy máu xuống hồ. Mớ tóc kia càng gào rú quằn quại trông vô cùng ma quái. Yue ném bó hoa xuống hồ , ánh mắt toát ra ánh sáng xanh biếc cực kỳ quỷ dị. Tóc cô cũng bay tung trong gió lốc
"Đi đi thôi, đem theo oán hận của các người chìm vào ngủ say đi. Oan có đầu nợ có chủ đừng tiếp tục oán hận nơi này thêm nữa"
Từng đóa hoa cúc tản mát khắp nơi, chúng như có sinh mệnh , có linh hồn đều hướng về mớ tóc khổng lồ ấy . Mà mớ tóc kia bị những đóa hoa nhỏ chạm vào liền lập tức biến mất không còn một mảnh. Đầu lâu trắng cứ như vậy rơi vào trong lòng hồ sâu.
Phía đông, mặt trời bắt đầu tỉnh dậy, mưa đã ngừng . Mặt hồ gợn sóng êm ả phía trên trôi nổi đầy những đoá cúc trắng. Yue nửa ngồi nửa quỳ trên mép nước khoé mắt còn chảy xuống một chút máu đỏ. Không trung đột ngột xuất hiện những bóng đen âm trầm , họ nhìn Yue khanh khách cười , liêm đao loé lên những luồng ánh sáng lạnh lẽo
[Cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi thanh tẩy số hồn phách lưu lạc này]
Yue nhìn họ thật lâu cho tới khi bóng họ mờ dần trong không khí . Cô không ngờ tử thần lại thân thiện với cô như vậy . Đương nhiên Yue không biết thân phận người của tộc mắt quỷ so với đám quỷ tộc bình thường được những kẻ thuộc về thế giới bên kia tôn kính rất nhiều . Hơn nữa, Yue không đơn giản là một người của tộc quỷ nhãn cũng là một nguyên nhân.
Cô chậm rãi nhắm lại ánh mắt mình lung lay gục xuống. Mà Akito không biết từ lúc nào đã đứng phía sau Yue đúng lúc bắt được thân thể mềm nhũn ấy. Yue túm lấy áo sơ mi của Anh dùng chút sức lực cuối cùng thì thào
"Bắt lấy trưởng làng "
Sau đó gục luôn trong lòng anh. Mặt trời ló dạng sau mây mù, những tia nắng đầu tiên lọt xuống nhân gian, Akito nhìn hồ nước yên ả gợn sóng bản thân không dám tin rằng nơi này đêm qua đã diễn ra một trận hỗn loạn như thế nào . Thế nhưng , thân thể nhỏ bé đang nằm gọn trong vòng tay anh lại đang không ngừng nhắc nhở anh rằng : những biến cố ngày hôm qua là hậu quả của một quyết định sai lầm, quyết định ấy đã khiến cho toàn bộ họ phải trả giá. Anh không thể cứu được cô gái kia thậm chí còn khiến toàn bộ cảnh viên rơi vào tình thế nguy hiểm. Nếu như ....không có Yue...anh không biết kết cục của họ sẽ như thế nào nữa.
Ôm thân thể nóng bỏng không ngừng phát run trở lại bên bờ, Yuu Ogasawara cũng đã hồi tỉnh đang ngơ ngác nhìn xung quanh. Không bao lâu sau, tất cả cảnh viên đều đã thanh tỉnh hoàn toàn. Akito buông xuống gánh nặng trong lòng thở dài hạ lệnh
"Bắt lấy trưởng làng Nishiku về đồn"
Cả đám cảnh sát đều mơ mơ hồ hồ dường như chuyện đêm qua chỉ là một giấc mơ. Thế nhưng , khi đảo qua lòng hồ sâu rải rác toàn hoa cúc trắng bọn họ đều không tự giác được rùng mình một cái. Ký ức không phải nói quên là sẽ quên được. Có những thứ sẽ tồn tại, sẽ ám ảnh tâm thức của con người ta cho tới khi...sinh mệnh chung kết.