Về phía Mi , cô đang đi dạo quanh xem quần áo. “Ừm bộ nào được nhỉ” cô ngắm nghía bộ trên tay và suy nghĩ xem bộ nào hợp với mình thì – Dạ thưa quý khách có cần gì không ạ?
_ Ừm chị này chị thấy tôi mặt bộ nào được hơn ? – Mi hỏi
_ Dạ , bộ này hợp với quý khách hơn ạ - Nhân viên vừa nói vừa chỉ về phía bộ đồ bên tay phải Mi , đó là bô váy xòe màu tím lệch vai , ngang eo có nơ bắt chéo .
_ Vậy lấy tôi cái này với bộ nãy tôi để trên quầy. – Mi cười rồi nói
_ Dạ - nhân viên mỉm cười cuối đầu cầm lấy bộ Mi chọn rồi đi ra quầy. _ Của quý khách đây ạ. Xin cám ơn quý khách.
_ Ừm – nói xong Mi bước ra khỏi quầy vừa đi vừa xem đồng hồ, thấy đã h nên cô gọi cho Min
“ Aloo?”
“ Mày xong chưa?”
“ Rồi . Đang ngồi dưới uống coffe. Xuống đây”
“Ừ! Đợi tao chút tao xuống”
phút sau
_ Hey...... Lấy tôi ly cappuchino nóng – Mi vừa ngồi xuống cạnh Min vừa gọi đồ uống
_ Trễ vậy? – Min hỏi
_ Ừm.... Mà tao có mua đồ cho mày nè – Mi vừa nói vừa dơ túi đồ lên
_ Có tao à? – Min hỏi câu “rất dễ thương”
_ Không có mày có ma à – Mi trả lời lại
Nó im không nói gì nữa. đứa ngồi uống nước xong cũng đứng lên đi về.
_ Cô chủ đã về - Quản gia nhà nó nói
_ Dì Lâm à! Dì ở với chúng cháu lâu rồi. Bây giờ không có ba cháu. Bà gọi chúng cháu bình thường được rồi – nó nhăn mặt nói
_ À dì xin lỗi – Dì Lâm cười nói
_ Dạ. Dì ơi con Miu về chưa vậy ạ - Mi hỏi
_ À nó về rồi. Đang ngủ trên phòng – Dì Lâm trả lời
_ Phiền dì gọi Miu xuống hộ con ạ. – Min nói rồi quay qua những người bên cạnh – chị xuống chuẩn bị cơm hộ em nhé.
_ Dạ thưa cô chủ - Người giúp việc nói
_ Được rồi mọi người làm việc ạ - nó nói tiếp
Oáp ........... ui đã quá . Lâu rồi mới ngủ ngon như vậy – Miu mắt nhắm mắt mở vừa ngáp vừa bước xuống cầu thang thì “RẦM.......BINH.....BỊCH......BỐP” . Sau đó là ...... _ Aaaaaaaaaaaaa UIIIIIIIIIIIIIII DAAAAAAA ĐAU QUÁ MẸ ƠI HUHUUHU... – Miu vừa loa vừa đứng dậy
_ Hừ.....đi không nhìn ráng chịu , nín – Mi nói
_ Huhuhu bạn bè thế đấy. Ứ chơi với ngươi nữa – Miu chu mỏ nói lườm Mi cái
_ Thôi , có sao không? – nó hỏi
_ Có thấy sao bay vòng vòng này – Miu trả lời tỉnh bơ
_ Hái xuống chơi . Tao chưa thấy sao bao giờ - Mi cười cười nói
Nghe Mi nói vậy Miu cũng dơ tay chộp lấy cái gì đó trên không – Ơ này sao tao hái hoài hổng được mày ui . Kì vậy? Nghe vậy nó với Mi cười đến chảy cả mắt. “Ôi con bạn mình nó ngây thơ quá hahahahha” đứa cùng nghĩ
Thấy mình bị hố Miu tức giận – Yaaaa hai con kia , tụi mày giỡn mặt tao à . Vừa nói Miu vừa bước đến chỗ hai con bạn . Hai đứa tụi nó thấy vậy liền bỏ chạy .
_ Này đứng lại đó cho tao con kia – Miu chạy theo
_ Không . Ngu gì đứng lại. Lêu lêu – đứa đồng thanh rồi lè lưỡi lêu lêu Miu
Vậy là trong ngôi biệt thự có cô gái rượt nhau chạy vòng vòng như con nít cùng với tiếng cười mà có lẽ lâu lắm rồi mới có trên khuôn mặt cả sau nỗi đau của năm về trước.
phút sau
Phù...............phù..............phù mệt quá híc – Nó nói
_ Thôi vô tắm rửa rồi xuống ăn cơm. Đói rồi – Mi vừa nói vừa thở
_ Ừ - đồng thanh
Thế là tụi nó kéo nhau đi tắm với tâm trạng thoải mái .
Lát sau đứa đều có mặt tại phòng ăn. Dì Lâm à nhìn ngon quá – Miu vừa nói vừa cười tít cả mắt
_ Nếu vậy đứa hãy ăn nhìu vào nhé- Dì Lâm nói
_ Dạ. Dì ngồi xuống ăn với tụi con đi. Lấy em thêm cái chén nữa – Nó lên tiếng
_ Dạ cô chủ - Chị giúp việc nói
_ À ừm – dì Lâm cười
Sơ đồ bàn ăn :
Dì Lâm
Nó
Miu Mi
Bữa ăn diễn ra ồn ào nhộn nhịp bởi Mi và Miu
_ Này , cái này tao gắp trước . Là của tao – Miu vừa nói vừa cố gắng giành miếng thịt trong dĩa
_ Không tao thấy trước . Của tao – Mi cũng không nhịn
Hai đứa nó kết thúc cái điệp khúc “Của tao” khi nhìn thấy đôi đũa thứ ba nhẹ nhàng , chậm rãi hướng tới miếng thịt trong đĩa -> gắp lên -> cho vô miệng nhai tỉnh bơ – Ngon đấy . Tụi mày không ăn để tao ăn chứ đừng hành hạ miếng thịt như vậy. Tội nghiệp em ý
_ Ơ – Mi với Miu đứng hình nhìn nó chớp chớp mắt , phút sau mới tiêu hóa lời nó nói. Tức giận , cả cùng đồng thanh - Nguyễn Hoàng Băng ai cho mày ăn của tao
_ Tao thấy đứa mày ăn đâu. Đang muốn băm nát miếng thịt nên tao ăn phụ thôi. – Nó nói tỉnh queo
_ Mày .............Mày .........Hứ - Miu giận giỗi nói .
_ Thôi mấy đứa đừng cãi nhau nữa. Ăn mau lên đồ ăn nguội rồi – Dì Lâm lên tiếng giải hòa
Nghe dì nói vậy tụi nó không nói nữa , im lặng măm măm. Lát sau _ Này ăn xong đi bar đi. Lên xem tụi nó làm ăn thế nào sẵn quậy bữa. Với lại nãy anh Kill nhắn tin nói hôm nay không qua được hẹn ngày mai. Rãnh thời gian mà đi ha . – Mi đề ngị
_ Ừ được đó. Min đi nhaaaaaaaaaa – Miu năn nỉ
_ Ừ đi – nó nói
_ Yehhhhhh – đồng thanh
_ Tụi con đi khi nào về - dì Lâm hỏi
_ Tụi con sẽ về trễ nên dì với mọi người cứ ngủ trước nha. Tụi con về tụi con tự mở cửa được – Miu nói
_ Ừm ...... dì biết rồi. Tụi con đi cẩn thận – Dì Lâm cười nói
h tụi nó ăn xong liền chạy lên lầu chuẩn bị. h tụi nó bước xuống với cây đen toàn tập
Nó mặc bộ đầm đen ôm cúp ngực ngắn khoe vòng chuẩn không cần chỉnh . Đồng thời để lộ hình đôi cánh thiên thần nữa trắng nữa đen bên vai phải( biểu tưởng của bang nó) . Mái tóc tím xoăn được thả tự nhiên , chân mang đôi giày boot màu đen nốt. Miu khác với nó , cô mặc áo pull cut-out cùng với quần short đen , chân mang giày cao gót mũi nhọn đen , tóc nâu cột đuôi ngựa . Cổ tay phải có hình xăm nửa cánh màu trắng. Không giống cô bạn của mình , Mi diện lên bộ đầm croptop phối lưới đen , chân mang đôi giày cao gót đen, mái tóc nâu đỏ xõa đưa qua bên. Cổ tay trái có hình xăm nửa cánh màu đen.
Cả cùng leo lên chiếc Lamborghimi màu đen mui trần . Nó cầm lái. Chiếc xe từ từ chạy ra khỏi cổng căn biệt thự. Nó rồ ga chạy thẳng ra đường lớn và đến bar của nó. Trên đường người ta thấy một chiếc xe màu đen chạy như bay trên đường , ai cũng phải né vì sợ .
phút sau , xe nó dừng lại trước quán bar tên Angel . Gửi xe xong tụi nó bước vô bar với ánh nhìn của mấy tên bảo vệ và những người đứng ở ngoài cửa bar. Vừa bước vô tiếng nhạc xập xình , khác hẳn với bên ngoài.Tìm chỗ khuất , tụi nó ngồi vô thì ...............
_ Mấy cô em đi đâu vậy. – tên con trai to con ra hỏi
_ Hừ. Biến trước khi bị ăn đòn – nó lạnh giọng nói
_ Ồ mạnh miệng vậy em ? – tên đó cười to nói
_ Hừ..... Thật phiền phức. Muốn đi hay muốn bò ? – Nó nói
_ Gì ......... Mày nói gì – tên đó ngừng cười trừng mắt nhìn nó
_ Không nói lại. Lựa – Nó lạnh lùng
_ Được lắm tụi bây đợi đó – Thấy nó bẻ tay đứng dậy tên đó cũng hơi sợ bởi khí lạnh quanh nó nên quay bỏ đi không quên cảnh cáo nó
_ Hừ........- Nó lạnh lùng liếc tên đó rồi ngồi xuống nhâm nhi rượu tiếp
_ Này, gọi quản lý lại đây cho chị - Miu quoắc tên bồi bàn lại rồi nói
_ Dạ......dạ vâng – bồi bàn nói xong bỏ chạy đi đâu đó . Lát sau hắn quay lại và người đi phía sau là một cô gái trông rất dễ thương , hiền dịu nhưng dường như không ai dám đụng vào cô gái ấy .
_ Dạ quý khách ......... A chị Miu – cô gái đó la lên
_ Hửm ......... ai gọi đấy? Quen hả? – do đèn mờ mờ ảo ảo nên không thấy được người đối diện .
_ Chị quên em rồi sao? Em là Len đây – Len cười nói
_ A........ là em hả??? Sao lại làm ở đây – Miu nói
_ Dạ , em được nhận vào làm lâu rồi nhưng năm trước quản lý ở đây đột nhiên không thấy, chủ bar cũng biến mất nên anh Lin nói em lên làm quản lý đến khi đại tỷ quay về . – Len trả lời
( Trong bang , chỉ có quản lý với nhóm Row là biết mặt tụi nó )
Row là một nhóm gồm người : Lin , Rin , Ron , Ju , Jin . Đều là con nuôi nhà họ Nguyễn. Đồng thời là cánh tay đắt lực của tụi nó. Chỉ nghe mệnh lệnh từ tụi nó. Họ rất lạnh lùng nhưng khi đứng trước mặt tụi nó thì như trẻ con
Nguyễn Hoàng Nam ( Lin ) : tuổi . Đẹp trai nhưng sau tụi hắn. Rất lạnh lùng , tàn bạo , ít nói . Thương tụi nó và xem tụi nó như em ruột
Nguyễn Hoàng Thái ( Rin ) : tuổi . Rất thương tụi nó. Lạnh lùng không kém nhưng trước mặt tụi nó thì con nít vô cùng. Tuy bằng tuổi tụi nó nhưng lại coi tụi nó là chị mình
Nguyễn Hoàng Vinh ( Ron ) , Nguyễn Hoàng Duy ( Ju ) , Nguyễn Hoàng Tú ( Jin ) : tuổi , siêu quậy nhưng trong công việc cũng như trường lớp thì lạnh như băng. Rất thương tụi nó .
Phạm Ngọc Trí ( Jun ) : tuổi là quản lý của bar. Là em kết nghĩa nó. Đại thiếu gia tập đoàn Phạm Ngọc thứ TG. Rất thương em. Đẹp không kém gì tụi hắn. Mái tóc hung đỏ , đôi mắt màu xanh dương nhưng lạnh lẽo đáng sợ.
Phạm Ngọc Linh ( Ren ) : tuổi . Là em gái Jun, nó xem Ren như em ruột mình. Nhị tiểu thư tập đoàn Phạm Ngọc. Rất thương anh trai và nó. Mang nét đẹp tinh nghịch , năng đồng , ấm áp. Tóc móc lai giữa nâu hạt dẻ với tím. Là bạn gái của Minh ( anh trai nó )
_ Thôi lâu rồi không nhảy. Hôm nay mày nhảy với tao bài đi – Mi lên tiếng nói với Miu
_ Ừ thôi hôm nay tao không có hứng . mày đi đi. À hai người làm quen đi . Min đây là em kết nghĩa của tao. Len đây là bạn thân nhất của chị. – Miu từ chối Mi xong quay sang giới thiệu Len và Min
_ Ừ thế tao đi mình – Mi nói xong bước đi
_ Dạ em chào chị . Em tên Phan Mỹ Linh gọi em là Len. Rất vui được biết chị ạ - Len vui vẻ nói
_ Ừ chào em. Nhưng em nói lại chị nghe quản lý mất tích? – Nó chào qua loa vì còn chuyện quan trọng hơn
_ Dạ đúng vậy. năm trước người đứng đầu bar mất tích đột ngột. tuần sau quản lý Jun cũng mất tích .
_ Chuyện gì vậy – Miu cũng ngạc nhiên nói
_ Được rồi . Ngày mai em gặp nhóm Row nói đến nhà Min có chuyện nhé – Nó nói
_ Dạ vậy em chào chị. – Nói xong Len bước đi “Tại sao họ lại ngạc nhiên như vậy? Mà sao họ lại biết được nhóm Row ?” Len suy nghĩ
Bên này , khi Len đi thì không khí bỗng hạ thấp xuống. Mỗi người suy nghĩ. Riêng Mi , sau khi bước ra sàn nhảy và trổ tài thì bỗng có tên con trai tiến lại gần rồi cùng nhảy với cô. Chướng mắt với khó chịu khi tên đó cứ áp sát lại cô rồi còn định sờ mó nên cô đã “BINH.........BỐP.........RẦM”. Mọi người đang thưởng thức thì nghe tiếng chói tai
_ Uiiiiiiii daaaaaaaa ...... – tiếng la hét
_ Tên kia sao mi dám sàm sỡ ta . – Mi tức giận hét
Miu với nó nghe tiếng hét của con bạn mình nên cũng thoát khỏi suy nghĩ, vội chạy tới – Chuyện gì vậy? – Nó hỏi
_ Hừ .........tên đó chỉ qua hắn dám sàm sỡ tao – Mi nói mắt không thương tiếc lườm tên kia
_ Này cô ăn nói cẩn thận nha! Ai sàm sỡ cô? Cái sàn nhảy này của chung tôi muốn thì lên nhảy , đâu phải của cô đâu mà ăn nói như vậy – Hắn cũng tức không kém.
_ Hừ .......vậy sao nãy giờ không lên? Tôi lên nhảy rồi ngươi lên vậy ? Không phải là gì – Mi nói
_ Cô.............. – Hắn tính nói thì có giọng nói xen vô
_ Khánh mày sao thế ? – câu con trai khác chạy tới đỡ người tên Khánh kia . ( À ra là anh Khánh đây )
_Long hả.- Kel hỏi lại khi không thấy rõ mặt thằng bạn do ánh đèn của bar cứ mập mờ
_Ừ là tao. Nhưng sao mày ra thế này? – Kin nheo mắt hỏi mắt nhìn thằng bạn quần áo xộc xệch , tả tơi, bàn ghế thì gãy.
_ Chuyện là tao chán , tính lên nhảy chút. Ai ngờ gặp con nhỏ này nhảy đẹp nên tao cũng bị cuốn theo thế là..... – Kel đỏ mặt im bặt khi thấy mình bị hố “híc chết rồi . huhu” Kel than
_ À ra vậy. Hahaha. Thế ta nói mi sàm sỡ ta đúng không? – Mi đắc trí nói
_ Xì không thèm – Kel xua tay nói
_ Tên này ...mi....mi – Mi tức nói không được
_ Được rồi. Chấm hết. Giải tán. Về – Nó lạnh lùng nói xong cùng Miu quay lưng bỏ đi . Mi thấy vậy cũng quay lại lườm Kil nói – đừng để ta thấy mặt ngươi lần nữa . Hừ - nói xong Mi cũng quay lưng đi luôn để lại tên con trai mặt đang đen xì vì bị lơ như vậy
_ Thôi đi. Còn nghệch ra làm gì – Kin nói lôi luôn thằng bạn đi
_ Ờ. Đi - Kil trả lời
Tiếng nhạc xập xình , nhộn nhiệp trở lại. Mọi người lại hòa vào nó và như chuyện ồn ào hồi nãy chưa diễn ra.